Khương Hy cùng Tuyết Lam không giống nhau, bọn hắn không có mối liên hệ nào với nhau trừ bỏ Đồng Mệnh Tương Liên Huyết Khế nhưng về vấn đề tinh thần thì lại có chút giống.
Trước khi đến du ngoạn Huyền Đô Đại Lục, Tuyết Lam đã có một đoạn thời gian sống cùng Khương Hy, mặc dù không phải ruột thịt nhưng bọn hắn đều xem nhau người nhà cho nên biểu cảm thể hiện ra bên ngoài thi thoảng cũng có chút giống nhau.
Đơn cử như dáng ngồi, dáng đi hay đứng, thậm chí là một vài biểu cảm cảm xúc cũng có nét tương đồng. Người không rõ nội tình như Lân nhìn vào tự nhiên sẽ thấy được nét giống nhau của hai người.
Nhất là từ lúc Khương Hy sở hữu linh nhãn thì biểu cảm cùng ánh nhìn của hắn lại càng giống Tuyết Lam hơn. Lần này Lân chắc nịch bọn hắn là người nhà cũng không phải chuyện gì lạ.
Hắn nhìn Khương Hy một chút rồi cung kính nói:
“Công tử, đại công tử không đi cùng người sao?”.
Đại công tử là danh xưng Lân dùng để gọi Tuyết Lam, và đương nhiên, đây là danh xưng chính của hắn trong Nhân Võng. Mọi nhãn tuyến bên trong đều gọi Tuyết Lam là đại công tử như một thói quen.
Khương Hy đả tọa điều động dược lực từ đan dược đi chữa trị thương thế ở trong người, một phần linh thức cũng tách ra để khống chế Liệu Thương Phù chữa trị vết thương bên ngoài.
Hắn không vội trả lời Lân vì hắn cần phải tập trung tinh thần, chưa kể thời gian cũng còn kha khá, hắn có thể thong thả được.
Về cơ bản, hắn đã giải quyết xong Thập Đại Chính Phái cùng Tam Đại Hoàng Triều rồi, Tứ Đại Thế Gia tuy chỉ có Thái Huỳnh gia đến nhưng ba nhà còn lại dường như đang bị vướng chân bởi cái gì đó.
Chính miệng Thái Huỳnh Tuế Tiên cũng đã xác nhận ba nhà kia tạm thời không thể thoát thân được nên Khương Hy phần nào cũng có một chút suy đoán của mình.
Tuy hắn không hoàn toàn tin tưởng vào lời nàng nhưng bây giờ hắn cũng không có cách nào để chứng minh, hơn nữa chứng minh cũng chẳng để làm gì, chỉ cần hai tiếng này trôi qua êm đềm là được.
Khoảng tầm mười phút sau, hắn thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt lấy lại được tinh quang như bình thường, sắc mặt vẫn còn hơi trắng nhưng chí ít cũng không đến độ thảm như lúc trước.
Đan dược hắn phục dụng đại đa số toàn là loại mạnh bạo dành cho tu sĩ luyện thể, nhờ có khả năng khống lực vượt cấp nên mới nhẹ nhõm vượt qua được một ải này chứ đổi người khác thì đã sớm bạo thể vì dược lực rồi.
Hắn nói:
“Tuyết Lam đi cùng ta, bất quá bây giờ có lẽ đã sớm rời đi rồi”.
“Vậy làm sao công tử thoát ra ngoài được?”, Lân tò mò hỏi.
Lân bây KaTE6 giờ cũng là người trong Nhân Võng, hơn nữa cấp bậc cũng không thấp, tình báo hắn đưa về tại Nam Vực cũng rất đáng giá nên hắn có thể biết được công tử là Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ.
Đồng thời hắn cũng biết được toàn bộ người trong thiên hạ cũng đang truy tìm công tử. Con đường thoát ra Thượng Dao Thiên Trì chỉ có một, bên ngoài lại có ít nhất là mười vị Nguyên Anh lão tổ tọa trấn. Lấy thực lực hiện tại, công tử tuyệt đối không thể thoát được khỏi tai mắt của mấy lão quái vật này.
Bất quá Lân cũng không phải như ngày xưa nữa, hắn giờ đây cũng học được cách quan sát rồi. Dưới góc nhìn của hắn, công tử vẫn rất nhàn nhã thoải mái không để tâm đến mấy vị lão tổ kia, hơn nữa có vẻ cũng không ngại chuyện danh tính bị lộ ra ngoài.
Thân là người phục thị nhiều năm, hắn tự nhiên nhìn ra được công tử nhà hắn đã có chuẩn bị từ trước, không cần thiết phải lo lắng. Vấn đề duy nhất hắn hiếu kỳ là công tử sẽ thoát ra bằng cách nào thôi.
Khương Hy nhìn qua hắn một chút rồi mỉm cười, một ngón tay đưa lên trước miệng rồi khẽ suỵt một tiếng, hắn nói:
“Không phải ta không muốn nói cho ngươi, chỉ là chuyện này càng ít người biết thì mọi chuyện mới trót lọt được”.
Lân gật đầu biểu thị đã hiểu, sau đó hắn cũng không hỏi thêm nữa, trực tiếp lấy ra trường kiếm ôm ở trước ngực rồi thủ hộ giúp Khương Hy.
Nội tâm Khương Hy cũng có chút nhẹ nhõm hơn, ban nãy hắn đã quan sát Lân xong, may mắn là không rơi vào trường hợp thứ hai tồi tệ kia.
Chiếu theo những gì vị trưởng lão kia kinh lịch thì có vẻ như lão cực kỳ hài lòng với tâm tính của Lân, đối với Kiếm đạo luôn tồn tại một loại chấp niệm cực sâu.
Kiếm đạo không đòi hỏi tư chất cao, chỉ cần có thể tu hành được là đủ. Kiếm đạo đòi hỏi nhiều nhất ở tâm tính cùng kiên trì.
Ở mặt này, Lân làm được rất tốt, chưa kể dưới sự chỉ điểm của Khương Hy thì lý giải của hắn trên con đường tu hành lại không hề thua đệ tử nhất đẳng một chút nào. Vị trưởng lão kia nhìn trúng cũng xem như vừa vặn.
Nhìn từ bên ngoài, đại tông môn tựa như thế ngoại đào nguyên nhưng thực chất cũng không sai biệt với nhân gian là bao, đều là một xã hội thu nhỏ.
Chỉ cần điểm xuất phát thua kém những người khác thì sẽ không nhận được sự coi trọng quá nhiều. Thiên phú Kiếm đạo của Lân không tồi, tâm tính cũng rất tốt nhưng vì điểm xuất phát thấp hơn người khác nên rất khó được thừa nhận.
Vị trưởng lão kia nhận Lân làm đệ tử vừa vặn cho hắn một thân phận, cho hắn một bệ đứng cao hơn phân nửa đệ tử trong Kiếm Tông.
Kim Đan cảnh đỉnh phong đặt ở đâu cũng là một phương cường giả. Tại Hoàng Triều, cảnh giới này đã đủ lực làm thành chủ một thành rồi. Tại Kiếm Tông, cấp bậc cường giả này đương nhiên cũng rất có ‘máu mặt’.
Nhờ vị trưởng lão này, Lân cũng xem như có chỗ đặt chân ổn định.
Khương Hy muốn giúp Lân cảm tạ lão một phen, chỉ tiếc là hắn đã hết Thương Thai Đan, nếu không hắn cũng muốn đưa cho lão một viên, hi vọng có thể kéo dài hơi tàn được thêm vài chục năm.
Vài chục năm đối với lão có thể chẳng đáng giá nhưng cũng có thể rất đáng giá bởi lão sẽ có thêm thời gian để nếm thử xung kích Hóa Nguyên cảnh.
Còn với Lân, chỉ cần lão còn sống ngày nào thì Lân vẫn có đủ thời gian để tăng tiến tu vi ngày ấy. Thời gian mấy chục năm như vậy thực sự đủ để cho hắn bước vào Kim Đan cảnh.
Bất quá, đáng tiếc vẫn là đáng tiếc, Thương Thai Đan đã sớm không còn.
Khương Hy nhìn Lân một chút, trong đầu nghĩ gì không ai biết được, sau đó liền quay trở lại trạng thái nhập định điều tức.
. . .
. . .
Thời gian như con thoi đưa, hai tiếng cuối cùng này rốt cuộc cũng trôi qua một cách nhẹ nhõm. màn đêm cũng dần dần rút lui, thay vào đó, hàng loạt lục quang sinh mệnh lực bắt đầu tỏa sáng rồi bay lên trên trời.
Hai mắt của Khương Hy mở ra, linh nhãn được khởi động rồi quan sát chiều hướng di chuyển của thiên địa linh khí.
Không ngoài dự đoán, toàn bộ thiên địa linh khí lẫn sinh mệnh lực ở nơi đây đều xung thiên hướng thẳng về phía đỉnh của Thần Thụ.
Hắn từng lên đó rồi nên biết được nơi đó là nơi ở của Thánh Mẫu. Thiên địa linh khí dồn hết lên chỗ đó chứng tỏ nàng sắp hạ sinh đến nơi.
Đồng thời, hắn cũng tản linh thức của mình ra để kiểm tra thử có người nào tiếp cận đến biên giới của khu vực nội vi cùng khu vực hạch tâm không.
Xác nhận không có người nào thì Khương Hy mới thực sự yên tâm, bây giờ chỉ việc nhìn vào Thánh Mẫu thôi, sinh hạ thành công hay không đều phụ thuộc vào nàng.
Thiên địa linh khí xung thiên mỗi lúc một nhiều, hơn nữa tốc độ xung thiên của chúng lại càng ngày càng nhanh, vô tình cũng tạo ra một luồng phong bạo không hề nhỏ gây nên sự chú ý cho các thiên kiêu.
Ngay sau đó, một luồng uy áp khổng lồ đột nhiên từ trên trời phủ ép xuống, con tim của Khương Hy mạnh mẽ đập một một cái rất rõ ràng.
“Có chuyện gì vậy?”, Lân vội vàng xuất kiếm ra rồi thủ thế, hai mắt ngưng trọng lại.
Khương Hy nhìn lên bầu trời một chút, cảm nhận được thiên địa linh khí hỗn loạn đến cực cùng liền đình chỉ tu hành, sau đó hắn từ tốn đứng dậy rồi vỗ vai Lân.
“Không có chuyện gì đâu, chỉ là một sinh linh sắp ra đời thôi”.
“Sinh linh?”, Lân có chút hơi khó hiểu đáp.
Khương Hy không giải thích gì thêm, chỉ lặng lẽ gật đầu rồi tiếp tục quan sát bầu trời ở bên trên. Uy áp đáng sợ đó không biết mất, ngược lại càng lúc càng kéo cao không ngừng. Thiên địa trong chốc lát liền động phong vân.
Từng tiếng sấm chớp vang lên không ngừng ở những tầng mây bên dưới lục địa trôi nổi, phong bạo ùa quét qua như thiên tai hiện về.
Cùng lúc đó, khu vực hạch tâm bắt đầu có dị động, toàn bộ cư dân của nơi đây đã chuẩn bị ùa ra bên ngoài rồi.
Khương Hy cẩn thận truyền linh thức vào bên trong chiếc lá của Thụ Yêu một chút để tiếp nhận thông tin. Sau đó, hắn phất tay lên trên bầu trời để giải trừ phù trận, giải thoát những người đang mắc kẹt ở bên trong Kết Giới Vân Lĩnh thoát ra ngoài.
Màn sương trắng theo đó cũng dần dần biến mất đi không còn chút vết tích. Các tu sĩ nhân loại mịt mờ nhìn nhau không biết chuyện gì vừa xảy ra nhưng còn chưa kịp tỉnh giấc bao lâu thì mặt đất bắt đầu rung chuyển.
Yêu thú cùng Trùng Yêu đồng loạt rời khỏi khu vực hạch tâm rồi càn quét ra các khu vực xung quanh, tựa như thú triều.
Các tu sĩ nhân loại kinh hãi không ngớt, sau đó vội vàng vận thân pháp lên quay đầu bỏ chạy không hề ngoảnh lại.
Khương Hy cùng Lân thì vẫn đứng yên chỗ cũ, nơi này cách xa khu vực hạch tâm nhiều lắm, tự nhiên cũng chẳng bị ảnh hưởng nhiều.
Ngược lại, nhân lúc phù trận bị giải trừ thì một nguồn năng lượng đặc thù sẽ phát tán ra bên ngoài, hắn nhanh chóng vận dụng Thực Dục Thiên trong thể nội hấp thụ hết toàn bộ chúng để tạm khôi phục thực lực.
Sau đó, hắn đưa hai tay lên kết ấn rồi niệm một đoạn chú ngữ tương đối dài, theo tiếng niệm của hắn, trước mặt đột nhiên xuất hiện ba luồng hồng quang rất nổi bật.
“Đi!”, hắn quát.
Lời vừa ra, ba luồng hồng quang này liền phân biệt ba hướng khác nhau phóng đi. Ba luồng hồng quang này chính là ‘chìa khóa’ phá trận dành cho Diệp Vân Hy, La Huyền Tử cùng Bắc Liêu Thiên Cương.
Như đã nói trước đó, Khương Hy chỉ giam ba người bọn hắn trong một khoảng thời gian nhất định thôi, bây giờ thời điểm đã kết thúc thì hắn phải trả tự do cho ba người.
Đương nhiên, việc đầu tiên sau khi ba người bọn hắn được giải trừ phù trận không phải là đi tìm Khương Hy tính sổ rồi. Đối mặt với thú triều đáng sợ như thế kia thì ba người bọn hắn cũng chỉ có nước mở thân pháp nhanh nhất ra để chạy thôi.
Giải quyết xong những chuyện này, Khương Hy liền lấy một hộp ngọc đựng viên cuối cùng trong Lục Bảo Thập Quả ở trong giới chỉ ra rồi ném cho Lân.
“Cho ngươi”, hắn nói.
Lân có chút hơi ngạc nhiên nhưng cũng tiếp nhận không nhiều lời, từ trước đến nay mọi thứ xuất ra từ tay của công tử đều là thứ tốt, không nhận thì đúng là quá mức ngược đãi bản thân rồi.
Khương Hy nói tiếp:
“Thời gian này vừa vặn đủ để ngươi trở về nhập hội với Kiếm Tông, tranh thủ đi thôi”.
Nghe vậy, Lân liền gật nhẹ đầu rồi khom người cung kính đáp:
“Vâng, công tử đi đường cẩn thận”.
Vừa dứt lời, hắn lập tức quay lưng vận thân pháp rời đi, tác phong dứt khoát không câu nệ đúng kiểu của Kiếm Tông.
Khương Hy nhìn theo hướng hắn rời đi một chút rồi gật đầu có chút hài lòng. Tiếp theo, hắn nhanh chóng leo lên lưng của tiểu Hoàng rồi lặng yên rời đi không tiếng động.
Xong việc rồi, sớm rời đi thôi.
. . .
Cùng thời điểm đó tại một nơi khác trong rừng rậm sâu, ba bóng đen đột nhiên hiện thân ra rồi dựa vào gốc cây thở hổn hển một trận.
Một người trong số đó đưa tay lên tháo tấm màn che dung mạo xuống, để lộ ra gương mặt đầy thanh tú cùng tinh tế của tiểu thư đài các. Nàng lườm mắt qua nhìn người bên cạnh mắng một tiếng:
“Niên Thần, tên điên này, ngươi có biết mình vừa gây họa không?”.
“Thôi nào, thôi nào, đừng nóng giận, dù sao bọn hắn cũng không biết chúng ta”, Người còn lại tháo tấm màn che xuống rồi mỉm cười trấn an, ngữ khí rất ôn hòa.
“Nhưng xác suất bị lộ vẫn có chút lớn, lần này kém chút lộ thân phận rồi”, nữ tử hừ một tiếng đáp.
Mặc dù nàng trông như tiểu thư đài các nhưng không ai ngờ rằng tính cách nàng lại có chút nóng đến như vậy, nam tử ôn hòa kia phải tốn không ít lời mới có thể khiến nàng hạ hỏa được.
Còn về phần người được gọi là Niên Thần kia thì không để ý đến nàng lắm, hắn chỉ từ tốn tháo tấm màn che xuống để lộ ra dung mạo cực kỳ đẹp trai, ánh mắt rất có thần, tựa như một bầu trời tinh hải được thu vào bên trong.
Hắn quay người đưa mắt nhìn vào khu vực hỗn loạn ở bên trong kia rồi nhoẻn miệng cười đầy ý vị.
Nếu Khương Hy ở đây, hắn sẽ cực kỳ kinh ngạc khi thấy Niên Thần, bởi trừ bỏ kích cỡ đôi mắt ra thì cả hai đều giống nhau không khác một chút nào.
Tựa như hai giọt nước vậy.
. . .
. . .
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!
Tác cảm ơn!
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế