“Khương Vô Nhai không đơn giản”, Thương Trọng Lâm đưa tay lên cằm gãi nhẹ vài cái, ánh mắt đầy thâm thúy nhìn vào Quan Không Cầu ở trước mặt.
Những trưởng lão ngồi xung quanh cũng gật đầu đồng thuận với quan điểm này của hắn. Ở đây ai cũng là người đã tu hành mấy trăm năm, định lực cực kỳ cao nhưng khi nhìn thấy Khương Hy thì cũng phải tấm tắc khen ngợi không thôi.
Dục vọng không phải là vấn đề dễ giải quyết, xem như những người đã xuất gia thì cũng chưa chắc thoát khỏi hai chữ này.
Lấy độ tuổi thực tế của Khương Hy, hắn có thể nhắm mắt cho qua những linh tài này để tiến về phía trước thì định lực phải kinh khủng vượt qua nhiều thế hệ.
“Ta nghĩ chưa hẳn thế”, thanh âm của một lão giả ngồi ở hướng đối diện Thương Trọng Lâm đột ngột vang lên.
Thương Trọng Lâm có chút hứng thú, hắn nói:
“Vũ Nhạc trưởng lão đã từng gặp qua Khương Vô Nhai, không biết ngươi hiểu tiểu tử này được bao nhiêu?”.
Vũ Nhạc nhìn vào bên trong Quan Không Cầu một chút rồi nói ra:
“Khương sư đệ là truyền nhân của Thiên Nguyệt Tông, tài nguyên gia thân của hắn chắc chắn rất nhiều, đối với những ngoại vật không đáng chú ý này hắn không nhất thiết phải quan tâm đến”.
“Sư đệ? Vũ Nhạc trưởng lão thân thiết với Khương Vô Nhai đến thế sao? Đại trưởng lão sẽ nghĩ thế nào đây?”, fO3qK Thương Trọng Lâm cười nói, giọng điệu tựa hồ có chút trêu đùa.
Những người khác đương nhiên biết đây không hẳn là đùa thật, chỉ mang mùi nửa thật nửa giả thôi, dù sao quan hệ giữa Ngũ đại trưởng lão cũng chưa chắc đã cơm lành canh ngọt như nhìn từ bên ngoài.
Vũ Nhạc nhìn cảnh này nhiều đã quen, thần sắc của lão vẫn bình thường như cũ, lão mỉm cười đáp:
“Đại trưởng lão đã ngầm cho phép, tam trưởng lão không cần phải nhọc tâm, huống hồ, Thiên Nguyệt Tông cũng không đơn giản như những gì người khác nghĩ”.
Nghe vậy, Thương Trọng Lâm liền có chút trầm tư, tính cách Vệ Khắc Nguyên như thế nào hắn tương đối rõ ràng. Thế lực có thể khiến cho hắn phải ‘nhường’ một vài phần như thế này chứng tỏ bên trong có đại năng mạnh ngang ngửa.
Thậm chí, số lượng không chỉ dừng lại ở một người.
Thương Trọng Lâm dần dần cảm thấy Thiên Nguyệt Tông này có chút không được bình thường, hắn cũng mong muốn khám phá một chút về tông môn này nhưng tự biết bản thân Vũ Nhạc sẽ không nói.
Luận về tu vi, Thương Trọng Lâm mạnh vượt trội so với Vũ Nhạc nhưng địa vị của Vũ Nhạc có chút hơi đặc thù.
Nếu nói về vai vế, Vũ Nhạc là đệ tử ký danh của Vệ Khắc Nguyên, tức là đồng cân đồng hạng với Thương Trọng Lâm. Vũ Nhạc đã không muốn nói thì hắn cũng không còn cách nào khác.
Mặt khác, địa vị của Vũ Nhạc lại Chấp Pháp Điện cực kỳ cao, hoàn toàn đủ tư cách phát lệnh bắt giữ bất cứ người nào trong tông trừ Tông chủ. Nếu hắn cố tình lấn tới, Vũ Nhạc có khả năng dám dùng đến quyền uy này.
Tuy rằng thực lực chênh lệch nhưng thế thì sao chứ?
Đạo Môn xem trọng vai vế cùng quy củ, thân là người xuất gia, Thương Trọng Lâm nhất định phải hiểu rõ, phạm phải quy củ sẽ đối mặt với thứ gì.
