Thiên địa linh khí xung quanh cấp tốc tụ hội về lại bốn cái miệng lớn của Thất Đầu Xà tạo thành hắc quang cầu, sau đó nó liền rống một tiếng thật lớn, bốn đường hắc quang lập tức bắn thẳng về phía trước.
Độc Bộ Tử Điểu không hoảng sợ, không né tránh, nó cũng rống lên một tiếng lanh lảnh rồi giang rộng hai cái cánh ra hai bên rồi khép lại che chắn toàn thân, lớp vẩy xanh tím như pha lê đó liền ánh lên đón đỡ lấy đòn tấn công.
Oanh!
Va chạm diễn ra, toàn thân Độc Bộ Tử Điểu liền lui về sau một bước, hai cái chân dài của nó lập tức cong lại hạ thấp trọng tâm, móng chân chắc khỏe ngay tức khắc bám trụ trên đại địa.
Bốn đường hắc quang của Thất Đầu Xà không cách nào đánh xuyên qua lớp vẩy của Độc Bộ Tử Điểu, ngược lại còn bị lớp vẩy kia phản đòn tấn công ra xung quanh.
Đám người Khương Hy đang ẩn nấp trong bóng tối chính là đối tượng bị những đòn phản công này hướng đến nhưng bọn hắn không ngại.
Hắc quang tuy rằng toát ra một luồng lực lượng tà ác đầy huyết khí nhưng tốc độ quá chậm, bọn hắn hoàn toàn đủ sức vừa né tránh vừa ẩn mình.
Cây cối xung quanh bị các đường hắc quang này đánh trúng liền lấy tốc độ nhanh nhất héo dần đi rồi hóa thành một lớp than cứng.
Diệp Vân Hy thấy vậy lập tức truyền âm:
“Cẩn thận, là thần thông bản mệnh của Thất Đầu Xà”.
“Thần thông bản mệnh?”, Ngưu Đại Lực truyền âm đáp. So với lúc nói bình thường thì khi truyền âm, thanh âm của hắn lập tức nhỏ hơn không biết bao nhiêu lần, nghe dịu tai hơn hẳn.
“Là loại thần thông sinh ra đã có, mấy đường hắc quang này là thần thông bản mệnh của nó - Tuyệt Diệt Hôi Quang, tận lực đừng để nó chạm vào là được”, Khương Hy cấp tốc truyền âm đáp.
Yêu thú cũng có thần thông nhưng phải tu luyện lên tận Kim Đan Yêu Tướng thì mới có thể sinh ra được thần thông tùy theo huyết mạch tộc loài. Nhưng hung thú thì khác.
Từ khi sinh ra, hung thú đã mang trong mình thần thông sẵn rồi, vô luận là giai đoạn trước Trúc Cơ hay sau Trúc Cơ thì nó đều có đủ sức để thi triển môn thần thông bản mệnh này.
Réc!
Độc Bộ Tử Điểu rống lên một tiếng đầy hữu lực, hai cánh của nó lập tức bung ra, Tuyệt Diệt Hôi Quang của Thất Đầu Xà ngay tức khắc bị phản ngược lại đánh thẳng vào nó.
Thất Đầu Xà gầm lên một tiếng đầy thống khổ, hai cái đầu của nó trong chớp mắt bị chính thần thông của mình hút khô rồi hóa thành than cứng.
Vốn chỉ có bảy cái mạng, nay đã trực tiếp mất hẳn đi năm mạng, còn hai mạng không biết lúc nào sẽ bị đoạt đi mất.
Thất Đầu Xà không còn suy nghĩ nhiều nữa, bản thân nó đã cảm nhận được khí tức tử vong rồi, vì vậy nó lập tức quay thân người lại chuẩn bị bỏ chạy.
Nhưng Độc Bộ Tử Điểu đâu có dễ tính đến vậy, bản thân nó được gán cho cái danh hung thú thì tính cách trời sinh của nó cũng bạo liệt kinh người.
Hai chân của nó lập tức di chuyển lao về phía trước, rung chấn của đại địa liền xuất hiện không ngừng. Nó nhanh chóng bật nhảy lên cao rồi dùng hai cặp móng vuốt sắc nhọn ở hai chân tóm lại hai cái đầu còn lại của Thất Đầu Xà.
Toàn thân Thất Đầu Xà liền giãy dụa không ngừng, nguyên một cánh rừng bị phần đuôi sau của nó cựa quậy tàn phá đến không còn một mảnh.
Sau đó, lớp vẩy ở hai cánh Độc Bộ Tử Điểu như có linh tính liền duỗi ra kết lại với nhau tạo thành hai lưỡi đao khổng lồ. Nó gầm lên một tiếng đầy khoái trá rồi dùng cánh chém phăng hai cái đầu còn lại của Thất Đầu Xà.
Thân hình cựa quậy của Thất Đầu Xà không qua mấy giây liền dừng lại hẳn, sinh mệnh của nó cấp tốc bị hút ra bên ngoài, chỉ để lại một mảng tử vong cùng máu tươi.
Độc Bộ Tử Điểu ngửa cổ lên trời kêu lên một tiếng dài như muốn chấn nhiếp tvrUY các thế lực bản địa khác ở xung quanh rồi quay trở lại chỗ cũ của mình.
Nhân cơ hội khi nó còn chưa về chỗ cũ, Khương Hy đã cấp tốc sử dụng Thiên Nhãn Phù để quan sát đến thứ nó đang bảo vệ ở sau lưng.
Khóe miệng hắn liền khẽ cong lên rồi thu lại Thiên Nhãn Phù.
Độc Bộ Tử Điểu mẫn cảm với linh thức nên không cách nào hắn dám dùng linh thức mà không có chuẩn bị được, cho nên chỉ còn cách dùng Thiên Nhãn Phù để quan sát nhưng hắn chỉ dùng trong phạm vi một dặm thôi nên linh thức gần như chẳng hao hụt một chút nào.
Cường độ linh thức của Khương Hy mạnh nhưng điều đó không đại biểu cho tầm nhìn bằng mắt của hắn cũng mạnh như thế, hắn không phải Hiên Minh, cho nên phải sử dụng xảo để tăng thêm tầm nhìn.
Độc Bộ Tử Điểu rời đi chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn nhưng ngần này đối với Khương Hy là đủ, hắn hoàn toàn đủ sức thấy được thứ cần thấy.
Tiếp theo, hắn âm thầm đưa linh thức vào bên trong chiếc lá của Thụ Yêu để tiếp nhận thêm thông tin về những con yêu thú cùng nhân loại khác ở phụ cận.
Khoảng tầm một phút sau, hai mắt hắn liền sáng lên một tia tinh quang, hắn nhanh chóng hiệu chỉnh một chút thông tin rồi hướng những người còn lại truyền âm:
“Các vị đã có dự tính gì chưa?”.
Nghe vậy, hai mắt Diệp Vân Hy có chút lấp lóe rồi mỉm cười truyền âm:
“Khương đạo hữu biết thứ Độc Bộ Tử Điểu đang bảo vệ rồi sao?”.
“Con yêu thú này gọi là Độc Bộ Tử Điểu?”, Bắc Liêu Thiên Cương truyền âm nghi vấn.
Thấy vậy, Khương Hy liền hiểu, nãy giờ hắn cùng Diệp Vân Hy lên tiếng cảnh báo cẩn thận nhưng cùng lúc đó lại khiến những người khác không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả, cho nên hắn truyền âm phổ cập:
“Không phải yêu thú, Độc Bộ Tử Điểu là hung thú, trời sinh mẫn cảm với linh thức, vì vậy ban nãy ta mới bảo tất cả nên thu liễm hết linh thức về”.
“Thất Đầu Xà vừa chết cũng là hung thú, toàn bộ hung thú đều là trời sinh mẫn cảm với linh thức, bây giờ chết một con thì chúng ta cũng xem như đỡ một gánh nặng”, thanh âm nhàn nhạt của Diệp Vân Hy đột nhiên vang lên ở trong đầu để giải thích.
Những người còn lại nghe xong liền gật đầu đã hiểu. Quan Mộng Hân trầm mặc một chút rồi truyền âm nói:
“Độc Bộ Tử Điểu cường đại như vậy thì thứ nó coi trọng tự nhiên cũng không phải phàm vật, ta nói đúng chứ, Khương đạo hữu?”.
Khương Hy gật đầu truyền âm:
“Không sai, Độc Bộ Tử Điểu đang thủ hộ một gốc Hoành Dương Minh Quả, tổng cộng có mười quả hết thảy, hơn nữa còn đạt đến thời kỳ chín tới”.
Hoành Dương Minh Quả có hình dạng như một gốc cây nhỏ bình thường, duy chỉ có lá cây cùng quả là mang một màu sắc đỏ tím rất đặc trưng.
Dựa vào kích thước, Hoành Dương Minh Quả lớn bằng Lục Bảo Thập Quả nhưng đẳng cấp thì cao vượt trội.
Bởi nó chính là một trong Bát Trân của tu chân giới.
Hoành Dương Minh Quả là loại linh tài duy nhất trong thiên địa có thể gia tăng tỷ lệ Kết Đan lên đến năm thành. Tu sĩ bình thường ăn Hoành Dương Minh Quả thì gần như đã nắm chắc một nửa tỷ lệ thành công ở trong tay.
Chỉ cần nội tình đủ mạnh nữa thì bước vào Kết Đan cảnh là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đối với Khương Hy, Hoành Dương Minh Quả mang lại hai tác dụng cực kỳ lớn. Thứ nhất, Thực Dục Thiên có thể được ăn nó, Bát Trân chính là thứ tốt nhất trên đời có thể khiến cho Thực Dục Thiên tiến thêm một bước dài.
Thứ hai, cá nhân hắn từ lâu đã mất đi nguyên dương, âm dương trong cơ thể cũng phù phiếm hơn so với người khác, điều đó cũng đồng nghĩa tỷ lệ Kết Đan của hắn ngay từ đầu đã mặc định khó hơn người khác những ba thành.
Bây giờ có Hoành Dương Minh Quả tới tay thì hắn không những xóa bỏ được tai họa ngầm này mà còn gia tăng được thêm hai thành tỷ lệ Kết Đan nữa.
Nói không ngoa, hiện tại, Hoành Dương Minh Quả chính là cơ duyên tốt nhất tại Thượng Dao Thiên Trì Khương Hy có thể gặp được.
“Bát Trân”.
“Hoành Dương Minh Quả”.
Những người khác nghe được danh tự này liền âm thầm lẩm bẩm ở trong đầu. Bọn hắn có thể không biết, không hiểu hung thú nhưng Bát Trân thì lại biết rất rõ.
Dù sao thứ gì càng nổi tiếng thì lại càng có nhiều tư liệu ghi chép, Bát Trân có tiếng hàng vạn năm nay, gần như chưa có bất cứ loại linh tài nào có thể thay thế được chúng nên cũng có thể hiểu được sức dụ hoặc này.
Cơ duyên này đủ lớn, bọn hắn đương nhiên không từ chối.
Hàn Minh Nguyệt âm thầm di chuyển đôi mắt ánh bạc của mình quan sát Độc Bộ Tử Điểu một hồi rồi truyền âm nói:
“Vấn đề là làm sao để giải quyết Độc Bộ Tử Điểu đây?”.
Độc Bộ Tử Điểu quá mạnh, nội sức phòng thủ của nó khi đối đầu với Tuyệt Diệt Hôi Quang thôi là đủ hiểu, chưa kể các đòn tấn công của nó cũng linh hoạt chẳng kém gì nhân loại. Đánh bại nó đã là nan đề chứ đừng nói là giết.
Diệp Vân Hy trầm mặc một hồi rồi truyền âm nói:
“Lần này ta có thể liên thủ cùng các vị đạo hữu nhưng tiền đề là phân chia sẽ như thế nào?”.
Diệp Vân Hy thèm muốn Hoành Dương Minh Quả chứ?
Đương nhiên là có rồi, tuy nàng là truyền nhân của Quan Nhân Các, tài nguyên tu luyện của nàng nhiều đến độ có thể chất núi nhưng Bất Trân lại là câu chuyện khác.
Địa vị của nàng tại Quan Nhân Các không kém nhưng vẫn chưa đủ tư cách để nhận được Bát Trân, cho nên cá nhân nàng cũng rất thèm muốn Hoành Dương Minh Quả.
Huống hồ, nàng cũng nhìn ra được ánh lửa nóng đầy ham muốn kia ở trong mắt của Khương Hy. Cả hắn lẫn nàng đều đã bước vào đỉnh phong cảnh của Trúc Cơ, tương lai chắc chắn sẽ bước vào Kết Đan cảnh nhưng đây không phải chuyện dễ dàng.
