Huyền Lục

Chương 490: Liên thủ chiến Độc Bộ Tử Điểu (1)



Thượng Dao Thiên Trì ngay từ đầu đã là một cái hố sâu không đáy, vạn vật thể hiện ra bên ngoài chưa chắc đã là sự thật.

Tương truyền hộ thú của Thần Đàn là Kết Đan yêu thú nhưng trên thực tế, tất cả đều là Kim Đan Yêu Tướng trung kỳ, chuyện này Khương Hy cũng chỉ vô tình biết được nhưng vì vô tình nên hắn lại là người duy nhất biết.

Độc Bộ Tử Điểu là Kết Đan hung thú, thực lực tổng hợp còn mạnh hơn hộ thú trong trường hợp ‘diễn’ nửa bậc. Hiển nhiên, chưa chắc Độc Bộ Tử Điểu đã bộc lộ ra tu vi chân thật của mình.

Diệp Vân Hy ở đằng sau nó đột nhiên có hơi chút nhíu mày, nàng có cảm giác bản thân mình đã bỏ qua cái gì đó nhưng lại không biết được cụ thể như thế nào.

Tiếp theo, những người khác cũng lần lượt xuất hiện rồi vô hình chung, Độc Bộ Tử Điểu lại vây ở bên trong một vòng tròn người. Nó híp mắt lại nhìn xung quanh những người này một chút rồi hướng mắt nhìn trở lại Khương Hy.

“Tiểu tử, làm sao ngươi biết được chuyện này?”, Độc Bộ Tử Điểu truyền âm cho hắn.

Nghe vậy, hai mắt của Khương Hy có chút hơi đổi, hắn cẩn thận che giấu tâm tình của mình lại rồi tiếp tục truyền âm:

“Có thể truyền âm thẳng như vậy, không hổ danh là hung thú, bất quá tu vi chân thật của ngươi không nên như thế này mới phải”.

Độc Bộ Tử Yêu gầm lên một tiếng vang trời, một cánh của nó lập tức giang ra, lớp vẩy tựa pha lê đó liền kết lại thành một thanh đao sắc bén rồi quét thành một đường vòng cung.

Sải cánh của nó rất dài, hoàn toàn dư sức với tới vị trí của cả tám người bọn hắn. Tốc độ ra chiêu của nó cũng nhanh một cách quái dị.

Khương Hy cùng những người khác lập tức gia trì linh lực cùng pháp lực lên chân rồi bật nhảy lên cao để né tránh nhưng cùng lúc này, cái cánh còn lại của nó đã xuất thủ chém ra, mục tiêu hướng thẳng về phía hắn.

Hắn lập tức dùng Hắc Trúc Bút họa ra hai đạo Thủ Tự Phù rồi âm thầm vận Đại Địa Thủ Hộ lên để đón đỡ.

Rầm!

Một cánh cứng cáp như đao kia đập vỡ hết hai đạo Thủ Tự Phù rồi đánh thẳng vào người hắn, thân hình của hắn liền văng ra phía sau đập thẳng vào một gốc cây ở sau đó.

Từng tiếng răng rắc của thân cây đằng sau vang lên rồi trực tiếp gãy đôi ngã rạp ra đằng sau, theo đó, Khương Hy cũng ngã xuống theo nó.

Hắn nhanh chóng chống người đứng dậy rồi phủi phủi một chút bụi ở trên người, miệng nói nhỏ một tiếng:

“Ra tay nặng thật”.

“Ngươi cũng không tồi, có thể ăn một chiêu của bản vương mà không chịu chút thương thế nào”, thanh âm của Độc Bộ Tử Điểu vang lên trong đầu hắn.

Khương Hy biểu lộ tiếu dung, trên thân hắn xác thực không hề có thương thế nào đủ nặng cả, đến y phục cũng không có một chút rách rưới nào, dù sao Hồng Nguyệt Y cũng là trung phẩm pháp khí phòng ngự, có nó thì hắn cũng đỡ tốn sức hơn hẳn.

Sau đó, ánh mắt cẩn thận quan sát trận chiến ở trước mặt một chút rồi truyền âm:

“Xem ra trước khi bí cảnh được mở ra, ngươi hẳn là Nguyên Anh Yêu Vương đi?”.

Vừa dứt lời, hắn vận Nhân Gian Hành Tẩu lên thoát ẩn thoắt hiện ở vòng ngoài rồi họa phù văn tấn công từ phía xa, từng đạo hồng quang theo đó liền phóng ra như từng mũi thương một rồi hướng về phía trước oanh kích không ngừng.

