[Xuyên Nhanh] Thanh Thuần Học Đệ

Chương 1: [1] Nuôi nấng ta xinh đẹp bạn cùng phòng 1: Bạn cùng phòng



Đang là mùa hè, máy điều hòa trong ký túc xá lại hỏng.

Bồ Dao đi tắm rồi bước ra ngoài gặp người bạn cùng phòng đầu tiên của mình.

"Xin chào."

Không thân.

Thành thật mà nói, Bồ Dao không quen biết ai ở đây cả.

Nghiêm Luân mới từ bên ngoài trở về, vừa bước vào cửa liền nhìn thấy Bồ Dao từ phòng tắm bước ra.

Mái tóc đen dày nhỏ từng giọt nước, khuôn mặt tinh xảo trắng nõn như búp bê và đôi mắt to tròn sáng ngời. Ngay lập tức thu hút sự chú ý của hắn.

Bạn cùng phòng này, có cần quá mức xinh đẹp đến vậy không?

Nghe nói sức khỏe người này không được tốt, nên không thường xuyên đến trường.

Bọn họ không thân.

Nguyên Luân đóng chặt cửa phòng ký túc xá. Hắn mở vali ra, bên trong là một đống đồ ăn và nước uống.

"Hiện tại trường học đang hỗn loạn, cậu tốt nhất đừng ra ngoài. Đây là đồ ăn tôi vừa mới lấy được, đủ cho chúng ta ăn mấy ngày. Không lâu nữa bạn của tôi sẽ tới đây, chúng ta tạm ở đây vài ngày."

"Có chuyện gì đã xảy ra bên ngoài ư?"

Vẻ mặt Bồ Dao trở nên mờ mịt, như thể cậu thực sự không biết chuyện gì đang xảy ra.

Nghiêm Luân nói: "Cậu không xem điện thoại sao? Trong trường học xuất hiện bệnh dịch cắn người, rất nhiều người biến thành tang thi!"

Tang thi???

Cứu mạng a!!!! Cậu sợ nhất là tang thi.

Rốt cuộc cậu đã xuyên đến thế giới nào vậy?

Bồ Dao vội vàng chạy đến trước cửa sổ, nhìn thấy dưới lầu có rất nhiều tang thi đang cắn người. Những người sống sót đang chạy về phía ký túc xá nam.

"Đợi đã, đợi tôi với! Tôi chưa bị cắn, làm ơn cho tôi vào."

"Ahhhh, cứu tôi với!"

Tầng một ký túc xá nam có một cánh cửa sắt, ai vào trước thì được an toàn.

Điện thoại của Bồ Dao vang lên tiếng bíp bíp, cậu tìm điện thoại dưới gối. Sau đó mở nhóm trò chuyện thì thấy số lượng tin nhắn đã là 99+.

[Đừng để bọn họ vào, có ai dám chắc bọn họ có bị cắn hay không?]

[Mọi người đừng ra ngoài!]

[Đã gọi cảnh sát! Mọi người hãy chờ cứu hộ, đừng chạy ra ngoài!]

Điện thoại di động ở thế giới này giống hệt cái cậu đang xài. Nhưng bạn bè và nhóm trên WeChat đã hoàn toàn thay đổi.

Bồ Dao ngơ ngác đứng tại chỗ, vẫn chưa tiếp thu được sự thật rằng thế giới mà cậu xuyên đến lại là mạt thế.

Phải làm sao đây?

Cậu thực sự có thể sống sót ở đây sao?

Dù nhìn thế nào thì cơ thể của cậu không giống như đã trải qua huấn luyện nghiêm ngặt để gϊếŧ tang thi. Hơn nữa đây vẫn là cơ thể ban đầu của cậu.

Liệu cậu sẽ có dị năng đặc biệt nào đó đúng không?

Chẳng phải trong tiểu thuyết đều viết như vậy sao? Nhân vật chính chắc chắn sẽ có bàn tay vàng.

[Hì hì, ký chủ không cần phải lo lắng chuyện này.]

Cái gì thế? Hệ thống?

Chẳng lẽ bàn tay vàng của cậu đã xuất hiện?

[Chào ký chủ thân mến, tôi là hệ thống 057.]

Bồ Dao vội vàng hỏi hệ thống: "Sau này ta sẽ có dị năng siêu cấp khủng bố đúng không?"

[Ahem, chắc chắn sẽ không có.]

"Tại sao?"

[Bởi vì, ký chủ chỉ là pháo hôi đỡ đạn chết sớm. Sao có thể là nhân vật chính có bàn tay vàng được. Bất ngờ lắm đúng không? Hắc hắc hắc.]

057 cười điên cuồng, khiến Bồ Dao tê rần cả óc.

Là hệ thống thuộc tính pháo hôi, các ký chủ bị ràng buộc với 057 đều là pháo hôi bia đỡ đạn. Nó đã chứng kiến vô số ký chủ chết theo nhiều cách kỳ lạ khác nhau. Nó đã từng cố gắng hết sức để giúp các ký chủ sống sót. Nhưng dù có cố gắng đến đâu, nó cũng không thể thay đổi được vận mệnh của ký chủ. Thậm chí ký chủ được nó trợ giúp, đôi khi nhận phải số mệnh khốn khổ thê thảm. Vì bị quá nhiều đả kích tinh thần nên 057 đã bị hỏng.

Pháo hôi bia đỡ đạn?

Sao có thể? Cậu là sinh viên năm nhất, từ nhỏ đến lớn lý lịch sạch sẽ lấp lánh. Cậu không chỉ học giỏi mà còn rất nổi tiếng, làm sao có thể là pháo hôi? Hệ thống này nhất định đã bị hỏng!

[Huhu, sao tôi có thể bị hỏng được. Để tôi kiểm tra thông tin của ký chủ nhé. Woa thật là lung linh, vừa nổi tiếng vừa là giáo thảo trong trường. Chậc chậc, còn là mỹ nam xinh đẹp thanh thuần, người gặp người thích hoa gặp hoa nở. Thật không may phải trói chặt với hệ thống tồi tệ như tôi. Hahahaha!]

[Ồ, đúng rồi. Ký chủ thanh thuần đáng yêu như vậy mà lại là pháo hôi đỡ đạn chết sớm. Chắc khán giả sẽ vô cùng phấn khích.]

057 tức giận nghĩ, nhất định là có kẻ đáng ghét nào đó đang cố ý trêu chọc nó. Hoặc ký chủ của nó đang dính phải trò chơi biếи ŧɦái nào đó, nếu không thì sao có thể thảm như vậy.

Điều xui xẻo hơn nữa là khi nó xem qua nhật ký cuộc đời của ký chủ. Tất cả đều là giả! Thế giới cuối cùng mà ký chủ xinh đẹp này sống không phải là thế giới thực, mà là thế giới phát sóng trực tiếp. Nơi này, tiểu học đệ thanh thuần bị kẻ biếи ŧɦái theo dõi rình rập trong trường học. Bắt đầu từ số phận bi thảm của ký chủ, bởi vì lớn lên xinh đẹp lại đặc biệt đáng yêu. Quả thực là tiểu thiên sứ hạ phàm, vừa bước vào trường học đã bị vô số biếи ŧɦái theo dõi. Dựa theo tuyến phát triển thế giới, ký chủ xui xẻo của nó sống trong ký túc xá nam, bên trong toàn là những kẻ biếи ŧɦái. Những kẻ biếи ŧɦái ở khắp mọi nơi và thế giới này cũng hạn chế độ tuổi. Tựa đề của cuốn tiểu thuyết là "thanh thuần học đệ", quả nhiên ký chủ là vai chính.

Cho nên ký chủ đáng yêu này nên đi theo nó. Dứt khoác làm pháo hôi hay trở thành nhân vật chính?

Trở thành nhân vật chính cũng không nhận được kết cục tốt đẹp. Ký chủ đáng thương phải gặp nhân vật nam chính chó điên công, hắn không chỉ yêu ký chủ một cách điên cuồng mà còn có tính chiếm hữu cực cao. Dựa theo tính cách của nhân vật nam chính công, ký chủ sẽ bị ăn sạch từ đầu đến chân, không chừa một mảnh xương nào. Và có một kết thúc đẹp đẽ là "chúng ta đã có thể vĩnh viễn ở bên nhau."

Aida, thật là tâm lý bệnh hoạn.

May mắn thay vẫn chưa phát sinh chuyện gì. Ký chủ đã bị trói chặt vào hệ thống pháo hôi như nó.

"Này, cậu có muốn sấy tóc không?"

Nước trên tóc nhỏ giọt khiến người nhìn có chút băn khoăn.

"A?"

Sắc mặt Bồ Dao dại ra, trong lòng cậu không ngừng hỗn loạn.

Pháo hôi? Bia đỡ đạn?

Liệu cậu sẽ giống như những người bạn cùng lớp bị cắn ở tầng dưới? Mất mạng trong cơn khủng hoảng, nào ai biết được?

