Cuồng Thám

Chương 1142: Chương 1142TÔI MUỐN TRIỆU NGỌC





Mười phút sau, tất cả du khách ở toàn bộ khu du lịch đã được sơ tán hoàn toàn.

Rất nhiều đặc công đã bao vây điện Quan Khánh, chuẩn bị nghĩ cách cứu viện con tin, khống chế kẻ địch.

Đội trưởng Lê Tịnh bởi vì chân bị thương nên đang ở bệnh viện tiếp nhận trị liệu, cho nên quyền chỉ huy hiện trường được giao toàn quyền cho Tiêu Hàng.

Giờ phút này, Tiêu Hàng cùng một nhóm đặc công phòng Đặc Cần đang quan sát một đoạn video trên điện thoại.

Đoạn video này là do phần tử phạm tội dùng điện thoại của con tin gửi đi, trong màn hình, cô gái bị bắt làm con tin bị buộc một quả bom, cô gái bị dọa đến mức mặt cắt không còn một giọt máu, nước mắt giàn giụa, run rẩy nói với ống kính: “Bọn chúng bảo tôi chuyển lời tới các ông, bọn chúng muốn một chiếc máy bay trực thăng được đổ đầy nhiên liệu, hu hu... Bọn chúng nói, ở trước mặt đại điện có một vùng đất trống, hoàn toàn có thể đỗ máy bay trực thăng ở đó...”

“Bằng không... Bọn chúng sẽ cho nổ bom... chết cùng nhau... Hu hu...”

“Còn nữa...” Cô gái nơm nớp lo sợ: “Bọn chúng còn muốn một người vào đây, à... Cái gì... Cái gì mà Triệu? À... Triệu Ngọc... Đúng, chính là cái tên này!”

“Nếu như mười phút sau mà không gặp được người này, vậy thì bọn chúng cứ cách mỗi mười phút sẽ giết một con tin... Hu hu... Cầu xin... Cầu xin các ông...” Cuối cùng, cô gái không chịu nổi nữa, nhìn về phía ống kính nghẹn ngào khóc lớn: “Cứu chúng tôi với...”

Nói xong, video bị người cưỡng chế tắt đi.

“Triệu Ngọc... Triệu Ngọc!?” Tiêu Hàng bỗng dưng đứng thẳng lên, quan sát bốn phía: “Triệu Ngọc đâu rồi? Đi đâu rồi? Không phải đã bảo anh ta đứng nguyên chỗ chờ tôi sao?”

“Điện thoại không kết nối được!” Mã Kế Xuân sốt ruột đến độ đổ mồ hôi: “Vị trí điện thoại cũng không thể tra được!”

“Việc này... Rốt cuộc là sao đây?” Tiêu Hàng tức giận đến mức hai tay chống nạnh, cao giọng la lên: “Tổ điều tra đặc biệt đâu? Tại sao một người cũng không thấy đâu cả? Đều đang làm cái gì vậy?”

“Tới rồi, tới rồi...”

Vừa dứt lời, giọng nói của Thôi Lệ Châu bất ngờ vang lên giữa sân, Thôi Lệ Châu và Lưu Chiêm Binh đang bước thật nhanh tới trước mặt Tiêu Hàng.

“Hả? Đội phó Tiêu, sếp nhà chúng tôi đâu rồi?” Vừa thấy mặt, Thôi Lệ Châu đã mở đầu một câu như vậy.

“Tôi cũng đang tìm anh ta đấy!” Tiêu Hàng tức đến mức thở hổn hển: “Nhanh liên hệ với những người khác của tổ các cô đi, hiện tại phần tử phạm tội muốn Triệu Ngọc đi vào! Nếu như Triệu Ngọc không đến, bọn chúng sẽ giết chết con tin ngay lập tức!”

“Cái gì? Tại sao có thể như vậy?” Thôi Lệ Châu thè lưỡi, đảo mắt rồi lập tức gật đầu, nói: “Được! Được rồi! Tôi sẽ mau chóng đi tìm! Anh đừng có gấp, tôi sẽ đi tìm anh ấy...”

Nói xong, Thôi Lệ Châu lặng lẽ rời đi, sau đó dùng lực kéo cánh tay Lưu Chiêm Binh một cái, nhỏ giọng dặn dò: “Lão Lưu, anh lập tức gọi điện thoại cho phó đội trưởng Miêu, nói rõ tình huống cho chị ta, để bọn họ mau chóng giấu sếp đi! Nấp kĩ vào!”

“Loại tình huống này, bất luận thế nào cũng không thể để cho sếp lộ diện được!”

“Cái này…” Lưu Chiêm Binh hơi mơ hồ.

“Hả? Anh còn do dự cái gì nữa?” Thôi Lệ Châu chỉ vào điện Quan Khánh: “Nếu như sếp biết được, anh ấy có đi vào hay không? Sếp làm hỏng kế hoạch của đám người kia, nếu như thật sự đi vào thì khẳng định sẽ chết rất thảm đó!”

“Thế nhưng tổ trưởng Triệu mà không lộ diện, bọn chúng sẽ lập tức giết con tin!” Lưu Chiêm Binh khó xử.

“Tôi biết!” Thôi Lệ Châu nắm chặt nắm đấm: “Tính mạng của con tin quan trọng, hay là tính mạng của tổ trưởng quan trọng đây? Chúng ta đâu thể trơ mắt nhìn tổ trưởng chịu chết được?”

“Vậy... Được, được rồi... Thế nhưng mà... còn cô thì sao?” Lưu Chiêm Binh hỏi.

“Tôi phải ở lại chỗ này xem tình hình thế nào!” Thôi Lệ Châu khoát tay ra hiệu: “Các anh nhanh đi tìm sếp, bảo anh ấy trốn thật xa vào! Nhanh đi, nhanh đi...”

“Được!” Lưu Chiêm Binh gật đầu, lúc này mới cầm điện thoại lên, chạy về một hướng khác.

Cuối cùng Thôi Lệ Châu cũng thoáng thở phào một hơi, sau đó lại trở về và tiếp tục quan sát tiến triển.

“Đội phó Tiêu!” Lúc này, một đặc công của phòng Đặc Cần nói với Tiêu Hàng: “Tôi cho rằng, có thể đáp ứng điều kiện thứ nhất của bọn chúng! Anh nhìn xem...” Anh ta chỉ về phía đất trống đối diện: “Máy bay chỉ có thể đậu ở chỗ đó, nếu như phần tử khủng bố muốn leo lên máy bay thì chắc chắn sẽ phải ra bên ngoài, không thể đi lại nhanh gọn được.”

“Mà chúng ta có thể sắp xếp hai tay bắn tỉa từ hai bên máy bay, như vậy thì có thể đồng thời bắn chết bọn chúng!”

“Bọn chúng không ngốc như vậy đâu!” Một đặc công khác đưa ra ý kiến: “Đừng quên bọn chúng có bom, khẳng định bọn chúng sẽ đi từng nhóm, chúng ta không biết được bọn chúng có bao nhiêu bom, bom giấu ở trên người nào, làm vậy quá mạo hiểm!”

“Chúng ta có thể chặt đứt tín hiệu trong đại điện trước, sau đó sử dụng đạn nổ đột kích vào trong!” Lại một đặc công khác nghĩ kế, nói: “Làm vậy, chúng ta chí ít có sáu mươi phần trăm tỷ lệ thành công!”

“Ừm...” Tiêu Hàng đang suy nghĩ phương án hàng động, lúc này, có người đưa hai thi thể của hai tên phần tử phạm tội tới.

“Hai người này hẳn là đều bị Triệu Ngọc bắn chết!” Tiêu Hàng chỉ vào thi thể nói: “Bọn chúng sốt ruột, muốn dùng Triệu Ngọc trao đổi con tin, rõ ràng là muốn báo thù! Không thể để cho Triệu Ngọc đi vào được...”

“Ài...” Anh ta thở dài một hơi, nói với thủ hạ: “Như vậy đi, nghĩ biện pháp liên lạc với đối phương, đừng tranh luận cò kè mặc cả với bọn chúng vội, cứ bàn điều kiện rồi chúng ta lại nghĩ một phương án ổn thỏa hơn...”

Nói xong, Tiêu Hàng nhìn cửa sổ trên điện Quan Khánh, hỏi: “Flycam của chúng ta có thể nhìn thấy tình huống bên trong từ nơi đó không?”

“Có thể!” Nhân viên kỹ thuật nào đó trả lời: “Nhưng đồng thời với việc nhìn thấy bọn chúng, bọn chúng cũng sẽ phát hiện! Tôi lo sẽ gây bất lợi cho con tin!”

“Vậy thì tia hồng ngoại thì sao?” Tiêu Hàng lại hỏi.

“Không đánh vào được!” Một nhân viên công tác khác nói: “Hiện trường có nguồn nhiệt không rõ, quấy nhiễu máy dò của chúng ta!”

“Mẹ nó! Chuyên nghiệp đến vậy sao...” Tiêu Hàng nhếch miệng.

“Đội phó...” Lại có người báo cáo: “Sau khi hỏi người chứng kiến, đoán chừng bên trong chí ít có năm con tin trở lên, nhưng số phần tử tội phạm thì không rõ...”

“Ừm...” Tiêu Hàng nhíu mày, khổ sở nghĩ đối sách.

“Đội phó Tiêu, đội phó Tiêu!” Ai ngờ, Thôi Lệ Châu lại vọt tới, hỏi: “Anh có thể để cho tôi nhìn lại đoạn video vừa rồi không?”

“Ừm?” Tiêu Hàng không rõ lắm, nhưng vẫn ra hiệu cho thủ hạ.

Kết quả, Thôi Lệ Châu vừa mới nhìn mấy lần liền lập tức chỉ vào màn hình và nói: “Thế nào? Các anh có nghe thấy tiếng xoạt xoạt không? Quả nhiên là bọn chúng đang đào đồ đấy!”

“Cái gì? Đào đồ?” Tiêu Hàng chỉnh lớn âm thanh, quả nhiên nghe thấy tiếng xoạt xoạt có quy luật: “Đào thứ gì?”

“Kho báu!” Thôi Lệ Châu hưng phấn vỗ tay nói: “Kho báu rất có thể được chôn ở phía dưới cung điện này! Bọn chúng đang đào kho báu đó!”

“Cái gì? Đào kho báu?” Tiêu Hàng trừng to mắt, chỉ vào đại điện, nói với vẻ không thể tin nổi: “Bọn chúng đều là đồ đần sao? Lúc này còn đào kho báu gì chứ? Việc này không phải là giúp chúng ta đào kho báu hay sao?”

“Không phải!” Thôi Lệ Châu dùng sức lắc đầu: “Anh cho rằng bọn chúng mang theo thuốc nổ làm gì? Kho báu một khi được đào ra, bọn chúng sẽ dùng thuốc nổ ngay, bọn chúng không chiếm được thì cũng không cho chúng ta đạt được! Giống như căn cứ bí mật ấy, thế nào, đủ nham hiểm chưa?”

“Hả!?” Nhóm Tiêu Hàng quá sợ hãi.

“Đội phó Tiêu!” Một thành viên của phòng Đặc Cần gấp gáp vội vàng khuyên nhủ: “Kho báu là chuyện lớn, không thể tấn công mạnh mẽ được!”



“Việc này...” Tiêu Hàng cầm điện thoại di động lên, rõ ràng là muốn xin chỉ thị từ cấp trên.

Ai ngờ, một giây sau, điều khiến cho người ta hít thở không thông chính là đám người phía sau chợt hét lớn.

Á á á!!!

Theo tiếng kinh hô ấy, đám người bất ngờ tách ra, chỉ thấy một chiếc xe điện bốn bánh chuyên dụng của khu du lịch bỗng nhiên xông vào đám đông, sau đó “kẽo kẹt” một tiếng, dừng ở trước mặt nhóm người Tiêu Hàng.

Người vẫn chưa xuống xe mà một tràng cười điên cuồng đã truyền đến: “Ha ha ha... Ai tìm tôi vậy? Ông đây đến rồi!”

Một giây sau, một người đàn ông cao lớn nhẹ nhàng linh hoạt nhảy từ trên xe xuống, chính là... Triệu Ngọc!!!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.