“Không sai, bản vương đúng là Nguyên Anh Yêu Vương, trả lời câu hỏi của bản vương, làm sao ngươi biết được?”, Độc Bộ Tử Yêu vừa truyền âm, thân thể cũng vừa di chuyển tránh né.

Tình huống tựa hồ vẫn còn tương đối thoải mái nên Khương Hy vẫn thong thả dùng Hắc Trúc Bút để họa phù công kích từ xa, còn trong đầu thì tiếp tục truyền âm nói chuyện:

“Hộ thú tại Nhân Đàn hiện nay là thần thú trấn sơn của Thiên Nguyệt Tông năm xưa, còn ta là truyền nhân của Thiên Nguyệt Tông, Nguyệt Sư gọi ta là thiếu chủ”.

Vừa dứt lời, hắn cũng vừa vặn họa xong đạo Trảm Tự Phù khổng lồ ở trên không trung, quang mang phát ra mạnh đến kịch liệt.

“Trảm Tự Phù”.

Một đạo hồng quang khổng lồ đột nhiên xuất hiện giữa trời cao rồi rơi xuống đánh thẳng vào thân người của Độc Bộ Tử Điểu.

Oanh!

Va chạm diễn ra đột ngột, toàn thân của Độc Bộ Tử Điểu liền bị đánh ép xuống bên dưới. Cương phong tán loạn ra khắp nơi, rừng cây lay động không ngừng nghỉ.

Những người khác nhân cơ hội này lập tức xuất thủ đánh thẳng vào những điểm yếu hại trên người Độc Bộ Tử Điểu.

Độc Bộ Tử Điểu có thể xem là yêu thú sở hữu khả năng công thủ hoàn mỹ, tốc độ của nó vừa nhanh, lực tấn công đủ mạnh, phương pháp chiến đấu lại linh hoạt, thậm chí lớp vẩy ở trên người còn cứng cáp đến độ có thể ngạnh kháng với thần thông bản mệnh của Thất Đầu Xà.

Dựa vào nhận xét này thì đúng là rất khó để nhìn ra được chỗ nào có thể xưng là yếu hại nhưng Khương Hy lại có thể.

Trên đời này không có cái gì là tuyệt đối, cũng không có sự vật nào là hoàn mỹ.

Độc Bộ Tử Điểu có điểm yếu, hơn nữa điểm yếu của nó lại chính là điểm mạnh.

Đôi chân của nó rất khỏe, cũng rất nhanh nhưng chính vì thế, trên đó không hề có lấy một lớp vẩy nào cả, chỉ có một lớp da hồng hào tương đối dày.

Nhóm người Bắc Liêu Thiên Cương hiện nay đang công phá chính là vào điểm yếu hại đó, còn về phần hắn cùng Diệp Vân Hy thì đảm nhiệm nhiệm vụ gây xao nhãng cho Độc Bộ Tử Điểu.

Ở đây chỉ có bọn hắn là sở hữu tu vi tối cao nhất, hoặc nói đúng hơn, trong MLkl9 số toàn bộ nhân loại tiến nhập Thượng Dao Thiên Trì hiện tại, bọn hắn chính là những người mạnh nhất trên danh nghĩa.

Cho nên chủ công hiện tại sẽ do bọn hắn đảm nhận, hắn xa chiến, còn Diệp Vân Hy cận chiến.

Thực lực bày ra bình thường của Khương Hy là Phù sư, cho nên hắn đảm nhận xa chiến cũng không phải chuyện gì khó hiểu, đồng thời, hắn cũng có thể quan sát được cách chiến đấu của Diệp Vân Hy.

Trong suốt hàng vạn năm nay, từ lúc Thập Đại Thiên Kiêu được định ra thì trong hàng ngũ này chưa bao giờ có chỗ cho Quan Nhân Các cùng Dạ Ma cho nên xếp hạng thực lực trên thực tế chưa chắc đã chính xác trừ thế hệ hoàng kim.

Cá nhân Khương Hy cũng đã từng thấy cao thủ của Quan Nhân Các ra tay nhưng truyền nhân thì chưa bao giờ, vừa vặn bây giờ thì có thể rồi.

Diệp Vân Hy sử dụng sáo làm pháp khí, một cây sáo bằng bạch ngọc tinh khiết. Cách sử dụng sáo của nàng cũng rất thú vị, nàng sử dụng nó như một nhạc khí bình thường, thi thoảng cũng sử dụng như một thanh kiếm để chém giết.

