Huyền Lục

Chương 581: Trầm Luân Trúc Cơ (1)



Khương Hy ngồi đả tọa trong mật thất của mình, nội tâm tĩnh mịch đến cực điểm, đồng thời trong đầu cũng đang suy nghĩ thử người vừa rồi là ai. Trong số hàng ngũ sát thủ Kim Diện thì người mạnh nhất hắn từng gặp có lẽ là Nguyệt Hải đà chủ - Bỉ Luân nhưng người vừa rồi lại mạnh hơn hẳn.

Hắn từng đặt chân vào cảnh giới Hóa Nguyên cảnh rồi nên đại khái cũng sẽ nhận ra người vừa rồi cũng là cảnh giới này. Bất quá mạnh thì mạnh nhưng vẫn yếu hơn Tuyết Lam rất nhiều, nếu dùng cảm giác để so sánh thì Khương Hy nghĩ Tuyết Lam hẳn cũng chỉ cần ba chiêu thôi là đủ miểu sát người này rồi.

Mặt khác, người này sở hữu linh thức cực kỳ cường đại và ẩn sâu bên trong đó vẫn luôn tồn tại một cỗ địch ý hướng đến chính bản thân hắn. Hiển nhiên, hắn cũng hiểu người này vốn là cùng một ruột với Tinh Hải đà chủ.

Trầm mặc một hồi, Khương Hy liền quyết định sau khi điều trị thương thế xong thì sẽ lập tức rời khỏi đây ngay, nội việc hít chung bầu không khí với những người có địch ý với mình thôi là hắn cũng đủ khó chịu trong người.

. . .

Cùng thời điểm đó tại Tinh Nguyên Thành.

Sâu bên trong nội phủ của Trầm gia, Trầm Luân ngồi đả tọa giữa một cái ao không quá lớn, xung quanh được bố trí hàng loạt linh thạch theo từng vị trí có sẵn để kết thành một tòa đại trận, trên người hắn bây giờ được khắc họa không biết bao nhiêu là đồ án phù văn lam quang.

Toàn thân hắn run rẩy đầy đau đớn, sắc mặt tái nhợt cùng mồ hôi đổ thành từng giọt một. Trầm Luân bây giờ đã không còn là Trầm Luân của năm đó nữa, hắn đã không còn giữ được nét thiếu niên không hiểu sự đời kia, ngược lại đã thêm vài phần ổn trọng của độ tuổi trung niên.

Trừ bỏ độ tuổi ra thì ngoại hình của hắn cũng đang ở trong giai đoạn trung niên, đây cũng không thể trách được hắn, nếu Khương Hy không bắt hắn đi theo con đường Nhân Mạch Trúc Cơ thì từ sớm mười năm trước hắn đã ăn Trúc Cơ Đan để đột phá rồi.

Một vài trưởng lão trong tộc không biết rõ nội tình nên cũng từng khuyến khích hắn nên dùng Trúc Cơ Đan để đột phá đi, dù sao cũng là đệ tử dòng chính, không thể mãi đặt chân ở cảnh giới Luyện Khí được. Nhưng đến cuối, hắn vẫn giữ được quyết tâm của mình.

Hơn ai hết, Trầm Luân hiểu rõ thực lực bây giờ của mình ra sao, mặc dù không thể hiện ra ngoài nhưng hiện tại hắn chính là một vị Phù đạo đại sư hàng thật giá thật, thiên phú Phù đạo của hắn phải nói là khoáng cổ tuyệt luân. Trầm gia lão tổ khi biết được việc này liền sợ than không thôi.

Trầm Luân rất tôn trọng Khương Hy, thậm chí còn ẩn ẩn vượt qua cả phụ thân hắn là Trầm Thiên nữa. Bởi Khương Hy là người dẫn hắn đi vào một con đường tu đạo mới, ân huệ này không thua gì ân tái tạo cả.

Vì vậy, mặc kệ những trưởng lão trong tộc nói gì, hắn vẫn sẽ quyết định nghe lời Khương Hy đến cùng.