Cho nên trước mắt hắn lựa chọn bảo trì trầm mặc rồi tiếp tục quan sát những kỳ biến tiếp theo.
. . .
. . .
Thượng Dao Thiên Trì.
Đoàn người vẫn cứ tiếp tục an tĩnh tiến vào sâu bên trong khu rừng, không một ai nói lên bất cứ lời nào cả, đồng thời ánh mắt cũng chỉ nhìn chằm chằm về mỗi phía trước, tựa như thể nếu nhìn quanh thì bọn hắn sẽ bị cám dỗ đi mất vậy.
Ban nãy khi tình hình ổn định được một chút, Vân Tuyên Tiết đã đứng ra giảng giải tập tính của Thụ Yêu cho chúng đệ tử nghe, về phần bọn hắn có nghe hay không thì nàng không quản. Suy cho cùng, mỗi người đều sẽ tự làm ra lựa chọn cho riêng mình.
Về phần Khương Hy thì hắn vẫn cứ nhàn nhã như cũ, cước bộ vẫn ổn định như trước, thi thoảng miệng còn huýt sáo trông như đang đi du ngoạn, không giống với người đang tiến vào khu vực đầm rồng hang hổ một chút nào.
“Khương đạo hữu thật khiến người nhìn không ra”, Diệp Vân Hy ở đằng sau nhẹ giọng hướng Hàn Minh Nguyệt nói chuyện.
Hàn Minh Nguyệt cũng gật đầu đồng lòng, nàng có thể xác định Thiên Nguyệt Tông tồn tại nhưng cũng chỉ có thế, nàng không cách nào nhìn ra được tu vi của hắn, cũng không cách nào nhìn ra sâu cạn cụ thể được.
Chưa kể vừa rồi hắn sử dụng một loại thân pháp cực kỳ đáng sợ, tốc độ nhanh đến mức không tạo ra bất kỳ một cơn gió nào. Nàng cùng Diệp Vân Hy ở ngay bên cạnh còn không kịp phát giác huống hồ là người khác.
Lấy cấp độ thiên kiêu như các nàng, khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy là đủ phân ra thắng bại song phương rồi.
Nàng nhẹ giọng đáp lại:
“Lấy tu vi của Diệp cô nương liệu có thể nhìn ra tu vi của Khương công tử không?”.
“Có thể”, Diệp Vân Hy mỉm cười đáp.
“Cái giá thế nào?”, Hàn Minh Nguyệt từ tốn nói, nàng đã quen với kiểu trao đổi như thế này với Quan Nhân Các rồi nên cũng không có gì phải ngại ngụng cả. Mỗi một câu một lời của Quan Nhân Các đều tốn tiền, hiếm khi nào có ngoại lệ.
“Không cần trả giá, thông tin này cũng không đến nỗi bí mật”, Diệp Vân Hy đưa mắt nhìn bóng lưng của Khương Hy ở trước mặt một chút rồi nói.
Hàn Minh Nguyệt cảm thấy có chút ngạc nhiên nhưng đồng thời vẫn rất vui mừng, nàng tuy giàu có nhưng cứ mỗi một câu lại phải tốn tiền tốn linh thạch thì dù sở hữu núi vàng thì có ngày cũng hết.
Nếu có thể miễn phí thì nàng liền gật đầu tiếp nhận ngay.
Diệp Vân Hy nói:
“Khương đạo hữu là Trúc Cơ cảnh đỉnh phong Hợp Thập Kiều, tu vi có thể xem là tối cường nhất trong số những người tiến vào Thượng Dao Thiên Trì lần này”.
Nghe vậy, hai mắt Hàn Minh Nguyệt có chút hơi mở, thần sắc biểu hiện kinh dị đến khó tả. Không những nàng mà đến các cận vệ xung quanh cũng phải run sợ không thôi, nhất là tên cận vệ đã chĩa kiếm về phía Khương Hy lúc trước.
Bây giờ sau lưng hắn đã là một mảng mồ hôi lạnh rồi, hắn bất giác đưa tay lên ngực cảm nhận một chút nhịp đập của tim rồi thở ra một hơi nhẹ nhõm.
“May cho ngươi”, thanh âm nhàn nhạt của Hàn Minh Nguyệt đột nhiên vang lên, tên cận vệ đó vội vàng khom người cung kính nói:
“Tạ ơn công chúa đã nhắc nhở”.
Hàn Minh Nguyệt phất tay không tiếp chuyện, nàng nói may đúng là may thật. Nếu Khương Hy là một người nóng tính thì tên cận vệ này đã sớm là một cái xác lạnh. Cũng may, người ta vốn là một người hòa ái bất tranh.
Cá nhân nàng không có chút nghi ngờ nào lời nói của Diệp Vân Hy bởi truyền nhân của Quan Nhân Các phải có tác phong của chính Quan Nhân Các.
Tiền trao cháo múc.
Thông tin trao đổi không được phép có chút sai lầm nào, xem như nói chuyện bình thường không liên quan đến chuyện kinh doanh cũng thế. Diệp Vân Hy đã nói Khương Hy là Trúc Cơ cảnh đỉnh phong Hợp Thập Kiều thì hắn đích thật là như vậy.
Khóe miệng nàng có chút cong lên rồi tăng tốc cước bộ một chút đến bên cạnh Khương Hy, nàng nói:
“Khương công tử không có hứng thú gì với thiên địa linh tài của khu vực nội vi này sao?”.
Khương Hy nhìn qua nàng một chút rồi mỉm cười đáp:
“Đương nhiên là có”.
“Vậy sao công tử lại lựa chọn không làm gì? Là ngại phiền phức sao?”, Hàn Minh Nguyệt hứng thú hỏi.
Khương Hy nhìn cảnh vật xung quanh một chút rồi nói:
“Là không đáng để ta xuất thủ, phần lớn những linh tài này đều có thể bắt gặp ở ngoại giới, xem như không lấy được ở đây thì có thể ra ngoài lấy”.
Hàn Minh Nguyệt gật đầu xem như hiểu, với những người như các nàng cùng hắn, trong tay chắc chắn có không ít linh thạch, bỏ ra trực tiếp mua về dùng là được rồi, hà cớ phải mệt mỏi tranh giành với một đám Thụ Yêu?
Nghĩ đến đó, nàng mỉm cười đáp:
“Tầm mắt của công tử quả thực rất cao . . . Xem chừng khó có vị cô nương nào có thể với đến nổi đi?”.
Khương Hy: “. . .”
Sao đột nhiên lại chuyển sang tám chuyện ngoài lề rồi?
Diệp Vân Hy vô tình nghe được cũng tăng tốc cước bộ đến gần một chút, theo sau nàng tự nhiên là ba người Bắc Liêu Thiên Cương.
Một đường di chuyển này không chém giết, cũng không đánh đấm nên tính ra thì có chút hơi nhàm chán, bây giờ đột nhiên ngửi thấy mùi ‘thị phi’ thì phải lại hóng hớt một chút giết thời gian.
Nội tâm Khương Hy cũng có chút phiền muộn, chuyện như này có gì đáng nghe đâu?
Diệp Vân Hy cười tủm tỉm vài tiếng nói ra:
“Ta cũng thắc mắc không rõ Khương công tử có thể coi trọng cô nương như thế nào nha”.
Hai mắt Khương Hy đột nhiên sáng lên một tia tinh quang, hắn nhìn qua nàng một chút rồi đáp lại:
“Không sai biệt với Diệp cô nương là bao”.
Nghe vậy, thần sắc của Diệp Vân Hy có chút hơi ngưng trệ nhưng nàng rất nhanh đã điều chỉnh lại sắc thái gương mặt rồi nói:
“Khương đạo hữu có người trong lòng rồi?”.
Khương Hy nhún vai tùy tiện đáp:
“Có thể xem như vậy đi”.
“Thật sự có rồi?”, Kế Trường Minh đột ngột chen ngang vào, thần sắc ngạc nhiên khó tin nổi.
Khương Hy từng ở lại trạch viện của hắn một đoạn thời gian khá dài nên hắn có thể nắm được thói quen sinh hoạt đầy chán ngán kia.
Một ngày mười hai canh giờ không bước ra khỏi cửa nửa bước trừ khi đi ăn thì đào đâu ra được nữ nhân nào mà theo đuổi nổi.
Tuy rằng thời gian ở chung ngắn nhưng Kế Trường Minh đại khái tin tưởng thói quen sinh hoạt này của Khương Hy đã duy trì từ lâu, muốn phá cũng không nổi, trừ phi đối tượng là đồng môn.
Khương Hy đưa mắt nhìn Kế Trường Minh một chút rồi lắc đầu nói:
“Chưa đâu vào đâu, đừng nghĩ lung tung”.
Nghe vậy, đoàn người liền à một tiếng hiểu chuyện, nguyên lai là đơn phương. Bất quá chuyện này đúng là có chút hơi khó tin, không biết vị cô nương nào lại không nhìn trúng hắn, phải khiến hắn đơn phương như thế này.
Vô luận là dung mạo, tri thức, tâm tính hay thực lực thì Khương Hy đều có đủ, thậm chí cả bốn mặt đều thuộc hàng đỉnh tiêm, chỉ có người mù mới không thấy nổi hắn.
Diệp Vân Hy ở một bên tựa hồ vẫn còn chuyện suy nghĩ, nàng nhẹ giọng nói:
“Khương đạo hữu cảm thấy ta thế nào?”.
Nghe vậy, Bắc Liêu Thiên Cương liền giật mình nhìn sang, sắc mặt của Hàn Minh Nguyệt liền đen lại, hai bên thái dương như có như không nổi lên gân xanh. Nàng liền hừ nhỏ một tiếng rồi đưa chân lên giậm thật mạnh lên chân hắn.
Bắc Liêu Thiên Cương cảm nhận được một cỗ phẫn nộ không hề nhỏ ở phía bên dưới. Hàn Minh Nguyệt chỉ dùng lực lượng thân thể bình thường thôi nên không cách nào khiến hắn cảm thấy đau đớn được.
Nhưng tâm tình của nàng thì hắn cảm nhận ra rồi, cho nên hắn liền vội đưa mắt nhìn sang chỗ khác.
Khương Hy nhìn Diệp Vân Hy một hồi, trong lòng cảm thấy nữ nhân này có chút không được đúng lắm nhưng hắn cũng chẳng quản, hắn chỉ cần để nàng bám theo đủ bảy ngày là được rồi.
Hắn nói ra:
“Dung mạo không tệ, bất quá ta không thích”.
Lời vừa ra, toàn trường liền tĩnh mịch lại, Diệp Vân Hy cũng dừng cước bộ của mình, hai mắt giương lên nhìn hắn một chút rồi gật gật đầu.
“Được, ta đã nghe rõ”, thanh âm của nàng vang lên từng từ một phi thường rõ ràng, mỗi một chữ thốt ra tựa hồ như được gia trì bởi linh lực nên khiến nó nặng một cách bất thường.
Diệp Vân Hy cảm thấy bản thân mình hai hôm nay có khi sắp phát điên đến nơi luôn rồi. Trong các giao nhiệm vụ giám sát Khương Hy cho nàng, vốn nghĩ đây là một nhiệm vụ dễ, nào ngờ lại động phải một tên chán ghét như thế này.
Nói xong, nàng lập tức hừ một tiếng rồi tiến về phía trước, bỏ mặt những người khác đang nhìn ở phía sau.
Khương Hy chớp chớp hai mắt nhìn theo bóng lưng của Diệp Vân Hy một chút rồi lắc đầu cười khan một hai tiếng.
Vân Tuyên Tiết cùng Hàn Minh Nguyệt cảm thấy hắn cũng có chút thẳng thắn quá rồi nên cũng chỉ gật nhẹ đầu xem như đã nghe quan điểm của hắn thôi.
Các nàng cũng không nán lại mà thay vào đó gia tăng cước bộ tiến đến bên chỗ Diệp Vân Hy để trò chuyện.
Kế Trường Mình híp mắt lại nhìn hắn đầy tiểu dung, khuỷu tay huých nhẹ vào người hắn rồi nói ra:
“Vô Nhai, ngươi đắc tội nàng rồi”.
Khương Hy nhún vai đáp lại:
“Cũng chẳng sao, dù gì ngay từ đầu ta cũng không muốn gần nàng quá”.
Bắc Liêu Thiên Cương có chút hứng thú tiếp lời:
“Khương đạo hữu cảm thấy nàng không đáng tin cậy sao?”.
Khương Hy nhìn về phía trước một chút rồi đáp:
“Không nên tin tưởng người của Quan Nhân Các quá, nhất là những nữ nhân đẹp như Diệp Vân Hy, nàng tuyệt đối có độc.
Đừng nghĩ một đường này nàng hòa hợp với chúng ta mà buông lỏng tâm tình, nàng đang đợi chính thời điểm đó để lấy thông tin sâu hơn, về sau không biết lúc nào sẽ bị nàng bán đâu”.
. . .
. . .
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!
Tác cảm ơn!
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế