Huyền Lục

Chương 554: ‘Khương’ Niên Thần (2)



Niên Thần quay sang hướng nữ tử nói:

“Đừng lo, lấy nhãn lực của đám người kia tự nhiên không nhìn ra được chúng ta”.

Nữ tử híp mắt lại, dường như vẫn chưa hết giận, nàng kiểm tra thương thế trên người một chút rồi nói:

“Chúng ta vốn dĩ không nên can dự vào việc của người khác, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”.

Niên Thần mỉm cười nói:

“Không có gì, ta muốn xem thử đệ tử Tứ Minh đương thời có điểm nào đáng để nhìn không. Mặc dù để cho Thái Huỳnh gia thoát nhưng đại khái cũng ước lượng được rồi”.

Nam tử ôn hòa kia nghe xong liền nghĩ nghĩ một chút rồi nói:

“Thái Huỳnh Tuế Tiên xác thực không tồi, tu vi của ngươi đã sớm bước vào Trúc Cơ cảnh đỉnh phong mà cũng không giữ lại nàng được”.

“Không sao, chỉ cần nàng không gọi viện binh đến thì cũng không có chuyện gì”, Niên Thần đáp.

“Nhưng Thượng Dao Thiên Trì rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy? Uy áp vừa rồi rõ ràng là Nguyên Anh Uy, nơi đây làm sao tồn tại lão WZMBm tổ Nguyên Anh cảnh được?”, nữ tử nói.

Niên Thần cùng nam tử kia trầm mặc một đoạn thời gian rồi cùng nhau lắc đầu, bọn hắn cũng không biết được chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết nên chạy ra ngoài tránh thú triều thôi.

Nam tử ôn hòa đưa mắt nhìn về hướng khu vực hạch tâm một chút rồi vỗ vai hai người nói:

“Khu vực hạch tâm có chút dị biến, ta nghĩ chúng ta không cần phải tiến vào trong làm gì, quanh quẩn trong khu vực nội vi này tìm kiếm cơ duyên là được rồi”.

“Đành vậy thôi, thời gian cũng không còn nhiều”, nữ tử thở dài đáp.

Về phần Niên Thần, hắn cũng chỉ gật đầu đáp ứng nhưng ánh mắt thi thoảng vẫn như có như không nhìn về hướng khu vực hạch tâm.

Một tháng trước, hắn cùng đội ngũ của gia tộc di chuyển vào khu vực nội vi để tìm kiếm cơ duyên nhưng đen đủi một cái là bắt gặp phải tập kích của Trùng Yêu, cuối cùng đội ngũ tán loạn ra không biết bao nhiêu hướng, đến mấy vị biểu đệ, biểu muội cũng bị thất lạc nhau.

Hắn thân là người lĩnh đội tự nhiên phải đi tìm từng người một trở về, hoặc chí ít phải tìm đến được đệ tử dòng chính.

Nhưng tìm không được bao lâu thì vô tình gặp đươc một vài đệ tử của Thập Đại Chính Phái. Khi ấy, hắn muốn giả vờ làm tán tu để dò la tin tức, nào ngờ lại bị người chỉ mặt gọi tên.

Lấy tác phong của hắn, tính danh đương nhiên không thể để người ngoài biết, chỉ có điều hắn không ra tay được, bởi những người này lại gọi hắn là ‘Khương Vô Nhai’.

Tu sĩ tu luyện đến cấp bậc tu vi này không thể nào có chuyện nhìn nhầm hay trí nhớ bị lộn xộn. Huống hồ toàn bộ những người ở đây đều rất trẻ so với thọ nguyên của mình, trí nhớ lại càng không có vấn đề.

Thế là hắn liền dấy lên hoài nghi rồi bắt đầu cải trang đi tìm các bạch bào nhân của Quan Nhân Các để mua thông tin, cuối cùng hắn liền biết Khương Vô Nhai là ai.

Tuy rằng Quan Nhân Các không có chân dung nhưng vì những người trước đã nhận lầm hắn nên hắn có thể dựa vào dung mạo mình rồi họa lại để kiểm chứng.