Ở bên ngoài đại trận, Trầm Thiên cùng Trầm gia lão tổ nhìn về phía Trầm Luân ở giữa ao, trên mặt để lộ rõ nét lo lắng không ngừng. Nhất là Trầm Thiên, bây giờ hắn không có chỗ nào là giống một nhất gia chi chủ cả, ngược lại thì giống một phụ thân quan tâm lo lắng cho đứa con mình hơn.

Trong suốt hơn mười lăm năm nay, hắn quan sát con trai hắn rất kỹ nên hiểu rõ con trai hắn đã biến đổi như thế nào. Thực lực của cá nhân hắn không tồi, bây giờ đã sớm đạt đến Ngưng Dịch cảnh đỉnh phong, chuẩn bị bước vào Kết Đan cảnh nên ánh mắt hắn cũng không hề kém.

Hắn nhìn ra con trai hắn bây giờ có khi còn mạnh hơn một số trưởng lão ăn không ngồi rồi ở trong gia tộc nữa kia, cho nên hắn rất kỳ vọng vào lần đột phá Trúc Cơ cảnh này của con trai. Nhưng cùng lúc đó, hắn cũng có chút lo lắng bởi yêu cầu của Khương Hy ngày trước có chút hơi đáng sợ.

Bốn Mươi Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ.

Tầng cấp Trúc Cơ này tính ra là ngang với chính hắn cùng với lão tổ rồi. Trong suốt lịch sử của Trầm gia, cấp bậc này không tính là cao nhất bởi con trai đầu của hắn - Trầm Giác còn đạt được Ngũ Luân Địa Mạch Trúc Cơ tại bí cảnh của Địa Cung.

Nếu bây giờ Trầm Luân thành công đặt chân vào tầng thứ đó thì ngày sau của Trầm gia không cần phải lo lắng nữa, Tinh Nguyên Thành chắc chắn đã trở thành địa bàn hoạt động của một nhà bọn hắn rồi.

Bất quá Trầm Thiên hiểu, tầng thứ này không hề dễ đạt, năm đó hắn còn xém mất nửa cái mạng mới có thể chạm đến tầng thứ này đấy.

Trầm Thiên lo lắng, Trầm gia lão tổ hiểu nhưng lão khác với Trầm Thiên, lão từng là tộc nhân của Thẩm gia nên tầm mắt của lão cũng rất cao, lão biết yêu cầu của Khương Hy nghe thì vô lý nhưng thực chất Trầm Luân lại có thể đạt được dễ dàng.

Cách đây không lâu, Trầm Giác từng về thăm gia tộc một chuyến, khi đó, Trầm gia lão tổ đã cảm nhận được căn cơ trên người của Trầm Giác, căn cơ rất ổn nhưng nếu so ra với Trầm Luân thì còn kém không biết bao nhiêu bậc đâu.

Lão không biết Khương Hy đã cho Trầm Luân tu luyện cái gì nhưng căn cơ của Trầm Luân tuyệt đối rất đáng sợ, đạt đến Bốn Mươi Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ tuyệt đối không có vấn đề gì. Vấn đề ở đây là lão hiếu kỳ không biết hắn có thể đạt đến được tầng thứ nào thôi.

Sau đó, lão đưa mắt nhìn sang trung niên nhân ở bên cạnh, sự tồn tại của trung niên nhân này trong gia tộc cũng chỉ có mỗi lão cùng Trầm Thiên mới biết. Mấy ngày trước, trung niên nhân này đột nhiên xuất hiện ngay tại mật thất của lão rồi nói hắn là sư bá của Trầm Luân.

Đương nhiên, ban đầu lão không đời nào tin được, thậm chí còn định xuất thủ đánh nhau nhưng rất nhanh, lão liền biết bản thân mình không cách nào cử động được khi đối đầu với đối phương. Cho nên đành phải chấp thuận để đối phương đi gặp Trầm Luân.

Trải qua một đợt truyền âm, Trầm gia lão tổ không biết trung niên nhân này đã nói những gì với hậu bối của lão nhưng Trầm Luân đã trực tiếp nhận sư bá thì sẽ không sai đâu.

