Huyền Lục

Chương 551: Thái Âm - Bán Nguyệt



Mộc Hoa Cương có tâm tư của riêng mình, Khương Hy cũng không quá để ý, trên đời này có ai không có tâm tư riêng chứ, chỉ cần đừng quá phận thì cái gì cũng có thể cho qua được.

Khương Hy cũng không ngờ rằng hắn chỉ đấu pháp lực với Mộc Hoa Cương một lần thôi nhưng lại có thể dấy lên được tâm ma ở trong lòng đối phương.

Tâm ma không phải muốn xuất hiện là xuất hiện, chí ít dục vọng đối với sự việc gây ra nó phải cực kỳ mãnh liệt mới được.

Nhìn từ bên ngoài, Mộc Hoa Cương không giống như người hiếu chiến như Từ Vương Long, thậm chí là Kế Trường Minh. Nhưng tận sâu bên trong, tâm tư của hắn đặt vào chiến đấu lại mạnh mẽ hơn bất kỳ kẻ nào.

Mặc dù có chút hơi quá nhưng Khương Hy có cảm giác, tính tình của Mộc Hoa Cương có chút hơi giống với lại Đại Địa chân nhân lúc trẻ, nhất là ở mặt tâm tư dụng chiến.

Nếu có khác thì cũng là ở chỗ Đại Địa chân nhân đánh đâu thắng đó, một đường hát vang bài ca bất bại.

Mộc Hoa Cương đã không còn có ý định chiến đấu nữa tự nhiên cũng cáo tri cho Thái Huỳnh Tuế Tiên biết thái độ của mình.

Đương nhiên, sắc mặt của nàng sau khi nghe xong thì cũng không tốt một chút nào, một mình nàng đúng là không nắm quá nhiều sức lực đánh bại Khương Hy, xem như may mắn đánh bại đi thì làm sao phải đánh tiếp với bốn người kia đây?

Khó khăn lắm nàng mới có thể trốn thoát để đến chỗ này, nếu không công trở về thì đúng thật là mất mặt nhưng tình huống hiện tại không để nàng lựa chọn được.

Khương Hy híp mắt lại dùng linh nhãn quan sát Thái Huỳnh Tuế Tiên, so với hắn thì bản thân nàng vẫn còn sung mãn lắm, một thân công phu ẩn nấp cũng xuất quỷ nhập thần.

Trước đó, linh thức cùng sắc dục ý cảnh của hắn không phát hiện ra được nàng nhưng khi nàng tiếp cận thì hắn lại phát hiện ra được.

Dù sao với cường độ linh thức hiện thời thì bất kỳ ai tiếp cận hắn đều nhận ra cả, vì vậy mới nhanh chóng sử dụng Thủy Đàm Ảo Cảnh lách đi vài phân để tránh đường kiếm không đâm vào tim.

Không phải nói, khả năng truy tung cùng ẩn nấp từ U Linh Truy của Thái Huỳnh gia đúng là có chút phiền phức, chỉ cần có chỗ cho nàng trốn thì đến hắn cũng chưa chắc tìm ra nàng.

Khương Hy hướng nàng nói:

“Thái Huỳnh cô nương, bốn người bọn hắn đã quyết định xong, ngươi muốn chiến hay muốn hòa đây?”.

Thái Huỳnh Tuế Tiên đảo đôi mắt trong đó của mình một chút rồi mới đáp:

“Khương công tử, mời”.

Nghe vậy, Khương Hy liền gật đầu, cuối cùng vẫn phải đánh một trận, nữ tử của Thái Huỳnh gia quả thực vẫn luôn thích dùng cách đơn giản cùng thô bạo nhất để giải quyết mọi việc.

Khương Hy vận một chút pháp lực lên tẩy đi số bụi bẩn ở trên người, đồng thời cũng đưa tay sang bên dùng Cách Không Khiển Vật lấy sợi dây đỏ thường dùng để buộc tóc đang ở trong đống đổ nát ra.

Trải qua công kích hủy diệt của Đại Lôi Minh Thương, sợi dây buộc tóc này vẫn luôn bình an một cách quái dị, hay nói đúng hơn, từ đầu đến cuối AXooY Khương Hy bảo vệ sợi dây này rất tốt.

Hắn cẩn thận buộc tóc mình lại, hai mắt nổi lên một tia tinh quang quan sát dòng chảy pháp lực của Thái Huỳnh Tuế Tiên.

Sau đó, toàn thân hắn liền biến mất.

Thái Huỳnh Tuế Tiên có hơi chút giật mình, kiếm khí âm u nhanh chóng tán loạn ra xung quanh thủ hộ nàng, đồng thời cũng dùng để thăm dò đối phương.

Nàng đã quan sát trận chiến ban nãy nên đại khái cũng nắm rõ được cách ra đòn của Khương Hy. Ngăn chặn là chuyện không thể nào, hắn quá nhanh, phản ứng của nàng không tệ nhưng để đọ thì không nổi.

Nhưng để bảo hộ những điểm yếu hại của bản thân thì có dư.

Oanh!

Khương Hy đột ngột xuất hiện ở bên cạnh nàng rồi xuất ra một cước đánh ngang hông. Thái Huỳnh Tuế Tiên có chút nhắn mày lại, đồng thời vung kiếm chém kiếm khí về phía trước.

Hắn nhanh chóng ném ra mấy tấm Hồng Quang Phù ra để đón đỡ, bạo tạc tuôn ra một tràng do va chạm vào nhau, hắn cũng mượn dư lực để đẩy người mình ra xa, Hắc Trúc Bút nhanh chóng phất lên họa mấy đạo phù tấn công về phía trước.

Thái Huỳnh Tuế Tiên không nao núng, nàng cẩn thận lao về phía trước, khí tức âm u bùng nổ ra ở khắp nơi, theo đó, mặt đất đột nhiên nứt vỡ ra, hàng loạt u linh xuất hiện.

Khương Hy có chút cau mày lại, tràng cảnh này thật sự rất quen thuộc, tựa như Tử Ma Quán Trung của Quỳ Liên vậy.

Đám u linh kia không có linh tính, chỉ tựa như khôi lỗi nghe lời Thái Huỳnh Tuế Tiên, nàng vung kiếm chỉ đi đâu mà bọn chúng liền ồ ạt lao tới như thú triều.

Số lượng của chúng nhiều vô kể, gần như không cách nào đong đếm được. Kể cũng phải thôi, Thượng Dao Thiên Trì tồn tại đã nhiều năm, số lượng người bỏ mạng tại đây nhiều vô kể, số lượng có khi còn nhiều hơn cả một đại tông môn.

Khương Hy hừ một tiếng rồi bước ra một bước, Nhân Gian Hành Tẩu thôi động đến cực hạn, một bước đi một dặm, thân hình hắn lóe ra ở tít tắp phía sau lưng Thái Huỳnh Tuế Tiên.

Sau đó, hắn vung tay họa ra Diệt Tự Phù, xung quanh như có như không ẩn hiện chi chít phù văn hỗ trợ. Nét bút vừa dứt, hồng quang liền hiện.

Khương Hy không còn ở phía trước, đám u linh gần như mất đi mục tiêu trở thành một đám lộn xộn, Thái Huỳnh Liên Phương có chút cau mày lại, đột nhiên, sống lưng nàng phát lạnh rồi vội vàng quay ra sau.

Hồng quang hủy diệt lao đến như thiểm điện, nàng cấp tốc phất tay điều khiển số u linh đó tề tụ về một trước mặt dựng thành một quả núi nhỏ che chắn.

Hồng quang đánh vào đám u linh đó, hàng loạt tiếng gầm rú đầy đau đớn phát lên không ngừng, thanh âm inh ỏi của chúng vô tình tạo thành âm công tản ra xung quanh.

Mộc Hoa Cương cảm thấy có chút khó chịu, liền nhanh chóng phất tay tạo thành một màn chắn ngăn cản âm công lại.

Cùng lúc này, ở trên trời đột nhiên bùng phát ra một đạo hồng quang cực kỳ khổng lồ phát ra từ một phù văn duy nhất.

Thái Huỳnh Tuế Tiên ngẩng đầu lên nhìn thấy đạo phù đó thì sắc mặt liền âm trầm xuống.

“Trấn Tự Phù”.

Một cỗ uy áp vô hình ép xuống phía dưới, đám u linh hoảng sợ tản ra xung quanh, hồng quang hủy diệt của Diệt Tự Phù không còn ai ngăn cản tự nhiên xuyên phá đánh thẳng vào người Thái Huỳnh Tuế Tiên.

Cũng may phản ứng của nàng đủ nhanh, trường kiếm tinh xảo trên tay lộng vũ không ngừng, hai đoàn khí tức hắc bạch đan xen lẫn nhau rồi chém ra phía trước.

Oanh!

Hai đòn thế va chạm vào nhau, cương phong tản ra tán loạn, Thái Huỳnh Tuế Tiên mượn thân pháp lùi ra nơi phương xa nhưng giây phút nàng lơ lửng giữa không trung, không gian xung quanh đột nhiên tối sầm lại, mặt đất biến mất.

Hàn khí không biết từ đâu lại hiện ra bao bọc lấy không gian hơn mười mét xung quanh nàng, theo đó, hư ảnh vầng trăng khuyết bất chợt hiện ra ở sau lưng.

Nhưng vầng trăng khuyết này xuất hiện không được bao lâu thì phần ‘khuyết’ kia đột nhiên được lấp đầy. Không gian cũng rơi vào bên trong khoảng không đầy tĩnh mịch.

“Thiên Nguyệt Thoái Phá - Bán Nguyệt”.

“Thần thông - Thiên Địa Vô Thanh”.

Thái Huỳnh Tuế Tiên muốn vung kiếm lên phòng thủ như hàn khí trong không gian đêm tối này thật sự rất lạnh, cái lạnh của nó vượt qua mọi tầng phòng hộ của tu sĩ rồi tiến nhập vào bên trong.

Huyết mạch của nàng vốn dĩ luôn tồn tại một luồng khí tức âm u lạnh lẽo nhưng nếu đem đi so với luồng hàn khí này thì vẫn còn thua khá nhiều.

Hàn khí của không gian này khiến pháp lực của nàng đình trệ không ít, từ đó, nàng trực tiếp lãnh trọn một chiêu Bán Nguyệt của Khương Hy.

Nàng phun ra một ngụm máu tươi, lồng ngực lõm xuống một khoảng hình bàn chân rồi văng ra phía sau như đạn pháo.

Bất cứ thứ gì cản đường của nàng trong giai đoạn này đều bị hủy diệt không còn chút vết tích. Không biết trong bao lâu, thân hình nàng đập vào một gốc cây lớn rồi phun ra tiếp một ngụm máu tươi, toàn thân run rẩy không ngừng.

Sắc mặt nàng tái nhợt lại, ngực áo bị đánh nát không còn chút mảnh vải, để lộ bầu ngực trắng ra bên ngoài, phần bên trên bị lõm vào chảy đầy máu tươi.

Hô hấp của nàng có chút khó khăn, thể nội rung chuyển yếu ớt không thể tả. Nàng bất giác nhớ đến một cước kia mà run hết cả người.

“Lực khống chế thật đáng sợ”, nàng ho khụ khụ vài tiếng nói.

Dư lực của Bán Nguyệt không hề tản ra bên ngoài, thay vào đó lại nén vào bên trong thể nội rồi gây áp lực đến cho các bộ phận nội quan.

Sau đó nàng cẩn thận đưa mắt ra quan sát ở xung quanh, nói thật thì nàng cũng không biết mình đang ở đâu, chỉ biết là vẫn còn trong khu nội vi nhưng khoảng cách với khu hạch tâm thì xa hơn trước rất nhiều.

Nàng là nữ tử, tự nhiên không có hứng thú với việc luyện thể, sau khi trúng phải một chiêu đó, nàng gần như không còn biết bản thân mình đã ‘bay’ được trong bao lâu nữa rồi.

Thái Huỳnh Tuế Tiên nắm chặt hai bàn tay lại, trong đầu hồi tưởng trận đấu vừa rồi, bản thân nàng tự hiểu đây không thể xem là một trận đấu đường hoàng được.

Trừ phần đánh lén trước kia thì nàng gần như chẳng thể gây hại được đến Khương Hy một chút nào, trận chiến này nàng hoàn toàn bại.

Đúng như hắn nói, nàng không phải đối thủ của hắn.

Thái Huỳnh Tuế Tiên mím chặt môi lại, ánh mắt trong veo kia xuất hiện một tia quật cường, sắc mặt cũng âm trầm lại không ít. Nàng là người đứng đầu thế hệ này của Thái Huỳnh gia, là người có thiên tư cùng thực lực cao nhất ở trong gia tộc.

Từ nhỏ đến lớn, nàng luôn là trung tâm của mọi sự chú ý, là nhân trung long phượng của gia tộc, chưa bao giờ mọi người phải để nàng ăn thiệt thòi bao giờ cả.

Nàng vốn nghĩ bản thân đã siêu việt tổng thảy rồi, trừ bỏ những thiên kiêu khác thì không ai xứng đáng để nàng nhìn đến. Nhưng hôm nay nàng lại đá phải tấm sắt.

Tấm sắt này lại càng đáng sợ hơn cả hai chữ ‘thiên kiêu’.

Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ - Khương Vô Nhai.

Người nào không hiểu Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ chứ Tứ Đại Thế Gia không đời nào không hiểu được, bởi trợ lực của Nhân Mạch phải nói là cực kỳ khủng khiếp, nhất là trong giai đoạn chiến tranh.

Trước khi trận đại chiến Chính - Ma diễn ra thì Huyền Đô Đại Lục không lúc nào là không có chiến hỏa, số lượng tông môn được thành lập cùng bị tiêu diệt biến thiên hằng ngày, thậm chí Thập Đại Chính Phái cũng không hoàn toàn thoát khỏi sự biến thiên này.

Duy chỉ có Tứ Đại Thế Gia là vẫn luôn sừng sững ở đấy không thay đổi, đồng thời, bọn họ cũng là những người chứng kiến các cột mốc lịch sử Huyền Đô Đại Lục đã trải qua.

Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ rất thực dụng và điểm đáng sợ của nó không chỉ đơn giản là dùng vào Phù đạo thôi đâu.

Mặc dù Thái Huỳnh Tuế Tiên không biết loại Trúc Cơ này còn ẩn tàng thực lực gì nhưng tài liệu ghi chép của gia tộc sẽ không sai một chút nào.

Khương Vô Nhai về sau sẽ cực kỳ phiền phức.

Tuy nói ban nãy nàng đánh lén hắn có chút không phải nhưng hắn cũng đã đánh nàng ra đến tình trạng này rồi, song phương cũng xem như hòa nhau, nhân quả chưa chắc đã dây dưa phiền toái hơn.

Chuyện về sau thế nào thì nàng không biết, trước mắt phải trị thương thế rồi chờ ra bên ngoài báo cáo cụ thể cho gia tộc mới được.

. . .

Cùng thời điểm đó ở chiến trường cũ, Khương Hy xuất cước xong liền đứng yên như trời trồng ở đó, hàn khí trong khoảng không đêm tối kia không ngừng nhập vào bên trong cơ thể hắn để làm thức ăn cho Thực Dục Thiên.

Vốn dĩ Khương Hy không muốn dùng lấy tấm phù của Hàn Minh Nguyệt sớm đâu nhưng hắn cần một chiêu đủ mạnh để đánh trọng thương Thái Huỳnh Tuế Tiên.

Dùng phù trận thì quá mất thời gian, thân thể hắn chưa chắc đã chịu được đến đó, trừ bỏ Trúc Cơ lực chưa dùng ra thì cũng chỉ còn thức thứ hai của Thiên Nguyệt Thoái Phá - Bán Nguyệt.

Hắn chỉ mới đạt đến cấp độ tiểu thành của thức này thôi nhưng có Thái Âm chi lực từ tấm phù kia trợ giúp thì trong thời gian ngắn có thể đạt đến trình độ đại thành sinh hư ảnh.

Thái Huỳnh Tuế Tiên trúng trực tiếp một chiêu này thì nội thương phải cực kỳ nghiêm trọng, nàng gần như không còn cơ hội để tiến nhập vào khu vực hạch tâm nữa rồi.

Xem như đây là đòn đáp trả của hắn dành cho tội đánh lén của nàng đi.

Thái Âm chi lực không còn nhiều nên Khương Hy hấp thụ cũng không lâu, mất tầm năm phút là xong.

Sau đó, hắn thở nhẹ ra một hơi rồi nghiêng đầu về hướng đám người Kế Trường Minh gật nhẹ một cái biểu thị cáo từ.

Kế Trường Minh còn muốn nói gì đó nhưng chưa lời chưa kịp ra thì hắn đã biến mất, theo đó, màn sương trắng cũng bắt đầu phủ xuống khu vực này.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.