Huyền Lục

Chương 565: Đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại



Đột phá Ngưng Dịch cảnh, Khương Hy cũng thành công vượt đạo khảm quan thứ hai trên con đường tu hành của mình, hắn dám cá hiện nay có lẽ cũng chỉ có mỗi hắn, Quỳ Liên cùng Diệp Vân Hy là đột phá đến cảnh giới này thôi.

La Huyền Tử có Thiên Mạch Trúc Cơ, tu hành đương nhiên nhanh nhưng muốn đột phá Ngưng Dịch cảnh thì ít nhất phải cần đến một năm nữa thì thời cơ mới chín muồi.

Lại nói đến La Huyền Tử, tên này hiện nay cũng được xem là thanh danh đại trướng, không ai không biết. Bởi trong Đại Hội Tranh Tài năm năm trước, hắn thành công đạt đến vị trí thứ nhất, trở thành đầu lĩnh của Thập Đại Thiên Kiêu.

Người đứng thứ hai không ngoài dự kiến, là Hiên Minh, lần đó hắn thua trong tay La Huyền Tử nửa chiêu, tình tiết cuộc chiến thế nào thì Khương Hy không nắm rõ nhưng đại khái cũng không quan tâm lắm.

Thứ nhất hay thứ hai thì cũng đều là Thập Đại Thiên Kiêu cả.

Khác biệt duy nhất trong lần Đại Hội Tranh Tài này là có hai người thuộc Hoàng Triều xuất hiện trong danh sách Thập Đại Thiên Kiêu.

Một là Hàn Minh Nguyệt, xếp vị thứ bảy.

Hai là thập ngũ hoàng tử Đại Tinh, xếp vị thứ mười.

Hai người này nhập bảng thì đồng nghĩa với có hai người thuộc Thập Đại chính phái bị đánh rơi khỏi bảng. Đó là Lăng Vân cùng Quan Mộng Hân.

Ban đầu, Khương Hy còn nghĩ hai người này đánh thua nhưng như thế thì quá vô lý, Lăng Vân có kiếm trận, xem như đạo tâm sập đổ thì tạm thời cũng không ảnh hưởng chiến lực của hắn. Quan Mộng Hân lại càng là truyền nhân của Huyền Thủy Am, thực lực không hề yếu.

Trên thực tế, hai người này vốn không hề tham dự Đại Hội Tranh Tài, chỉ cử một người đi đại diện thôi, còn nguyên do vì sao không đi thì hai đại thế lực kia không chiếu cáo thiên hạ, mặc thiên hạ muốn nghĩ sao thì nghĩ.

Riêng Quan Mộng Hân như thế nào thì Khương Hy không rõ nhưng cá nhân hắn lại rõ tình huống của Lăng Vân, bởi Lân đã báo tin cho hắn biết.

Ngay sau khi Lăng Vân trở về Kiếm chu ngày hôm đó thì Khoái Kiếm Mạch Chủ đã nhìn ra tâm tình của Lăng Vân có chút hơi khác, vì vậy nàng trực tiếp sử dụng bí pháp Thiên Kiếm Vấn Tâm để kiểm tra.

Kết quả không ngoài dự liệu, Lăng Vân mất đi đạo tâm trung kiên với Kiếm đạo của mình. Chuyện này làm toàn bộ những người ở trên Kiếm chu ngày hôm đó giật mình không thôi.

Đạo tâm của Lăng Vân không còn thì thân phận Kiếm tử của hắn sẽ bị thu hồi, đáng tiếc là Sát Kiếm Mạch Chủ - Kiếm Minh chân nhân vẫn đang bế quan nên không giải quyết chuyện này. Hai vị Mạch Chủ khác cũng không tiện xen miệng vào chuyện của Mạch khác nên chỉ bảo trì quan sát.

Về phần Kiếm Thánh, Lân không nghe thấy tin gì hết, chỉ nghe phong thanh từ các đệ tử khác thôi nhưng mỗi lời nói lại khác nhau, không có chút thống nhất nào cả nên trực tiếp bỏ qua luôn.

Còn Lăng Vân, tên này cũng không phải là đèn dầu đã cạn, Khương Hy là người hiểu rõ tình huống của hắn nhất, hắn nhất định đã cảm nhận được một cánh cửa khác rồi.

