Huyền Lục

Chương 495: Đơn chiến với Độc Bộ Tử Điểu (4)



Dư chiêu của Hạo Hãn Toái Thần Chỉ gần như càn quét cả một phiến rừng ở sau lưng Độc Bộ Tử Điểu, còn thể nội của nó chịu kình lực đến độ rung chuyển đến toàn bộ nội quan.

Nhục thể của hung thú như nó thực sự rất cường đại, Khương Hy chưa bao giờ nhẹ tay khi đánh với nó nhưng nhìn vào thương tích là đủ hiểu nhục thể của nó khủng khiếp đến bực nào.

Với các đòn tấn công này, một tu sĩ Kết Đan cảnh đỉnh phong bình thường đảm bảo đã chết từ sớm, nào còn chút hơi thở lắc lư như thế này.

Khương Hy đánh ra một chiêu thần thông xong thì thân thể cũng hư nhược đôi chút, đồng thời hắn ẩn ẩn cảm giác được có gì đó đang thay đổi ở bên trong.

Mặc dù không cách nào gọi tên được nhưng có lẽ thân thể hắn đã chạm đến một cái ‘trần’, vượt qua được cái ‘trần’ này thì thuế biến hẳn sẽ diễn ra.

Bất quá chuyện này cũng không dễ, dù có vượt qua thì tiền đề là hắn phải chịu đựng được, một khi không chịu nổi thì vạn kiếp bất phục ngay.

Độc Bộ Tử Điểu trúng chiêu nhưng vẫn chưa đủ sức giết chết được nó, nó gầm nhẹ lên một tiếng thê lương.

“Tiểu tử . . . dừng tay . . .”.

Khương Hy thở dốc ra một hơi, Hắc Trúc Bút xuất hiện ở trên tay cấp tốc họa một đạo Trảm Tự Phù nhưng còn thiếu một nét mới hoàn thành, chỉ cần Độc Bộ Tử Điểu có dị động, hắn sẽ họa nét cuối cùng này ngay.

Hắn nói:

“Sao? Bây giờ muốn đầu hàng?”.

Độc Bộ Tử Điều gầm một tiếng đáp:

“Tiểu tử, đừng tự cao, bản vương còn không phải người mạnh nhất ở đây”.

Khương Hy hừ một tiếng nói:

“Nguyệt Sư còn mạnh hơn ngươi, chuyện này ta hiểu rõ”.

“Ha ha ha . . .”, Độc Bộ Tử Điểu ngửa đầu lên trời cười một tiếng, máu tươi ở trong họng chảy ra không biết bao nhiêu. Nó nói tiếp:

“Thiên Nguyệt Thoái Phá, bản vương đã thấy, ngươi đúng thật là truyền nhân của Thiên Nguyệt Tông. Nguyệt Sư tiền bối mạnh hơn bản vương đương nhiên là sự thật, dù sao tiền bối cũng là hoàng giả”.

Thú tộc là chủng loài xây dựng đế chế của mình dựa trên thực lực, thực lực càng cao, địa vị cũng càng cao.

Thú tộc bình thường không thể tu luyện, hưởng một đời vô tri, gọi là dã thú. Có thể hấp thụ thiên địa linh khí tu hành tự nhiên hóa thành yêu thú.

Yêu thú phân tứ đẳng, từ đê giai đến đỉnh giai, vượt qua Trúc Cơ cảnh tự nhiên được gọi là Trúc Cơ yêu thú, linh trí tự động khai mở, có thể hiểu những tộc loài khác nói gì, trong thú tộc còn có tên khác là Trúc Cơ Yêu Binh.

Vượt qua Trúc Cơ, thể nội kết yêu đan tự nhiên xưng Giả Đan yêu thú, độ kiếp thành công sẽ thành tựu một thế Kim Đan Yêu Tướng, có thể thông nhân ngữ và nói chuyện bình thường.

Kim Đan Yêu Tướng càng tu luyện về sau, thể nội bắt đầu sản sinh chân nguyên sẽ được xưng là Hóa Nguyên Yêu Soái, tu vi ngang hàng với tu sĩ Hóa Nguyên cảnh của nhân loại.

Còn một ngày ngộ ra đạo lộ của bản thân, vượt qua thiên kiếp tẩy lễ thì lập tức thành tựu Nguyên Anh Yêu Vương, được tụng xưng là vương giả của thú tộc.

Về phần hoàng giả hay Yêu Hoàng thì đây là sự tồn tại ngang ngửa với cường giả Động Thiên chi cảnh của nhân loại.

Tu vi càng cao, khoảng cách thực lực giữa các đại cảnh lại càng lớn. Độc Bộ Tử Điểu tự xưng bản vương thì tu vi chân thật của nó chính xác là Nguyên Anh Yêu Vương, còn Nguyệt Sư xưng bản hoàng tự nhiên là Yêu Hoàng.

Trước mặt Nguyệt Sư, Độc Bộ Tử Điểu xác thực không có vốn để kiêu ngạo, coi như nó là hung thú cũng không ngoại lệ.

. . .

Khương Hy nhìn về phía trước một chút, đồng thời cũng phóng linh thức lẫn sắc dục ý cảnh ra xung quanh để kiểm tra xem có người nào đang tiến về đây không thì thanh âm của Độc Bộ Tử Điểu đột nhiên vang lên:

“Xung quanh này không có ai, bản vương đã kiểm tra kỹ, tin tưởng ngươi cũng hiểu được đặc tính của hung thú chúng ta”.

Hắn gật nhẹ đầu, biểu thị đã sớm biết nên Độc Bộ Tử Điểu cũng không vòng vo nữa, nó nói tiếp:

“Đã vậy, ngươi chắc chắn biết bản vương còn chưa sử dụng thần thông bản mệnh chứ?”.

Khương Hy khẽ cười một tiếng đáp lại:

“Nếu ta nói ta vẫn còn bài tủ thì thế nào?”.

“Ngươi có thể thử”, Độc Bộ Tử Điểu nhàn nhạt nói.

“Là ngươi nói”, thanh âm của Khương Hy đột nhiên vang lên ngay bên cạnh, thần sắc Độc Bộ Tử Điểu lập tức đại biến, một cánh vội vàng vung ra nhưng đã muộn.

Vầng trăng khuyết một lần nữa lại hiện ra.

“Thiên Nguyệt Thoái Phá - Khuyết Nguyệt”.

Oanh!

Khương Hy cấp tốc xuất ra một cước đánh thẳng vào người của Độc Bộ Tử Điểu, kình lực cực kỳ kinh khủng, bản thân nó vốn đã trọng thương nên gần như chẳng có cách nào ngăn chặn nổi một chiêu này.

Độc Bộ Tử Điểu phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đánh văng ra bên ngoài hai chục mét, nội quan trong cơ thể rung chuyển không ngừng, một vài cơ quan đã sớm bị đánh lệch khỏi vị trí ban đầu.

Ánh mắt nó như có như không nhìn về phía chỗ ‘Khương Hy’ đang họa Trảm Tự Phù thì đối diện với nó là từng mảnh quang vụ đang tiêu biến đi.

Nó lập tức chuyển thành hung ác, huyết khí bùng nổ ra ngút trời. Không quản thương thế nặng ra sao, nó chống hai cánh xuống dưới đất đứng thẳng người dậy, một cỗ khí tức vương giả thượng vị của nó tuồn ra bên ngoài như sóng thần.

Khương Hy xuất thủ ra một chiêu kia xong thì chân của hắn liền run rẩy không ngừng nhưng khóe miệng lại cong lên đầy kinh hỉ.

Độc Bộ Tử Điểu mẫn cảm với linh thức nên hắn rất khó dùng Thủy Đàm Ảo Cảnh để đánh lừa nó, bất quá theo thương thế càng nặng thì khả năng trời sinh này đã bị mài mòn đi không ít.

Thế là hắn hoàn toàn có thể sử dụng được môn Ảo Thuật này để đánh tiếp một trận.

Mắt thấy Độc Bộ Tử Điểu sắp sử dụng thần thông bản mệnh, Khương Hy tự nhiên không dám giữ lực lại nữa, khí thế dụ hoặc trên người hắn lập tức buông ra, một cỗ đại thế sâm nhiên đột ngột xuất hiện đối kháng với khí tức vương giả của đối phương.

Sâm Nhiên Vạn Trượng.

Trong khuôn viên một dặm này, khí tức của Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ bùng nổ ra như một ngọn núi lửa kìm nén đã lâu, khí thế của hắn sừng sững ra giữa thiên địa, cảm giác đau đớn ở trên người trong nhất thời cũng biến mất đi.

Hắn lập tức vận Nhân Gian Hành Tẩu lên lao về phía trước, theo thân hình của hắn di chuyển, hàng loạt hư ảnh của ‘hắn’ khác cũng xuất hiện ở xung quanh, thật giả lẫn lộn.

Đối mặt với một chiêu này, Độc Bộ Tử Điểu chỉ cười khinh miệt, trên người nó lập tức xuất hiện một luồng tử quang, theo đó, thân hình của nó cũng dần dần co lại.

Từ chiều cao vượt qua mười ba mét nay chỉ còn vẻn vẹn năm mét bất quá trên thân nó thay đổi rất nhiều.

Lớp vảy tím xanh như pha lê kia một lần nữa lại mọc ra nhưng lần này không chỉ bao bọc mỗi phần thân mà đến phần chân lẫn đầu cũng không ngoại lệ, con mắt của nó đang từ huyết hồng cũng triệt để hóa thành một màu tím huyền ảo.

Thân thể thu nhỏ, tu vi cũng biến đổi mạnh hơn. Nếu lúc trước, tu vi của nó lơ lửng giữa Kết Đan cảnh đỉnh phong cùng Kim Đan cảnh thì bây giờ nó đã chính thức sơ nhập Kim Đan Yêu Tướng rồi.

“Thần thông bản mệnh - Cuồng Sát Thánh Điểu”.

Tóc gáy của Khương Hy bất giác dựng lên, một luồng tử quang đột xuất hiện ở sau lưng, hắn vội vàng quay người co gối lên đón đỡ.

Oanh!

Độc Bộ Tử Điểu xuất một cước ra đánh về phía hắn, kích thước tuy nhỏ hơn nhưng lực tấn công mạnh hơn trước rất nhiều, hắn vừa đón đỡ lấy thôi đã vị đánh văng ra một khoảng khá xa.

Độc Bộ Tử Điểu không dừng lại, nó vẫn cứ tiếp tục lao về phía chỗ Khương Hy, mặc cho xung quanh có rất nhiều thân ảnh của hắn nhưng dường như nó nhìn thấu được vị trí chính xác của chân thân nằm tại đâu.

Khương Hy cũng không dám sơ suất, hai tay hắn nhanh chóng nắm chặt lấy Song Hùng Nhai rồi tiếp chiến.

Độc Bộ Tử Điểu rất nhanh, tốc độ so với trước còn muốn nhanh hơn nửa bậc, Khương Hy tuy chậm hơn nó một chút nhưng bù lại hắn có Nhân Phù cùng Thần Hành Thiên Nhai Phù trợ giúp nên trận chiến cấp tốc được chuyển sang một trận chiến so tốc độ.

Thân ảnh của Khương Hy cùng Độc Bộ Tử Điểu thoắt ẩn thoắt hiện xuyên qua hàng dặm rừng cây, sức phá hoại tuy đã giảm nhiều nhưng lực công phá tập trung lại mạnh hơn hẳn.

Bây giờ song phương chỉ cần trúng một chiêu thôi là thế trận sẽ nhanh chóng chuyển biến ngay.

Từng tiếng đánh đấm, va chạm kim loại giữa Song Hùng Nhai cùng lớp vẩy tím xanh kia thay phiên nhau vang lên không ngừng, yêu thú ở xung quanh cũng không dám tiến lại gần trong phạm vi trăm mét.

Thậm chí đến Thụ Yêu cũng phải thả một chút yêu khí của mình ra để báo hiệu cho Khương Hy cùng Độc Bộ Tử Điểu tránh xa chúng ra.

Đương nhiên, bọn hắn sẽ làm theo loại yêu cầu này rồi, bọn hắn còn chưa có điên đi động chạm vào một giống loài mang tính bầy đàn kinh khủng như Thụ Yêu đâu.

Trong thời kỳ toàn thịnh, Độc Bộ Tử Điểu cũng không dám làm thế chứ đừng nói là đang trong trạng thái không được tốt như bây giờ.

Trải qua một trận chiến kéo dài đến tận gần nửa canh giờ, trên thân Zvx70 của nó mang không biết bao nhiêu là thương thế, lớp vẩy xanh tím kia phần nhiều đã bị bong tróc ra rồi chảy máu, một số chỗ thì bị cháy đen lại do Dục Hỏa thiêu đốt.

Khí tức của nó cũng có chút phù phiếm hơn so với trước đó, tựa như thể lúc nào cũng có thể ngã ra khỏi cảnh giới Kim Đan Yêu Tướng vậy.

Đối chiến với nó là Khương Hy cũng chẳng phải nhẹ nhõm gì, trên người hắn khắp nơi đều là máu, Hồng Nguyệt Y bây giờ cũng đã ‘hồng’ đến mức không thể hồng hơn nữa. Ngực của hắn cũng nát ra để lộ vài xương sườn trắng có chút sứt mẻ.

Ngoài ra, trên tay chân cũng tồn không biết bao nhiêu là vết chém cho hai cái cánh kia tạo thành. Nhìn chung thì song phương đều là người tám lạng, kẻ nửa cân cả.

Giữa lúc này, ánh mắt Khương Hy đột nhiên an tĩnh lại, tiếng gió thổi xung quanh biến mất đi, không gian lập tức rơi vào một khoảng tĩnh lặng.

“Thần thông - Thiên Địa Vô Thanh”.

Thân hình của hắn mờ dần rồi ẩn tàng vào bên trong không trung, Độc Bộ Tử Điểu giật mình rồi tức giận rống lên một tiếng, nhưng đáng tiếc là không có bất cứ thanh âm nào được phát ra cả.

Rẹt!

Khương Hy đột nhiên xuất hiện đằng sau nó rồi chém ra một đường ở trên lưng, máu tươi liền chảy ra, theo đó, Dục Hỏa cũng nổi lên nhưng không được bao lâu thì đã bị huyết khí kinh người dập tắt.

Thân hình của Khương Hy cứ như ma quỷ, lúc ẩn lúc hiện không theo bất cứ một quy luật nào, đến Độc Bộ Tử Điểu cũng khó tìm ra được chân thân của hắn.

Bất quá, chỉ là khó thôi.

Cục diện như thế này chỉ kéo dài không đến năm phút, Độc Bộ Tử Điểu liền vung cánh chém ra một đạo cương khí vào bên trong không trung, vừa vặn, Khương Hy cũng vừa mới hiện thân ra nên trực tiếp trúng phải một chiêu này.

Nhưng thân hình của hắn lập tức vỡ vụn ra thành quang vụ rồi biến đi mất. Độc Bộ Tử Điểu cũng không vội, mang thương thế nặng nề trên người, nó cẩn thận quan sát xung quanh một chút rồi lại vung cánh chém ra cương khí.

Cương khí lại một lần nữa chém vào Khương Hy vừa hiện ra, đồng dạng thân hình hắn cũng vỡ ra thành từng mảnh nhưng lần này, chân thân của hắn lại nằm ngay sau đó.

Hai chân hắn chật vật lùi ra sau vài bước, thanh âm ở xung quanh cũng được trả lại như cũ, khóe miệng hắn xuất hiện một đạo máu tươi, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía Độc Bộ Tử Điểu.

Bất quá hắn không có nhiều thời gian để nghĩ đến như vậy, hắn nhanh chóng vận Nhân Gian Hành Tẩu lên tiếp tục chiến đấu.

Luận thương thế, Độc Bộ Tử Điểu bây giờ đã nặng hơn hắn, cảnh giới cũng đã ngã ra khỏi Kim Đan Yêu Tướng nhưng vẫn mạnh hơn Kết Đan, hắn còn không nhanh chiếm tiên cơ thì người chết chắc chắn sẽ là hắn.

Trận chiến bây giờ đã sớm không còn luận thắng thua nữa mà đã luận sinh tử, nói thẳng ra, từ đầu đến giờ, Khương Hy đã sớm xác định song phương chỉ có một người sống đi ra.

Hắn muốn Độc Bộ Tử Điểu chết, còn Độc Bộ Tử Điểu nhất định không thể để hắn sống được bởi sự tình có chút liên quan đến Nguyệt Sư.

Nếu Nguyệt Sư biết chuyện, ai biết được vị Yêu Hoàng đại nhân này có trực tiếp đánh lên trên Thượng Dao Thiên Trì hay không?

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.