Anh Chiêu kéo dòng suy nghĩ lại, duỗi tay nhẹ nhàng chạm lên đôi môi mềm mại còn lấp lánh ánh nước của hắn, nói dối theo bản năng: “Ta không ngẩn ngơ, ta chỉ đang nghĩ ngươi hầu hạ khiến ta rất thoải mái, thế nên có thể không bịt mắt ngươi lại nữa”
Vừa nãy nàng không hề nghĩ đến chuyện này, Hạ Lan Tiêu có thể cảm nhận được, nhưng hắn quyết định không tính toán chi li vậy làm gì. Hắn cúi người tiến đến ôm lấy nàng, gương mặt dán sát vào đỉnh đầu nàng cọ cọ, chẳng mấy khi lại ra vẻ khoe mẽ nói: “Có thật không? Người tốt với con quá.”
Hắn nói xong định duỗi tay ra xoa đầu nàng, lại bị nàng nhạy bén phát hiện.
Nàng kéo tay hắn xuống khỏi đỉnh đầu, trợn mắt nhìn hắn: “Đừng có đụng chạm linh tinh! Khó khăn lắm ta mới búi tóc được như này, ngươi không được làm nó rối.”
Trước kia Anh Chiêu chưa từng để ý đến búi tóc trên đầu mình như vậy, tóc của nàng đều do con rối do nàng làm ra búi cho nàng, có đôi khi nhìn trông thật sự rất rối, vậy nên nàng thường xuyên từ bỏ việc tết tóc búi tóc, chỉ có buộc lại mái tóc đen ra sau đầu.
Hạ Lan Tiêu cúi đầu nhìn búi tóc không thật sự được tính là tinh xảo của nàng, được buộc lại bằng sợi dây có cùng màu sắc và chất liệu với váy áo nàng đang mặc, đột nhiên hắn ngầm hiểu ra.
Hoá ra là huyền cơ được giấu trong dây buộc tóc.
Hắn tựa đầu lên vai nàng, sau khi ôm nàng lén lút cười một lúc lâu, mới nhếch khoé môi hôn lên vành tai nàng, vừa liếm hôn cắn vành tai nàng vừa xấu xa đồng ý nói: “Con không chạm vào tóc người là được.”
Giọng nói gần như thều thào, còn lộ ra chút khàn khàn.
Nhưng ý định của hắn là muốn nhìn nàng uốn éo trong lòng hắn, cho nên hắn vẫn luôn ôm chặt lấy vai nàng, nâng đầu nàng lên liên tục hôn nàng. Nàng ngứa không chịu nổi, nhưng hắn vẫn không chịu thả lỏng, hơi thở ẩm ướt nóng rực của hắn phả lên tai nàng, nửa bên mặt nàng đã tê rần.
Cứ quấy nhiễu như vậy một lúc lâu, trong lúc uốn éo dữ dội đai lưng của nàng đã bị thiếu niên cởi đến lớp thứ ba. Thật ra tốc độ như này có hơi chậm so đối với đôi tay có thể kết ấn rất nhanh của hắn, bởi vì cơ thể của Anh Chiêu dựa vào lòng hắn liên tục cựa quậy, hắn thật sự không thể nào thành thạo như lúc làm chú ấn phức tạp.
Côn thịt cương lên cứng ngắc dưới háng chen vào kẽ mông nàng, bị cọ xát đến nỗi có không ít tinh dịch đã chảy ra trước. Cuối cùng sau khi cởi sạch tầng tầng lớp lớp váy phức tạp trên người nàng, hắn đã nhịn đến mức trên trán đổ một lớp mồ hôi mỏng.
Hiện giờ trên thân trên của Anh Chiêu chỉ còn lại một cái áo yếm mỏng che đi bộ ngực trước ngực, trên bộ ngực căng phồng của nàng là hai núm vú đang hếch lên, xúc cảm lộ ra rõ giữa lớp áo yếm lụa. Đôi chân dài trắng nõn trần trụi quắp vào nhau, giữa hai chân có một dòng nước suối liên tục chảy ra.
Thấy thiếu niên kia đã buông tha cho vành tai bị hôn đến đỏ bừng của nàng, lại quay sang hôn mút sau cổ nàng. Đôi tay nàng nắm chặt, hơi sốt ruột cau mày. Bỗng nhiên nút thắt sau cổ nàng bị hắn dùng hàm răng ngậm lấy nhẹ nhàng kéo một cái, vì thế một mảnh xiêm y cuối cùng che đậy trên người nàng cứ thế bị kéo ra dễ dàng như vậy.
Một đôi bàn tay to vội vội vàng vàng phủ lên trên, nắm lấy hai bầu sữa trước ngực nàng trong tay xoa nắn, chính là đôi tay ban ngày nàng đã từng khao khát bóc cho nàng ba con cua. Đêm qua trong lúc luyện tập hắn đã sờ soạng ra được kết cấu, biết nên xoa thế nào để khiến hơi thở của nàng trở nên dồn dập, càng run rẩy nhiều hơn.
