Anh Chiếu Lương Tiêu

Chương 66: Chương 66



Hắn cứ nhìn nàng như vậy một lúc lâu rồi mới kề sát tai nàng, cuối cùng hắn cũng thở dài như vừa được thoả mãn: “Cơ thể của người đẹp quá… Đẹp quá, sư phụ.”

Anh Chiêu bị tiếng “sư phụ” này gọi đến nỗi kinh hồn bạt vía, nàng còn chưa kịp xoay người đã nghe thấy câu giải thích tiếp theo của hắn: “Chính người đã nói sư phụ trên giường cũng là sư phụ, vừa nãy người không chịu nói cho con biết tên của người nên con cũng chỉ có thể gọi người như vậy.”

Bỗng dưng một bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy cằm nàng, thiếu niên lại cúi đầu quấn quýt hôn lên môi nàng, cắn môi nàng hỏi: “Người muốn nói tên cho con biết, hay là muốn con gọi người là sư phụ đây?”

Đây là câu hỏi được hỏi rất thông minh, Anh Chiêu bị hôn đến nỗi mơ mơ màng màng hoàn toàn không nhận ra bản thân đang bị hắn dụ dỗ xuống hố, nàng chỉ cảm thấy cách gọi “sư phụ” này của hắn cũng có cảm giác gì đó khác lạ.

Loại cảm giác không màng đến cấm kỵ luân thường này mang đến cho nàng sự kích thích nàng chưa từng được cảm nhận, bình thường các tu sĩ sẽ không quá để ý đến quan niệm trinh tiết, cũng sẽ không nhắc đến cưới gả như những người bình thường kia, hợp nhau thì kết làm đạo lữ, hai người thấy ghét nhau rồi chia tay là chuyện bình thường.

Anh Chiêu đến tìm hắn là vì muốn thành thật đối mặt với dục vọng của mình, nàng thích cảm giác thân mật như vậy với hắn.

Cho dù hắn là đệ tử của nàng, cho dù nàng hóa thành bộ dạng của người khác để dụ dỗ hắn cũng là nghiệp chướng nặng nề.

Nàng không trả lời câu hỏi của hắn mà chỉ kéo ra một khoảng cách, nhìn vào mắt hắn hỏi: “Rốt cuộc ngươi là người hay là ma?”

“Sao người lại hỏi thế?” Sắc mặt thiếu niên không thay đổi, giống như thể câu hỏi này chẳng ảnh hưởng gì đến hắn.

“Trả lời ta là được rồi.”

Hắn nhẹ nhàng cười mấy tiếng, môi dán lên vành tai nàng, thì thầm với nàng: “Con là người, xin lỗi, làm người thất vọng rồi.”

Nàng thật sự thất vọng, bởi vì giờ này khắc này, nàng lại thật sự hơi hy vọng hắn là Ma vật nào đấy, vậy thì nàng có thể không cần chịu đựng cảm giác tội lỗi nữa.

Hơn nữa, nàng còn từng loáng thoáng nghe nói, có mấy nữ tu sẽ chuyên đi săn bắt ma nhốt lại để yêu đương cấm kị, bởi vì Ma tộc sau khi quay lại ma hình có thể chơi nhiều kiểu đa dạng hơn.

Đúng là tiếc thật.

“Gọi sư phụ đi.” Nàng hơi tự sa ngã giơ tay ôm lấy cổ hắn, hé miệng để mặc hắn ngậm lấy đầu lưỡi.

Hạ Lan Tiêu nhắm mắt lại hôn nàng một lúc, mới nhỏ giọng nói: “Đệ tử tuân lệnh sư phụ.”

Hai hơi thở dồn dập đan xen vào nhau, tạm thời không thể phân biệt được ai đang ý loạn tình mê hơn ai.

Trước khi bị côn thịt cắm vào, đầu lưỡi của Hạ Lan Tiêu đã đút vào tiểu huyệt của nàng trước.

Hai chân Anh Chiêu mở rộng ngồi trên bàn tròn, xiêm y vẫn khoác hờ trên bờ vai nàng, đôi chân trần trụi bị thiếu niên vác lên vai, hắn dán sát mặt đến với vẻ mặt thành kính.

Cái lưỡi dài tìm được mắt huyệt đang liên tục chảy nước, thong thả liếm láp rất lâu, hắn liếm đến khi giữa hai chân nàng ngứa ngáy không chịu nổi nữa, huyệt đạo cực kỳ trống vắng thì hắn mới dồn sức chui vào trong lối vào nhỏ hẹp kia.

Đây là chuyện ngày hôm qua thiếu niên đã muốn nếm thử, nhưng cuối cùng vẫn bị Anh Chiêu ngăn cảm. Những tư thế đã từng làm trong mơ, lại chưa thử qua, hắn muốn làm thử lần lượt từng cái một.

Như vậy cho dù ngày mai hắn có chết trong tay nàng thì hắn cũng không có tiếc nuối gì.

Hoa kính bị đầu lưỡi mềm mại đẩy ra, vách trong bị một cục thịt mềm linh hoạt liếm láp thọc vào rút ra, tầng tầng lớp lớp mị thịt mẫn cảm bị đưa đẩy như vậy thật sự rất kích thích. Nàng không nhịn khẽ nâng mông lên theo đầu lưỡi ra vào của thiếu niên, muốn đón ý nói hùa đưa đẩy với hắn.

Khoái cảm thực cốt lướt qua khiến bờ mông nàng khẽ run, nàng có hơi không chống đỡ được lại được thiếu niên ân cần giữ lấy mông nàng, đôi tay nhấn vào khiến hai chân nàng càng mở rộng hơn.

Vì thế đầu lưỡi kia lại càng xâm nhập được sâu hơn, bắt chước động tác thọc vào rút ra của dương vật quấn quýt khắp nơi bên trong vách tường thịt, gây sóng tạo gió. Mắt huyệt liên tục chảy ra hết đợt dâm thuỷ này đến đợt dâm thuỷ khác, bị trào ra trong lúc thọc vào rút ra, phần lớn đều bị hắn nuốt sạch, những phần còn lại chưa nuốt kịp thì chảy xuống theo kẽ mông, khiến quần áo dưới người ướt đẫm.

Nàng bị đầu lưỡi ẩm ướt nóng bỏng và mạnh mẽ làm đến nỗi xương cốt ê ẩm, cuối cùng khi bị dương vật của hắn cắm vào, hai chân đã mềm nhũn đến nỗi không đứng dậy nổi, thậm chí còn không có sức để bám lấy lưng hắn, nâng lên rồi lại không thể không trượt xuống.

Hạ Lan Tiêu bị sự mềm yếu hiếm thấy của nàng chọc cười, vươn tay vững vàng đặt hai chân của nàng lên khuỷu tay, nghiêng đầu hôn lên mu bàn chân thẳng tắp của nàng rồi mới đưa hai tay xuống dưới người nàng, nắm lấy cánh mông nàng kéo đến trước người, tiếp đó nắm lấy dương vật cương cứng của mình cọ xát mấy cái trong khe thịt non mịn của nàng, mãi đến khi quy đầu cực to hình quả đào bị dâm thuỷ chảy ra của nàng tưới ướt đẫm rồi mới chống lên cửa huyệt tiến thẳng vào trong.

Lần này hắn không cần bất cứ dẫn dắt gì hết, nhưng lại vẫn không thể dùng một lần vào đến tận cùng.

Anh Chiêu ở dưới người hắn run lẩy bẩy, cửa huyệt vừa mới bị côn thịt thô to vạch ra, tiểu huyệt chặt chẽ kia đã bắt đầu liên tục co rút cùng với những tiếng rên rỉ mỏng manh dồn dập của nàng, kẹp đến nỗi đầu óc hắn trống rỗng, ngoài miệng vẫn nhẹ giọng dỗ dành nói: “Thả lỏng nào... Thả lỏng được không? Sư phụ, chẳng phải đêm qua người dạy rốt tốt sao? Người thấy con học được nhanh thế, người không cảm thấy vui sao?”

Vui cái đầu ngươi! Đúng là đồ đệ học được cách làm chết sư phụ.

Anh Chiêu chỉ cảm thấy hai cánh tay hắn cứng như thể sắt, ôm chặt lấy nàng khiến nàng không thể cử động. Nghiệt côn dưới háng cũng cứng y như sắt, cây côn thô dài như vậy, cứ thế dùng sức đút vào trong, ngoài miệng lại nhu tình như nước, biểu cảm cũng dịu dàng đến mức khiến người ta muốn chìm đắm trong đấy, nhưng động tác hắn làm ra lại không hề dính dáng gì đến cái từ “dịu dàng” này.

Cánh mông của nàng bị hắn bóp chặt muốn chết, mông như sắp bị bóp nát, dương vật thô to cứng rắn cọ vào vách thịt non mềm mẫn cảm bên trong, huyệt đạo nhiều nước kia bị hắn xâm nhập từng chút từng chút một đến nơi sâu nhất, da thịt non mềm ở lối vào bị đè ép đến nỗi trắng bệch, đến cả hoa môi bị mở ra cũng giống như hai cánh bướm đang run rẩy.

Nhưng hắn vẫn còn một phần ba dương vật đang lộ ra ngoài chưa tiến vào hẳn.

Cùng run rẩy với Anh Chiêu còn có hơi thở dồn dập chật vật của nàng, nàng duỗi tay cố gắng nắm chặt lấy cánh tay hắn, thở hổn hển nói: “Quá sâu, chậm thôi… Chậm thôi, sao chỗ này của ngươi lại to thế chứ, quá thô...”

Thật ra màu dương vật của hắn đều đều, lộ ra màu hồng hào, trông đẹp hơn bình thường nhiều. Chỉ là côn thịt quá thô quá dài, gân xanh nổi lên cọ vào từng tấc từng tấc mị thịt bên trong huyệt đạo, gần như trong khoảnh khắc hắn tiến vào nàng đã bắt đầu lên đỉnh, năm ngón chân trên bàn chân duỗi ra rồi lại quắp chặt lại, ngón chân cũng quắp lại thành một nắm nhỏ.

Nàng lại không muốn hắn là ma lắm, hình người cũng đã đáng sợ như vậy rồi, chứ nói gì đến ma hình.

“Con đã rất chậm...” Thiếu niên nhìn nàng đầy ấm ức, thong thả nhẹ nhàng lui ra ngoài cùng với dư vị lên đỉnh của nàng.

Nàng còn chưa kịp thả lỏng thì những vị trí mẫn cảm bên trong tiểu huyệt lại bị cây dương vật không lưu tình này nghiền ép, cùng gột rửa thần kinh nàng với khoái cảm chưa kịp biến mất. Nàng há miệng, một đầu lưỡi đỏ hỏn lộ ra giữa hai hàm răng, đến nói cũng không thể nói lên lời.

Rõ ràng hắn không hề muốn rút ra, côn thịt được bao bọc bởi dâm thuỷ được rút ra một nửa rồi lại đột ngột dùng sức thúc vào trong, đồng thời quy đầu cũng chèn ép thẳng vào tâm huyệt, thiếu niên cúi người, há mồm ngậm lấy đầu lười vừa nhìn đã biết là muốn hắn đến ngậm lấy của nàng, giọng run rẩy nói: “Sư phụ, người tốt quá, người tốt với con quá... Rất tốt... Người có thể mãi mãi đối tốt với con như vậy có được không?”


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.