Cuồng Thám

Chương 980: Chương 980





KIM CHỦ THẦN BÍ

Thực ra, dù kiếp trước Triệu Ngọc đã từng lăn lộn trong giang hồ, hiểu rất nhiều đạo lý trong xã hội đen, nhưng mà đối với loại trộm cướp như Khương Khoa thì hắn lại hoàn toàn không biết gì cả. Kiếp trước, hắn chưa bao giờ tiếp xúc với tội phạm cao cấp thế này, không biết loại hình đế chế tội phạm này hoạt động như thế nào?

Trong ấn tượng của hắn, tội phạm cướp bóc đều là loại hình vô cùng đơn giản đến mức thô bạo, cướp xong đồ là chạy trốn rồi tẩu tán tang vật, bị cảnh sát bắt được thì đành chấp nhận số mạng. Nếu vẫn chưa bị bắt thì tiếp tục cướp bóc cho tới khi bị bắt được mới thôi.

Nhưng mà cấp bậc trộm cướp như Khương Khoa thì hiển nhiên là cao cấp hơn nhiều. Từ những kế hoạch cướp đoạt kia, có thể thấy được ngoài việc thực hiện các vụ cướp ra thì mối quan hệ của bọn chúng rất rộng, dường như trong đó còn cất giấu một chuỗi lợi ích lớn. Giống như một đế chế kinh doanh khổng lồ vậy, phức tạp khiến Triệu Ngọc không thể hiểu nổi.

Nghe Đại Hùng Trương giới thiệu, hắn biết những kim chủ mà bọn họ sắp gặp là khách hàng vô cùng quan trọng của Khương Khoa. Bọn chúng đều là những nhân vật lớn, chẳng những cung cấp tình báo cho Khương Khoa mà còn có thể đầu tư tài chính cho hắn ta để thực hiện các vụ cướp.

Thực sự là quá phức tạp!

Trước khi gặp mặt, Triệu Ngọc vẫn luôn nhíu chặt mày, không thể hiểu nổi. Hắn thực sự không nghĩ ra được tại sao một kẻ trộm cướp lại cần người khác đầu tư tài chính?

Lấy ví dụ như vụ án cướp xe vận chuyển thuốc lá, Khương Khoa phải cải tạo hệ thống thoát nước, cải tiến xe bồn, thuê lái xe chuyên nghiệp lái xe Jinbei để làm nhiễu loạn công cuộc điều tra của cảnh sát, những thứ này thực sự phải cần một số tiền lớn mới có thể làm được. Nhưng mà, cho dù như vậy thì hai, ba triệu hẳn là có thể đối phó được rồi mà?

Khương Khoa đã cướp bóc nhiều năm như vậy, chẳng lẽ không có nổi hai, ba triệu? Châu báu trong két an toàn của hắn ta còn nhiều hơn cả con số này mà? Do đó, chỉ một mình hắn ta vẫn làm được mà? Vì sao còn cần kim chủ đầu tư thêm nữa chứ? Việc cướp bóc này không phải càng nhiều người biết thì càng có nguy cơ thất bại sao?

Thực sự là không thể hiểu nổi...

Triệu Ngọc liên tục vò đầu, không thể hiểu được. Có điều... sau khi hắn nghe nói những vị kim chủ này đều là những nhân vật lớn thì trong lòng lại không kìm được chờ mong và cảnh giác.

Hắn đang nghĩ liệu rằng người thần bí đã cứu Khương Khoa kia có phải là một trong số những kim chủ này không?

Rất có khả năng!

Thử nghĩ mà xem, tên kia giúp Khương Khoa vượt ngục, tất nhiên không phải chỉ là kẻ đầu đường xó chợ! Kẻ đó ngoài việc có thực lực lớn mạnh ra, còn phải có lý do để cứu Khương Khoa nữa. Bởi vì một khi Khương Khoa trong tù thú nhận thì tất nhiên sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng cho những nhân vật lớn này...

Đúng vậy!