Cho nên trong khi Kiếm Minh chân nhân còn chưa xuất quan thì Lăng Vân đã tự mình tiến vào Kiếm Mộ để tự mình chịu phạt, chờ ngày chân nhân xuất quan rồi tự mình đến để thỉnh tội.

Người ngoài không biết Kiếm Mộ chứ Khương Hy thì rõ mười mươi, nơi đó cực kỳ âm u, chuyên được dùng để giam giữ phạm nhân do Kiếm Tông bắt về.

Đáng lý ra chỗ đó phải được gọi là Kiếm Ngục mới đúng nhưng vì những kẻ bị bắt vào trong gần như chẳng có ai sống sót đi ra cả, tất cả đều táng thân ở bên trong nên từ đó về sau, Kiếm Ngục mới chính thức trở thành Kiếm Mộ.

Thân sa vào mộ, hồn về với đất.

Lăng Vân tự mình đi về đó nói thẳng ra là đi tự sát nhưng không hiểu sao, Khương Hy có cảm giác lành lạnh ở sống lưng.

Nếu Lăng Vân không chết ở trong thì ngày hắn đi ra, Khương Hy chắc phải trốn tạm một thời gian vậy.

. . .

. . .

Quay lại thực tế, Khương Hy đưa tay lên rồi dùng mắt nhìn quanh cơ thể mình một chút. Thân thể của hắn vẫn bình thường, không có gì khác lạ. Chỉ là hắn có cảm giác trọng lượng của mình nặng hơn đôi chút thôi.

Đây cũng không phải chuyện gì lạ, trọng lượng của tu sĩ phụ thuộc khá nhiều vào lượng thiên địa linh khí trong thể nội, nay Khương Hy đã cô đọng chúng thành dạng ‘lỏng’, đồng thời cũng hấp nạp thêm không biết bao nhiêu Thủy linh khí mới nữa nên trọng lượng cơ thể tăng cũng là chuyện bình thường.

Hắn đưa mắt nhìn về phía biển ở trước mắt, trong đầu suy nghĩ một chút liệu có nên thuận thế nhảy xuống đó tắm một chút không. Nhưng suy đi tính lại thì hắn quyết định không làm thế nữa, trực tiếp lấy bộ da của Tiêu Nguyên ra mang vào rồi mặc lại y phục của đệ tử nội môn.

Biển không phải là nơi tốt đẹp để tắm rửa, hiểm họa hải thú tồn tại vẫn luôn canh cánh ở trong lòng hắn. Huống hồ bây giờ còn đang là nửa đêm, vừa trùng với khoảng thời gian hoạt động của yêu thú.

Nhảy xuống biển ngay bên giờ là lựa chọn không khôn ngoan, Khương Hy cũng không điên đi quyết định một việc chết người như vậy.

Mặc lại y phục, chỉnh trang lại đầu tóc cùng con mắt ra thì hắn mới hài lòng với bộ dạng của bản thân mình.

Năm năm nay vẫn luôn liên tục sử dụng bộ dạng này để gặp người nên hắn cũng dần dần quen với cái tên ‘Tiêu Nguyên’ này luôn rồi.

Khương Hy đưa mắt nhìn lên tinh hải trên bầu trời một chút rồi mỉm cười, sau đó, thân hình hắn lập tức tiêu thất ngay tại chỗ.

Hắn không lựa chọn tiếp tục đả tọa để củng cố tu vi bởi tu vi của hắn vốn đã được củng cố rối. Cách bố trí vòng luân pháp lực ở trong thể nội hắn bây giờ chính là cách ổn định tu vi phù hợp nhất với công pháp hắn tu luyện. Đả tọa tu hành không thể nào so sánh được với cách này.

Mặt khác, trong suốt năm năm này, tu vi của Khương Hy không phải là thứ duy nhất tăng trưởng, chiến kỹ của hắn mới là thứ được tăng trưởng nhiều nhất ở đây.