Kết quả tương đối ngoài ý muốn, Quan Nhân Các xác nhận đây đích thật là dung mạo của Khương Vô Nhai, chỉ có điều kích thước mắt nhỏ hơn so với thông tin ghi nhận thôi.

Quan Nhân Các ngỏ ý muốn mua lại bức họa này nhưng hắn từ chối, dung mạo này không thể truyền ra ngoài được, không có lợi cho hắn và cũng không có lợi cho Khương Vô Nhai.

Trong lòng Niên Thần có hoài nghi nhất định, vì vậy hắn quyết định để lại ám hiệu cho các đệ tử của gia tộc thay vì tự thân đi tìm như trước. Có một số chuyện cần chính bản thân hắn đi xác nhận được mới được, hắn muốn đi tìm Khương Vô Nhai.

Đáng tiếc, đối phương đã sớm mất tăm mất tích, một chút dấu vết cũng không cách nào truy ra được. Mãi đến tận hai ngày trước hắn mới nghe tin Khương Vô Nhai lại xuất hiện nhưng cũng không nán lại trận doanh tu sĩ nhân loại quá lâu.

Đến bây giờ, hắn cũng chưa từng gặp mặt Khương Vô Nhai nhưng không hiểu sao, trong lòng hắn lại dấy lên một cảm giác an lòng khó tả.

Hắn hoài nghi, Khương Vô Nhai cùng hắn có liên can đến nhau, chỉ là không biết như thế nào thôi. Lấy thực lực của hắn hiện nay, xác nhận ra chủ nhân màn sương trắng trước đó là ai cũng không phải chuyện khó.

Đệ tử trong tộc cũng đã tìm về được, hắn cũng không còn chuyện gì vướng chân nữa, cho nên quyết định kéo theo hai đồng bạn khác đi ngăn chặn Tứ Minh hay còn gọi là Tứ Đại Thế Gia trong miệng người đời.

Mặc dù hắn hi vọng lần này có lẽ sẽ có cơ hội gặp được Khương Vô Nhai nhưng chung quy lại vận mệnh có vẻ như chưa cho phép chuyện đấy xảy ra, đành phải không công trở về.

“Đáng tiếc”, Niên Thần thì thào.

“Đáng tiếc cái gì?”, nữ tử có chút khó hiểu hỏi, dạo gần đây nàng phát hiện ra Niên Thần tự lẩm bẩm một mình hơi nhiều nên cũng có chút hiếu kỳ, bất quá hắn chẳng nói chẳng rằng gì cả, làm nàng khó chịu không ngừng.

“Không có gì, tự nói chuyện một mình thôi”, Niên Thần mỉm cười nói.

Lại nữa!

Nữ tử hừ một tiếng rồi quay lưng rời đi, nam tử ôn hòa cũng chỉ cười trừ một hai tiếng rồi đuổi theo. Niên Thần nhìn bóng lưng nàng có chút khó hiểu rồi lắc đầu, hắn cũng bước chân rời đi.

Cũng nên trở về gia tộc rồi.

. . .

. . .

Luồng uy áp của Thánh Mẫu kéo dài khoảng tầm ba tiếng đồng hồ liền thì mới dứt, ngay sau đó, yêu thú cũng không còn bạo động nữa, nhưng bù lại, toàn bộ bọn chúng lại hướng về phía đỉnh của Thần Thụ để gầm lên một tiếng tựa như chào mừng.

Tu sĩ nhân loại không cách nào hiểu được hành động này nghĩa là gì, những đại năng ngoài kia quan sát mọi chuyện thông qua Quan Không Cầu cũng không cách nào phán đoán được.

Diệp Vân Hy là người đại diện cho Quan Nhân Các ở bên trong Thượng Dao Thiên Trì lại càng không biết được chuyện gì đang xảy ra nên cũng không thể đi trao đổi thông tin với các thế lực khác.

Người duy nhất biết được đầu đuôi mọi chuyện thì giờ đây đã sớm rời khỏi Thần Thụ từ lâu để tiến về chỗ thông đạo của Nhân Đàn.

Đương nhiên, khi Khương Hy đến được chỗ đó thì đã là chuyện của bốn ngày sau. Vốn dĩ với tốc độ của tiểu Hoàng thì đáng lý ra không lâu thế nhưng vì hắn không biết đường xuống nên mới phải bỏ công sức ra để tìm.

Bản thân các đại tông môn đương nhiên có cách lưu lại đường xuống để đưa cho các thiên kiêu, lấy địa vị ngũ trưởng lão ngày trước của Khương Hy, hắn tự nhiên dư sức được xem nhưng khi đó hắn lại lựa chọn không xem.

Bởi một đời người chỉ có thể vào Thượng Dao Thiên Trì một lần thôi, hắn đâu biết được bản thân sẽ được trọng sinh sống lại một đời khác chứ. Nếu biết được thì hắn đã sớm dành trọn một đời trước để chuẩn bị kỹ càng hơn cho lần trọng sinh này rồi.

Mặt khác, nhờ có linh nhãn nên quá trình tìm đường của hắn cũng nhanh hơn rất nhiều so với dự kiến, từ đó liền nhanh chóng trở về được chỗ hòn đảo nổi nho nhỏ ngay lúc đầu kia.

Khương Hy trèo xuống người tiểu Hoàng rồi vươn vai hít một ngụm thanh khí, đồng thời quay lưng lại nhìn về phía khối lục địa khổng lồ kia.

Khoảng thời gian này thật sự rất vất vả nhưng thành quả nhận lại được thực sự rất đáng để hắn nhận mấy lần bị thương liên tiếp này.

Thánh Mẫu Dao Trì hạ sinh thành công, thiên địa linh khí của Thượng Dao Thiên Trì cũng có chút hơi mỏng lại so với lúc trước, có lẽ nàng đã rất mệt mỏi rồi.

Bất quá đứa bé được hạ sinh an toàn là Khương Hy cảm thấy an lòng nhất, bởi như vậy hắn mới chân chính nhận được thù lao.

Còn nguyên nhân tại sao hắn biết được thì rất đơn giản, đó là vì đạo cấm chế ở trong người hắn đã biến mất.

Thánh Mẫu đưa thù lao trước tự nhiên cần phải có cấm chế đảm bảo hắn sẽ làm việc, cấm chế này rất cường đại, xem như hắn lấy lại thực lực đỉnh phong của đời trước thì cũng không cách nào phá giải được.

Nếu hắn không thực hiện giao dịch mà ôm thù lao bỏ chạy thì cấm chế tự khắc sẽ khởi động lên tru sát hắn. Nếu hắn thực hiện giao dịch nhưng không thành công thì đạo cấm chế này sẽ trở thành thủ đoạn xóa bỏ ký ức của hắn về ‘thù lao’ ở trong đầu.

Cũng may, hắn hoàn thành giao dịch một cách xuất sắc, không rơi vào trường hợp nào trong hai trường hợp trên.

Thù lao này có chút bất ngờ đối với hắn, chỉ cần hắn thành công làm theo được như những gì nó đề cập thì Nguyên Anh cảnh đã sớm là chuyện trong tầm tay.

Đương nhiên, để chắc chắn hơn thì hắn cũng cần bỏ ra vài năm để nghiên cứu.

Quan sát Thượng Dao Thiên Trì qua một lượt, Khương Hy liền hướng tiểu Hoàng mỉm cười nhẹ rồi dùng tay vỗ vỗ vào Túi Linh Thú ở bên hông.

Tiểu Hoàng có chút không nguyện ý lắm nhưng rốt cuộc vẫn phải thành thành thật thật hóa thành kim quang chui vào bên trong.

Thông đạo của Nhân Đàn chỉ có Nhân Mạch Trúc Cơ mới đi được, tiểu Hoàng không thuộc mạch nào cả, lại càng không phải là nhân loại nên chỉ có nước vào Túi Linh Thú thì mới không bị thông đạo bài xích.

Sau đó, hắn từ tốn đi bộ đến bờ rìa của hòn đảo rồi nhảy xuống. Ngay tức khắc, một thông đạo hoàng kim xuất hiện bao bọc lấy hắn rồi kéo xuống bên dưới.

Đúng vậy, là kéo xuống.

Tốc độ ‘rơi’ của hắn phải nói là nhanh đến cực điểm nhưng toàn thân lại không chịu phải một chút ma sát nào đối với không khí cả, đó là bởi thông đạo này đang bảo hộ hắn.

Hắn là Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ, là chìa khóa khai mở thông đạo cũng như đóng nó lại, thông đạo nhất định sẽ không bao giờ để cho hắn chịu thiệt.

Cho đến khi gần đến được Nhân Đàn thì tốc độ rơi đột ngột lại giảm đi một khoảng lớn rồi từ tốn đưa hắn tiếp đất.

Ngay khi hai chân hắn chạm vào đỉnh của kim tự tháp thì thông đạo hoàng kim cũng biến mất, trần nhà bên trên Nhân Đàn theo đó liền khép lại không còn chút vết tích nào gọi là khai mở nữa.

Khương Hy bình tĩnh nhắm mắt lại dang hai tay ra hai bên rồi cảm thụ nhân tức ở xung quanh. Theo đó, pháp lực của hắn cũng lần lượt khôi phục lại rất nhanh.

Đây cũng xem như là điểm lợi nhất của Nhân Mạch Trúc Cơ, chỉ cần là nơi đông người hoặc nơi đặc thù như Nhân Đàn đây thì muốn khôi phục bao nhiêu cũng được.

Rất thoải mái.

Sau đó, Khương Hy hít vào một hơi rồi cởi quần áo ra để tiến xuống dưới linh tuyền ngâm mình một chút. Toàn bộ Thượng Dao Thiên Trì chắc cũng chỉ có mỗi nơi này mới khiến hắn chân chính thả lỏng toàn thân ra được.

Mặt khác, hắn cũng không ngại ba người Tuyết Giang Thiên Thu hiện thân ra. Nguyệt Sư trong mắt bọn hắn bây giờ đảm bảo là hung thần ác sát, không đời nào bọn hắn dám đi xuống bằng con đường này.

Cho nên nơi này gần như đã trở thành con đường độc quyền của hắn rồi, muốn dùng thế nào tự nhiên đều là việc của hắn.

Thiên địa linh khí ở bên trong linh tuyền theo sự hấp nạp của Thực Dục Thiên liền liên tục tiến vào thể nội Khương Hy. Đồng thời, hắn cũng tận dụng thiên phú thiên sinh linh thức của mình để phân tâm ra làm hai nhiệm vụ.

Đầu tiên là hấp thụ thiên địa linh khí cùng nhân tức của Nhân Đàn để khôi phục thực lực, thứ hai là điều động Thực Dục Thiên triệt để hấp thụ Thái m chi lực trong thể nội.

Thái m chi lực không hổ danh là một trong những lực lượng nguyên bản nhất trong tu chân giới, Khương Hy mất mấy ngày liền vẫn không hoàn toàn hấp thụ được chúng.

Nhưng may một chỗ là chúng cũng không quay ra cắn trả như cái cách Địa Khí từng làm nên hắn vẫn có thể từ tốn nghiên cứu cách hấp thụ được.

Vừa vặn chiều thời gian ở trong chính điện Nhân Đàn lại chậm hơn rất nhiều so với ngoại giới nên hắn cũng có nhiều thời gian để vừa trị thương vừa đề thăng Thực Dục Thiên.

Khương Hy đã nhập định vào trạng thái tu luyện thì tiểu Hoàng cũng không nằm yên ở bên trong Túi Linh Thú, nó nhanh nhảu thoát ra ngoài rồi từ tốn nằm trên đất ngáp một cái dài rồi đi ngủ.

Theo hành động đó của nó, thiên địa linh khí ở xung quanh liền tụ tập về rồi thẩm thấu vào bên trong thể nội.

Một người một mèo cứ vậy mà tu hành không để tâm đến ngoại giới.

Bất tri bất giác, bốn ngày nữa lại trôi qua.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.