Cuồng Thám

Chương 1141: Chương 1141CHUYỆN LỚN KHÔNG TRÁNH KHỎI





Thuốc nổ!?

Sau khi đánh chết tên khủng bố kia, Triệu Ngọc lại bỗng nhiên phát hiện thuốc nổ mà máy thăm dò tìm được đã không còn nữa.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, lại thấy người đàn ông đeo mặt nạ đã chạy đến vị trí trung tâm của đường đi, tiếp tục chạy về phía Đông Bắc.

Người này chạy như thế, thuốc nổ được phát hiện trong đầu cũng di động theo, rất rõ ràng là thuốc nổ đã bị hắn ta mang đi!

Mẹ nó!

Triệu Ngọc càng ngày càng cảm thấy không ổn, chẳng lẽ mình thật sự đã nói trúng sao? Những người này muốn phá hủy kho báu?

Đương nhiên, khắp nơi đều là văn vật di tích cổ, còn có du khách không kịp rút lui, một khi sử dụng thuốc nổ thì hậu quả thật sự không thể nào tưởng tượng nổi.

Không được!

Tuyệt đối không thể để bọn chúng đạt được mục đích, nghĩ đến điểm này, hắn lại nhanh chóng đuổi theo.

Mặc dù thời gian chưa trôi qua được bao lâu, nhưng Triệu Ngọc chí ít đã chạy được hơn một cây số, vết thương của hắn vốn chưa lành, sức khỏe vẫn chưa hồi phục, lại chạy đường dài như vậy nên giờ hắn thấy rất mệt mỏi.

Ài!

Nếu như có phương tiện đi lại thì tốt, cho dù là ván trượt, hắn cũng có thể dựa vào đó để đi nhanh hơn.

Nhưng nơi này là khu du lịch, nhìn quanh bốn phía, căn bản không thể tìm thấy bất cứ phương tiện giao thông nào, chỉ có thể dựa vào hai chân mà chạy.

Hồng hộc, hồng hộc…

Mặc dù tốc độ của Triệu Ngọc đã giảm nhiều, nhưng cũng may là vẫn còn flycam hướng dẫn phương hướng, chỉ chốc lát sau, hắn đã đuổi tới cung điện nào đó ở phía Đông Bắc của khu du lịch.

Nó là một tòa cung điện có khí thế hùng vĩ, bên cạnh cung điện cũng có một khoảng đất trống rộng rãi, Triệu Ngọc có thể rõ ràng nhìn thấy người đàn ông đeo mặt nạ chạy dọc cầu thang. Nhưng bất đắc dĩ là khoảng cách quá xa, chỉ bằng kỹ năng bắn súng tầm thường của mình thì không thể nào bắn trúng hắn ta!

Đáng giận hơn là, ngay tại thời điểm người kia sắp xông vào đại điện thì bỗng nhiên quay đầu nhìn Triệu Ngọc một cái.

Mặc dù cách xa như vậy, nhưng Triệu Ngọc vẫn nhìn thấy trên mặt hắn ta lộ vẻ giảo hoạt và khinh thường, giống như đang khinh bỉ mình vậy.

Mẹ nó!

Ông đây không tin thứ quỷ quái này, đến lúc này rồi mà hắn ta còn dám khiêu khích à?

Vù...

Vù...

Ai ngờ, Triệu Ngọc đang muốn đuổi theo thì trên cao bỗng nhiên có tiếng vù vù, không ngờ lại có tới hai flycam đang bay.

Hai flycam một cái đuổi về phía cung điện, một cái thì bay đến đỉnh đầu của Triệu Ngọc.

“A... Anh hùng...”

Cùng lúc đó, điện thoại của Triệu Ngọc vang lên, lần này là Tiêu Hàng gọi tới.

“Triệu Ngọc!” Điện thoại được kết nối, giọng nói dồn dập của Tiêu Hàng bất ngờ truyền tới: “Tôi nhìn thấy anh rồi! Người vừa rồi xông vào điện Quan Khánh chính là người mà anh nghi ngờ sao?”

