Trong lúc Dương Thiên đang bận rộn với mở rộng nông trường, những ngày gần đây tình trạng mất ngủ của Lý Ngọc Huyền đã được cải thiện rõ ràng.
Tuần đầu tiên, tình trạng mất ngủ vẫn xuất hiện, nhưng tần suất đã giảm đi rõ ràng. Từ một tuần mất ngủ ba đến bốn lần, sau khi nghe chuỗi nhạc khúc piano vô danh, tần suất đã giảm đi còn 2 lần một tuần.
Sau khi nhận thấy tác dụng thần kỳ của nó, Trần Thị Lan tiếp tục cho con gái mình nghe, tác dụng cũng ngày một rõ ràng.
Theo bệnh mất ngủ giảm đi, tinh thần của Lý Ngọc Huyền cũng dần hồi phục, suy nghĩ dần lấy lại sự linh hoạt trước đó. Cô đã có thể cảm nhận được niềm vui từ sinh hoạt, đồ ăn không còn vô vị như trước.
Ở thời điểm cô bệnh nặng, sinh hoạt gần như bỏ mặc, ăn không muốn ăn, uống không muốn uống. Thậm chí, việc tắm giặt, vệ sinh, cô cũng gần như không quan tâm. Ăn uống không tốt, nghỉ ngơi không được, sức khỏe suy giảm nhanh chóng. Cô tụt 15 cân trong suốt quá trình bị bệnh, thân hình như da bọc xương.
Hiện tại, Lý Ngọc Huyền đã có thể tìm thấy vị giác, ăn uống ngày một tốt hơn, khí lực cũng dần hồi phục.
Sau 1 tháng, cô đã có thể tự do hoạt động gần như bình thường, mặc dù đi lại nhiều một chút hoặc leo cầu thang vẫn còn rất tốt sức, nhưng như vậy đã khiến cô tương đối hài lòng.
Chỉ là, cô rất kỳ quái, mình giống như không quen biết người tên Dương Thiên, nhưng càng nghĩ tới cái tên này, cô lại cảm giác đặc biệt thân cận. Vì thế, sau khi tình trạng mất ngủ không còn quá dằn vặt, cô đã chủ động liên hệ với Dương Thiên để nói lời cảm ơn.
Qua cuộc gọi, có thể nhận thấy người này rất tốt, hỏi thăm tình hình sức khỏe của cô rất tỉ mỉ. Mặc dù vậy, hắn nói tạm thời chưa thể đi thăm cô được, dặn cô tiếp tục duy trì thói quen nghe chuỗi nhạc khúc mà hắn gửi để tinh thần được, Lý Ngọc Huyền lên tiếp cảm ơn, bảo hắn cứ tập trung cho công việc, khi nào có thời gian rảnh cho cô gặp mặt để cảm tạ.
Sở dĩ cô nói như vậy vì cô cũng là một người hết lòng vì công việc.
Vì chuyện này cô cũng chậm trễ việc tìm bạn trai, khiến cha mẹ cô thường xuyên nhắc nhở. Thậm chí, khi tình trạng mất ngủ càng lúc càng nghiêm trọng, cha mẹ phát hiện lập tức không cho cô làm đêm, không cho cô tăng ca, về nhà không cho làm việc. Thời gian đầu còn có chút tác dụng, nhưng rất nhanh, diễn biến bệnh mất ngủ càng nặng, đi viện điều trị nhiều lần đều không có bao nhiêu cải thiện.
Cho tới hiện tại, công việc cô đã xin nghỉ hết, nằm trên giường bệnh mấy tuần nay cả người đều muốn rỉ sét, cô lên mạng tìm vài việc tại nhà làm giết thời gian, nhưng bị mẹ giám sát rất chặt. Quá 30 phút, mẹ cô sẽ vào nhắc nhở.
Lý Ngọc Huyền rất phiền muộn, nhưng tranh cãi không lại, cô mấy hôm nay đều rầu rĩ không vui. Một người trẻ như cô, đang lúc cao trao sự nghiệp, làm sao có thể ở nhà làm cá ướp muối. Mặc dù gia đình khá giả, tiền không phải lo, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ dùng tiền cha mẹ làm ra để hưởng thụ cuộc sống.
Nghĩ nhiều ngày không có biện pháp, rồi khi tin nhắn hỏi thăm sức khỏe của Dương Thiên gửi tới, cô chợt nảy ra một ý tưởng.
- Anh có thể giúp tôi khuyên cha mẹ đồng ý cho tôi quay trở lại công việc chứ? Tôi xin nhiều ngày nay đều không được. Sức khỏe tôi đã rất tốt, tinh thần đã hoàn toàn tỉnh táo. Cứ nằm ở nhà thế này tôi sợ mình sắp trầm cảm.
Đúng vậy, cô ra viện dọn về nhà ở 1 tuần nay, cảm giác bí bách không chịu nổi.
Sau khi nghe Lý Ngọc Huyền than thở, Dương Thiên đương nhiên đồng ý, hắn chính muốn Lý Ngọc Huyền càng sớm trở lại đi làm càng tốt đâu.
- Được chứ. Nếu chỉ ở nhà thực sự sẽ rất nhàm chán.
- Đúng vậy, cả người tôi cảm giác giống như đã rỉ sét.
- Cô dự kiến sẽ tìm việc gì làm chưa? Tôi có một công ty, nếu cô có hứng thú có thể cân chắc xem.
Lý Ngọc Huyền nghe vậy hơi kinh ngạc, người này xuất hiện vốn đã không hợp lý, giờ lại giống như muốn mời cô đi làm cho công ty của hắn. Cô lập tức hiểu ra, người này là vì cô mà tới, cô còn kỳ lạ rằng mình từ khi nào có người bạn tên Dương Thiên đâu.
Mặc dù trong đầu đã thông suốt, nhưng không biết vì lý do gì, Lý Ngọc Huyền cảm thấy làm việc cùng Dương Thiên sẽ rất thú vị, dù cho chỉ nói chuyện qua điện thoại, nhưng cô có một niềm tin rất lớn mình nên đi theo người này xông pha thương trường.
- Tốt. Tôi chính đang sầu vì chưa biết mình nên tới nơi nào làm tiếp theo đây. Anh có thể gửi cho tôi các thông tin cơ bản về công ty và công việc mà anh dự kiến giao cho tôi chứ?
- Đương nhiên rồi. Cô cho tôi email, tôi gửi qua cho cô xem.
- Tốt. Email của tôi là .
Sau chưa đầy 1 phút, Dương Thiên đã gửi thông tin qua email, Lý Ngọc Huyền lập tức hứng thú mở ra xem.
Công ty của người này lĩnh vực thực sự phù hợp với cô. Định hướng phát triển rất bền vững, coi trọng uy tín. Vị trí làm việc giống như vì cô mà đo đạc.
Về chế độ đãi ngộ, Dương Thiên mở ra chế độ lương thưởng, phúc lợi không hề kém các tập đoàn hàng đầu.
Lương cứng 3000 USD/tháng, trích 3% lợi nhuận doanh thu, ngoài ra chế độ bảo hiểm cũng đầy đủ. Lương tháng 13 bằng 5 lần lương cơ bản.
Đọc thông tin này, Lý Ngọc Huyền nhận định rất không sai. Vì vậy, cô nhanh chóng phản hồi lại sẽ đồng ý tới thử việc. Điều kiện là Dương Thiên có thể thuyết phục cha mẹ cô cho cô đi làm.
Dương Thiên ngay từ đầu cũng không nghi ngờ về việc Lý Ngọc Huyền sẽ đáp ứng, dù sao hắn đã thông qua hệ thống khóa lại người này. Còn vấn đề phía gia đình, Dương Thiên cảm thấy không đáng lo ngại, hắn chỉ cần cam kết sẽ để Lý Ngọc Huyền không cần tăng ca, làm việc giờ hành chính, có chế độ phúc lợi đầy đủ, cộng với hắn là người kéo con của họ từ vực sâu đi lên, ít nhiều cũng sẽ đồng ý thử xem sao.
Đã là cha mẹ, đương nhiên hy vọng con của mình sinh hoạt phong phú. Việc giữ con ở nhà không cho đi làm, sẽ chỉ khiến một người hướng ngoại như Lý Ngọc Huyền cảm thấy không thoải mái mà thôi.
Đồng ý yêu cầu của đối phương về sau, Dương Thiên cũng không trì hoãn, lập tức hắn hẹn gặp cha mẹ của Lý Ngọc Huyền.
Trần Thị Lan nhận được cuộc gọi của Dương Thiên, lập tức đáp ứng gặp mặt, cô thậm chí vẫn luôn nhắn hắn có thời gian mời hắn ăn một bữa cơm cảm tạ đã giúp con mình vượt qua bệnh tật đây.