Đôi bàn tay này của hắn rất đẹp, khi mười ngón tay mở ra dùng sức niết chặt bầu ngực cô, trên mu bàn tay như ngọc nổi lên gân xanh rõ ràng hơn bao giờ hết, nhưng vết chai trong lòng bàn tay lại ma sát. Hắn nắm mạnh như vậy, bộ ngực trắng như tuyết bị hắn nắm thành muôn hình vạn trạng, hạt đậu nhỏ đỏ tươi trên ngực tràn ra từ kẽ ngón tay, lại bị hai ngón tay của hắn nhéo nhéo vểnh lên trông càng gợi tình hơn.
Thậm chí hắn còn để ra hai ngón tay liên tục mân mê hai viên thịt nhỏ kia, lòng bàn tay chọc hai núm vú vào bầu ngực rồi lại thả ra, tiếp đó lại hơi ác liệt dùng hai ngón tay nắm chặt lấy hai núm vú đã cứng như đá kéo lên trên, khiến cho bộ ngực to tròn trước ngực nàng rung ra rung rinh.
Anh Chiêu chưa bao giờ cảm thấy bản thân yêu kiều yếu ớt như vậy, xiêm y của nàng bị cởi sạch sẽ, nhưng lại không phải cởi ra hoàn toàn, lớp áo ngoài bị kéo ra nửa cởi đến chỗ khuỷu tay, để lộ ra một bộ ngực đầy đặn, căng phồng và bờ vai thẳng tắp xinh đẹp trắng như tuyết. Hai cổ tay của nàng bị dây vải quấn chặt, bởi vì Truy Hồn ấn không thể dùng thuật pháp để giải trừ nên nàng chỉ có thể dùng cách thức ngu ngốc nhất là quấn chặt hai cổ tay mình để che giấu tai mắt của người khác.
Cảnh tượng cơ thể trần trụi của mình bị đệ tử ôm trong lòng tuỳ ý xoa ngực thật sự quá dâm loạn, cố tình cái ôm của hắn lại ấm áp rộng rãi, lồng ngực săn chắc áp sát vào lưng nàng. Dưới mông là dương vật cứng rắn của hắn, chen vào giữa hai cánh mông nàng cọ xát theo động tác xoa nắn của hắn.
Khoái cảm cuồn cuộn liên tục ập đến cuốn lấy nàng, cảm giác xấu hổ hoàn toàn bị nàng lãng quên, Anh Chiêu có hơi tự sa ngã nhắm mắt lại, để mặc cho thiếu niên kia đùa nghịch cơ thể nàng đến nỗi hoa chi loạn chiến*.
*花枝乱颤 (hoa chi loạn chiến) : Thành ngữ để hình dung trạng thái khi phụ nữ cười lớn, nhất là phụ nữ có chút phóng túng, phóng đãng.
Bỗng dưng mấy quả quang cầu bay đến trước mặt nàng, tay hắn sờ đến chỗ nào là quang cầu sẽ di chuyển đến chỗ đấy, chiếu sáng toàn bộ cơ thể nàng, cố gắng giúp thiếu niên thấy rõ từng nốt ruồi nhỏ, từng sợi lông tơ trên người nàng.
Hắn giống như lần đầu tiên dùng hai mắt nhìn thấy mọi thứ, không muốn rời mắt khỏi cơ thể Anh Chiêu dù chỉ một khắc. Dương vật trên người hắn đã cứng đến mức sắp nổ tung, nhưng hắn chỉ cọ cọ trên người nàng, cọ đến nỗi thở hổn hển cũng không muốn vội vàng cắm vào như vậy.
Khi đút vào đường hầm kia, hắn thật sự có thể thăng hoa đến cực lạc, nhưng nghe giọng sư phụ lại có gì đấy đau đớn, đêm qua hắn không nhìn thấy biểu cảm của nàng nên chỉ biết nàng liên tục chảy nước mắt, vách thịt non mềm trong đường hầm cũng cực kỳ phản kháng muốn đẩy hắn ra ngoài, nhưng lại chỉ mang đến tác dụng ngược lại.
Đôi mắt bị bịt kín khiến hắn tạm thời không thể phân biệt được bản thân có còn bị nhốt trong mơ không, trong mơ dù có làm gì thì sư phụ cũng không phản kháng mà hai chân của nàng chỉ biết quấn chặt lấy hắn để hắn cắm vào sâu thêm chút nữa. Hắn nhất thời hứng khởi, càng thọc vào rút ra hăng say hơn, nếu nàng khóc quá nhiều thì hắn sẽ đến gần liên tục hôn nàng dỗ dành nàng, nhưng động tác cắm vào lại chưa từng thấy có chút do dự nào.
… Hắn xong việc nhớ lại lại thấy mình không bằng cầm thú.
Hắn không muốn biến thành bộ dạng không thể tự kiềm chế đấy quá sớm, cho nên hắn chỉ có thể nhân lúc còn có thể khống chế được bản thân, cố gắng khiến nàng vui sướng thêm chút nữa.
Khoảnh khắc giống như một giấc mơ này, kiểu gì cũng phải cẩn thận nhấm nháp mới tốt.