Triệu Ngọc càng nghĩ càng hưng phấn, càng nghĩ càng cảm thấy sắp xếp buổi gặp này là rất đúng. Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ lại, hắn không thể không cảnh giác. Nếu… người thần bí kia muốn giết Khương Khoa! Vậy buổi tối hôm nay, nếu chẳng may người thần bí xuất hiện thì có phải sẽ có nguy hiểm xảy ra không?

Đừng quên rằng quẻ Khôn Càn của hắn vẫn chưa kết thúc, không biết còn bất ngờ gì nữa đang chờ hắn đâu! Vì thế, hắn phải vực dậy tinh thần, chuẩn bị tốt mọi thứ.

Không biết có thể giải quyết được tất cả các vụ án trong buổi tối hôm nay không? Chỉ cần người thần bí xuất hiện, hừ hừ hừ...

Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc không nhịn được quên mất thực tại mà hừ hừ cười lạnh.

“Đại ca...” Đại Hùng Trương vô cùng lo lắng hỏi han. “Đại ca... anh cười gì thế? Tình trạng này của anh khiến em lo đấy... Ừm...”

À...

Lúc này, Triệu Ngọc mới bừng tỉnh, vội vàng thu hồi mạch suy nghĩ của mình.

“Đại ca...” Đồng Khởi dắt một con dao găm vào cạp quần và nói. “Tình hình hôm nay đặc thù, lát nữa chỉ có mình đại ca đi vào, vì thế cứ theo quy tắc cũ, một khi mà xảy ra bất trắc thì anh đừng quên phát ám hiệu cho bọn em nhé!”

“Ừm... Được! Được!” Triệu Ngọc gật đầu, sau đó còn nghiêm túc hỏi lại. “Ám hiệu gì?”

Ôi mẹ...

Bên trong xe lập tức như có sét đánh ngang tai vậy...

“Đại ca!” Tam Long đưa chiếc mặt nạ cho Triệu Ngọc. “Sắp tới nơi rồi! Anh đeo cái này lên đi! Chúng ta đều đeo cả, vì buổi gặp mặt này, chủ nhà đã cố ý tổ chức một buổi vũ hội hóa trang. Tất cả khách khứa tham gia buổi tiệc ngày hôm nay đều phải đeo mặt nạ. Vì thế, anh không cần phải lo sẽ bị camera quay lại!”

“À...” Triệu Ngọc khẽ gật đầu, trong lòng thầm nghĩ, những nhân vật giúp đỡ đám trộm cướp này đúng là rất thông minh, ngay cả vũ hội hóa trang - biện pháp tuyệt vời như thế này mà cũng có thể nghĩ ra được.

“Đại ca...” Đồng Khởi thận trọng nói tiếp. “Lát nữa, cứ dựa theo quy tắc cũ, anh đi cuối cùng, trông sẽ giống như đàn em, để Tam Long đi ở chính giữa...”

“Đại ca... đến rồi!” Khi kẻ buộc tóc đuôi ngựa giảm tốc độ xe, Triệu Ngọc mới nhìn ra chiếc Audi A8 mà hắn đang ngồi đã tới một tòa nhà xa hoa, tráng lệ. Đèn neon nhấp nháy, có thể nhìn thấy hai chữ to “Dạ Thượng”

Đây là nơi mà Khương Khoa và kim chủ thần bí kia gặp mặt, “Dạ Thượng” chính là hộp đêm xa hoa, lớn nhất ở khu vực này, những kẻ tới đây ăn chơi đều là kẻ có tiền.

Không ngờ... lại gặp mặt ở chỗ này...

Nhìn tòa nhà hộp đêm rực rỡ ánh sáng, sự hiếu kỳ của Triệu Ngọc càng lúc càng lớn, hắn vô cùng muốn biết nhóm kim chủ làm ăn với Khương Khoa rốt cuộc là những kẻ như thế nào?

Có điều, Triệu Ngọc nhìn đồng hồ, trong đầu lại nghĩ tới một chuyện khác.

“Đại ca... tới nơi rồi!” Đại Hùng Trương nói. “Bây giờ, chúng ta đi lên thôi!”

“Từ từ đã!” Triệu Ngọc lại nhìn thoáng qua đồng hồ, hỏi. “Không phải đã nói 8 giờ 30 sao? Bây giờ mới 8 giờ 23!”

