Huyền Lục

Chương 571: Thái thượng trưởng lão



Ngay từ lúc được phục chế lại, Thực Dục Thiên vốn dĩ đã không có chiêu thức, công năng duy nhất của nó là chuyển hóa pháp lực liên tục cho đến khi nó thành thể thuần túy nhất thôi.

Bây giờ, Thực Dục Thiên bước vào viên mãn chi cảnh, tốc độ chuyển hóa pháp lực của nó gần như là ngay tức khắc, đồng nghĩa với việc tốc độ ra chiêu cùng khoảng nghỉ giữa các chiêu của Khương Hy cũng được thu ngắn lại rất nhiều.

Đây không ngờ là một điểm phi thường có lợi trong thực chiến nhưng khổ nỗi là cá nhân hắn lại không có thần thông diễn sinh từ thực dục ý cảnh.

Nhưng biết sao được, ngay từ đầu vốn đã không có chiêu thức rồi. Bất quá thực dục ý cảnh cũng khá là hữu dụng đối với việc tu hành.

Nếu sắc dục ý cảnh có thể cho Khương Hy định vị được từng cá nhân một bất chấp mọi thủ đoạn che giấu cùng gia trì sức mạnh của Trầm Nê Sắc Hồn thì thực dục ý cảnh lại có tác dụng . . . tầm bảo rất đáng sợ.

Nhìn vào mặt chữ, ‘thực’ trong thực dục có nghĩa là ăn uống nhưng nếu nhìn vào nghĩa của nó đối với tu hành thì ‘thực’ là bất cứ thứ gì Khương Hy ham muốn hấp nạp vào cơ thể của mình.

Có thể là thiên địa linh khí, có thể là linh thạch, linh tài, hoặc thậm chí có thể là Bát Trân.

Chỉ cần hắn ham muốn hấp nạp thứ gì vào trong người thì thực dục ý cảnh đều có thể giúp hắn tra xét trong phạm vi nằm ngoài linh thức. Nếu thứ đó tồn tại thì hắn nhất định sẽ tìm ra được ngay.

Điểm đáng sợ của thực dục ý cảnh là ở hai chữ ‘nằm ngoài’ tức nó đã không đơn giản là sự chưởng khống của linh thức nữa rồi.

Trước mắt, Khương Hy chỉ mới ngộ ra nên vẫn chưa có nhiều thời gian để nghiên cứu thêm, đợi làm xong việc rồi rời khỏi Cửu Tiêu Tông đã thì hắn sẽ tính tiếp.

Hắn từ tốn vươn vai lên duỗi cơ thể một chút rồi thay lại bộ dạng của Tiêu Nguyên cùng thu phù trận vào Trận Bàn. Sau đó hắn ra ngoài tiến thẳng về động phủ tại Biến Thiên Phong.

Hắn dành mười lăm năm tại Cửu Tiêu Tông, về cơ bản thì một vài nhân quả lắt nhắt cũng đã giải quyết xong rồi, bây giờ chỉ còn đại nhân quả là Nhân Võng nữa là xong.

Từ hai năm trước, Khương Hy đã sớm hoàn thiện phù trận của mình nhưng hắn vẫn chưa động thủ bởi hắn còn phải đợi thời điểm đột phá Kết Đan cảnh đã. Chỉ có thiên địa linh khí nồng đậm như trong tu luyện thất mới đủ để chèo chống hắn qua được một ải này.

Bây giờ mục đích cũng đã hoàn thành, đây cũng là lúc hắn phải đặt dấu chấm hết cho kế hoạch kia cũng như nhân quả của hắn.

Hắn nhanh chóng thu dọn lại hết một số thứ cần mang theo, đồng thời cũng xóa bỏ đi dấu vết tồn tại của Tiêu Nguyên trong động phủ này. Tiếp theo, hắn cởi bỏ hết y phục cùng lớp da ở trên người xuống rồi hóa trang trở lại thân phận ‘Vô Nhai’.

Đương nhiên, hắn không quên di chuyển tòa phù trận do Minh Kính trưởng lão họa ra giúp hắn sang để hắn có thể che mắt được những đại lão Nguyên Anh cảnh khác khi trông thấy bộ dạng này.