Trung niên nhân này không ai khác chính là Tuyết Lam, chỉ là vẻ bên ngoài hiện nay là kết quả của sự dịch dung thôi. Tại thời điểm này trong tu chân giới, Khương Hy đã biến mất không còn chút dấu vết cho nên tất cả các đại thế lực bắt đầu chuyển mũi nhọn sang Tuyết Lam.

Thực lực của Tuyết Lam không tồi, thậm chí là cực kỳ mạnh, chỉ cần lão tổ Nguyên Anh cảnh không động thủ thì hắn gần như có thể đi ngang thiên hạ. Dĩ nhiên, đó chỉ là mặt ngoài thôi, còn trong tối như thế nào thì không biết được.

Tuyết Lam có thể toán mệnh thiên cơ, từ đó liền tránh được đại đa số cao thủ nhưng nếu đối đầu với những kẻ mạnh hơn thì có chút hơi phiền. Chung quy lại, để an phận thì tốt nhất cứ nên dịch dung rồi hành sự thôi.

Trước đây hắn sẽ không hành sự như thế này bởi đó không phải tính cách của hắn nhưng kể từ sau khi nhận truyền thừa của Tuyết Đế thì hắn đã có linh thức, Đồng Mệnh Tương Liên Huyết Khế cũng triệt để được hoàn thiện, mạng của hắn đã không còn là của hắn nữa rồi.

Hắn có mệnh hệ gì thì Khương Hy cũng sẽ đi theo, cho nên tốt nhất vẫn phải ẩn nhẫn lại để hành động.

. . .

Tuyết Lam dựa lưng vào bức tường ở phía sau rồi quan sát Trầm Luân ở phía trước, tiện thể cũng âm thầm dùng linh nhãn để kiểm tra bạch quang nhân mạch đang rơi thẳng xuống chỗ của Trầm Luân, quá trình Trúc Cơ xem chừng đã chính thức bắt đầu rồi.

Tòa thành này chỉ có Kim Đan cảnh đỉnh phong là mạnh nhất nên Tuyết Lam không sợ vị cường giả kia phát hiện ra bạch quang nhân mạch đang chuyển động. Huống hồ trước đó hắn đã sớm bày một đại trận quanh phủ đệ của Trầm gia rồi, chỉ có người mạnh hơn hắn mới có thể nhìn thấy được chuyện gì đang diễn ra thôi.

Hắn chỉ mới thấy cảnh bạch quang này ở trong ký ức của Khương Hy chứ chưa bao giờ được trực tiếp chứng kiến, bây giờ nhìn tận mắt thì hắn đại khái cũng hiểu được tại sao Phù đạo của Khương Hy lại mạnh đến như vậy rồi.

Nguyên nhân là đến từ sự tích súc, nhân mạch một khi đã tích súc đến một giới hạn nào đó thì lúc bùng nổ ra sẽ không khác gì một cơn đại hồng thủy.

“Không tồi, về sau vẫn có cơ hội chạm đến Nguyên Anh cảnh”, hắn nhàn nhạt lên tiếng.

Trầm gia lão tổ cùng Trầm Thiên ở bên cạnh nghe vậy liền giật mình, hai người bốn mắt nhìn nhau đầy chấn kinh, tựa như đang xác nhận xem thử có nghe lầm không. Nhưng không, bọn hắn nghe ra được từng chữ rất rõ ràng.

Trầm gia lão tổ vội vàng quay sang ôm quyền cung kính đáp:

“Lam tiền bối, tiểu Luân có tiềm lực cao đến thế sao?”.

Tuyết Lam không giỏi đặt tên, cũng không quen với việc dùng nhiều thân phận như Khương Hy. Trong ký ức của hắn thì cũng chỉ có hai cái tên từng được đặt cho hắn, một là Tuyết Lam, hai là Lam Thiên Tuyết.

Danh xưng ‘Tuyết Lam’ hiện nay không thể dùng được, vậy thì đành phải dùng tên còn lại vậy. Tất nhiên, hắn không đời nào dùng hết cả họ tên, chỉ xưng là họ Lam đối với người ngoài thôi.

Tuyết Lam hướng Trầm gia lão tổ nói:

“Với tình huống bạch quang nhân mạch hiện tại của hắn thì đạt mức bảy xem như có thể, bất quá còn phải xem nghị lực bản thân hắn có tiếp nhận nổi không đã”.

Nghe vậy, hai mắt Trầm gia lão tổ liền lóe lên một tia tinh quang, gương mặt lão nhịn không được chuyển động một chút. Mức bảy cũng chính là Bảy Mươi Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ, loại căn cơ này đúng thật là có tư cách đột phá cảnh giới tối cao kia.

“Trầm gia thật sự có thể quật khởi rồi sao?”, Trầm gia lão tổ đưa tay lên ngực tự hỏi bản thân mình, như thể đến bây giờ lão còn chưa tin vào được thực tế này vậy.

Cũng không thể trách lão được, cái bóng của Thẩm gia quá khủng khiếp, nó vẫn luôn đè ép lên trên người lão suốt bấy lâu nay. Đừng nhìn bây giờ lão thảnh thơi mà cho rằng lão thật sự như thế.

Lão khác Thẩm Hạo, lão không thể nào chạy ra được đất của Đại Tinh, cũng đồng nghĩa bất cứ lúc nào Thẩm gia cũng có thể tìm ra được lão cùng Trầm gia. Lão đã bỏ chạy khỏi gia tộc, nếu bị bắt trở về thì tuyệt đối sẽ không thoát khỏi được tội chết, hơn nữa cũng không phải chỉ có mỗi lão chết.

Bên dưới còn có rất nhiều tộc nhân cần lão phải che chở nữa, áp lực của lão thật sự rất lớn. Nhưng nếu Thẩm gia có thể ra được một lão tổ Nguyên Anh cảnh thì xem như Thẩm gia phát hiện ra thì cũng phải nhượng bộ mấy phần.

Tại tu chân giới này, không vào Nguyên Anh cảnh thì tuyệt đối không có quyền để lên tiếng, thậm chí còn không có quyền tự quyết định sinh tử của chính mình.

Trầm Luân có cơ hội chạm đến Nguyên Anh cảnh tự nhiên là một hồi chuông báo hiệu cho thấy thời đại của Trầm gia sắp đến rồi, Trầm gia lão tổ lại càng phải trọng thị vào đó hơn mới được.

Bạch quang nhân mạch đổ vào người Trầm Luân mỗi lúc một nhiều, đồng thời khí tức của hắn ioEyn cũng được kéo lên cao một cách dọa người. Cùng lúc đó, tòa trận pháp xung quanh hắn cũng khởi động lên để che đậy cảm ứng từ bên ngoài.

Đồng dạng, Tuyết Lam cũng đưa tay lên bắt ấn rồi bắt đầu giúp Trầm Luân che đậy thiên cơ. Tạo nghệ ở mặt này của hắn phải nói rất cao, thậm chí cực kỳ có thiên phú, chưa kể thông qua truyền thừa của Tuyết Đế thì hắn biết một khi hai chân hắn còn đặt tại Huyền Đô Đại Lục thì tạo nghệ toán mệnh thiên cơ của hắn lại càng đáng sợ hơn.

Có một chuyện Tuyết Lam không nói cho Khương Hy biết, đó là về lai lịch của Lam Thiên Tuyết Tộc. Hắn cũng chỉ mới biết khi tiếp nhận truyền thừa thôi nhưng tính ra thì cũng không ngạc nhiên lắm bởi từ lúc ra ngoài này, hắn đã có thể cảm nhận được một sự thân thuộc không gì sánh bằng rồi.

Một khi hắn thi triển toán mệnh thiên cơ thì toàn bộ Đại Lục này sẽ âm thầm gia trì đạo vận lên cho hắn. Vì vậy bây giờ hắn che đậy thiên cơ thì một vài đại năng Nguyên Anh cảnh ở phụ cận cũng không thể nào nhận ra được.

Chưa kể, tòa trận pháp Khương Hy lưu lại kia cũng . . . kinh dị không kém đâu.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.