Gả Nịnh Thần

Chương 25: Chương 25



Sáng sớm lúc Vân Dịch tỉnh lại, thấy Lý Doãn Ninh vùi trong lòng ngực hắn  say sưa. Hai hàng lông mi theo hô hấp nhẹ nhàng rung rung như cánh bướm, môi hồng hơi hơi giương, thỉnh thoảng bẹp hai cái, giống như mơ tới đồ gì ngon.
 

Hắn vuốt ve tóc mai nàng, ôm thân thể mềm mại của nàng nằm một lát, nhìn về đồng hồ cát phía ngoài trướng, giờ Mạo một khắc, hắn phải rời giường lên triều.
 

"Ưm..."
 

Lý Doãn Ninh từ phía sau mềm mại ôm lấy hắn, Vân Dịch quay đầu lại, mắt nàng khép chặt, nghiêng má ngủ say, giống như con mèo nhỏ chỉ ngủ cũng muốn dính người.
 

Hắn cầm lấy một cái gối nhét vào trong ngực nàng, nàng ôm gối, cọ cọ cái cằm, nặng nề đi vào giấc mộng.
 

Theo lý, công chúa từ nhỏ đều có ma ma dạy bảo tư thế ngủ, có lẽ Cựu Đế thương nàng thuở nhỏ mất đi cha mẹ, thiếu thốn tình thương, nên cũng không có yêu cầu nghiêm khắc với nàng.
 

Từ buổi tối ngày đầu tiên hai người cùng ngủ hắn đã phát hiện rồi, lúc nàng ngủ không phải ôm gối, thì chính là muốn dán chặt lấy người, tiểu công chúa không có chút cảm giác an toàn nào.
 

Đáng thương lại đáng yêu.
 

Vân Dịch đi đến gian ngoài, đặt một xấp văn thư ở trên bàn, dặn dò Vân Nhị: "Mang về Hình bộ, hôm nay ta xem."
 

Đây là tối hôm qua công tử cố ý mang về chuẩn bị phê duyệt, Vân Nhị khẽ giật mình, "Người còn chưa xem?" Bình thường công tử việc ngày nào thì làm xong trong ngày đó.
 

Vân Dịch xoa xoa giữa mày, ngày hôm qua hai người náo thành như vậy, hắn làm sao có tâm trạng, uống nửa ấm trà đặc cũng không tập trung nổi.
 

Hắn nghĩ tới một chuyện, "Bánh xốp tối hôm qua thì sao?"
 

"Ý người là đồ ăn thuộc hạ đưa vào hôm qua ấy hả?" Vân Nhị nói, "Cất lại rồi, đợi tí nữa gọi phòng bếp hâm nóng cho người ăn sáng. Còn lại trong túi giấy bị ướt nước mưa hết, ta sẽ mang đi vứt."
 

"Kêu phòng bếp hâm nóng hết cả đi." Vân Dịch thản nhiên nói.
 

Vân Nhị kinh ngạc: "Công tử, người muốn ăn bánh xốp Hồng Vận Lâu, bây giờ thuộc hạ sẽ đi xếp hàng mua cho người, bánh qua đêm ngấm nước mưa không thể ăn..." Cho hạ nhân quý phủ, hạ nhân cũng không ăn.
 

"Bảo ngươi làm thì làm đi, nói lời vô dụng làm gì." Vân Dịch lạnh nhạt đảo mắt nhìn qua.
 

Vân Nhị ngượng ngùng.
 

Xem ra không phải muốn ăn bánh xốp Hồng Vận Lâu, là muốn ăn bánh xốp vị trong phòng kia mua cho hắn.
 

Đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
 

*
 

Lý Doãn Ninh ngủ một giấc tới hừng sáng, thoáng nhìn sắc trời âm trầm ngoài cửa sổ, nàng trở mình, tiếp tục nằm ỳ.
 

"Cô nương, mau dậy đi." Tiểu Viên la lớn bên giường, "Công tử nói giờ Tỵ người muốn ăn điểm tâm, bằng không thì sẽ không tốt cho dạ dày. Người không đứng dậy, buổi tối hắn trở về sẽ phạt hạ nhân trong nội viện đấy." 

"Quản nhiều vậy, lắm chuyện như hoàng huynh ta." Lý Doãn Ninh lẩm bẩm rời giường, nhìn nhìn vết thương sưng đỏ trên đầu gối, tựa hồ bôi thuốc mỡ đã có chuyển biến tốt đẹp, giữa hai chân cũng cảm giác mát lạnh thoải mái dễ chịu. 

"Tiểu Viên, ngươi bôi thuốc cho ta lúc nào?" Nàng không biết rõ tình hình một chút nào.
 

Tiểu Viên khẽ giật mình, "Cô nương tối hôm qua ta chưa từng đến phòng, lúc này mới vào." Nói rồi treo màn lên.
 

"A." Hóa ra là hắn bôi cho.
 

Tiểu Viên vừa mặc quần áo cho nàng vừa nói đâu đâu: "Đồ ăn sáng đã chuẩn bị điểm tâm pho mát cùng sữa bò hoa quế cô nương thích, chỉ là thế tử nói rõ, người phải ăn nửa bát mì hoành tôm trước mới có thể ăn quà vặt."
 

"Tối hôm qua cô nương mắc mưa, còn có chỗ nào không thoải mái, thế tử nói nếu người tỉnh có chỗ nào không khỏe, bảo phải kịp thời kêu phủ y tới đây."
 

...
 

Trong lòng Lý Doãn Ninh bỗng nhiên nói không nên lời.
 

Quay về trong phòng hắn, đãi ngộ của nàng đã khôi phục như trước rồi, thậm chí so với trước kia hắn càng chu đáo cẩn thận hơn.
 

Nàng không hiểu tình yêu, lúc này cũng bất giác nghĩ thông tối hôm qua hắn thúc nàng tắm rửa lau tóc, đốt lò làm ấm, chuẩn bị canh gừng trừ lạnh, là sợ nàng sinh bệnh. Bao gồm những gì hắn dặn dò Tiểu Viên nói ra lúc này, không cái nào không thể hiện sự dịu dàng. 

Thời điểm đả thương người khác, biểu cảm cùng lời nói của hắn giống như thanh gươm, hung hăng đâm vào trái tim người ta, rạch trên mặt người ta. Thời điểm đối tốt với người khác, vừa giống như mưa xuân im ắng, làm cho người ta muốn không xúc độn̴g cũng khó.

Có khi nàng nghĩ, nếu như hắn là ca ca của nàng thì tốt rồi, giúp đỡ nàng, chăm sóc nàng. Thế nhưng đáng tiếc lại là loại quan hệ này.
 

Chủ tử cùng thông phòng, nàng mặc hắn phát tiết, còn hắn săn sóc nàng, cả hai không thiếu nợ nhau, chuyện hẳn là nên như thế?
 

Lý Doãn Ninh lắc đầu, ném đi suy nghĩ hỗn loạn, mặc quần áo tử tế xuống giường dùng điểm tâm.
 

Liên tiếp mấy ngày, bầu trời không phải sấm sét cuồn cuộn, mưa to dữ dội, thì là mây đen giăng đầy, mưa phùn liên miên, đùng đùng không dứt, từng ly từng tí làm cho lòng người phiền muộn.
 

So với sắc mặt quả phụ đã chết phu quân còn ai oán hơn.
 

Chuyện của hoàng huynh, Vân Dịch nói chờ tin tức của hắn, Lý Doãn Ninh sắp ngồi nát ghế trong phòng rồi, cũng chưa chờ được một tin vui tình thế chuyển biến tốt đẹp, ngược lại thu được một tin tức như sét đánh.
 

—— Tân Đế vì để răn đe đảng phái phản bội, hạ lệnh ba ngày sau giết Cựu Đế.
 


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.