Hoặc cậu sẽ gặp phải chuyện gì đó?

Bạn cùng phòng trông mạnh mẽ như vây, thật sự có thể chống lại làn sóng tang thi hay không? Người này nói rằng mấy ngày nay vẫn có thể tìm được đồ ăn, chỉ cần ở trong ký túc xá. Chắc chắn không có vấn đề gì, cửa sắt phòng ký túc xá cũng rất rắn chắc.

[Ký chủ, đừng thả lỏng quá sớm, bạn cùng phòng của cậu là mối nguy hiểm lớn nhất. Tối nay hắn sẽ biến thành tang thi.]

057 không nhịn được mà xem trước một loạt cốt truyện, nó hy vọng ký chủ đáng yêu của nó có thể chết một cách đàng hoàng.

Aida, lớn lên xinh đẹp như vậy. Ai lại không thích cái đẹp cơ chứ? Thoạt nhìn đơn thuần giống như khối ngọc trắng không tì vết, mềm mại đến mức chỉ muốn nâng niu dỗ dành trên tay. Phải nói rằng nếu ký chủ không bị ràng buộc vào nó thì đã bị nam chính công ăn sạch.

Bồ Dao: !!!!

Bây giờ tóc của Bồ Dao vẫn chưa sấy khô, và cậu không muốn trở thành pháo hôi hay nhân vật chính. Bạn cùng phòng của cậu, người có vẻ rất có khả năng chiến đấu lại biến thành tang thi?

Thật là xui xẻo!

Lúc này cậu nghiêm túc nhìn bạn cùng phòng của mình.

Nghiêm Luân cao 1m9. Hắn đang mặc chiếc áo thun màu đen. Mùa hè nóng bức đi ra ngoài tìm thức ăn, trên người đều dính mồ hôi. Chiếc áo thun dính chặt vào cơ thể, lộ ra cánh tay rắn chắc. Bên dưới áo thun lúc ẩn lúc hiện khe cơ bụng gập ghềnh, có thể mơ hồ đếm được mấy khối cơ. Nếu không phải tám thì cũng là sáu khối. Cơ bắp trên cơ thể săn chắc, bờ vai rộng và vòng eo săn chắc. Thân hình tam giác đặc trưng được nâng đỡ bởi đôi chân dài, chỉ cần đứng yên tựa như như con báo săn uy mãnh. Bồ Dao từng đọc một bài phân tích hình dáng cơ thể trên tạp chí. Thể chất này quả thực có sức chiến đấu lợi hại đến kinh người.

Nếu trở thành đồng đội của người này, cậu chỉ cần ngoan ngoãn ôm đùi là đủ rồi. Nhưng nếu trở thành tang thi, thì sẽ trở thành một con tang thi cường tráng chất lượng!!!!

Thật sự muốn diệt đường sống của cậu mà.

Bồ Dao vội vàng lấy vài miếng sô cô la trong tủ, không nói một lời, nhanh chóng mở cửa chuẩn bị chạy trốn. Trước khi rời đi, cậu không quên lấy ống nước trong nhà vệ sinh.

Nhưng tay cậu còn chưa chạm tới cửa, Nghiêm Luân đã ấn cậu vào cánh cửa.

Bồ Dao cao 1m78, cậu có vóc dáng mảnh khảnh và chưa từng trải qua rèn luyện thân thể. Cậu không đủ cao so với người bạn cùng phòng cao 1m9. Cậu bị một tay của hắn ấn vào cánh cửa.

Sức lực thật lớn.

Khi nghĩ đến cảnh tượng Nghiêm Luân trở thành tang thi, cậu cảm thấy hoảng sợ. Cậu vùng vẫy một cách tuyệt vọng muốn chạy trốn.

"Buông tôi ra, cứu mạng!!!"

"Cậu muốn chết sao?"

Nguyên Luân khẽ cau mày, hắn thật sự không hiểu tại sao người bạn cùng phòng này lại muốn mở cửa chạy ra ngoài tìm đường chết. Hắn lấy điện thoại ra cho Bồ Dao xem.

"Tin tức nói, trong ký túc xá đã có người biến thành tang thi. Ở bên ngoài hành lang có không ít tang thi đang đi lang thang. Nếu cậu chạy ra ngoài, chính là tìm đường chết."

Nếu lắng nghe kỹ, có thể nghe thấy tiếng bước chân đang đi bên ngoài.