Có Hoành Dương Minh Quả, hai chữ ‘chắc chắn’ kia chắc chắn sẽ thành sự thật.
Nghe lấy lời đề nghị của Diệp Vân Hy, những người còn lại của đại tông môn liền thầm mừng không ngớt, thêm một người liền thêm một phần sức lực.
Chưa kể nhóm người Bắc Liêu Thiên Cương lại càng rõ tu vi của Diệp Vân Hy, có Trúc Cơ cảnh đỉnh phong Hợp Thập Kiều tọa trấn thì bọn hắn đúng thật có thể nới lỏng được một chút.
Quan Mộng Hân trầm tư một hồi rồi truyền âm:
“Ta có đề nghị thế này, chúng ta có tám người, vậy thì trước mắt mỗi người một quả, còn hai quả còn lại dành cho hai người xuất lực nhiều nhất. Trong trường hợp chỉ có một người xuất lực vượt trội thì cả hai đều sẽ về tay người đó, các vị đạo hữu thấy thế nào?”.
“Ta không có ý kiến”, Khương Hy truyền âm đáp.
Những người khác cũng gật đầu đáp ứng, phân chia như vậy tính ra là được rồi, dù sao ai cũng có phần, cũng chẳng có ai thiệt.
Sau khi tất cả đồng thuận thì Diệp Vân Hy liền truyền âm đưa ra một kế hoạch để tham khảo, toàn bộ quá trình này ai cũng cấp tốc đưa ra ý kiến của mình, riêng về phần Khương Hy thì hắn không can vào.
Dù sao Diệp Vân Hy đã sớm nắm được tu vi của hắn, nàng sẽ sắp xếp một vị trí phù hợp. Mặt khác, hắn cũng phải để ý đến hành động của Độc Bộ Tử Điểu, tránh cho nó tranh thủ thời gian này đi tiêu hóa Hoành Dương Minh Quả.
Khoảng tầm mười phút sau, tất cả liền nhìn nhau rồi gật đầu. Khương Hy cũng gật đầu, sau đó hắn từ tốn phi thân ra bên ngoài, hai chân đạp lên trên xác của Thất Đầu Xà, hai mắt cũng triệt để hóa thành Tử Đồng rồi nhìn thẳng về phía Độc Bộ Tử Điểu.
Độc Bộ Tử Điểu đương nhiên nhìn ra sự hiện diện của hắn, nó lập tức híp mắt lại, huyết khí tỏa ra từ người nó cực kỳ mạnh, uy áp của nó hóa thành một cơn gió rồi thổi thẳng về phía trước.
Khóe miệng Khương Hy khẽ nhấc lên, khí tức của Trúc Cơ cảnh đỉnh phong Hợp Thập Kiều liền thả ra bên ngoài, xung quanh hắn lúc này liền lượn lờ không biết bao nhiêu là hồng quang mờ nhạt.
Luận khí thế, Khương Hy chưa từng sợ ai bao giờ, đương nhiên, luận ẩn tàng cũng thế.
Lúc này đây, Độc Bộ Tử Điểu dường như cảm nhận được gì đó nên nó liền đứng dậy rồi tiến về phía trước mấy mét.
Cũng cùng lúc đó, thân ảnh của Diệp Vân Hy liền xuất hiện ở sau lưng nó, khí tức Trúc Cơ cảnh đỉnh phong Hợp Thập Kiều của nàng cũng được thả ra bên ngoài.
Độc Bộ Tử Điểu dừng lại, cái đầu của nó linh hoạt nhìn về phía trước rồi lại quay ra đằng sau để quan sát tình hình. Huyết khí tỏa ra từ nó mỗi lúc một mạnh hơn, đồng thời khí tràng cũng kinh dị không kém.
Đến Khương Hy cách nó tận hơn hai mươi mét mà vẫn cảm thấy rợn người hết cả lên, lồng ngực của hắn thập thùng thập thùng liên tục như tiếng trống đánh.
Hắn hít vào một hơi để trấn định rồi bình tĩnh truyền âm cho Độc Bộ Tử Điểu:
“Không cần che giấu, ta biết ngươi nói chuyện được”.
. . .
. . .
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!
Tác cảm ơn!
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế