Cuồng Thám

Chương 1148: Chương 1148TÔI MUỐN CÙNG ANH CHÔN CÙNG





A...

Triệu Ngọc đầu tiên là cong mông lên một cái, sau đó thừa dịp người đàn ông đeo mặt nạ bối rối hoảng hốt mà rút ngay cánh tay ra, húc mạnh khuỷu tay vào mặt đối phương.

Triệu Ngọc có thuốc bổ sung năng lượng trong người, vốn tưởng rằng đòn tấn công này là không thể ngăn cản, nhưng mà người đàn ông đeo mặt nạ lập tức giơ hai tay ra kẹp, vẫn thoải mái phá vỡ sức mạnh của Triệu Ngọc.

Nhưng chính nhờ đó mà tóc của Triệu Ngọc không bị túm chặt nữa, hắn lập tức xoay người lại, giống như con hổ dữ mà lao lên đánh.

Giờ khắc này, người đàn ông đeo mặt nạ đã sớm sốt ruột đến mức đỏ mắt, hắn ta không bao giờ trốn nữa, mà là tung ra Mê Tung Quyền từ trong ra ngoài, bắt đầu cùng Triệu Ngọc đánh nhau.

Quyền pháp của người đàn ông đeo mặt nạ xuất thần nhập hóa, dù sức lực của Triệu Ngọc siêu mạnh, nhưng vẫn không chiếm được ưu thế gì, thế là sau mấy hiệp đấu, hắn lại bị người đàn ông đeo mặt nạ bổ trúng bả vai, liên tục lui về phía sau!

“Mày nói bậy! Mày căn bản chẳng biết cái gì hết! Mày đang lừa tao, làm cho tao tự loạn bước chân! A a a!”

Người đàn ông đeo mặt nạ điên cuồng rống giận, tung một cú Lực Phách Hoa Sơn, Triệu Ngọc đầu tiên là lắc mình tránh đi, sau đó tung thẳng một cú đầu gối sắt thép để đỡ đòn, giáng thẳng vào bụng đối phương.

Nhưng người đàn ông đeo mặt nạ lại đột nhiên làm ra một động tác quái dị, hắn ta tung nắm đấm để đánh vào đầu gối Triệu Ngọc, nắm tay còn lại thì quét ngang đến, tiếng xé gió vù vù mà chạy thẳng vào mặt Triệu Ngọc.

Triệu Ngọc kinh hãi, vội vàng nâng cánh tay đỡ đòn, bởi vì mất thăng bằng cho nên lại bị đối phương bức tới sát cây cột.

“Hừ!” Người đàn ông đeo mặt nạ nhe răng nhếch miệng, gần như điên cuồng mà quát: “Cho dù mày có biết mục đích thực sự của bọn tao thì cũng chẳng còn kịp nữa đâu! Tất cả đều đã quá muộn rồi! A a a...”

Cú đấm của hắn ta rất mạnh mẽ, Triệu Ngọc cúi đầu né qua, nắm tay đấm mạnh vào cây cột, khiến cả căn phòng dường như cũng run rẩy một chút, thậm chí rất nhiều tro bụi rơi xuống...

“Đậu xanh rau má...” Triệu Ngọc huých bả vai mà xông tới, không ngờ lại mạnh mẽ huých người đàn ông đeo mặt nạ ra ngoài vòng tròn.

Người đàn ông đeo mặt nạ không ngờ tới Triệu Ngọc còn có thể chống cự? Không khỏi thẹn quá thành giận, hắn ta lại vọt mạnh. Nhưng hắn ta vừa mới vọt tới trước mặt Triệu Ngọc thì Triệu Ngọc đã nhanh nhẹn nói ra ba chữ: “Văn - Uyên - Các!”

“Hả!?”

Nghe vậy, người đàn ông đeo mặt nạ lại kinh sợ mà ngây ngẩn tại chỗ, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi như đang gặp quỷ vậy!

Nhưng mà Triệu Ngọc sớm đã biết hắn ta sẽ có phản ứng như thế, ngay lập tức bay lên không trung, tung một đá vào trúng bụng của hắn ta.

Bịch bịch!

Người đàn ông đeo mặt nạ cúi gập người ngã xuống đất, bị dập mạnh một cái rất đau!

Thế nhưng, so với sự đau đớn trên thân thể, kích thích mà tinh thần của hắn ta phải chịu rõ ràng lớn hơn nhiều, hắn ta giương mắt trợn trừng nhìn Triệu Ngọc, trong mắt dĩ nhiên đã phủ kín tơ máu phẫn nộ.

Giờ khắc này, kẻ bắt cóc cường tráng và tên bắt cóc nhỏ gầy cũng không tự chủ được mà kinh sợ, ánh mắt nhìn về phía Triệu Ngọc lại giống như gặp quỷ vậy!

“Văn Uyên Các là nơi cất giữ văn hóa cổ xưa của chúng tôi.” Triệu Ngọc cười lạnh nói: “Mà Nhật Bản lại chôn kho báu ngay bên dưới Văn Uyên các, thật sự là rắp tâm bất lương, xấu xa tồi tệ đến mức không thể chấp nhận nổi!”

“...”

“...”

Triệu Ngọc nói xong, không khí đúng là yên lặng một hai giây, bọn bắt cóc không ai dám nói gì.

“Thế nào hả? Có phải các anh muốn biết tôi đã tìm được như thế nào hay không? Moa ha ha...” Triệu Ngọc lại điên cuồng cười to: “Đáp án rất đơn giản, sau khi tôi ý thức được mấu chốt của vấn đề nằm trong khu vực phía Tây Bắc của Cố Cung, tôi đã lập tức phái tất cả binh lực lục soát từng gian từng gian một rồi!”

“Hừ! Các anh tự cho mình thông minh, cho rằng hấp dẫn lực chú ý đến nơi khác là có thể lặng yên không một tiếng động mà tung chiêu dương đông kích tây sao?” Triệu Ngọc trừng mắt: “Chỉ tiếc, các anh gặp đã phải ông thần thám này, cho nên... Tôi khuyên các anh, vẫn nên chấp nhận kiếp số đi!”

Nghe được lời này, tên bắt cóc cường tráng kia không nhịn được bóp bóp ống nghe điện thoại trên lỗ tai.

“Ha ha...” Triệu Ngọc cười to: “Các anh đến bây giờ mới ý thức được rằng một tên đồng bọn khác của mình đã lâu quá rồi không liên lạc với các anh à?”

“Mày! A!!!” Người đàn ông đeo mặt nạ quát to một tiếng, từ trên mặt đất nhảy lên, lại vọt về phía Triệu Ngọc, trong miệng còn quát to như bị bệnh tâm thần: “Mày chỉ là đang bịa chuyện để đe dọa bọn tao thôi! Trong thời gian ngắn ngủi như vậy, căn bản không còn kịp nữa! Hơn nữa... Hơn nữa...”

Mắt thấy chiêu Mê Tung Quyền mạnh mẽ đang lao tới, Triệu Ngọc chạy nhanh trốn đằng sau cây cột, tiếp tục chế nhạo, nói: “Vô dụng thôi! Cửa vào ở trong Thiên Điện bên tay phải của Văn Uyên Các, tôi đã nói chi tiết như vậy rồi, các anh chắc đã có thể đoán được kết quả rồi nhỉ?”

“Bắt đầu từ đêm qua, các anh đã đào ở nơi đó rất rất lâu, nhưng kho báu bị chôn quá sâu, chúng tôi lại xông tới đó quá đột ngột, khi chúng tôi bắt được bọn chúng, căn bản vẫn chưa đào lên được thứ gì cả!”

“Không có khả năng... Không có khả năng!! A!!!” Người đàn ông đeo mặt nạ lại điên cuồng vồ tới.

Triệu Ngọc thì lăn một vòng ngay tại chỗ, tiếp tục tạo áp lực: “Hãy nhận rõ sự thật đi! Tôi đã sớm biết thủ đoạn của các anh rất tàn nhẫn rồi, hoàn toàn không có lòng tốt gì cả! Cho nên, tôi đã sớm cắt đứt tín hiệu điện tử ở nơi đó, khiến các anh không có biện pháp trao đổi đúng lúc!”

“Tôi còn biết, trên người những tên đó mang theo bom, một khi bị cảnh sát phát hiện thì bọn chúng sẽ làm nổ bom, cùng kho báu đồng quy vu tận! Nhưng mà...” Triệu Ngọc cười xấu xa: “Bom của bọn chúng căn bản không hề bị nổ, thậm chí sau khi bị chúng tôi bắt được, ngay cả thuốc độc dùng để tự sát cũng cmn quá hạn sử dụng, thật cmn cực kỳ tàn ác! Cho nên, các anh thật sự nên đi đến công ty sản xuất mà đòi quyền lợi của người tiêu dùng đi, tôi bắt đầu có vẻ đồng tình các anh rồi đấy!”

“Nói bậy, nói hươu nói vượn! Không thể nào! Mày không thể biết được, không có khả năng! A!!!” Người đàn ông đeo mặt nạ điên cuồng hét to mà vọt tới, phóng ra rất nhiều cú đấm mạnh mẽ, dường như muốn xé toạc Triệu Ngọc ra thành hai nửa vậy!

Triệu Ngọc thì không muốn liều chết với hắn ta, vừa nhảy lên nhảy xuống lắc mình tránh né, vừa tiếp tục dùng từ ngữ sắc bén để khiêu khích: “Chỉ mất một phút là đã tới nơi rồi, cháu ngoan của ta, đừng làm mấy trò vô ích ấy nữa, âm mưu của mấy người đã bị Triệu thần thám này hoàn toàn đánh bại rồi!”

“Nếu tôi mà là các anh, bây giờ tôi đã cắn chặt hóa đơn kê đơn thuốc để xem có phải bị quá hạn sử dụng hay không!?”

“A!!!!”



Người đàn ông đeo mặt nạ tức giận đến mức sắp hộc máu, hắn ta ngắm chuẩn cơ hội, xốc một cái ghế dựa mà đá thẳng đến, chặn đường đi của Triệu Ngọc, sau đó nhảy vồ đến mà đánh nhau với Triệu Ngọc.

Lúc này, hai tên bắt cóc khác cũng cực kỳ lo lắng, tất cả bọn chúng đều vọt tới trước mặt Triệu Ngọc, muốn cùng người đeo mặt nạ hợp lực khống chế Triệu Ngọc.

Nhưng mà... Triệu Ngọc dù mồm mép lợi hại, nhưng luận về dao thật súng thật thì vẫn còn sự chênh lệch nhất định nếu so với đám tội phạm chuyên nghiệp đó, đặc biệt là người đàn ông đeo mặt nạ vốn khá lợi hại này.

Người đàn ông đeo mặt nạ tuy rằng ruột gan rối bời, nhưng những cú đấm vẫn không giảm, chỉ đấu với Triệu Ngọc vài cái là đã đánh ngã Triệu Ngọc xuống đất bằng một cú móc lên.

Chết tiệt!

Lúc này đây, Triệu Ngọc lại hộc ra máu...

“Baka!” Người đàn ông đeo mặt nạ đưa tay ngăn cản đám đồng bọn đang muốn xông lên, giận không thể át mà quát Triệu Ngọc: “Hôm nay, tao nhất định phải tự tay giết mày! Cho dù bọn tao không thành công, tao cũng nhất định khiến mày chôn cùng với tao!”

Lúc này, mắt thấy hai bên đã tiến vào giai đoạn gay cấn, nhóm con tin bên cạnh bắt đầu không nhịn được mà rối loạn, có người kêu đầy sợ hãi, có người thì muốn lao ra đại điện...

Thấy thế, tên bắt cóc nhỏ gầy lập tức xoay người về phía con tin, vừa dùng súng ra hiệu, vừa lấy túi thuốc nổ ra uy hiếp.

Sau khi nhìn thấy túi thuốc nổ, nhóm con tin lúc này mới nhanh chóng ngồi xổm xuống, không dám kêu loạn nữa.

“Đi tìm chết đi!”

Người đàn ông đeo mặt nạ tung một cước, lại đá trúng ngực Triệu Ngọc, Triệu Ngọc tuy rằng dùng hai tay cản lại, nhưng vẫn bị dán mặt đất mà bay ngược ra ngoài, cuối cùng va vào bình phong phía sau!

Bình phong là đồ vật phỏng chế bằng gỗ, bản thân nó vốn không phải cực kỳ rắn chắc, Triệu Ngọc va mạnh vào nó, lập tức khiến bình phong bị gãy đứt, vô số mảnh gỗ văng ra, một đoạn trong đó còn văng đè vào người Triệu Ngọc đang ngã phía dưới.

Á!!!

Giữa đống ngổn ngang, rõ ràng truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Triệu Ngọc.

“Hừ!”

Người đàn ông đeo mặt nạ hừ lạnh một tiếng, giống như làn gió mà vọt tới trước mặt Triệu Ngọc, nhấc chân định đá...

Kết quả, ngay trong nháy mắt ấy, một chuyện cực kỳ bất ngờ mà dù là ai cũng không thể tưởng tượng được đã xảy ra!

Một ánh sáng xanh da trời đột nhiên lóe ra bên dưới đống đổ nát, một viên đạn của súng bắn điện như quỷ mị mà bắn từ nơi đó ra, trực tiếp đánh trúng vào ngực người đàn ông đeo mặt nạ!

Ngay sau đó, đạn súng bắn điện lập tức bùng nổ, sau rất nhiều âm thanh đùng đoàng hỗn loạn, người đàn ông đeo mặt nạ chẳng thể phản ứng được gì, cuối cùng bị điện giật ngất ngay tại chỗ...

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.