Sẽ không có ai di chuyển trong hành lang vào lúc này, chỉ có...

Sắc mặt của Bồ Dao trở nên tái nhợt, khi cậu quay đầu lại liền nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Nghiêm Luân. Dáng người cao to vạm vỡ, diện mạo tuấn tú băng lãnh. Nhất định, nếu chơi bóng rổ sẽ khiến các nữ sinh phải hét lên một tiếng.

Nhưng người nam nhân hoàn hảo này sẽ sớm biến thành tang thi, với khuôn mặt thối nát và cơ thể thối rữa hôi hám. Đến lúc đó, hắn sẽ lao đến ăn thịt cậu từng chút một.

Chỉ nghĩ đến thôi đã thấy đáng sợ rồi.

Thế giới chết tiệt này, hệ thống tồi tệ đáng giận này!

Hức hức!!

Nghiêm Luân cảm thấy cơ thể Bồ Dao dần dần thả lỏng, sức lực của hắn cũng giảm một chút nhưng vẫn cẩn thận đề phòng. Ai biết được, Bồ Dao có thể đột ngột mở cửa lao ra ngoài bất kỳ lúc nào.

"Cậu bình tĩnh một chút."

Nghiêm Luân nghĩ rằng Bồ Dao đang sợ hãi nên lập tức kéo Bồ Dao ôm chặt bên người, rồi lấy ổ khóa khóa cửa từ bên trong.

Cửa phòng này đã bị hỏng một thời gian, thợ sửa khóa đã lâu không đến. Dì quản lý ký túc xá đưa cho hắn cái chốt cửa.

Chốt cửa thép, loại chốt cửa kiểu cũ có thể bắt vít và khóa lại. Sau khi ổ khóa ra đời, chốt cửa không được sử dụng nhiều. Bây giờ nó được sử dụng trong những trường hợp khẩn cấp như thế này.

"Cạch một tiếng", cánh cửa được khóa chặt. Nghiêm Luân mới yên tâm buông Bồ Dao ra, hắn đặt tay lên vai Bồ Dao và kéo Bồ Dao mặt đối mặt với hắn. Muốn giáo huấn Bồ Dao một chút.

Không ngờ lúc quay lại thì thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Bồ Dao ướt đẫm nước mắt.

Những lời lẽ gay gắt và đe dọa ở trên đầu lưỡi như nghẹn lại, hắn thật sự không thể thốt ra được lời nào.

Nghiêm Luân hít sâu một hơi, nhẹ giọng nói:

"Tôi sẽ bảo vệ cậu. Đừng sợ, đừng khóc nữa được không?"

Vừa rồi hắn dùng sức đè Bồ Dao vào một góc, nghe nói sức khỏe của Bồ Dao không tốt. Là bạn cùng phòng, lúc này hắn nên bảo vệ Bồ Dao.

Bồ Dao nghẹn ngào nhẹ giọng nói: "Anh..."

"Có chuyện gì với tôi?"

"Anh sẽ biến thành tang thi."

Hàm răng trắng của Bồ Dao run lập cập:

"Đêm nay anh sẽ biến thành tang thi! Chẳng bao lâu nữa, tất cả chúng ta sẽ chết!"

Nghiêm Luân bất đắc dĩ cười: "Tôi từ bên ngoài trở về, cũng không có bị tang thi chạm vào. Từ nãy đến giờ, tiến vào ký túc xá cũng đã được nữa tiếng rồi. Theo quan sát của tôi, người bị tang thi cào hay cắn. Sẽ biến thành tang thi trong vòng một phút, lâu nhất là mười lăm phút. Hiện tại tôi không có bất kì triệu chứng nào cả. Bồ Dao, đừng tự doạ chính mình."

Đôi mắt của Bồ Dao mở to, quan sát hắn từng centimet. Đánh giá hắn từ trên xuống dưới, như muốn nhìn toàn bộ cơ thể của hắn.

Hắn cũng cẩn thận nhìn bộ dáng người bạn cùng phòng, quả thật rất xinh đẹp và đơn thuần. Đặc biệt là khuôn mặt ửng hồng đang khóc. Đôi mắt ngấn nước, đang rưng rưng rơi vài giọt nước mắt như hạt pha lê.

Nghiêm Luân cảm thấy không được tự nhiên quay đầu đi.

Lúc này, bạn cùng phòng xinh đẹp của hắn đột nhiên lên tiếng.

"Cởϊ qυầи áo ra."

Cậu muốn kiểm tra xem, Nghiêm Luân có vết thương nào không!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.