Đầu tiên phải kể đến Nhân Gian Hành Tẩu, đây là môn bộ pháp Khương Hy ưng ý nhất trong tất cả, đồng thời, hiện nay hắn cũng đã vô hạn tiếp cận với đại thành chi cảnh rồi, chỉ cần thành công đột phá Kim Đan cảnh là nước chảy mây trôi vào đại thành thôi.

Tốc độ của hắn hiện nay cực kỳ nhanh, có thể xưng là vô địch dưới thuấn. Xem như hắn đánh không lại tu sĩ Kim Đan cảnh hàng thật giá thật thì vẫn có cơ hội để chạy thoát.

Thứ hai là Thiên Nguyệt Thoái Phá, nhờ có Thái m chi lực của Hàn Minh Nguyệt để lại, Khương Hy về cơ bản đã rút ngắn quá trình đại thành được thức thứ hai - Bán Nguyệt. Bây giờ không cần trợ giúp của ngoại lực nữa thì hắn cũng có thể tự mình gọi ra hư ảnh được.

Thứ ba là Thiên Nguyệt Cửu Trảm, đây là môn chiến kỹ nằm trong tam đại truyền thừa của Thiên Nguyệt Tông, Khương Hy tương đối ưa thích môn chiến kỹ này bởi hắn học rất nhanh, nhanh một cách dọa người.

Thiên Nguyệt Cửu Trảm phân biệt có tổng cộng chín thức, bắt đầu từ Nhất Nguyệt và kết thúc bằng Cửu Nguyệt. Môn chiến kỹ này đơn thuần là một môn đại sát khí, dựa theo mô tả thì sau khi kết thúc chín trảm thì đối phương tuyệt đối sẽ vong mạng.

Hiện nay, Khương Hy đã đi được nửa đường, vừa vặn tu luyện đến Ngũ Nguyệt nhưng cũng tạm thời dừng tại đây bởi pháp lực của hắn XhbBK không đủ, cần phải đột phá Kim Đan cảnh thì mới tiếp tục tu luyện được.

Nhưng không sao, chiến lực tăng mạnh là hắn được giảm bớt khá nhiều áp lực khi thực hiện nhiệm vụ ám sát rồi.

Cuối cùng là Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ, môn thần thông này gần như là bùa bảo hộ của Khương Hy đối với các đối thủ chuyên dùng toán mệnh thiên cơ cùng với truy quét linh thức.

Hắn bây giờ vẫn đang ở tiểu thành chi cảnh nhưng phạm vi bị toán mệnh thành công cũng đã được thu hẹp lại không ít, từ hai trăm dặm nay chỉ còn hơn một trăm dặm đôi chút thôi.

Cũng như những môn chiến kỹ khác, hắn cần phải đột phá Kim Đan cảnh thì mới có thể bước qua được đạo quan ải kia.

Kim Đan cảnh là một bước đi rất quan trọng, đồng thời cũng là dấu mốc khó quên trên con đường tu hành. Bởi cảnh giới này tại nơi đâu cũng đã được xưng là cường giả rồi, nhất là trong thời đại lão tổ Nguyên Anh cảnh không xuất thủ.

. . .

Khoảng một tiếng sau khi di chuyển yên lành, Khương Hy đột nhiên lóe mình lên trên một ngọn thân cây, ánh mắt có chút hơi híp lại nhìn về phía trước.

Trước mặt hắn bây giờ là một thôn xóm tương đối nhỏ nhưng bộ dạng bên ngoài thì không hề nghèo nàn một chút nào cả, chí ít nhà cửa đều khang trang, dân chúng đều ăn mặc sạch sẽ gọn gàng.

Chỉ có điều số dân chúng này hiện nay đều đang bị bắt trói ra ngay giữa bãi đất trống trung tâm thôn, xung quanh bị bao vây bởi một đám thổ phỉ mặt mũi bặm trợn, trên thân xuất hiện không biết bao nhiêu vết sẹo lớn trông rất dữ tợn.

Mấy tên này ỷ thế cướp bóc nên luôn đưa mặt mũi dữ tợn của mình hù dọa những người dân nơi đây. Nhất là mấy đứa trẻ, đứa nào cũng bật khóc nhưng lại bị những người lớn tuổi hơn nhanh chóng đưa tay ra bịt miệng lại, sợ làm ồn quá sẽ bị đám thổ phỉ giết chết.

