Huyền Lục

Chương 472: Giao dịch với Diệp Vân Hy



Cảnh quan chủ đạo của Thượng Dao Thiên Trì là rừng cây bạt ngàn cùng sông suối bao la, đối với những người chủ tu Mộc linh khí cùng Thủy linh khí thì đây xác thực là thiên đường.

Chính vì Thủy linh khí của nơi này cực độ nồng đậm như vậy nên mới có thể thai nghén ra hàng loạt linh tuyền trải đều khắp khối lục địa trên không.

Đương nhiên, không phải mọi con suối, sông hay hồ ở Thượng Dao Thiên Trì đều là linh tuyền, chuyện này còn phải phụ thuộc rất nhiều vào thủy mạch nữa.

Như con suối hiện tại Khương Hy cùng Diệp Vân Hy đang ngồi đây cũng chỉ vừa vặn nằm gần thủy mạch thôi nên phẩm chất chính xác là bán linh tuyền.

Lấy tu vi của bọn hắn, linh tuyền bình thường xác thực có thể trực tiếp nuốt vào trong bụng nhưng linh tuyền tại Thượng Dao Thiên Trì này thì không, độ nồng đậm của nó đủ để thiêu cháy bất cứ một cái miệng nào dám uống.

Nhưng bán linh tuyền tại nơi này thì vừa vặn.

Khương Hy từ tốn nâng chén trà lên cho vào miệng, một cỗ ấm nóng như rượu liền bốc lên ở ngay trong khoang miệng, theo đó, hắn liền nuốt xuống bên dưới, thiên địa linh khí ngay lập tức liền theo chu thiên hóa thành linh lực.

Thực Dục Thiên xuất hiện cắn nuốt số linh lực đó rồi chuyển hóa thành pháp lực. Quá trình này đã sớm quen thuộc nên về cơ bản chỉ diễn ra trong phút chốc thôi.

Nhưng Khương Hy phải công nhận rằng, bán linh tuyền ở nơi đây cũng thật kinh dị, không khác gì linh tửu nặng đô ở tu chân giới.

Hắn là người sở hữu tửu lượng cao nên sẽ không gặp chút vấn đề nào với chén bán linh tuyền này nhưng Diệp Vân Hy thì khác.

Một chén vừa xong, sắc mặt của nàng liền ửng đỏ lên như say rượu, pháp lực của nàng lập tức được thôi động lên để dung hòa đi số Thủy linh khí đậm đặc đó.

Không qua mấy hơi thở, sắc mặt của nàng đã trở lại như cũ nhưng tay cầm chén trà đã từ tốn đặt xuống ở bên hông, ngụ ý một lát sau mới có thể uống lại được.

Khương Hy cũng không nói gì thêm, bởi đến chính hắn cũng không ngờ số linh tuyền này lại có hiệu dụng ngoài dự liệu đến như vậy.

Bất quá bề ngoài hắn vẫn diễn rất tốt.

Diệp Vân Hy mỉm cười nói:

“Khương đạo hữu thật sự không đơn giản một chút nào”.

Khương Hy hướng nàng mỉm cười lại, hắn từ tốn nói:

“Cô nương biết được bao nhiêu?”.

Diệp Vân Hy trầm mặc một chút rồi đáp:

“Đạo hữu là Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ”.

Khương Hy cũng không ngạc nhiên, một khi đã bước vào bí cảnh này thì về cơ bản sẽ không khác gì bước vào lồng giam, số lượng đã sớm ấn định thì dùng biện pháp loại trừ là được.

Hắn đã có thể nghĩ đến, vậy thì Quan Nhân Các càng phải nghĩ xa hơn.

“Chỉ có vậy?”, hắn nói.

Diệp Vân Hy mỉm cười đáp:

“Chỉ có vậy, chuyện còn lại trong các đang tra, khi nào có thông tin, ta có thể giúp đạo hữu đối chiếu một chút”.

Khương Hy suy nghĩ một chút rồi cười cười vài tiếng, hắn nói:

“Quan Nhân Các sẽ tra không được, hoặc nói đúng hơn là thông tin tra được sẽ không bao giờ đến tai công nương”.

Diệp Vân Hy đáp:

“Ta có thể biết lý do chứ?”.

Khương Hy lắc đầu nói:

“Trong các sẽ không nói với cô nương, vậy thì ta cũng không muốn ngáng đường bọn họ”.

Diệp Vân Hy im lặng không đáp, nàng không biết bằng cách nào Khương Hy lấy ra được tự tin đó nhưng nàng có cảm giác rất kỳ quái.

Tựa như thể hắn biết mọi chuyện vậy.

Nghe qua giọng điệu của hắn, nàng cơ bản có thể xác định, hắn đang thừa nhận mình là Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ, đồng thời cũng đang ngụ ý nói rằng hắn hiểu rõ Quan Nhân Các hơn nàng tưởng tượng nhiều.

Từ sau khi gặp La Huyền Tử cùng tiếp xúc đến bản nhân của Khương Hy, Diệp Vân Hy đã tử nhủ lòng mình không nên khinh thị bất kỳ ai nhưng nàng không nghĩ đến đối phương lại thật sự rất khó chơi.

Bất quá nàng không biết rằng, nàng não bổ hơi nhiều, suy đoán của nàng về hắn tuy rằng có phần đúng nhưng phần sai cũng không ít.

Diệp Vân Hy hít nhẹ một hơi vào người rồi từ tốn nói:

“Khương đạo hữu đã có phần tự tin như vậy rồi thì ta cũng sẽ không nhiều lời nữa. Ta có một yêu cầu, không biết đạo hữu có thể đáp ứng không?”.

Khương Hy mỉm cười, thanh âm nhàn nhạt đáp:

“Theo quy củ của Quan Nhân Các, bỏ ra giá tương đương là được”.

Diệp Vân Hy gật đầu nói:

“Kỳ thực ta vốn đang tìm đạo hữu, bây giờ gặp được rồi thì ta muốn quan sát thêm mấy ngày, hi vọng đạo hữu không phiền”.

Khương Hy cười cười nói:

“Quan Nhân Các thu thập tình báo bấy lâu nay còn phải hỏi sự cho phép của người khác sao?”.

Diệp Vân Hy mỉm cười đáp lại:

“Còn tùy thuộc vào đối LZsDY tượng, đạo hữu là Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ, nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì tương lai nhất định là một phương cường giả, về cơ bản, Quan Nhân Các chúng ta chỉ muốn đặt một chút quan hệ thôi”.

Khương Hy hiểu được ý nàng, tu chân giới là một giới nơi thực lực chiếm đóng hết thảy. Quan Nhân Các sở hữu một hệ thống tình báo trải dài khắp Đại Lục, cao thủ trong các cũng nhiều như mây.

Hơn nữa bản thân Các chủ cũng thần thần bí bí không để lộ chân thân ra bên ngoài, nhưng nhìn vào cách các đại thế lực khác đối đãi thì vị Các chủ này tuyệt đối cường thế.

Bất quá Quan Nhân Các cũng không dại gì đi đắc tội với một đại năng cấp bậc Nguyên Anh cảnh hoặc một người có tiềm năng tương tự, đạo lý thêm một người bạn, bớt đi kẻ thù chưa bao giờ sai trong mọi trường hợp.

Chính vì hòa hoãn quan hệ với các bên như thế này nên Quan Nhân Các mới được nhiều người chào đón, mới có thể trường tồn đến bây giờ.

Quan Nhân Các không muốn đắc tội với hắn, đồng thời cũng rất coi trọng tiền đồ về sau của hắn.

Khương Hy suy nghĩ một chút rồi nói:

“Cô nương đã muốn đi theo thì ta sẽ ra một cái giá”.

Nội tâm Diệp Vân Hy thở phào nhẹ nhõm, nàng còn sợ Khương Hy sẽ từ chối, tuy rằng nàng có thể âm thầm quan sát hắn nhưng nếu hắn chạy thì nàng cũng đuổi không được.

Khó khăn lắm mới có thể bắt lấy thân ảnh hắn, nàng nào để cho hắn chạy thoát được.

“Mời đạo hữu ra giá”, nàng nói.

Khương Hy gật đầu đáp:

“Cung cấp thông tin của những sát thủ Dạ Ma đến Thượng Dao Thiên Trì cho ta, mỗi người ứng với một ngày”.

Nghe vậy, Diệp Vân Hy trầm mặc một chút rồi nói:

“Dạ Ma đến tổng cộng năm người, nhưng ta muốn điều chỉnh giới hạn lên bảy ngày bởi một người trong đó có thân phận có chút đặc thù”.

“Từ Hồng?”, Khương Hy hỏi,

Đáy mắt Diệp Vân Hy lướt qua một tia tinh quang, thần sắc lộ ra một chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh liền tiêu biến đi, nàng gật đầu xác nhận nghi vấn của hắn.

Nàng không biết từ đâu hắn biết đến cái tên Từ Hồng nhưng có lẽ liên quan đến trận chiến với Hắc Nha trước đó. Dựa theo vết tích ở đó thì nàng chỉ phát hiện ra dấu vết của hai người, một là Hắc Nha, một là của người khác.

Ban đầu nàng còn tưởng đó là của Khương Hy nhưng khi bám theo đến chỗ tụ họp của Dạ Ma thì nàng mới biết dấu vết đó là của một trong bốn sát thủ còn lại.

Nguyên lai đó là của Từ Hồng.

Về phần Khương Hy, hắn biết tu vi của Từ Hồng như thế nào nên trước đó cũng đã dự đoán được một chút bối cảnh.

Hắn hướng Diệp Vân Hy gật nhẹ đầu, biểu thị chấp nhận yêu cầu này của nàng, năm ngày hay bảy ngày đối với hắn cũng chẳng quan trọng bao nhiêu. Chỉ cần tiến vào trạng thái tu hành thì thời gian dài mấy cũng chỉ như một lần chớp mắt.

Diệp Vân Hy mỉm cười nói:

“Lần này Dạ Ma phái đến năm người, toàn bộ đều là Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều, trong đó Từ Hồng là người lợi hại nhất. Hắn được mệnh danh là sát thủ mạnh nhất thế hệ trẻ của Dạ Ma, số lượng tu sĩ dưới Kim Đan cảnh chết trong tay hắn nhiều vô kể.

Tu vi của Từ Hồng hiện nay đã đạt đến Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều đỉnh phong, lấy nguồn thiên địa linh khí nồng đậm ở nơi đây thì trong vòng một tháng hắn nhất định sẽ đột phá lên đỉnh phong cảnh.

Từ Hồng là đao tu, một thân Đao đạo truyền thừa từ chính sư phụ của mình, sát thủ trứ danh ba trăm năm trước - Ma Đao Ngọc Diện.

Người thứ hai gọi là Thạch Nhân, tu vi Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều, là ngoại luyện tu sĩ, một thân phòng ngự cường thế không thua thiên kiêu đương thời của Man Sơn là Ngưu Đại Lực. Nhưng kẻ này không tính là thông minh.

Những mục tiêu ám sát của hắn đều nhận lấy cái chết thê thảm, không một ai còn toàn thây sau khi bị hắn nhắm đến.

Người thứ ba là Mân Côi, là nữ sát thủ duy nhất, tính cách có chút thiên hướng nam tử, thân hình cũng không mang chút mùi vị nữ tính nào. Nếu đạo hữu không nghe nàng nói chuyện thì chưa chắc đã nhìn ra nàng là nữ tử.

Mân Côi có hơi chút biến thái, nàng ưa thích trêu đùa mục tiêu đến mức khiến bọn họ phải van xin được chết thì nàng mới chịu hạ thủ. Nữ nhân này thực sự không khiến người yêu thích được.

Người thứ tư đạo hữu đã biết rồi, là Hắc Nha, thực lực của hắn ngang ngửa với Mân Côi cùng Thạch Nhân nhưng sát chiêu lại mạnh hơn hẳn cả hai người kia. Trong một vài tình huống đặc biệt, độ nguy hiểm của hắn cũng không thua kém Từ Hồng là bao.

Người cuối cùng gọi Tử Mục, người này có chút hơi bí ẩn, số lượng các vụ ám sát hắn từng thực hiện rất ít, thủ pháp cũng không có gì đặc biệt, độ hung ác còn kém xa Thạch Nhân cùng Mân Côi.

Bất quá sư phụ của hắn là Quỷ Mâu Ngọc Diện, thực lực của hắn nhất định không yếu, dù gì hắn cũng được xếp ngang hàng với những người còn lại”.

Nghe xong, Khương Hy liền rơi vào một khoảng trầm tư khá lâu, hiện nay hắn chỉ mới tiếp xúc với Từ Hồng cùng Hắc Nha nhưng qua đánh giá của hắn thì cũng chỉ có Từ Hồng mới đáng giá để xuất thủ.

Hắc Nha tuy rằng không kém nhưng tố chất sát thủ còn kém chút, thực lực không tồi nhưng không đủ để hắn để ý.

Quan trọng nhất trong tin này là hắn nghe ra hai cái tên, Ma Đao Ngọc Diện cùng Quỷ Mâu Ngọc Diện.

Khương Hy đã gặp Quỷ Mâu trưởng lão, cũng đã quan sát được trận chiến của lão với Vệ Khắc Nguyên, thực lực của lão đích thật rất cường hoành. Như vậy đệ tử của lão là Tử Mục chắc chắn sẽ không kém.

Dạ Ma lấy ngoại hiệu dựa vào một vài đặc điểm của sát thủ, Tử Mục có được cái tên này thì khả năng cao hắn sở hữu Đồng Công như Quỷ Mâu trưởng lão. Còn nội tình thế nào thì hắn phải đánh một trận mới có thể biết được.

Bên cạnh đó, Ma Đao Ngọc Diện mới thật sự là cái tên khiến tóc gáy Khương Hy dựng đứng lên. Bởi đây là sát thủ khét tiếng nhất vào ba trăm năm trước, khiến cho mỗi đại năng Nguyên Anh cảnh mỗi khi nghe tên là sợ run người.

Đến Khương Hy đời trước ru rú trong Công Thư Lâu suốt ngày cũng có chút sợ hãi không dám bước chân ra ngoài tông môn nửa bước là đủ hiểu Ma Đao Ngọc Diện ác mộng đến mức nào.

Ma Đao Ngọc Diện là đao tu chân chính, xuất thân của hắn đến từ Thiên Đao Môn, nói thẳng ra thì hắn chính là sư đệ của Đao Thánh đương thời, về sau vì phạm phải môn quy nên mới bị trục xuất. Luận về Đao đạo thì trên đời này e rằng cũng chỉ có Đao Thánh mới có thể ép hắn một đầu mà thôi.

Từ Hồng làm đệ tử của một sát thủ khét tiếng thế này thì Khương Hy sẽ càng phải trọng thị hơn một chút, tận lực đừng khiến cho Ma Đao trưởng lão nhìn chằm chằm vào hắn.

Nếu không nội tâm của hắn thật sự sẽ không yên cả ngày mất.

Khương Hy trầm tư được một khoảng thời gian khá lâu rồi nói tiếp:

“Vô Cửu không đến sao?”.

Diệp Vân Hy mỉm cười đáp:

“Thật trùng hợp, cách đây không lâu, La Huyền Tử đạo hữu cũng hỏi đến Vô Cửu, ta thật không biết người này có mị lực nào lại có thể để hai trong số đỉnh tiêm tam đại mạch Trúc Cơ để ý đến đây”.

Khương Hy trầm mặc một chút rồi nói:

“Cô nương chắc đã biết chuyện ta từng đấu với Thánh Nữ Ma Cung, lần đó ta thua nhưng Vô Cửu lại có thể đánh nàng chạy, vì vậy ta rất hứng thú với hắn, lần này hắn đến không?”.

Diệp Vân Hy à một tiếng tựa đã hiểu, trong tình báo của Quan Nhân Các đích xác có thông tin Khương Hy từng đánh với Văn Đồng Quỳ Liên, chỉ có điều không biết được địa điểm tại nơi nào.

Nhưng nhiều phương thế lực đã xác nhận thì Diệp Vân Hy cũng không cần phải suy nghĩ nhiều, tiếp nhận thông tin là được.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao giúp tác nha!

Tác cảm ơn!

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.