Làm hết những chuyện đó xong, Khương Hy bắt đầu khoanh chân lại trên bồ đoàn rồi tập trung linh thức của mình bắt đầu kích hoạt phù trận bên trong Công Thư Lâu.

Bởi vì hắn ngưng kết được Hồn Đan nên cường độ linh thức của hắn bây giờ phải nói là phi thường đáng sợ, tu sĩ Kim Đan cảnh sơ kỳ đã không cách nào so cường độ linh thức với hắn được nữa rồi.

Hơn nữa sự tồn tại của Hồn Đan còn khiến khả năng khống lực của hắn gia tăng thêm khoảng ba thành so với khả năng hiện tại của hắn. Bình thường thì khả năng khống lực của hắn vốn đã ngang cấp với Định Thần cảnh nhưng cao hơn ba thành thì chí ít cũng ngang ngửa với lại Thần Du cảnh hoặc Minh Tâm cảnh.

Chỉ mới nghĩ thôi mà đã thấy kinh người rồi, nếu độ qua Cửu Kiếp Hồng Lôi nữa thì không biết hệ quả sẽ còn khoa trương đến mức nào nữa đây.

. . .

Theo sự điều động linh thức của hắn thì cùng lúc đó tại Công Thư Lâu, các chuỗi phù văn hồng quang ngay lập tức được phát động, một rào chắn vô hình đột nhiên xuất hiện bao phủ lấy xung quanh bản ghi chép Nhân Phù, ngăn cách nó cùng với những quyển sách xung quanh khác.

Sau đó, một ngọn Dục Hỏa liền bùng lên rồi thiêu đốt nó đi rất chóng vánh nhưng ngay lúc đó, dị biến đột nhiên phát sinh.

Dục Hỏa vốn đang thiêu đốt hết chín thành của bản ghi chép Nhân Phù thì bất chợt tắt lịm đi mất, đồng thời toàn bộ phù văn được ẩn giấu ở toàn bộ ba tầng lầu trong Công Thư Lâu cũng đồng loạt bị tiêu hủy không còn chút vết tích nào.

Biến Thiên Phong.

Khương Hy giật mình, hai mắt để lộ ra sự kinh hãi không ngớt. Hắn không biết bên kia đã phát sinh ra chuyện gì nhưng toàn bộ phù trận bị tiêu hủy ngay trong một nốt nhạc nhanh như thế thì đối phương chắc chắn là một Nguyên Phù Sư.

Thế là hắn liền dùng Hắc Trúc Bút họa ngay cấm tự Bạch Dương, mượn tòa đại trận khổng lồ này của Cửu Tiêu Tông để trốn. Trong chớp mắt, bạch quang xuất hiện ở xung quanh bao phủ hắn lại rồi kéo vào bên trong hư không.

Khí tức triệt để tiêu biến đi mất, động phủ cũng rơi vào trong một khoảng tĩnh lặng vô tận.

Thương Thiên Phong - Công Thư Lâu.

Ngay tại lúc tòa phù trận của Khương Hy bị phá hủy, Dục Hỏa cũng không còn gì để duy trì nên tự khắc tán đi nhưng trước khi nó biến mất hoàn toàn thì đã có một người nhìn rõ được mọi việc.

Người này là một lão nhân tiên phong đạo cốt, ngoại hình hiền lành chất phát dễ gây thiện cảm với người đối diện. Lão mang một bộ đạo bào màu xanh đã có chút sờn cũ, nhìn qua không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng rồi.

Lão từ tốn đưa tay ra phất nhẹ một cái, ngay lập tức, bản ghi chép Nhân Phù tàn khuyết cháy than liền bay vào trong lòng bàn tay.

Dục Hỏa thiêu đốt rất mạnh nhưng vì lão ra tay kịp thời nên cũng không thể thiêu đốt toàn diện được. Chỉ là lấy tu vi của lão thì cũng không cách nào phục chế lại được bản ghi này nữa.

Đại bộ phận đã cháy rụi rồi, nếu còn phần nào có thể đọc được thì ắt hẳn đó là chữ ‘Nhân’ nằm ở mặt bìa ngoài. Lão nhân cảm thấy có chút thú vị đối với một chữ này, bởi lão nhận ra nó.

Đây là chữ của Phù Linh chân nhân.

Lão cũng có chút ngạc nhiên là trong Công Thư Lâu lại có một thứ ghi chép bằng bút tích của Phù Linh chân nhân mà lão không hề hay biết.

