Huyền Lục

Chương 491: Liên thủ chiến Độc Bộ Tử Điểu (2)



Một nét bút vẩy ra, hồng quang lóe lên tựa như mực viết, hàng loạt phù văn hồng quang ở giữa trời liền liên kết lại với nhau thành một chuỗi rồi hiển hóa vào bên trong hư không.

Theo đó, từng tiếng xé gió lập tức vang vọng khắp đất trời, tóc gáy của những người nằm trong phạm vi một dặm này không hẹn mà cùng dựng hết cả lên.

Khúc nhạc Hoang Cổ Thiên Tai do Diệp Vân Hy cùng Quan Mộng Hân tấu cũng vì vậy liền dừng lại, các nàng ngưng trọng nhìn về phía Khương Hy một chút rồi lập tức quay đầu chạy ra xa.

Đồng dạng ba người Bắc Liêu Thiên Cương cũng thế, bất quá bọn hắn không giải trừ trận, thay vào đó trực tiếp đánh thẳng tòa kiếm trận kia vào người của Độc Bộ Tử Điểu để cho nó bận rộn chút rồi mới chạy.

Dù sao khoảng cách giữa ba người bọn hắn cùng Độc Bộ Tử Điểu là gần nhất, khi không thả trận rồi chạy chẳng khác gì đưa lưng về phía địch.

Ba người bọn hắn tu luyện ba con đường khác nhau nhưng chung quy lại đều liên quan đến ‘âm’ cùng ‘dương’, vì vậy bọn hắn có thể cùng nhau tạo thành một tòa đại trận hỗ trợ vây giết.

Vừa vặn cả ba đều là kiếm tu nên tòa trận này liền biến thành kiếm trận. Kiếm tu sử dụng kiếm trận thì sức chiến đầu gần như được mở rộng ra đến cực điểm, sát thương cũng được nâng cao một cách kinh người.

Chưa kể tòa đại trận này mang theo rất nhiều hiệu ứng phụ, đơn giản như nhìn vào Độc Bộ Tử Điểu bây giờ là hiểu.

Khắp nơi trên thân hình cao lớn của nó tồn đọng không ít dấu vết của băng giá lạnh cóng cùng dung nham cao nhiệt.

Độc Bộ Tử Điểu gầm lên một tiếng, khí tức Kết Đan cảnh của nó trực tiếp kéo lên thẳng đỉnh phong, hai cánh lập tức bung ra đầy oai hùng, cương phong tản ra tán loạn quét về tứ phía.

Khóe miệng Khương Hy khẽ nhếch lên, một tay cầm Hắc Trúc Bút liền quẹt ngang một đường. Theo đó, trên thân Độc Bộ Tử Điểu liền xuất hiện một đường chém ngang khổng lồ, tia lửa điện ma sát với lớp vẩy của nó liền lóe lên không ít.

Độc Bộ Tử Điểu dường như nhận ra cái gì đó, hai chân của nó lập tức giẫm thật mạnh xuống đại địa rồi lao về phía trước.

Thấy thế, Diệp Vân Hy lập tức nâng sáo ngọc lên ngang miệng thổi một khúc nhạc, sóng âm vang lên hóa thành kiếm khí, kiếm khí hóa thành kiếm quang đâm thẳng về phía trước, đồng dạng những người khác cũng nhanh chóng xuất thủ.

Kiếm minh vang lên, một luồng sáng chói loá đột nhiên xuất hiện ở giữa trời, nhiệt lực tỏa ra cao dọa người, mặt đất đột nhiên sáng lên không biết bao nhiêu phần, bóng đổ cũng đen hơn bình thường.

“Thần thông - Nhật Quang Lạc Kiếm”, Kế Trường Minh hùng hổ quát lên chém ra một chiêu.

Kiếm quang hạ xuống tựa máy chém, khí thế hùng hổ không kém bản chủ, nhiệt lực tỏa ra kinh người.

Độc Bộ Tử Điểu vẫn bình tĩnh như cũ, một cánh của nó giương ra hóa thành lưỡi đao óng ánh tím xanh như pha lê rồi chém thẳng lên chiêu kiếm quang đó.

Cùng lúc này, nhiệt độ ở một bên khác bất ngờ hạ thấp liên tục, trên cơ thể của Độc Bộ Tử Điểu không biết từ lúc bao giờ đã xuất hiện một tầng băng mỏng.

Phong tuyết xuất hiện giữa trời song song với dị tượng nóng nực do Kế Trường Minh tạo ra. Vân Tuyên Tiết đứng đó không xa, nàng từ tốn nâng kiếm lên chỉ thiên, phong tuyết dần dần tụ hội về đó rồi hóa thành hư ảnh một thanh bạch kiếm khổng lồ.

“Thần thông - Cực Hàn Đế Kiếm”.

Thanh bạch kiếm chém xuống, nhiệt độ xung quanh giảm mạnh, mặt đất lập tức phủ lên một lớp băng dày.

Độc Bộ Tử Điểu híp mắt lại, hai mắt nó hóa thành đỏ ngầu như máu, cánh còn lại cũng trực tiếp hóa thành lưỡi đao rồi đón đỡ lấy chiêu thần thông này.

Thần sắc của nó thế nào thì không ai nhìn rõ nhưng dựa vào lượng thiên địa linh khí biến đổi ở xung quanh thì Khương Hy biết nó đang tức giận, là thật sự tức giận.

Độc Bộ Tử Điểu tự xưng ‘bản vương’ thì tu vi nguyên thủy của nó ít nhất cũng ngang với Nguyên Anh Yêu Vương, nay bị bí cảnh áp chế xuống còn Kết Đan cảnh đỉnh phong, lại còn bị một đám tiểu bối bắt nạt nữa thì nó phát điên luôn tại chỗ cũng không có gì lạ.

Sau Kế Trường Minh cùng Vân Tuyên Tiết, Bắc Liêu Thiên Cương cũng chuẩn bị xuất sử thần thông thì lại bị Hàn Minh Nguyệt giữ lại. Hắn còn đang định hỏi tại sao thì nàng đã nhàn nhạt lên tiếng:

“Ngươi trật tự một chút, Độc Bộ Tử Điểu không bình thường”.

“Hả?”, Bắc Liêu Thiên Cương ngơ người ra không hiểu.

Hàn Minh Nguyệt không giải thích nhưng có muốn thì nàng cũng không biết nên giải thích như thế nào. Đôi mắt xám bạc của nàng có thể nhìn thấu vạn vật mang m Khí, vừa vặn Độc Bộ Tử Điểu lại nằm trong phạm vi quan sát của nàng.

Dưới góc nhìn của nàng, lượng m Khí trong thể nội của nó quá cao, cơ hồ không tương xứng với tu vi hiển lộ ra bên ngoài một chút nào cả.

Vậy nên nàng liền bạo dạng làm ra chút suy đoán rồi cấp tốc cảnh báo những người khác.

Khương Hy ở phương xa dùng Hắc Trúc Bút quẹt qua quẹt lại hàng chục đường bút để tấn công Độc Bộ Tử Điểu, mỗi một đường bút tựa như một đường chém, chiêu sau đè chiêu trước mỗi lúc một mạnh, sát thương dần dần cũng bắt đầu hiển lộ ở trên thân của Độc Bộ Tử Điểu.

Thấy vậy, cả Kế Trường Minh cùng Vân Tuyên Tiết liền truyền thêm pháp lực vào thần thông của mình để khóa vị trí của nó lại. Đồng thời, Hoang Cổ Thiên Tai một lần nữa lại vang lên.

Từng vết thương nhỏ dưới sự ảnh hưởng của khúc nhạc đó liền toác ra một mảng lớn, máu tươi xuất hiện mỗi lúc một nhiều.

Trong chớp mắt, cả hai chân lẫn đầu của Độc Bộ Tử Điểu đã nhuộm không biết bao nhiêu là máu tươi nhưng cùng lúc đó, khí tức của nó cũng bạo liệt hơn bao giờ hết, sát cơ của nó lập tức tỏa ra bên ngoài không một chút nào được giữ lại.

Thình thịch!

Trong một khoảnh khắc ngắn, thiên địa đột nhiên yên tĩnh đi, lồng ngực của mỗi người thấp thỏm từng tiếng tim đập một.

Trên người của Độc Bộ Tử Điểu xuất hiện không biết bao nhiêu là gân xanh, hai mắt đỏ như máu kia liền nhìn thẳng về phía Khương Hy, sát khí mãnh liệt hơn bao giờ hết.

“Tiểu tử, chết đi!”, nó truyền âm.

