Trác Ảnh lui về sau nửa bước, nắm đấm hiểm độc xẹt qua trước mắt, kéo theo một luồng gió lạnh. Gần như cùng một lúc, đối phương giơ tay còn lại lên, từ dưới hướng lên đánh úp vào đầu y nhưng bị y dùng cánh tay đỡ được.
Chiêu thức cực kì quen thuộc, trong mắt Trác Ảnh thoáng chốc hiện lên vẻ kinh ngạc. Đồng thời trong lòng y cũng hiểu được, người này lúc khiêu chiến rất khác so với ban nãy, chỉ sợ vẫn chưa xuất toàn lực.
Để đối phương công trước chẳng qua là muốn xem căn cơ của hắn. Lúc sau Trác Ảnh không chờ hắn điều chỉnh, trước tiên nâng bàn tay đánh tới. Hai người động tác cực kì nhanh, đến mức mấy người dưới đài cũng không kịp nhìn rõ. Trong chốc lát bọn họ đã xuất hai mươi chiêu nhưng vẫn chưa phân thắng bại.
Hình Thần Mục nhìn chằm chằm trên đài, cả người căng cứng, theo bản năng lên tiếng: “Ảnh Bát.”
Ảnh Bát hiểu được sự lo lắng của hắn, tiến lên thì thầm bên tai hắn: “Ngài yên tâm, Trác đại nhân chỉ đang thử năng lực của hắn thôi.”
Cách nói này của Trác Ảnh đã vô cùng uyển chuyển rồi, dựa theo cách nhìn của y, nếu lấy trình độ của hộ viện kia để lựa chọn khách vào thì gần như là đang đuổi khách.
Hứa Vân Sơn hiểu được hàm ý của y, có hơi xấu hổ: “Mấy vị công tử đây có điều không biết. Ban đầu hộ viện tỉ thí bên ngoài không phải là Tiểu Cổ nhưng hôm qua có một vị khách nhân đã lỡ tay đả thương hộ viện, thế nên mới phải thay thành hắn. Tiểu Cổ tuy tuổi không lớn nhưng quả thực là người có năng lực cực kì xuất chúng trong trang chúng ta. Hôm nay ngoại trừ ngài thì chưa có ai vượt qua hắn cả. Lão gia vừa mới dặn dò, ngày mai sẽ đổi người khác ra ngoài.”
“Thì ra là thế à.” Trác Ảnh gật gật đầu, không nói nữa.
Thu lô sơn trang xứng danh là nơi nổi tiếng về hoa quế ở hậu thế, chu sa đan quế (1) được trồng ở ven đường nhỏ trong trang, mùi hương hoa quế ngọt ngào phiêu tán trong không khí, khiến tâm tình người ta sung sướng.
Hứa Vân Sơn dẫn bọn họ vào trong Tây Quế viện, nha hoàn đang quét tước trong viện thấy thế lập tức chào đón.
Đây là sân độc lập trong sơn trang, trong viện có năm gian phòng. Trước tiên các vị ở nơi này nghỉ ngơi một lúc, lão gia ở Thu Quế viện sắp xếp yến tiệc mời các vị khách nhân. Đến giờ cơm ta sẽ phái người đến mời các vị.” Hứa Vân Sơn nói xong lại giới thiệu với bọn họ, “Đây là Tố Tố, nha hoàn hầu hạ trong viện. Có chuyện gì các ngươi cứ phân phó nàng làm, nếu muốn vào trang thưởng quế, cứ bảo nàng dẫn các ngươi đi.”
“Làm phiền Hứa tổng quản. Nhưng gần đây khách đến sơn trang đông đúc, chúng ta bỗng nhiên tới đây, chiếm cả sân thì thẹn với lòng lắm. Chỉ cần 3 gian phòng khách thôi, hai gian còn lại ngài cứ sắp xếp khách nhân vào ở.” Hình Thần Mục nói.
“Không dối gạt gì các vị, năm nay người tới thưởng quế quả thực nhiều quá, phòng trống trong sơn trang đúng là không đủ dùng…” Hứa Vân Sơn do dự một lát, gật gật đầu, “Vậy thì đa ta các vị đồng tình.”
Trời bên ngoài nhanh chóng tối mù, trong viện truyền tới tiếng nói chuyện, Trác Ảnh đứng dậy đi mở cửa. Hứa Vân Sơn đang dẫn theo nam tử trông có vẻ là thư sinh đứng trong viện.
Thấy y mở cửa, Hứa Vân Sơn dẫn hai người kia đi tới, giới thiệu: “Hai vị Trác công tử, hai vị này là Cống sĩ* của kì thi Hội** năm nay, ta đang sắp xếp cho hai người họ ở hai phòng còn lại của Thu Quế viện.”
*Cống sĩ (貢士) là một loại học vị trong hệ thống khoa bảng, tức là đỗ tứ trường khoa thi Hương. Loại học vị này được xác định trong khoa thi Hương: là khoa thi được tổ chức theo lệ thường 3 năm có 1 khoa, nhiều tỉnh thi chung 1 trường; nó liên quan đến Nho học do triều đình tổ chức để tuyển chọn người có tài, học rộng và bổ nhiệm làm quan. Sau khi đỗ Cống sĩ thì năm sau mới được dự thi kỳ thi cao cấp hơn là thi Hội, và nếu đậu thi Hội sẽ vào xếp hạng Tiến sĩ khi thi Đình.
**Thi Hội một Khoa thi Nho học thường lệ 3 năm tổ chức 1 lần tại Kinh đô để tuyển chọn người có tài, học rộng. Người đỗ cả bốn kỳ của khoa thi Hội là đậu đại khoa (sẽ vào tiếp Đình thí xếp hạng Tiến sĩ), đậu cả ba kỳ của khoa thi Hội là đậu Tam trường thi Hội. Vì khoa thi Hội khó nên Tam trường thi Hội và Tiến sĩ đều có thể được bổ nhiệm chức vụ quan trọng. Người đỗ đầu các vị đại khoa của khoa thi Hội gọi là Hội nguyên.
Hơn một tháng trước vừa mới kết thúc thi Hội, mặc dù Hình Thần Mục không ở trong cung nhưng Hình Thần Tu đã phái người mang danh sách Cống sĩ trình cho hắn. Hắn nghe thế thì chắp tay nói: “Chúc mừng, chẳng biết có được may mắn biết đại danh của hai vị là gì không?”
“Tại hạ họ Lương, danh Vũ Tín, tự Bá Ninh. Vị bên cạnh là Hội nguyên của thi Hội năm nay, Chu Kì Hữu, Chu huynh.”