Hẹn gặp mặt sau 1 ngày.
Dương Thiên từ Ninh Thuận bay ra Hà Nội, nghỉ ngơi một buổi chiều, tới 16 giờ, hắn mở chiếc Audi S8 lái tới khu biệt thự cao cấp nhất Hà Nội.
Nằm trong quần thể Vinhomes Riverside, khu vực siêu VIP, giá mỗi căn lên đến 250 tỷ đồng.
Dương Thiên đã không phải là hắn 4 năm về trước, hiện tại dù gì cũng là ông chủ một công ty đang lên, mặc dù hắn tấm tắc về giá trị khu biệt thự khi tìm hiểu, nhưng điều này không có nghĩa hắn e ngại hay câu nệ.
Đứng trước của khu biệt thự, Dương Thiên một lần nữa xác nhận lại địa chỉ, sau đó hắn nhấn chuông cửa rồi bình tĩnh chờ đợi.
Lý Ngọc Huyền chính đang chờ hắn đâu, nghe hắn gọi điện đã tới đã ngồi ở phòng khách. Thấy người nhấn chuông cửa là Dương Thiên, cô lập tức thông báo cha mẹ một tiếng rồi ra ngoài đón khách.
Nhìn thấy thân ảnh Lý Ngọc Huyền xuất hiện, Dương Thiên thầm than đúng là tiểu thư nhà giàu. Lý Ngọc Huyền đâu còn bộ dáng tiểu tụy gầy gò như lần đầu hắn gặp ở viện.
Sau một tháng tĩnh dưỡng, Lý Ngọc Huyền thực sự đã hồi phục rất tốt.
Xuyên qua một thế giới tu tiên, nhưng nhận ra bản thân lại chỉ là phế vật ngũ linh căn, Trần Lâm tỏ ra rất bất lực, chỉ là cũng không sao, thiên phú không góp lực, vậy liền gọi cô vợ trẻ tới góp sức. Một ngày nào đó vấn đỉnh chí cao, Trần Lâm vừa hồi ức vừa chia sẻ "Chỉ có người nông cạn mới muốn làm Tiên Vương, người nhìn xa trông rộng sẽ biết, làm Chạn Vương thoải mái hơn nhiều
Tuần đầu tiên, tình trạng mất ngủ vẫn xuất hiện, nhưng tần suất đã giảm đi rõ ràng. Từ một tuần mất ngủ ba đến bốn lần, sau khi nghe chuỗi nhạc khúc piano vô danh, tần suất đã giảm đi còn 2 lần một tuần.
Sau khi nhận thấy tác dụng thần kỳ của nó, Trần Thị Lan tiếp tục cho con gái mình nghe, tác dụng cũng ngày một rõ ràng.
Theo bệnh mất ngủ giảm đi, tinh thần của Lý Ngọc Huyền cũng dần hồi phục, suy nghĩ dần lấy lại sự linh hoạt trước đó. Cô đã có thể cảm nhận được niềm vui từ sinh hoạt, đồ ăn không còn vô vị như trước.
Ở thời điểm cô bệnh nặng, sinh hoạt gần như bỏ mặc, ăn không muốn ăn, uống không muốn uống. Thậm chí, việc tắm giặt, vệ sinh, cô cũng gần như không quan tâm. Ăn uống không tốt, nghỉ ngơi không được, sức khỏe suy giảm nhanh chóng. Cô tụt 15 cân trong suốt quá trình bị bệnh, thân hình như da bọc xương.
Hiện tại, Lý Ngọc Huyền đã có thể tìm thấy vị giác, ăn uống ngày một tốt hơn, khí lực cũng dần hồi phục.
Sau 1 tháng, cô đã có thể tự do hoạt động gần như bình thường, mặc dù đi lại nhiều một chút hoặc leo cầu thang vẫn còn rất tốt sức, nhưng như vậy đã khiến cô tương đối hài lòng.
Chỉ là, cô rất kỳ quái, mình giống như không quen biết người tên Dương Thiên, nhưng càng nghĩ tới cái tên này, cô lại cảm giác đặc biệt thân cận. Vì thế, sau khi tình trạng mất ngủ không còn quá dằn vặt, cô đã chủ động liên hệ với Dương Thiên để nói lời cảm ơn.
Qua cuộc gọi, có thể nhận thấy người này rất tốt, hỏi thăm tình hình sức khỏe của cô rất tỉ mỉ. Mặc dù vậy, hắn nói tạm thời chưa thể đi thăm cô được, dặn cô tiếp tục duy trì thói quen nghe chuỗi nhạc khúc mà hắn gửi để tinh thần được, Lý Ngọc Huyền lên tiếp cảm ơn, bảo hắn cứ tập trung cho công việc, khi nào có thời gian rảnh cho cô gặp mặt để cảm tạ.
Sở dĩ cô nói như vậy vì cô cũng là một người hết lòng vì công việc.
Vì chuyện này cô cũng chậm trễ việc tìm bạn trai, khiến cha mẹ cô thường xuyên nhắc nhở. Thậm chí, khi tình trạng mất ngủ càng lúc càng nghiêm trọng, cha mẹ phát hiện lập tức không cho cô làm đêm, không cho cô tăng ca, về nhà không cho làm việc. Thời gian đầu còn có chút tác dụng, nhưng rất nhanh, diễn biến bệnh mất ngủ càng nặng, đi viện điều trị nhiều lần đều không có bao nhiêu cải thiện.
Cho tới hiện tại, công việc cô đã xin nghỉ hết, nằm trên giường bệnh mấy tuần nay cả người đều muốn rỉ sét, cô lên mạng tìm vài việc tại nhà làm giết thời gian, nhưng bị mẹ giám sát rất chặt. Quá 30 phút, mẹ cô sẽ vào nhắc nhở.
Lý Ngọc Huyền rất phiền muộn, nhưng tranh cãi không lại, cô mấy hôm nay đều rầu rĩ không vui. Một người trẻ như cô, đang lúc cao trao sự nghiệp, làm sao có thể ở nhà làm cá ướp muối. Mặc dù gia đình khá giả, tiền không phải lo, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ dùng tiền cha mẹ làm ra để hưởng thụ cuộc sống.
Nghĩ nhiều ngày không có biện pháp, rồi khi tin nhắn hỏi thăm sức khỏe của Dương Thiên gửi tới, cô chợt nảy ra một ý tưởng.
- Anh có thể giúp tôi khuyên cha mẹ đồng ý cho tôi quay trở lại công việc chứ? Tôi xin nhiều ngày nay đều không được. Sức khỏe tôi đã rất tốt, tinh thần đã hoàn toàn tỉnh táo. Cứ nằm ở nhà thế này tôi sợ mình sắp trầm cảm.
Đúng vậy, cô ra viện dọn về nhà ở 1 tuần nay, cảm giác bí bách không chịu nổi.
Sau khi nghe Lý Ngọc Huyền than thở, Dương Thiên đương nhiên đồng ý, hắn chính muốn Lý Ngọc Huyền càng sớm trở lại đi làm càng tốt đâu.
- Được chứ. Nếu chỉ ở nhà thực sự sẽ rất nhàm chán.
- Đúng vậy, cả người tôi cảm giác giống như đã rỉ sét.
- Cô dự kiến sẽ tìm việc gì làm chưa? Tôi có một công ty, nếu cô có hứng thú có thể cân chắc xem.
Lý Ngọc Huyền nghe vậy hơi kinh ngạc, người này xuất hiện vốn đã không hợp lý, giờ lại giống như muốn mời cô đi làm cho công ty của hắn. Cô lập tức hiểu ra, người này là vì cô mà tới, cô còn kỳ lạ rằng mình từ khi nào có người bạn tên Dương Thiên đâu.
Mặc dù trong đầu đã thông suốt, nhưng không biết vì lý do gì, Lý Ngọc Huyền cảm thấy làm việc cùng Dương Thiên sẽ rất thú vị, dù cho chỉ nói chuyện qua điện thoại, nhưng cô có một niềm tin rất lớn mình nên đi theo người này xông pha thương trường.
- Tốt. Tôi chính đang sầu vì chưa biết mình nên tới nơi nào làm tiếp theo đây. Anh có thể gửi cho tôi các thông tin cơ bản về công ty và công việc mà anh dự kiến giao cho tôi chứ?
- Đương nhiên rồi. Cô cho tôi email, tôi gửi qua cho cô xem.
- Tốt. Email của tôi là .
Sau chưa đầy 1 phút, Dương Thiên đã gửi thông tin qua email, Lý Ngọc Huyền lập tức hứng thú mở ra xem.
Công ty của người này lĩnh vực thực sự phù hợp với cô. Định hướng phát triển rất bền vững, coi trọng uy tín. Vị trí làm việc giống như vì cô mà đo đạc.
Về chế độ đãi ngộ, Dương Thiên mở ra chế độ lương thưởng, phúc lợi không hề kém các tập đoàn hàng đầu.
Lương cứng 3000 USD/tháng, trích 3% lợi nhuận doanh thu, ngoài ra chế độ bảo hiểm cũng đầy đủ. Lương tháng 13 bằng 5 lần lương cơ bản.
Đọc thông tin này, Lý Ngọc Huyền nhận định rất không sai. Vì vậy, cô nhanh chóng phản hồi lại sẽ đồng ý tới thử việc. Điều kiện là Dương Thiên có thể thuyết phục cha mẹ cô cho cô đi làm.
Dương Thiên ngay từ đầu cũng không nghi ngờ về việc Lý Ngọc Huyền sẽ đáp ứng, dù sao hắn đã thông qua hệ thống khóa lại người này. Còn vấn đề phía gia đình, Dương Thiên cảm thấy không đáng lo ngại, hắn chỉ cần cam kết sẽ để Lý Ngọc Huyền không cần tăng ca, làm việc giờ hành chính, có chế độ phúc lợi đầy đủ, cộng với hắn là người kéo con của họ từ vực sâu đi lên, ít nhiều cũng sẽ đồng ý thử xem sao.
Đã là cha mẹ, đương nhiên hy vọng con của mình sinh hoạt phong phú. Việc giữ con ở nhà không cho đi làm, sẽ chỉ khiến một người hướng ngoại như Lý Ngọc Huyền cảm thấy không thoải mái mà thôi.
Đồng ý yêu cầu của đối phương về sau, Dương Thiên cũng không trì hoãn, lập tức hắn hẹn gặp cha mẹ của Lý Ngọc Huyền.
Trần Thị Lan nhận được cuộc gọi của Dương Thiên, lập tức đáp ứng gặp mặt, cô thậm chí vẫn luôn nhắn hắn có thời gian mời hắn ăn một bữa cơm cảm tạ đã giúp con mình vượt qua bệnh tật đây.
Hẹn gặp mặt sau 1 ngày.
Dương Thiên từ Ninh Thuận bay ra Hà Nội, nghỉ ngơi một buổi chiều, tới 16 giờ, hắn mở chiếc Audi S8 lái tới khu biệt thự cao cấp nhất Hà Nội.
Nằm trong quần thể Vinhomes Riverside, khu vực siêu VIP, giá mỗi căn lên đến 250 tỷ đồng.
Dương Thiên đã không phải là hắn 4 năm về trước, hiện tại dù gì cũng là ông chủ một công ty đang lên, mặc dù hắn tấm tắc về giá trị khu biệt thự khi tìm hiểu, nhưng điều này không có nghĩa hắn e ngại hay câu nệ.
Đứng trước của khu biệt thự, Dương Thiên một lần nữa xác nhận lại địa chỉ, sau đó hắn nhấn chuông cửa rồi bình tĩnh chờ đợi.
Lý Ngọc Huyền chính đang chờ hắn đâu, nghe hắn gọi điện đã tới đã ngồi ở phòng khách. Thấy người nhấn chuông cửa là Dương Thiên, cô lập tức thông báo cha mẹ một tiếng rồi ra ngoài đón khách.
Nhìn thấy thân ảnh Lý Ngọc Huyền xuất hiện, Dương Thiên thầm than đúng là tiểu thư nhà giàu. Lý Ngọc Huyền đâu còn bộ dáng tiểu tụy gầy gò như lần đầu hắn gặp ở viện.
Sau một tháng tĩnh dưỡng, Lý Ngọc Huyền thực sự đã hồi phục rất tốt.
Xuyên qua một thế giới tu tiên, nhưng nhận ra bản thân lại chỉ là phế vật ngũ linh căn, Trần Lâm tỏ ra rất bất lực, chỉ là cũng không sao, thiên phú không góp lực, vậy liền gọi cô vợ trẻ tới góp sức. Một ngày nào đó vấn đỉnh chí cao, Trần Lâm vừa hồi ức vừa chia sẻ "Chỉ có người nông cạn mới muốn làm Tiên Vương, người nhìn xa trông rộng sẽ biết, làm Chạn Vương thoải mái hơn nhiều