Vừa dứt lời, thân hình của nó đột nhiên biến mất, Lạc Quang Nhật Kiếm cùng Cực Hàn Đế Kiếm liền chém thẳng xuống dưới đất tạo thành hai cái rãnh cực kỳ sâu, khói bụi bay lên khắp nơi, nhiệt khí, hàn khí tỏa ra xung quanh hỗn loạn không ngừng.

Quan Mộng Hân vội vàng nói:

“Hai vị đạo 3Mtzh hữu, mau chóng thu chiêu”.

Nói xong, nàng liền nhanh chóng biến tấu khúc nhạc, thay đổi sóng âm công kích của Hoang Cổ Thiên Tai thành một lớp sóng âm thủ hộ Hoành Dương Minh Quả để nó không nhận phải ảnh hưởng.

Nghe vậy, Kế Trường Minh cùng Vân Tuyên Tiết liền thu chiêu lại rồi lùi ra xa, linh thức cấp tốc phóng ra ngoài để tìm lấy thân ảnh của Độc Bộ Tử Điểu.

Tình huống vừa rồi diễn ra quá nhanh, bọn hắn còn chưa kịp ý thức được tình huống thì nó đã sớm biến mất rồi.

Khương Hy cũng híp mắt lại rồi phóng linh thức ra kiểm tra, đột nhiên, không gian nơi hắn đứng tối sầm lại, hai mắt liền co lại thành hạt đậu rồi vội vàng vận Nhân Gian Hành Tẩu lên.

Rầm!

Độc Bộ Tử Điểu bất ngờ rơi từ trên trời xuống, một chân của nó giẫm thật mạnh vào nơi Khương Hy đứng trước đó. Mặt đất nứt ra một mảng lớn, đại địa rung động không ngừng.

Những người khác ngay lập tức loạng choạng không kịp giữ thăng bằng của bản thân, ánh mắt kinh dị nhìn thẳng về phía Độc Bộ Tử Điểu.

“Vừa rồi . . . là từ trên trời?”, Ngưu Đại Lực vừa vặn trở về trong rừng sâu, trên thân tuy rằng không có chút thương thế nhưng cũng có chút chật vật.

Bất quá không một ai để ý đến sự hiện diện của hắn cả bởi Độc Bộ Tử Điểu thể hiện ra bên ngoài vượt sức tưởng tượng của bọn hắn có chút hơi nhiều.

“Sức bật của nó đáng sợ đến mức nào vậy?”, Kế Trường Minh nhịn không được thốt ra.

“Cẩn thận một chút, Độc Bộ Tử Điểu bắt đầu nghiêm túc rồi”, thanh âm của Khương Hy đột nhiên vang lên từ sau lưng.

Kế Trường Minh giật mình vội quay lại, đối mặt hắn là Khương Hy bình chân như vại, trên thân không có chút sứt mẻ hay chật vật gì cả, hắn buộc miệng nói:

“Ngươi không sao chứ?”.

Khương Hy mỉm cười đáp:

“Tiếp theo đây các ngươi cố gắng đừng đối đầu trực diện với nó quá, ta cùng Diệp cô nương sẽ lo liệu”.

“Ta còn chưa đồng ý đâu”, thân ảnh của Diệp Vân Hy đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh, thần sắc của nàng mang theo một tia ngưng trọng nhưng ngữ khí lại bình thản như cũ.

Khương Hy cười cười nói ra:

“Kỳ thực đến nước này rồi cô nương cũng không thể tránh được”.

Diệp Vân Hy nhìn qua hắn một chút rồi nói:

“Đạo hữu tính làm gì đây? Độc Bộ Tử Điểu đã sớm bước qua cánh cửa Kết Đan, chúng ta . . . không phải đối thủ của nó”.

Nghe vậy, toàn trường liền tĩnh mịch lại không một tiếng động trừ vài tiếng kêu của chính Độc Bộ Tử Điểu. Bọn hắn giương mắt về phía trước nhìn con hung thú tàn bạo kia.

Độc Bộ Tử Điểu bây giờ đã lớn hơn trước ba thành, khí tức cũng đã sớm vượt qua Kết Đan cảnh đỉnh phong nhưng lại rất phù phiếm, thi thoảng cảm ứng được là Kim Đan Yêu Tướng, thi thoảng thì lại không.

Đồng thời, vết thương trên người nó bây giờ cũng đã dần khép lại, sinh mệnh lực ở trên Thượng Dao Thiên Trì liên tục tụ hội lại quanh người nó để giúp chữa trị thương thế.