Nàng vận thân pháp né tránh các đòn tấn công của Độc Bộ Tử Điểu, động tác uyển chuyển khéo léo không chút dư thừa, cây ngọc sáo trong tay lập tức tìm sơ hở đánh vào, theo đó, kiếm khí liền xuất hiện rồi chém thẳng vào người của nó.

Độc Bộ Tử Điểu cao ngạo bậc nào, đời nào nó chịu để cho những người khác chạm vào mình dễ dàng như vậy được, nó gầm lên một tiếng tạo thành một luồng sóng âm tấn công về phía trước. Kiếm khí gặp chấn động lập tức vỡ ra thành từng mảnh vụn.

Diệp Vân Hy mượn thân pháp lùi về phía sau tránh né, cùng lúc này, Quan Mộng Hân ở phương xa cũng đã bắt đầu gãy đàn, Độc Bộ Tử Điểu muốn dùng âm công, vậy thì nàng liền tiếp chiến không ngần ngại.

Sóng âm phóng ra theo từng động tác gãy đàn uyển chuyển, mặt cỏ chuyển động tựa như một cơn gió thoảng qua.

Từng tiếng oanh oanh động động vô hình vang lên khắp nơi trong không gian, cây cối xung quanh chịu dư lực liền đung đưa qua lại, lá cây rơi phấp phới đầy trời.

Diệp Vân Hy né tránh đủ xa rồi nhẹ nhàng nâng sáo lên ngang miệng, nàng thổi lên một khúc nhạc đầy du dương. Theo đó, từng luồng sóng vô hình xuất hiện đánh thẳng về phía trước.

Độc Bộ Tử Điểu giẫm một chân thật mạnh xuống đất chuẩn bị né tránh thì một luồng hồng quang lập tức xuất hiện ở ngay dưới chân.

Định Tự Phù.

Thân hình của nó liền bị cố trụ lại một chỗ, tuy rằng không ngăn cản được nó lâu dài nhưng nhất thời thì hoàn toàn có thể.

Oanh!

Sóng âm của Diệp Vân Hy lập tức đánh thẳng vào người của Độc Bộ Tử Điểu, từng tia lửa điện do ma sát dần dần xuất hiện ở trên thân.

Giữa lúc này, một bóng đen bất ngờ rơi từ trên trời xuống.

“Súc sinh, nhận lấy cái chết!”, Ngưu Đại Lực quát lên một tiếng đầy hữu lực, trong tay hắn không biết từ bao giờ đã xuất hiện một cây đại chùy lớn không kém Sơn Hà Phủ của Hiên Minh ngày trước.

Hắn mạnh mẽ cầm cây đại chùy đó đánh thẳng vào đỉnh đầu của Độc Bộ Tử Điểu.

Rầm!

Phần đầu của Độc Bộ Tử Điểu lập tức hạ thấp một đoạn, con ngươi của Ngưu Đại Lực có chút hơi co lại, một chiêu thất bại nhưng vấn đề là hắn bị mất lực.

Độc Bộ Tử Điểu cố tình hạ thấp đầu xuống để giảm va chạm, đồng thời ánh mắt nó liếc lên nhìn Ngưu Đại Lực đầy sát khí.

Kế tiếp, nó gầm lên một tiếng, huyết khí bùng phát như núi lửa phun trào, Định Tự Phù ở dưới chân nó chịu ảnh hưởng mạnh nhất ngay lập tức liền vỡ vụn ra thành từng mảnh.

Độc Bộ Tử Điểu nhanh chóng dùng một chân làm trụ, chân còn lại cấp tốc vòng ngược lên đánh thẳng vào người của Ngưu Đại Lực.

Hắn liền phun ra một ngụm máu tươi rồi văng thẳng vào bên trong cánh rừng, từng tiếng đổ nát của cây cối lần lượt vang lên ở bên trong, khói bụi kéo dài đến hàng trăm mét còn chưa thấy ngừng.

“Bày trận!”, Bắc Liêu Thiên Cương đột nhiên quát lên.

Theo đó, Kế Trường Minh cùng Vân Tuyên Tiết lập tức phi thân ra rồi cả ba người cùng nhau khóa ba góc của Độc Bộ Tử Điểu lại, kiếm khí từ người người bọn hắn tuôn ra như sóng triều rồi tạo thành một cái lồng giam.

