Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 19: . Giải quyết ân oán



Chương 19. Giải quyết ân oán

Ra đến nơi hai bên bày ra thế trận. Nhìn một bên có sáu người, một bên có ba bốn chục tên lâu la ai cũng lo lắng cho bên của Mạnh. Lúc này Mạnh nói với hắn.

-Nếu ngươi là anh hùng đấu tay đôi với ta để giải quyết ân oán. Kẻ nào thắng quyết định hết.

Tên chủ sòng bạc hơi chần chừ, lần trước để giấu thất bại tên võ sư và đàn em về nói dối b·ị đ·ánh lén nên mới thất thủ tuy nhiên chắc người này có vài phần bản lãnh. Hắn chủ yếu cậy thế của ông anh vợ nhưng nhìn thấy Mạnh cũng thư sinh mà hắn thì to khỏe và có đôi chút võ nghệ trước mặt đàn em lại từ chối thì mất mặt nên vẫn gật đầu quát đàn em lui lại. Mạnh cũng nói với Nhân Huệ Vương.

-Mong ngài lược trận.

Nhân Huệ Vương lúc đầu định ra tay giải quyết hết bọn này, nhưng thấy Mạnh nói vậy thì cũng tò mò muốn xem thân thủ của Mạnh nên cũng gật đầu. Anh tiến lên phía trước thủ thế. Tên chủ sòng bạc muốn thể hiện uy thế trước đàn em lên quát to lên một tiếng tung đòn hắc hổ thâu tim đấm vào ngực Mạnh, anh nghiêng người né đồng thời áp sát, quay 180 độ cúi người tung đòn chỏ ngược từ dưới lên đánh vào cằm đối thủ. Tên này vội ngửa đầu né tránh, anh xoay người tung tiếp đòn trỏ từ trên xuống. Liên hoàn trỏ là một trong những đòn sát thủ của lực lượng đặc công, vì nó nhanh và hiểm. Khi đó vào thế bị liên hoàn trỏ t·ấn c·ông thì rất khó chống đỡ, qua vài đòn tên chủ sòng bạc đã dính đòn trúng ngực loạng choạng lùi lại. Mạnh chiếm lợi thế tung tiếp cước cầu vồng vào bụng hắn vội đưa tay để đỡ nào ngờ đó là hư chiêu để dử đối phương sơ hở phần thượng đẳng, lập tức chân đó kéo lên đá vào đầu hắn. Bị trúng chiêu vào đầu làm hắn choảng váng Mạnh xoay người tung đòn tảo phong cước trúng ngực làm hắn trúng đòn văng xa vài bước ngã ngồi xuống đất, miệng phun ra búng máu. Tên chủ sòng tức tối hô đám đàn em xông lên.

Nhân Huệ Vương ở ngoài quan sát lúc Mạnh ra đòn, ông gật gù thân thủ người này cũng không tê. Lúc thấy anh tung đòn cước ông hơi ngạc nhiên vì thường người Đại Việt chủ yếu dùng đòn tay, cước đá thấp vì dáng người Việt nhỏ con nhưng Mạnh lại dùng đòn đá cao rất nhanh và mạnh và uy lực. Những đòn cước này là trong bộ cước của đặc công được rút ra từ tinh hoa của môn cước Tae Kwon do do các võ sư Việt Nam nghiên cứu cho đặc công. Lúc này thế bọn chúng côn đồ xông lên ông ra lệnh mấy người thị vệ.

-Các ngươi ra tay, không lấy mạng chúng là được.

Bốn thị vệ dưới trướng Nhân Huệ Vương xông lên, họ không rút kiếm ra khỏi vỏ mà sử dụng chúng như cây roi, bốn người đều là cao thủ được lựa chọn kỹ càng trình độ cỡ cao thủ uy chấn một phương nên xông vào đám lâu la như hổ xông vào bầy dê. Lúc này hai tên võ sư liên thủ t·ấn c·ông Mạnh làm anh rơi vào thế bị động phải dùng Thái Cực Quyền để hóa giải. Nhân Huệ Vương thấy thế xông đến quát.

-Để ta giúp ngươi một tay.

Nhân Huệ Vương xông tới chiến đấu với một tên võ sư, áp lực với Mạnh giảm hẳn từ thế thủ dần chuyển sang thế cân bằng. Chưa đến hai mươi chiêu tên võ sư nằm thẳng cẳng dưới đất. Nhân Huệ Vương cười nói.

-Ta đánh chưa đã tay.

Tên còn lại thấy đồng đội bị hạ nhanh như vậy thì hốt hoảng nên sơ hở, bị Mạnh lợi dụng t·ấn c·ông liên tục nên cũng bị dính mấy đòn hiểm gục xuống. Lúc này bọn lâu la cũng bị ăn đòn, nằm la liệt răng môi lẫn lộn nằm rên la. Tên chủ sòng bị Mạnh khống chế nhưng hắn vẫn không sợ vì tin ông anh vợ sẽ tới làm chủ cho mình. Quả nhiên lúc này một đội nhân mã từ huyện vọt đến, tên hiệu úy cưỡi ngựa đi đầu quát to.

-Tất cả dừng tay.



Khi đến nơi thấy em mình và đám lâu la nằm la liệt tên hiệu úy giật mình nhưng vẫn chỉ vào đám người của Mạnh và quát.

-Bắt tất cả những tên này trói lại cho ta, giải về đại lao xét xử.

Lúc này Nhân Huệ Vương tiến lên rút tấm thẻ bài trong ngực đưa về phía viên hiệu úy quát.

-Bản vương xem ai dám.

Nghe tiếng quát viên hiệu úy giật mình, hắn nhìn vào tấm thẻ bài thấy nó được nạm vàng khắc chữ Vương hắn choáng váng thầm nghĩ “ xong rồi “ nên vội xuống ngựa quỳ xuống.

-Bái kiến Vương Gia.

Đám lính thấy vậy cũng vội quỳ xuống, Nhân Huệ Vương ngạo nghễ nói.

-Ngươi cho người về gọi huyện quan đến đây nói chuyện. Bắt trói hết đám người này cho ta.

Viên hiệu úy vội cho người về báo cho quan huyện, đồng thời ra lệnh cho lính trói đám lâu la lại. Khi thấy viên hiệu úy tiến về phía mình tên chủ sòng bạc kêu khóc.

-Anh ơi cứu em với.

Viên hiệu úy xông tới cho hắn một bạt tai.

-Im mồm, ngươi gây họa lớn cho ta rồi có biết không.

Lúc này ở huyện đường viên quan huyện đang ngồi chơi uống trà bàn chuyện phiếm với sư gia.



- Dạo này huyện cũng chẳng có vụ án nào lớn ta thấy nhàn hạ quá .

-Dạ ! nhờ hồng phúc đại nhân lên con dân của ngài mới được yên ổn- tên sư gia tranh thủ vuốt mông ngựa.

Lúc này một tên lính chạy vội vào huyện, miệng hô lớn.

-Đại nhân xảy ra chuyện lớn rồi.

Viên sư gia quát.

-Có việc gì mà hấp tấp thế, dạo này huyện bình yên sao có thể xảy ra chuyện.

Tên lính vội tường thuật lại, nghe xong huyện quan cuống lên.

-Thội c·hết rồi lại đụng phải ông trời con nào rồi. Các ngươi chuẩn bị ngựa mau theo ta ra ngoài xem sao.

Huyện quan vội giục ngựa chạy đám lính và viên sui gia vội chạy bộ theo sau. Đến nơi hắn nhìn thấy viên huyện úy đứng đó cùng với mấy người. Thấy Huyện quan đến tên hiệu úy vội chạy đến chỉ vào đám người của Mạnh và giải thích chuyện xảy ra. Tên Huyện quan vội đi tới và thi lễ.

-Tiểu nhân xin chào vương gia. Không biết ngài tới từ phủ nào ? Mời ngài vào huyện đường uống nước.

Nhân Huệ Vương nói.

-Ta là Nhân Huệ Vương hôm nay có việc đi qua đây bị đám côn đồ này làm phiền, giờ ngươi xử lý việc này cho ta đừng để ta báo việc này lên nhà vua coi chừng cái chức của nhà ngươi.

Nghe đến Nhân Huê Vương viên quan huyện mắt tối sầm, suýt lăn ra ngất. Thôi xong không biết sao bọn côn đồ này lại chọc vào vị Vương Gia nổi tiếng là bao che cấp dưới và có thù tất báo này. Riêng tội thất trách mạo phạm vương gia nhẹ thì mất chức, nặng thì tịch thu gia sản cả nhà đi đầy. Y run rẩy vội ra lệnh cho viên hiệu úy bắt hết đám lính về huyện để tra án sau đó tiến tới giọng nịnh nọt.



-Mời Vương Gia về huyện nghỉ ngơi, tiểu nhân nhất định tra án cho Vương Gia câu trả lời thỏa đáng.

Nhân Huệ Vương phẩy tay.

-Ta không có nhã hứng, giờ ngồi đây uống rượu với vị huynh đệ này đến chiều chờ ngươi.

Viên quan huyện vội vàng vái chào rồi về huyện. Sau khi về huyện tích cực tra xét đám côn đồ không cần dùng hình đã tra ra chân tướng. Rất nhanh lập xong hồ sơ vội vàng chạy đến tửu lâu để gặp Nhân Huệ Vương. Khi chạy lên tầng hai thấy có mấy viên tùy tùng chặn ở cầu thang y vội nhét nén bạc vào tay viên tùy tùng nhờ báo một tiếng. Khi lên đến nơi thấy Nhân Huệ Vương và Mạnh đang ngồi uống rượu nói chuyện nên vội tiến tới trình lên bộ hồ sơ. Nhân Huệ Vương không thèm xem mà đưa cho Mạnh nói.

-Ý ngươi thế nào.

Nghĩ bằng mông cũng biết Nhân Huệ Vương coi trọng người trẻ tuổi này, viên quan khúm núm cẩn thận hỏi Mạnh.

-Không biết ý vị huynh đài này thế nào.

Mạnh thầm cảm thán, đúng là có quyền lực thì một tay có thể che trời, làm dân đên muôn đời chịu khổ. Anh xem qua và nói.

-Tên chủ mưu phải tịch thu tài sản, đi đầy bọn còn lại tùy theo mức độ mà xử phạt.

Viên quan gật đầu phụ họa.

-Huynh đài cũng hợp ý của ta.

Mạnh nói tiếp.

-Riêng ta khi đang tiếp vương gia bị chúng quát tháo làm hao tổn tinh thần chưa kể b·ị đ·ánh mấy đòn lại tốn tiền đại phu chúng ta có nên được bồi thường không.

Viên quan huyện nịnh hót nói.

-Đương nhiên là như vậy, để tiểu nhân tra xét nhà hắn lát các ngài lên huyện đường ngài có thể tùy ý lấy cảm thấy đủ thì thôi.

Nói xong vội vã chạy xuống dưới lầu, hô lính đến nhà tên chủ sòng bạch xét nhà tịch thu đồ đạc.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.