Tùy tiện trở về Cửu Tiêu Tông thôi mà cũng bắt gặp phải một tràng cảnh cướp bóc phổ biến trong nhân gian rồi, cũng còn may đám thổ phỉ này không giở trò cưỡng hiếp, nếu không Khương Hy bắt buộc phải ra tay sớm.

Còn nguyên nhân tại sao đám thổ phỉ này không giở trò đó ra thì đơn giản lắm, trong thôn này không có người nào đẹp, đa phần nữ nhân thì đều là phụ nhân có tuổi cùng trẻ em cả.

Nếu đến trẻ em mà nhóm người này cũng không buông tha thì hắn nhất định sẽ dùng Tỏa Hồn Phù Trận kéo hết toàn bộ linh hồn của bọn hắn ra rồi luyện chế pháp khí phòng thân, vĩnh viễn không được để đám này chuyển thế siêu sinh.

Khương Hy không phải người của Chính Phái, cũng không mang tinh thần hiệp nghĩa quá nặng, hắn đã sớm qua cái thời tư tưởng ấy lâu lắm rồi nhưng cũng không đồng nghĩa với việc hắn vô tình.

Nếu hắn không thấy thì hắn sẽ không xuất thủ, đằng này mọi sự đã ở rành rành trước mắt, hắn không xuất thủ cứu giúp thì cũng quá làm trái với lương tâm rồi.

Hắn phóng linh thức của mình ra rồi kiểm tra một chút xem số lượng đám thổ phỉ này bao nhiêu, hơn nữa hiện đang phân bổ ra những nơi nào.

Sau khi xác nhận xong thì hắn liền từ tốn tế phi kiếm ra rồi phi hành đến phụ cận. Ngay khi hắn xuất hiện thì một cơn gió liền thổi đến cuốn đi mấy tên thổ phỉ bay lên trên trời rồi đập mạnh xuống đất.

Mấy tiếng la hét vì đau đớn vang lên không ngừng, sự tình diễn ra quá nhanh, đám thổ phỉ trên mặt đất còn chưa kịp hoàn hồn thì một luồng bạch quang đột nhiên tỏa ra từ trên trời.

Toàn bộ không kể là dân chúng hay thổ phỉ đều đồng loạt nhìn hết lên trên, phát hiện Khương Hy đang đạp phi kiếm lơ lửng giữa không trung, xung quanh còn được bao phủ bởi một luồng bạch quang phi thường thần thánh.

“Bái kiến thượng tiên!”, vị lão giả lớn tuổi nhất trong số dân chúng liền kích động vội vàng quỳ bái, muốn bao nhiêu thành kính có bấy nhiêu thành kính.

Theo hành động của lão, những dân chúng khác cũng bắt đầu hoàn hồn lại, trên gương mặt xuất hiện không biết bao nhiêu là ý cười rồi nhanh chóng quỳ lạy cung kính không kém.

“Bái kiến thượng tiên! Mong thượng tiên cứu mạng chúng con!”.

“Mong thượng tiên cứu mạng chúng con!”.

Đám thổ phỉ thấy Khương Hy ngay lập tức tái hết cả mặt mày, có tên thì sợ sệt vội vàng quỳ xuống, có tên thì sợ hãi quay đầu bỏ chạy.

Đáng tiếc, vế sau lại nhiều không biết bao nhiêu lần vế trước.

Gọi là ‘đáng tiếc’ bởi rất đơn giản, đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại thôi.

Khương Hy từ tốn phất tay, phù văn chữ ‘băng’ ở trên cánh tay hắn liền sáng lên, theo đó, đám thổ phỉ đang bỏ chạy kia liền bị đóng băng thành mấy bức tượng ngay giữa đường. Những tên đang ẩn nấp ở khắp nơi trong thôn cũng không thoát được số phận tương tự.

Chỉ có một, hai tên quỳ lạy vì sợ sệt trước đó là không bị gì thôi. Bọn hắn không biết chuyện gì đã xảy ra với đồng bạn của mình nhưng bọn hắn có thể cảm nhận được cái lạnh truyền đến ở sau lưng.

Cái lạnh của sự sợ hãi.

Và cũng là của cái chết.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.