Cực dương kiếm khí, cực âm kiếm khí cùng âm dương kiếm khí xen lẫn vào nhau loạn xạ không thứ tự, cũng không có quy luật.

Độc Bộ Tử Điểu dùng một chân vừa đánh Ngưu Đại Lực để đánh thẳng vào lớp kiếm khí đó nhưng vừa chạm vào thì đã bị bật ngược trở lại, trên chân như có như không xuất hiện một vết chém khá mảnh.

Hai mắt của nó liền lấp lóe không ngừng.

Nhân lúc này, Diệp Vân Hy cùng Quan Mộng Hân nhìn nhau rồi gật đầu, các nàng liền cùng nhau tấu một khúc nhạc. Khúc nhạc này có tên Hoang Cổ Thiên Tai, là một khúc nhạc đại diện cho sự hủy diệt của thời đại cổ.

Khúc nhạc này cực kỳ khó tấu, lấy thực lực cùng cầm kỹ, sáo kỹ của các nàng thì đánh ra khúc này tính ra cũng tốn sức cực độ.

Sắc mặt của Quan Mộng Hân có chút tái mét lại nhưng khóe miệng của nàng lại mỉm cười.

Bởi Hoang Cổ Thiên Tai có tác dụng rồi.

Thanh âm vô hình, sóng âm cũng vô hình nhưng thương thế lại là hiện thực. Hoang Cổ Thiên Tai được đánh ra, trên người của Độc Bộ Tử Điểu dần dần xuất hiện không ít thương thế.

Nó gầm lên một tiếng rồi sau đó giang hai cánh ra che chắn thân hình lại tựa như lần đón đỡ Tuyệt Diệt Hôi Quang của Thất Đầu Xà.

Ba người Bắc Liêu Thiên Cương thấy vậy liền cấp tốc tế pháp khí ra rồi dùng tay bắt ấn khẽ niệm chú, điều khiển cái lồng giam kiếm khí đó co ép không gian lại để áp sát Độc Bộ Tử Điểu.

“Thiên Nguyệt Tông? Tiểu tử, đừng đùa”, thanh âm của Độc Bộ Tử Điểu đột nhiên vang vọng lên ở trong đầu Khương Hy, ngữ khí bình thản, không biểu lộ một chút đau đớn hay tức giận gì, tựa như thể nó chẳng để tâm đến những đòn tấn công của bọn hắn vậy.

Khương Hy từ tốn nâng bút lên cách không họa chi chít phù văn ở trên bầu trời rồi truyền âm:

“Nếu ngươi có thể liên lạc được với Nguyệt Sư tự nhiên sẽ biết được sự thật”.

Nghe vậy, Độc Bộ Tử Điểu liền rơi vào trầm mặc, ở bên ngoài, các thiên kiêu vẫn tiếp tục gia tăng đòn tấn công của mình, người nào huy kiếm thì vẫn huy kiếm, người nào đánh đàn, thổi sáo thì vẫn tiếp tục như cũ.

Không bao lâu sau, phù văn ở trên trời đã được họa xong, hồng quang phát ra bao phủ phạm vi một dặm, khí thế sâm nhiên hùng vĩ đến đáng sợ.

Hai mắt Độc Bộ Tử Điểu có chút hơi co lại rồi vội vàng nhìn lên bầu trời, nó gằn giọng truyền âm lại:

“Tiểu tử, ngươi định hạ sát chiêu?”.

Khóe miệng Khương Hy khẽ nâng lên rồi truyền âm đáp:

“Hoành Dương Minh Quả có tác dụng thế nào ngươi biết rồi đấy, nếu ngươi chịu nhường ra, ta sẽ thu chiêu về”.

Độc Bộ Tử Điểu rống lên một tiếng lanh lảnh, nhưng không phải vì tức giận, thanh âm của nó vang lên đứt quãng nhưng quãng sau lại cao hơn quãng trước rồi lặp đi lặp lại tựa như đang cười cợt.

“Tiểu tử, biết được tên của Nguyệt Sư thì ngươi có tám phần là truyền nhân của Thiên Nguyệt Tông rồi. Bất quá ngươi cho rằng một chút thực lực này của ngươi đủ giết bản vương?”.

Khương Hy nghe xong liền nhếch miệng cười cợt, Hắc Trúc Bút từ tốn nâng lên rồi dứt khoát hạ xuống.

“Đã vậy thì . . . chết đi!”.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.