“Điện Quan Khánh?” Triệu Ngọc ngẩng đầu nhìn lại, chỉ chỉ vào tòa cung điện hùng vĩ kia: “Tôi không biết tên là gì, chính là tòa mà tôi đang chỉ vào này!”

“Vậy thì đúng rồi!” Tiêu Hàng nói: “Chúng tôi vừa mới nhận được thông tin, rằng có tên côn đồ phạm pháp xuất hiện ở điện Quan Khánh, còn đe dọa một lượng lớn con tin nữa!”

“Hả!? Chết tiệt!” Triệu Ngọc buồn bực rống lên một tiếng, chuyện mà lúc trước hắn lo lắng nhất vẫn xảy ra.

Phải, hắn biết, hệ thống đã sắp xếp một sự kiện lớn như vậy, hắn đâu thể tránh khỏi được.

Thế là, hắn mau chóng nói chuyện vừa rồi cho Tiêu Hàng. Tiêu Hàng nghe thấy có bom thì tất nhiên là vô cùng lo lắng, vội vàng bảo Triệu Ngọc đứng nguyên đó chờ, gặp nhau đã rồi nói.

Sau khi tắt điện thoại, Triệu Ngọc đã đi tới dưới chân cung điện kia, cho dù cách bậc thang, hắn vẫn nghe được tiếng hét từ trong đại điện truyền đến.

Bởi vậy có thể thấy được, đám bắt cóc quả nhiên đã khống chế con tin.

Thảo nào... Người đàn ông đeo mặt nạ đó lại đổi lộ tuyến! Rất có thể là hắn ta thấy mình đã bị phát hiện, cảm thấy mình không thể trốn thoát, nên mới trở lại cung điện để tụ họp cùng đồng bọn.

Hiện tại, bọn chúng khống chế con tin, lại mang theo cả bom, nếu như lần này không giải quyết tốt thì...

Ài...

Triệu Ngọc ngẩng đầu nhìn lên, thấy phía trên tòa đại điện kia có cửa sổ mở, hắn thoáng suy nghĩ một chốc, lập tức điều flycam qua đó.

Vì là đồ vật giả lập nên Triệu Ngọc cũng không biết flycam này rốt cuộc lớn như thế nào, nhưng hắn chỉ thử một lần, liền tuyên cáo thành công.

Flycam thuận lợi bay vào đại điện, quay chụp được tình huống bên trong đó.

Hả!?

Sau khi xem xét xong, Triệu Ngọc lập tức nhíu chặt lông mày.

Tại sao có thể như vậy chứ?

Ở trong đại điện đúng là có phần tử phạm tội cùng những con tin mà chúng bắt cóc.

Phần tử phạm tội chỉ có ba người, mà con tin thì có tầm bảy tám người.

Các con tin bị dồn tới góc tường đại điện, trong đó có mấy thanh niên bắt cóc cường tráng thì bị phần tử phạm tội thúc ép, đang dùng búa gõ nện vào mặt đất phía bên phải đại điện!

Giờ phút này, gạch vuông trên mặt đất đã bị đập nát, lộ ra tầng đất ở dưới, có người khác cầm xẻng dùng lực xúc đất.

Không thể nào?

Đột nhiên nhìn thấy tình cảnh đó, Triệu Ngọc lập tức ý thức được, bọn chúng hẳn là đang đào kho báu!

Chẳng lẽ... Số kho báu khổng lồ kia đang chôn ở phía dưới tòa đại điện này?

Điện Quan Khánh...

Làm sao...

Lúc này, theo vị trí flycam hạ xuống, Triệu Ngọc nhìn thấy người đàn ông đeo mặt nạ đang thương lượng gì đó với đồng bọn của hắn ta, cuộc trò chuyện của bọn chúng vẫn là loại ngôn ngữ Đông Nam Á kia.

Triệu Ngọc càng xem càng thấy giống, nhất cử nhất động của người kia, dáng vẻ nói chuyện, hình dáng tướng mạo, vô cùng giống với người đàn ông đeo mặt nạ mà trước đó đã từng gặp, khẳng định chính là hắn ta!

Thế nhưng mà...

Bọn chúng là một bang điên rồ, hay là một bang đần?

Bọn chúng biết rõ lập tức sẽ bị cảnh sát bao vây, sau cùng vẫn chỉ có một con đường chết, nhưng vì sao đến thời điểm này, còn đang không chút hoang mang mà đào kho báu chứ?

Chỉ bằng việc lấy búa và xẻng, đã có thể lấy được kho báu sao?

Đúng là quá si tâm vọng tưởng nhỉ?

À...

Chẳng lẽ... Bọn chúng muốn dùng thuốc nổ? Trước tiên đào một cái động trên mặt đất, sau đó dùng thuốc nổ nổ tung? Nổ tung cửa vào kho báu, lại dùng thuốc nổ nổ tung tất cả kho báu?

Ha ha...

Nếu thật sự bọn chúng đạt được, vậy thì coi như gặp quỷ rồi!

Một kho báu khổng lồ như vậy, phải dùng đến đạn đạo may ra mới phá được nhỉ?

Còn nữa, nếu như thật sự làm nổ kho báu, chỉ sợ còn có thể gây nên chiến tranh ấy chứ?

Hả?

Không đúng...

Bỗng nhiên, Triệu Ngọc bất ngờ nghĩ tới điều gì đó, càng ngày càng cảm thấy mọi chuyện không đúng.

Trong cuộc đối thoại, trên mặt người đàn ông đeo mặt nạ kia là một bộ dáng nghiêm túc lạnh lẽo, hai gã phần tử phạm tội khác cũng không khẩn trưởng như trong tưởng tượng.

Chẳng lẽ... Mình đoán sai rồi?

Chỉ một thoáng, bản năng thám tử tỉnh lại trong tư duy của Triệu Ngọc, trong khoảng thời gian ngắn, hắn lại đem toàn bộ sự kiện quay ngược lại một lần nữa:

Đầu tiên là bỗng nhiên bốc lên hai quả bom khói ở hai nơi...

Sau đó là người đàn ông đeo mặt nạ thay đổi phương hướng chạy trốn...

Hắn ta thà rằng nổ súng bắn chết đồng bọn, cũng không để hướng dẫn viên du lịch giả bị bắt sống, còn có ánh mắt khinh miệt mà hắn ta để lộ ra lúc trước...

Còn có, truyền thuyết ma nữ áo đỏ, việc mặt đất của điện Quan Khánh bị đào và những việc liên quan tới kho báu vân vân...

Tất cả những điều này khiến Triệu Ngọc phải suy ngẫm, khiến hắn càng ngày càng có một cảm giác, toàn bộ câu chuyện không đơn giản giống như hắn tưởng tượng.

Chẳng lẽ... Tất cả những điều ấy đều là một cái bẫy sao!?

Lúc này, rất nhiều bóng người từ xa đang nhanh chóng chạy tới, những người kia tất nhiên đều là người thuộc phòng Đặc Cần đến để trợ giúp, bao gồm cả Tiêu Hàng.

Triệu Ngọc cố ý tránh người dưới bậc thang, sau đó ngẩng đầu, thấy camera treo ở điện Quan Khánh.

Được rồi!

Được rồi...

Sự tình quan trọng, liên quan đến thể diện quốc gia.

Thời khắc mấu chốt, Triệu Ngọc biết mình nhất định phải tung ra một chiêu siêu cấp lớn mới có thể hóa giải nguy cơ này! Còn nữa, chiêu này nhất định còn phải lớn hơn cả chiêu ở căn cứ bí mật! Hắn phải dốc hết khả năng của mình, không thể có một chút keo kiệt và do dự.

Thế là, sau khi lặng lẽ tránh được camera, Triệu Ngọc liền khoác áo tàng hình, đem cả một đống lớn đạo cụ siêu cấp ra...

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.