Gả Nịnh Thần

Chương 24: Chương 24



Con cháu Triều Trần ít ỏi, chỉ có nàng cùng hoàng huynh.
 

"Hỏng mất thì không đáng giá, qua tay cũng không ai muốn, ta đương nhiên sẽ cẩn thận yêu quý." Vân Dịch giễu giễu nói.
 

Lý Doãn Ninh nghĩ tới lúc trước hắn nói "Bên ngoài còn nhiều người muốn dùng giá cao chuộc nàng ", nhất thời yên lặng. Những nam nhân này, lòng dạ cầm thú.
 

Vân Dịch nắm gậy ngọc chọc trong huyệt nàng, Lý Doãn Ninh dịu dàng năn nỉ: "Ngươi nhẹ chút, ta sợ đau..."
 

"Trên giường của ta, đã có khi nào làm ngươi đau?"
 

Vân Dịch bật thốt lên, hai người bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt nàng chắc chắn làm hắn nhớ tới lần đầu ở điện công chúa, nói tiếp, "Lần đầu ngươi trúng dâm dược, ta có lòng giải độc cho ngươi."
 

Đem chuyện cưỡng chiếm thiếu nữ đàng hoàng nói được đường hoàng như thế, Lý Doãn Ninh bĩu môi, bội phục da mặt vô sỉ của hắn.
 

Gậy ngọc vào huyệt, trước tiên quấy vài cái ở hoa tâm, thẳng tắp đưa đến chỗ sâu bên trong, đảo cho nhanh chóng tắc nghẽn một vòng da thịt mềm mại.
 

Lý Doãn Ninh cảm thấy miệng tử cung giống như có chiếc đũa đang đâm, lại vừa giống như có cái đinh đang từng chút chọc vào trong thịt, nàng khẩn trương sợ hãi, co rút lại càng chặt hơn.
 

"Buông lỏng." Vân Dịch nắm viên đậu của nàng xoa nắn, "Đến cái gậy trơn bóng này cũng ăn không vô, làm sao ngươi nuốt trôi ta?"
 

"Ngươi chọc vào bên ngoài không được sao?" Vì sao cứ phải chọc vào tử cung nàng.
 

"Trong ngoài ta đều muốn." Vân Dịch tăng thêm vài phần lực tay, đâm cho dâm thủy róc rách chảy ra dọc theo thân gậy, trôi lên lòng bàn tay hắn.
 

"Không cho ta, ngươi muốn giữ lại cho ai?"
 

Lý Doãn Ninh quyết đoán ngậm miệng.
 

Công phu bắt bẻ, nói không thành có của hắn ngược lại là lợi hại, không đồng ý cho hắn, đó là nàng giấu giếm hai lòng rồi.
 

Gậy ngọc từ từ nặng nề đâm vào, đầu tròn bóng loáng chọc vào da thịt mềm mại từ bốn phía, chống đỡ khe hở tử cung lấp vào.
 

"A —— "
 

Lý Doãn Ninh ưỡn bụng một cái, giống như con cá bị xâu trên que. Cây gậy thon dài lật quấy miệng tử cung, như muốn tạo ra một trận cuồng phong mưa rào ở bên trong, khoái cảm như sóng to gió lớn, cuồn cuộn vọt tới, phía trên là sung sướng ngập đầu, phía dưới là xúc động muốn bài tiết. 

Nàng run rẩy co rút, không kềm chế được.
 

"Muốn ra rồi hả?"
 

Vân Dịch thấy con mắt nàng trắng dã, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, trên mặt ửng hồng đè nén lại chờ mong, khát vọng lại sợ hãi. Miệng tử cung hút lấy thân gậy run rẩy không ngừng, giống như muốn nghênh đón cái gì, hoặc muốn tuôn ra cái gì.

"Khó có khi lên đỉnh, tới đi."
 

Hắn nắm chặt gậy ngọc dùng sức quấy một cái, tiểu huyệt tựa như suối phun "Xè…xè..." Chảy ra một lượng nước lớn, dòng này nối tiếp dòng khác, thật lâu mớᎥ ngừng.
 

Vân Dịch chậm rãi rút gậy ngọc ra, lắc lắc nước chảy trên tay.
 

Lý Doãn Ninh nhìn hắn kiêu căng vui vẻ, xấu hổ vô cùng. Chuyện vốn nên cảm thấy khuất nhục, nàng lại thực nhận được vui vẻ lớn lao.
 