Trong khoảng thời gian này, nó không lựa chọn tấn công nhưng ánh mắt của nó vẫn cứ gắt gao nhìn chằm chằm vào chỗ Khương Hy, tựa như chỉ cần hắn chạy là nó sẽ đuổi theo vậy.

Trong đầu Khương Hy đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, hắn nói:

“Các vị đạo hữu đi hái Hoành Dương Minh Quả trước, ta sẽ trông chừng nó giúp các vị”.

“Ổn chứ? Nó đang nhìn chằm chằm về phía này đấy”, Kế Trường Minh nhỏ giọng đáp lại.

“Ổn, tin ta”, Khương Hy gật đầu nói, thanh âm vững chãi không chút nào lay chuyển.

Nghe vậy, những người khác tựa hồ vẫn còn chần chừ chưa ai chịu đi, mặc dù mục đích chính của bọn hắn đến đây là để lấy Hoành Dương Minh Quả nhưng ai biết được nếu bọn hắn động thủ thì Độc Bộ Tử Điểu sẽ làm gì?

Cách đây không lâu, Độc Bộ Tử Điểu đã đủ mạnh không thua kém hộ thú tại Địa Đàn, đơn đả độc đấu gần như chẳng có ai đánh lại được. Nhưng bây giờ thực lực của nó đột nhiên lại bành trướng hơn trước, một thân tu vi hoàn toàn vượt qua Kết Đan cảnh.

Bây giờ loạn động chẳng phải là đi chịu chết sao?

Hai mắt Ngưu Đại Lực nhìn về Khương Hy có chút lấp lóe, sau đó vài hơi thở, cước bộ của hắn liền di chuyển thẳng về chỗ Hoành Dương Minh Quả.

Nội tâm hắn có chút hơi thấp thỏm âm thầm quan sát Độc Bộ Tử Điểu, nhưng càng đi về phía Hoành Dương Minh Quả, hắn càng phát hiện ra vị trí này cách xa Độc Bộ Tử Điểu nhất.

Hơn nữa Độc Bộ Tử Điểu dường như cũng không để ý đến bên này, thế là hắn liền bạo gan lại hái xuống toàn bộ mười trái Hoành Dương Minh Quả rồi trở về lại chỗ cũ.

Những người khác cũng giật mình khi thấy Hoành Dương Minh Quả sờ sờ ngay trước mặt, khóe miệng khẽ giật giật liên hồi.

Là thật?

Độc Bộ Tử Điểu không có ý kiến?

Không phải đùa chứ?

Vô số câu hỏi hiện lên ở trong đầu của bọn hắn nhưng thời gian không có nhiều, bọn hắn cũng chẳng quản được nhiều đến thế. Cho nên liền phần mình cấp tốc cầm lấy Hoành Dương Minh Quả về rồi nhìn chằm chằm vào hai quả còn lại.

Tình huống hiện tại có hơi chút vi diệu, hai quả này . . . thật sự chẳng biết nên phân cho ai.

Suy nghĩ một hồi, Khương Hy liền vươn tay ra lấy một quả cho vào hộp ngọc rồi cất vào bên trong giới chỉ, hắn bình tĩnh nói:

“Phù trận của ta vẫn còn, ta sẽ giải quyết Độc Bộ Tử Điểu”.

“Ngươi còn cách?”, Diệp Vân Hy đưa mắt sang nhìn hắn hỏi.

Khương Hy nhìn chằm chằm về phía Độc Bộ Tử Điểu, xác nhận quá trình khôi phục của nó đã gần hoàn thành, liền nói:

“Phải thử mới biết được”.

Diệp Vân Hy nhìn về phía Độc Bộ Tử Điểu một chút rồi đưa tay ra lấy đi trái Hoành Dương Minh Quả còn lại.

Hàn Minh Nguyệt thấy thế liền có chút lo lắng nói ra:

“Diệp cô nương, Khương công tử, đánh không được thì chúng ta có thể chạy, hai vị không nhất thiết phải gánh đến cùng. Độc Bộ Tử Điểu . . .”.

“Ai nói ta sẽ đánh với nó?”, Diệp Vân Hy đột nhiên cắt ngang.

Nàng tuỳ tiện ném trái Hoành Dương Minh Quả kia cho Khương Hy rồi nhàn nhạt nói tiếp:

“Khương đạo hữu, chúc may mắn!”.

Khương Hy: “. . .”

Đây là tiếng người sao?

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá cho truyện full sao nha!

Tác cảm ơn!

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.