Nàng chịu đáp ứng là được, Lý Doãn Ninh vui mừng rơi lệ, lau nước mắt, "không sao, thành bại hay không muội đều chấp nhận. Ca ca chăm sóc muội lớn lên, làm muội muội, ta chỉ có thể hết sức giúp huynh ấy, huynh ấy sống, ta sống cùng huynh ấy, huynh ấy chết, ta..." Nhớ tới dừng lại.
"Muội ở Vân gia sống có tốt hay không?" Chu Tường lần nữa nâng nàng đứng lên.
"Rất tốt." Lý Doãn Ninh thuận theo đứng dậy, lau nước mắt nói, "Công chúa mất nước có thể trôi qua như vậy là không tệ, ta chỉ cần hầu hạ một mình hắn..." Đừng nghĩ đến cái gì hận nước thù nhà, cam tâm tình nguyện, giả ngu bán sỉ mà sống, bản thân sống tốt, cũng có thể trợ giúp người nhà.
Chu Tường trầm mặc thật lâu, phân phó cung nữ đưa nàng đi ra ngoài.
Trở lại Vân phủ đêm đã khuya, Lý Doãn Ninh lật qua lật lại ngủ không được, vất vả lắm mới ngủ được, lại hoảng hốt mơ một giấc mộng.
Chung quanh phủ Tiêu Dao Hầu tĩnh lặng quạnh quẽ, không một người gác, nàng rảo bước tiến vào cửa lớn rộng mở, trong sân vắng vẻ, chỉ có vài con quạ đen "Oa oa" gọi bầy đầu tường.
Đi tới chính điện, nàng vào trong nhìn lại. Máu, trên mặt đất tràn đầy máu đỏ thẫm! Giống như rót thành một dòng suối nhỏ.
Hoàng huynh nằm trong vũng máu, trên khuôn mặt tuấn tú trắng bệch lộ ra bầm đen, đôi mắt nhắm chặt, khóe miệng cùng cái cằm đều là vết máu đã khô.
Lúc này nàng ngồi xổm xuống, ôm đầu kêu khóc: "huynh, hoàng huynh —— "
Không dám đi qua, sợ huynh thật sự chết rồi, lại không có hô hấp.
"Lý Doãn Ninh, tiểu công chúa..."
Bên tai truyền đến từng tiếng gọi quen thuộc.
Lý Doãn Ninh mở mắt mượn ánh nến mông lung ngoài rèm, thấy rõ khuôn mặt Vân Dịch.
Nàng mãnh liệt rụt xuống phía sau. Nếu như hoàng huynh chết rồi, hắn chính là một trong những kẻ đầu sỏ gây nên!
Không, hoàng huynh còn chưa có chết, nàng cần trợ giúp của hắn.
Lý Doãn Ninh nhắm mắt vỗ ngực một cái, mềm mại dựa vào trong lòng ngực của hắn, "Ta mơ một giấc mộng, bị dọa..."
"Nàng một mực kêu hoàng huynh hoàng huynh." Vân Dịch vuốt ve phía sau lưng nàng, an ủi một lát, xuống giường rót chén trà nóng bưng tới.
Lý Doãn Ninh uống ngay vài ngụm từ tay hắn, ôm chặt lấy eo của hắn, "Mơ tới chuyện không tốt. Ngươi sẽ giúp ta chứ? Vân Dịch, ngươi nhất định sẽ tận tâm giúp ta chứ?"
Trên giường nàng luôn không biết lớn nhỏ, không quen gọi những kính xưng kia, Vân Dịch mặc kệ, nàng trực tiếp gọi tên hắn.
Vân Dịch nhìn nàng, một đôi mắt rưng rưng long lanh nhìn hắn, giống như một con mèo nhỏ bất lực đáng thương, hắn lướt nhẹ qua một luồng tóc đổ mồ hôi ẩm ướt của nàng, "Hoàng huynh của nàng nhất định có thể gặp dữ hóa lành."
Giọng điệu hắn chắc chắn, Lý Doãn Ninh luôn không yên lòng, nằm trong chốc lát, một tay lớn mật sờ đến dưới háng hắn, dịu dàng nói: "Ta ngủ không được, chúng ta làm chuyện gì cho dễ ngủ đi."
Vân Dịch không tin sau khi nàng mơ ác mộng còn có tâm tư hoan ái, chắc là sợ hắn không tận lực cứu hoàng huynh nàng, cố ý dùng sắc đẹp lôi kéo.
Hắn không chấp nhận, tiểu công chúa hẳn sẽ nghi ngờ hắn có phải thiệt tình tương trợ hay không.
Vân Dịch suy nghĩ một chút, trở mình, "Nàng đừng khóc nói không muốn là được."
"Sẽ khóc..." Lý Doãn Ninh dẩu miệng, con mắt nhỏ lúng liếng nhìn ra ngoài, "Ta đi lấy ít đồ, ngươi chờ một chút."
"Hả?"
"Lần trước không phải ngươi nói muốn dùng đồ vật trong cái hộp kia sao." Mặt Lý Doãn Ninh ửng đỏ, cắn môi, "Đêm nay ta thỏa mãn ngươi."
Hóa ra còn có chuyện vui như vậy? Vân Dịch ung dung ngồi dậy, đợi nàng chủ độn̴g một lần.
——
***Lời của tác giả Hoa khuyết khuyết:
1, Phần bình luận có người nói cp tiểu công chúa trong《 Gả nịnh thần 》 cùng 《 Gả Tân Đế 》cảm giác tiến độ không giống nhau, hiện tại tôi sẽ nói đến những chuyện khác nhau. không muốn xem có thể trực tiếp lướt qua.
Cùng là tuyến tình cảm cưỡng đoạt + đuổi theo vợ, thiết lập bên trong《 Tân Đế 》là gặp sắc nảy lòng tham đoạt + theo đuổi vợ, mà 《 Nịnh thần 》 là mưu đồ đã lâu đoạt + đuổi theo vợ.
Nhìn thì khác nhau không lớn, nhưng thấy sắc nảy lòng tham chỉ có sắc, không có tình. Mưu đồ đã lâu trộn lẫn ái mộ cùng chấp niệm.
Khác biệt lớn nhất thể hiện lúc hai người ở chung, Vân Dịch phía trước lạnh lùng vô tình, Vân Dịch phía sau dịu dàng hơn với tiểu công chúa.
2, Vì sao không thay đổi thiết lập nhân vật, nhưng sửa lại tuyến tình cảm.
Tiền Triều và Tân Triều đối lập nhau, cách hận nước thù nhà, giữa tiểu công chúa cùng Vân Dịch là đường cùng, theo lý phải BE.
Nếu như gặp sắc nảy lòng tham, giai đoạn trước khẳng định Vân Dịch sẽ lạnh lùng ác liệt, sau khi mất nước tiểu công chúa lẻ loi hiu quạnh, Vân Dịch chỉ mang tới cho nàng rét như tuyết, lạnh như sương, giai đoạn sau hắn không có khả năng theo đuổi vợ thành công, bởi vì mối thù mất nước + tổn thương trái tim Ninh Ninh.
Mưu đồ đã lâu thì không giống, hắn đã cho tiểu công chúa ấm áp, dù là Ninh Ninh khắc chế tình cảm với hắn, có khi cũng sẽ có một lát rung độn̴g, sau đó theo đuổi vợ cũng sẽ nhớ tới điểm tốt của hắn.
Có hảo cảm, có tình ý mớᎥ có thể theo đuổi vợ thành công.