Còn về phần tại sao nó bị cháy thì lão cũng không để ý lắm, sách cũng đã cháy rồi, truy lại căn nguyên cũng không thể khôi phục nó lại được.

Sau đó, lão cầm bản ghi cháy nát ấy tiến ra bên ngoài quầy gần cửa, cước bộ rất từ tốn, bộ dáng rất ung dung nhưng kỳ lạ ở chỗ là những người ở xung quanh không một ai có thể nhìn thấy lão cả.

Kể cả vị trưởng lão học giả ngồi ở ngoài cửa kia cũng không thấy cho đến khi lão mở miệng ra nói:

“Vũ Minh, đi Chấp Pháp Điện chịu phạt đi”.

Vũ Minh là đạo hiệu của vị trưởng lão học giả kia, lão vừa nghe thấy thanh âm này là toàn thân liền giật bắn đứng lên rất thẳng tắp, đồng thời cũng vội vàng quay lại ôm quyền cúi người cực kỳ sâu.

“Tham kiến Hồng thái thượng”.

Lão nhân được gọi là Hồng thái thượng kia không đáp lại lời của Vũ Minh, chỉ nhẹ nhàng nâng bản ghi lên rồi chỉ vào đó. Vũ Minh thấy vậy liền âm trầm sắc mặt lại, hiển nhiên đã biết lý do tại sao phải đi Chấp Pháp Điện rồi.

Công Thư Lâu xảy ra chuyện mà lão lại không phát giác ra một chút nào hết, phải để cho Hồng thái thượng tự mình ra tay, bị phạt cũng đáng.

Vũ Minh thở dài một hơi rồi ôm quyền khom người nói:

“Đệ tử xin lĩnh mệnh”.

Nói xong, lão liền trực tiếp quay lưng đi ra ngoài rồi ngự kiếm tiến về phía Chấp Pháp Điện để nhận tội. Thông thường, chuyện xảy ra trong Công Thư Lâu thì nên sử dụng luật lệ của Công Thư Lâu để xử lý, bất quá tình huống bây giờ có chút hơi đặc biệt.

Đó là Công Thư Lâu vô chủ, một ngày chưa định ra ngũ trưởng lão kế tiếp thì mỗi lần phát sinh chuyện gì thì nhất mạch Công Thư Lâu đều sẽ hướng Chấp Pháp Điện để chịu phạt.

Đương nhiên, không mấy ai trong mạch nguyện ý chịu tình cảnh như vậy nhưng vì Vệ Khắc Nguyên đã cường thế ép luật lệ này xuống rồi nên cũng chẳng ai dám hó hé gì nữa.

Tại Cửu Tiêu Tông, ai cũng biết Vệ Khắc Nguyên là bằng hữu thân cận của Phù Linh chân nhân, một khi chân nhân xảy ra chuyện thì Vệ Khắc Nguyên tự nhiên sẽ tạm thời quản được luật lệ của Công Thư Lâu.

Thương Nguyên chân nhân chưa tìm ra được ngũ trưởng lão đời kế tiếp nên cũng âm thầm chấp nhận hành động này của Vệ Khắc Nguyên, cốt là để duy trì mọi hoạt động trong tông vẫn được diễn ra như thường.

. . .

Vũ Minh vừa rời đi thì Nghiêm trưởng lão liền tiến vào bên trong, trông thấy Hồng thái thượng thì đôi mắt liền mở to đầy kinh hỉ, sau đó vội vàng chạy đến quỳ xuống hành lễ:

“Nghiêm Khoan xin thỉnh an sư thúc tổ”.

Thanh âm của hắn nghe cực kỳ mềm mại, tựa như đứa trẻ chưa vỡ giọng vậy, chưa kể là hắn nói lại rất lớn nữa nên rất dễ dẫn đến sự chú ý của người khác.

Nhưng thực tế thì không, ngay khi Nghiêm Khoan tiến vào thì Hồng thái thượng đã sớm tạo ra một lớp màn chắn vô hình ngăn cách không gian xung quanh lão với thế giới bên ngoài rồi. Lấy quan hệ giữa hai người, Hồng thái thượng đoán ra được một nước này cũng không lạ.

Lão mỉm cười nói:

“Được rồi, tiểu tử ngươi cũng không còn nhỏ, nên có phong phạm của một vị lão tổ đi”.

Nghiêm Khoan đứng dậy rồi cung kính đáp:

“Sư thúc tổ quá lời, bối phận của ngài vẫn rất cao, ta không thể loạn được”.

Hồng thái thượng cười cười hiền hòa, bộ râu của lão liền run nhẹ lên. Trong mắt người ngoài, nhóm người Thương Nguyên, Vệ Khắc Nguyên mới là người có bối phận cao nhất tại Cửu Tiêu Tông cùng tu chân giới nhưng thực chất thì không phải.

Bởi các đại thế lực vẫn luôn tồn tại một chức vị gọi là thái thượng trưởng lão, tức là cấp bậc cường giả Nguyên Anh cảnh của thế hệ trước thế hệ hoàng kim. Hồng thái thượng là một trong số ít thái thượng trưởng lão còn sót lại của Cửu Tiêu Tông và địa vị của lão cũng cao dọa người.

Lão là ngũ trưởng lão tiền nhiệm của Công Thư Lâu, đồng thời cũng là sư phụ của Phù Linh chân nhân.

Phù Linh chân nhân có thể nói là người duy nhất tại Cửu Tiêu Tông trở thành ‘đệ tử’ chân truyền với độ tuổi cao nhất lúc được nhận. Hồng thái thượng khi ấy không nhìn trúng tư chất của lão nhưng lại nhìn trúng năng lực nghiên cứu công pháp hiếm có kia.

Công Thư Lâu cần nhất những người như vậy, hơn nữa Hồng thái thượng nhận thấy Phù Linh chân nhân rất cần cù không tranh với người khác nên cũng tận tình giảng dạy tu hành rất thành tâm.

Về sau Phù Linh chân nhân thành công tiến giai Nguyên Anh cảnh thì Hồng thái thượng liền vui không ngớt, lão liền trực tiếp truyền thẳng vị trí ngũ trưởng lão này cho chân nhân rồi lui về Ẩn Phong tiềm tu truy tìm đại đạo.

Lấy địa vị của Hồng thái thượng, từ lâu lão đã biết Phù Linh chân nhân tọa hóa rồi nhưng lão vẫn không để ý đến chuyện của Công Thư Lâu bởi lúc đó lão đang trong giai đoạn mấu chốt của tu hành nên không thể phân tâm ra được.

Cho đến ngày hôm nay lão mới xuất quan, tiện thể sang đây xem Công Thư Lâu một chút, vừa vặn lại bắt gặp phải một cuốn thư tịch đang bị thiêu đốt trong một tòa phù trận đầy tinh vi.

Lão tự hỏi nếu không phải lão vô tình đến đây thì jWiy6 có khi không ai biết đến sự tồn tại của quyển thư tịch này cũng nên. Thậm chí sâu xa hơn thì có lẽ cũng chẳng mấy ai biết được Cửu Tiêu Tông vừa bị người tính toán.

Lão nhìn bản ghi chữ ‘nhân’ cháy rụi ở trong tay một chút rồi hướng Nghiêm Khoan nói:

“Tiểu Khoan, nhiều năm nay trông coi Công Thư Lâu, ngươi có phát hiện ra kẻ nào đáng nghi không?”.

Nghiêm Khoan không mù, hắn đương nhiên nhìn ra thứ trên tay Hồng thái thượng là gì, từ đó liền đoán ra được nguyên nhân tại sao Vũ Minh lại tiến về phía Chấp Pháp Điện. Sắc mặt hắn trong chốc lát liền chuyển sang nét nghiêm trọng rồi bắt đầu nhớ lại.

Một lát sau, hắn lắc đầu nói:

“Bẩm sư thúc tổ, đệ tử không phát hiện ra kẻ đáng nghi nào”.

Nghe vậy, Hồng thái thượng gật đầu. Đột nhiên, ánh mắt lão có chút hơi đổi, khóe miệng liền mỉm cười đầy ý vị, lão đưa tay lên vuốt râu rồi nói:

“Có chút thú vị rồi đây”.

Vừa dứt lời, lão liền lóe mình lên rồi biến mất, để lại một mình Nghiêm Khoan đứng đó không kịp hiểu ra chuyện ‘thú vị’ ở trong lời lão là như thế nào.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.