"Ngươi đã ăn xong điểm tâm khai vị, hiện tại đến phiên ăn bữa chính rồi." Vân Dịch cũng không cởi quần áo ẩm ướt, phủ phục trên người nàng thả dương vật ra, chống đỡ tại cửa huyệt, "Ngươi cũng nên cẩn thận đút cho ta ăn." 


 

Côn thịt to dài chọc mở thịt mềm trơn ướt, quy đầu to lớn vùi sâu vào hoa tâm đang co chặt, Lý Doãn Ninh cảm giác thân thể bị hắn bổ ra rồi. Nàng co rút lại muốn né tránh xa dị vật, vẫn không khỏi ngậm vào càng sâu.
 

"Đừng cắn."
 

Vân Dịch sảng khoái đến eo run lên, thở dài.
 

Sau khi lên đỉnh, tiểu huyệt như khối đậu hũ non mớᎥ ra lò, đỉnh đầu đi vào, dòng nước chảy tràn ra đỉnh, huyệt bánh bao quấn lấy thân gậy, quả thực tê dại mất hồn.
 

"Quá sâu..." Lý Doãn Ninh đẩy lồng ngực hắn ra.
 

"Lúc này mớᎥ đến đâu chứ." Vân Dịch đè bụng dưới nàng, "Ta muốn nó chọc vào đến chỗ nàng sinh con cho ta."
 

Con? Chính nàng còn là đứa bé đây. Lý Doãn Ninh giận dỗi liếc hắn, tên điên.
 

Vân Dịch chậm rãi đưa đẩy, cái này tiếp cái kia kích thích lên hoa tâm, lực nhanh mà mãnh liệt, đảo cho chỗ mị thịt kia co rúm lại, nước dâm xì xèo rung động.
 

"Không được..." Lý Doãn Ninh run bờ mông co lại phía sau.
 

Hắn tiến đến dứt khoát chọc vào, ở chỗ sâu bên trong giống như có một cây gậy sắt đang đánh, từng luồng khoái cảm mạnh mẽ xuất hiện, tựa như nước chảy xuôi đến tất cả xương cốt tứ chi, toàn thân nàng mềm yếu, đến sức lực cuộn ngón chân cũng không có.

"Thích chọc vào đây?"
 

Vân Dịch nhìn hai mắt nàng sợ run, rên rỉ biến giọng, cố ý nghiền nát hoa tâm hỏi.
 

"Không, không phải..."
 

Lý Doãn Ninh nhắm mắt lại, cắn môi dưới, nỗ lực chống cự từng đợt khoái cảm từ dưới thân truyền đến trong đầu.
 

"À, không thích." Vân Dịch hút ra, chống lên khối thịt dâm sưng lên ở trên vách tường, "Vậy đổi chỗ khác."
 

"Ngươi..."
 

Lý Doãn Ninh yếu ớt trừng hắn, chỗ đó đã bị hắn làm cho trút qua một lần, sẽ không thể chịu đựng kích thích nổi nữa. Nàng giơ mông lên ăn quy đầu dâng trào, "Ngươi muốn làm thì làm nhanh cho xong, làm xong còn ngủ."
 

"Coi ta trở thành công cụ tình dục." Vân Dịch nhéo một cái trên mông nàng, dùng lực tàn nhẫn xông tới hoa tâm vài lần, cố chấp hỏi, "Thích không?"
 

Lý Doãn Ninh đang ở trên giường, rồi lại như chậm rãi bay lên đám mây, chỉ muốn  hắn tốc chiến tốc thắng, qua loa tắc trách nói: "Thích..."
 

"Thích gì?"
 

"Thích... Chọc..."
 

" Chữ "Chọc" ta đã nói rồi, đổi lại."
 

"Thích... Cắm vào..."
 

"Hóa ra là tiểu công chúa thích dương vật." Vân Dịch nắm bắp đùi nàng, côn thịt nhét tràn đầy đi vào, đỉnh quy đầu đẩy hoa tâm lõm thật sâu, "Thích thì ăn nhiều một chút, không thể lưu lại chút nào."
 

"Ta không —— "
 

Lý Doãn Ninh chỉ ngậm kêu được nửa tiếng, côn thịt như một mũi tên nhọn trầm ổn hữu lực, trong nháy mắt bắn xuyên linh hồn của nàng, ý thức nghiền nát trong đám mây, khoái cảm mãnh liệt phân tán từng chút trong người.
 

Tiểu huyệt xoắn lấy quy đầu, "phốc" một cái trút luồng dâm dịch tiếp theo.
 

"Hự..."
 

Vân Dịch bị nàng tưới lên, nước nôi ấm áp tung tóe lên mắt nhỏ trên đỉnh, hắn suýt nữa không giữ vững được lỗ tinh.
 

Thở sâu, hắn công thành đoạt đất cơ thể ngọt ngào trong cao triều của nàng, xuyên qua hoa tâm, chọc thẳng tới miệng tử cung.
 

"Ôi ôi ôi ôi..."
 

Thủy triều sung sướng lớp này chưa dứt, lớp khác lại lên, Lý Doãn Ninh giống như gián tiếp lưỡng lự trên mây, thừa nhận vui vẻ vô cùng chướng bụng.
 

Miệng tử cung lúc nãy bị gậy ngọc làm đến sưng, Vân Dịch tựa như gõ chọc vào vòng da thịt mềm mại yếu ớt kia, chỉ chốc lát sau, cái miệng nhỏ hơi hơi mở ra, run rẩy ngậm chặt nửa quy đầu.
 

Hắn thừa thắng xông lên, đè nặng nàng hung hăng đâm một cái, đem trọn cái đầu cắm vào.
 

"A lên đỉnh lên đỉnh... không muốn ta  không muốn lại nữa..."
 

Lý Doãn Ninh quơ quào xô đẩy bờ vai hắn, tử cung non nớt ăn vật lớn như thế, giống như điên dốc sức liều mạng co xoắn lại, rồi lại cắn không ngừng, nhả không ra, chỉ có thể bất lực dày vò.
 

Nước dâm tí tách trôi xuống dọc theo thân gậy, dưới thân thấm ướt một mảng lớn.
 

"Thật nhiều nước." Vân Dịch than thở, cắn lỗ tai nàng nói, "Không nín được, tè ra quần cũng không sao."
 

"Bại hoại, xấu xa..."
 

Dư vị cực lạc hơi qua, Lý Doãn Ninh cắn lên đầu vai hắn một cái, mồm miệng không rõ mắng mỏ.
 

"Còn có sức như vậy, dùng phía dưới mà cắn."
 

Vân Dịch rút ra đút vào cửa tử cung, lúc rút ra cuốn theo sự mềm mại của da thịt ven cái miệng nhỏ, rồi lại nặng nề lấp vào, đỉnh quy đầu cọ lên thành trong trơn mềm.
 

"Chịu không được... A đi ra ngoài..."
 

Lý Doãn Ninh nhô vòng eo lên, lại bị hắn làm cho sụp xuống, cái cổ nho nhỏ ngưỡng giống như sợi dây cung bị kéo quá căng, phút chốc như sắp gãy.
 

"Sớm muốn sẽ chơi nàng như vậy rồi."
 

Vân Dịch thở hổn hển, hung mãnh cắm vào rút ra, vài chục cái làm cho da thịt mềm mại nơi miệng tử cung nhũn ra, huyệt miệng theo đó ngoan ngoãn mở ra, tùy ý cho người xâm nhập cướp đoạt công chiếm.
 

Nửa cái mạng của Lý Doãn Ninh sắp bị hắn chọc vào không còn nữa. Trong bụng giống như có một lưỡi dao sắc bén đang càn quét, hết lần này tới lần khác không phải là đau nhức, mà là khoái cảm vô cùng vô tận ngưng tụ thành một đoàn, đi loạn trong tử cung.

"Ôi ôi sắp chết rồi... Ta sắp chết rồi..."
 

Sung sướng đến cực điểm, không biết là đang muốn hắn dùng sức hay là ngừng lại.
 

Vân Dịch thấy tròng trắng nàng nổi lên, cặp môi đỏ mọng mở lớn, một luồng nước miếng óng ánh dọc theo khóe miệng chảy tới bên má, một bộ cành hoa run rẩy, thái độ dục tiên dục tử.
 

"Ai làm cho nàng sắp chết vậy?" Hắn không thuận theo cũng không buông tha hỏi.
 

"Vân Dịch, thế tử... Công tử..." Lý Doãn Ninh chỉ muốn cho hắn nhanh buông tha, nâng bờ mông lên nghênh tiếp sự kích thích của hắn, tha thiết kêu, "Cho ta, cho ta đi..."
 

"Tiểu công chúa dâm phụ." Vân Dịch vùi sâu vào tử cung, chọc sâu vào vài lần, bắn hết từng tí một dục vọng tích góp những ngày gần đây cho nàng.
 

"Ôi ôi..." Chất lỏng như mũi tên đánh vào trên vách tử cung, cái bụng Lý Doãn Ninh run rẩy, tuôn ra một dòng nước ấm.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.