“Em...” Vẻ mặt Đại Hùng Trương xám xịt. “Đại ca, chúng ta thế này là đã muộn rồi, anh còn phải lên tầng tám nữa mà? Tính tình của các kim chủ như thế nào, anh còn không biết sao? Bọn họ ghét nhất là người khác không đúng giờ!”

“Ồ? Thế à?” Triệu Ngọc nhàn nhã vỗ vỗ kẻ buộc tóc đuôi ngựa. “A Siêu à, dừng xe lại đã, đừng đi vào!”

“Đại ca... chuyện này...” Lúc này, Tam Long và Đồng Khởi đều không giấu được vẻ mặt nghi hoặc.

“Hừ!” Triệu Ngọc cười lạnh một tiếng. “Mục đích hôm nay tôi tới đây chính là muốn bọn họ căm ghét tôi! Các anh em, các cậu cứ ngủ một lát đi, chờ hai mươi phút nữa, chúng ta hẵng lên...”

“Chuyện này... thực sự không được đâu!” Cả người Đại Hùng Trương đều run run, gã vội vàng nhắc nhở Triệu Ngọc. “Đại ca, những kim chủ này... chúng ta không thể trêu vào được đâu! Đây đâu phải là lúc để đùa cợt chứ!”

“Đúng đấy!” Đồng Khởi khuyên nhủ. “Đại ca luôn nổi tiếng là người giữ chữ tín, nếu như tới muộn, thực sự là không thể chấp nhận được...”

“Đúng đấy, đặc biệt là vào lúc này!” Đại Hùng Trương khó xử nói. “Nếu như đại ca tới muộn, không biết những người đó sẽ nổi nóng tới mức nào đâu, nói không chừng, họ sẽ hủy bỏ việc làm ăn mất!”

“Ha ha ha...”Triệu Ngọc bỗng nhiên lắc đầu cười to, mắng. “Đúng là toàn lũ bỏ đi! Tôi là Khương Khoa! Tôi nói chờ hai mươi phút là chờ hai mươi phút! Tôi nói để bọn họ chờ, thì bọn họ phải chờ!”

Triệu Ngọc trừng mắt, những người có mặt ở đây đều không dám nói gì. Cứ thế, bọn họ đợi khoảng hai mươi phút mới lái vào hộp đêm.

Sau khi xe dừng ở cửa, có nhân viên phục vụ đi tới muốn đậu xe giúp nhưng A Siêu từ chối. Để phòng trường hợp có biến cố, A Siêu sẽ đợi trong xe để hỗ trợ bất cứ lúc nào.

Đỗ xe xong, Triệu Ngọc mới cùng Tam Long, Đồng Khởi, Đại Hùng Trương cùng nhau đeo mặt nạ đi xuống xe. Vì để tăng hiệu quả, bọn họ còn giả vờ say khướt.

Giờ phút này, Triệu Ngọc đã thay một bộ âu phục màu đen, trông rất bình thường, hắn đi theo sau đoàn người Đại Hùng Trương, đi qua đại sảnh, đến thang máy lên tầng tám.

Tầng tám là câu lạc bộ cao cấp, Đại Hùng Trương đưa cho người phục vụ một chiếc thẻ vàng đặc biệt mới được đi vào. Sau đó, bọn họ đi qua mấy khúc hành lang u tối mới tới cửa phòng tiếp khách sang trọng.

Có hơn mười vệ sĩ đứng ở hai bên cửa. Những người này có thân hình cường tránh, ánh mắt sắc bén, vừa nhìn đã biết đây đều là vệ sĩ chuyên nghiệp.

Sau khi Đại Hùng Trương thông báo, cửa phòng tiếp khách mới được mở ra.

“Đại ca... Đến nơi rồi...” Đại Hùng Trương khẩn trương lo lắng nói. “Người mà các kim chủ muốn gặp là đại ca, bọn em đều không có tư cách đi vào trong! Cho nên... chỉ có thể dựa vào anh thôi! Anh phải hết sức cẩn thận...”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.