Huyền Lục

Chương 582: Trầm Luân Trúc Cơ (2)



Đại trận Khương Hy lưu lại là một đại trận mà xem như lão tổ Nguyên Anh cảnh có lộ nguyên hình ra ở khu vực phụ cận thì cũng không cách nào có thể nhìn xuyên vào bên trong bởi nó chính là một phần nhỏ của cấm tự Bạch Dương.

Tuyết Lam hay Trầm Luân đều không thể thôi động cấm tự Bạch Dương nhưng với sự điều chỉnh của Khương Hy thì hắn có thể viễn trình kích hoạt được. Một khi tòa đại trận đó được khởi động thì Trầm Luân hoàn toàn có thể an tâm Trúc Cơ mà không lo bị Thư Viện phát hiện.

. . .

Khí tức của Trầm Luân càng ngày càng mạnh, trong chốc lát thì nó đã chạm đến ngưỡng cửa của Trúc Cơ cảnh nhưng vẫn từ từ chưa tiến vào, thay vào đó, bạch quang nhân mạch lại dần dần tụ hội rồi tiến vào bên trong thể nội hắn để dựng lên các tòa Linh Kiều.

Mặt nước trong ao ở xung quanh dao động liên hồi, từng tiếng ầm ầm lần lượt vang ra từ bên trong thể nội của hắn, theo đó, tòa Linh Kiều đầu tiên được dựng lên thành công.

Sau đó không được bao lâu, tòa thứ hai, tòa thứ ba rồi tòa thứ tư cũng nhẹ nhõm được hình thành, khí thế của hắn chính thức bước vào cảnh giới Trúc Cơ. Đồ án trận văn trên người hắn vì thế cũng dần được thắp sáng lên một đoàn bạch quang.

Đám đồ án này không đâu xa lạ, chúng chính là Nhân Phù do Tuyết Lam họa lên trên cơ thể của Trầm Luân. Thiên phú Phù đạo của hắn rất cao nhưng trước mắt vẫn chưa vững toàn bộ tri thức Phù đạo nên chưa thể trực tiếp luyện tập Nhân Phù được. Tuyết Lam làm sư bá của hắn thì tự nhiên sẽ giúp đỡ một hai.

Đồ án trận văn kia có tên là Nhân Quang Thần Trận, đây là phù trận do Khương Hy tạo ra dựa vào cảm ngộ của hắn trong khoảng thời gian học tập cùng Minh Kính trưởng lão. Nhân Quang Thần Trận không có tác dụng trong chiến đấu nhưng nó mạnh ở chỗ có thể trợ giúp khôi phục nhân tức rất nhanh.

Nhân Mạch Trúc Cơ có một lợi thế là càng ở chỗ đông người thì thực lực sẽ càng mạnh nhưng ngược lại, nếu ở một nơi không một bóng người thì thực lực cũng sẽ yếu đi một, hai thành.

Tuy rằng không quá đáng kể nhưng một khi bị hao hụt đi thì sẽ không khôi phục được nhân tức vì xung quanh đó không có người. Đây là lúc Nhân Quang Thần Trận phát huy được năng lực của mình.

Bản thân tòa phù trận này trước đó sẽ hấp thụ bạch quang nhân mạch ở bên ngoài vào rồi diễn hóa ra thành nhân tức, sau đó toàn bộ chúng sẽ được lưu trữ bên trong phù trận chờ thời điểm được sử dụng.

Cá nhân Khương Hy cũng có một tòa Nhân Quang Thần Trận ở trên người nhưng cấp độ thì được cải tiến hơn không ít, có thể trợ giúp trong chiến đấu. Nghe thì nhiều người sẽ nghĩ hắn tàng tư nhưng thực chất vốn không phải vậy.

Nhân Phù mạnh yếu ra sao phụ thuộc vào hai yếu tố, một là đẳng cấp phù văn, hai là cường độ thân thể. Khương Hy sở hữu cả hai, tự nhiên có thể sử dụng Nhân Phù lên được mức độ cao nhất. Về phần Trầm Luân, thân thể của hắn không quá mạnh, đưa một tòa phù trận mạnh hơn không những không giúp được mà thực tế lại còn đi hại hắn.

Quay lại chuyện đột phá, sau khi dựng thành công bốn tòa Linh Kiều thì Trầm Luân lại tiếp tục tập trung tinh thần vào việc dựng tòa Linh Kiều thứ năm. Thời gian tốn khá nhiều, phải mất gần ba mươi phút mới có thể thành công.

Hai bên thái dương hắn đổ ra không biết bao nhiêu là mồ hôi hột, sắc mặt tái trắng đến cực điểm nhưng mi tâm vẫn nhíu lại đầy quyết tâm. Năm tòa Linh Kiều đã thành công, hắn lại tiếp tục hướng đến tòa Linh Kiều kế tiếp.

Ở bên ngoài, Trầm Thiên bây giờ đã há hốc mồm nhìn thẳng về phía đứa con trai của hắn. Hắn không ngờ rằng, Trầm Luân lại có thể nhẹ nhõm vượt qua được cửa ải khó nhằn năm xưa của hắn. Không những thế, cửa ải thứ năm cũng không cách nào có thể ngăn cản bước tiến dũng mãnh này.

Sắc mặt của Trầm Thiên càng ngày càng kinh hỉ, nếu không phải bây giờ đang ở trước mặt lão tổ cùng Lam tiền bối thì có khi hắn đã nhảy cẫng lên vì sung sướng rồi.

Trầm gia lão tổ đã được nhắc nhở từ sớm nên cũng không quá ngạc nhiên với việc Trầm Luân đạt đến được bậc thứ năm nhưng chung quy thì vẫn để lộ biểu cảm ra bên ngoài.

“Trầm gia lần này đích xác sẽ quật khởi thật rồi”, lão thì thào nói.

Nghe vậy, Tuyết Lam liền đưa mắt nhìn sang lão một chút rồi khẽ nhếch miệng. Hắn biết tình huống của Trầm gia Tinh Nguyên Thành cùng Thẩm gia Nguyệt Hải Thành, hai gia tộc này trong tương lai chắc chắn sẽ quật khởi. Thẩm gia đại tộc của Đại Tinh ước chừng cũng chẳng thể cầm quyền được lâu hơn nữa đâu.

Ầm!

Một cột bạch quang đột nhiên bắn ra từ người của Trầm Luân, mặt nước trong ao dao động dữ dội không ngừng, đồng thời khí tức của hắn cũng được kéo cao lên thêm một chút.

Sáu Mươi Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ, thành!

Trầm Thiên hít vào một hơi, hai mắt tỏa ra tinh quang đại thịnh, gương mặt không cách nào che giấu được kinh hỉ. Lần đầu tiên trong lịch sử của Trầm gia, bậc sáu của Trúc Cơ đã được ra đời.

Bây giờ Trầm Thiên không quản Trầm Luân có thể đạt được thêm bao nhiêu bậc nữa vì chính bản thân hắn đã phá đi kỷ lục của Trầm gia rồi. Trầm Luân đạt được thêm thì tốt, còn nếu không thì cũng chẳng sao, ngôi vị gia chủ Trầm gia ngày sau nhất định sẽ được truyền lại cho hắn.

Đó là suy nghĩ bây giờ của Trầm Thiên nhưng không được bao lâu sau đó, sắc mặt của hắn lại dại ra, bởi khí tức của Trầm Luân lại tiếp tục tăng cao, hơn nữa lại gần chạm đến một tầng thứ mớii.

Hô hấp của hắn có chút hơi không thông, hắn vội vàng di chuyển lại chỗ bên cạnh Trầm gia lão tổ rồi truyền âm:

“Lão . . . lão tổ, tiểu Luân . . .”.

“Yên tâm, Lam tiền bối đã xác nhận tiểu Luân chắc chắn sẽ vào được bậc bảy, còn sau đó thì phải nhìn vào nghị lực của hắn”, Trầm gia lão tổ w9gwE truyền âm đáp lại, bộ dáng bình tĩnh hơn trước không ít.

Nghe vậy, Trầm Thiên liền chấn kinh, nguyên lai lão tổ nhà hắn đã biết trước từ sớm, chẳng trách lại bình tĩnh đến thế, làm hắn xoắn quýt mất một hồi. Bất quá hắn nghe được một tin đáng sợ hơn, con trai của hắn ngay từ đầu đã chắc chắn vào được bậc bảy rồi.

Bậc bảy Trúc Cơ tại tu chân giới đã không còn là khái niệm đơn giản nữa bởi đó chính là minh chứng rõ ràng nhất cho hai chữ thiên kiêu. Tu sĩ chỉ cần đạt đến được bậc bảy thì ngày sau đột phá Kim Đan cảnh chắc chắn sẽ gọi ra Lục Kiếp Kim Lôi.

Ngoài ra thì bậc bảy Trúc Cơ còn nắm chắc bảy thành bước vào Hóa Nguyên cảnh, thậm chí còn có cơ hội nhìn ngó vào cánh cửa Nguyên Anh.

Trầm Thiên sống tại Tinh Nguyên Thành một đời, hắn cũng nhìn ra được rất nhiều thứ nhưng chưa bao giờ hắn nhìn thấy tồn tại Hóa Nguyên cảnh, thậm chí thành chủ Kim Đan cảnh đỉnh phong cũng hiếm khi hắn được đi diện kiến nữa là.

Trầm Luân có thể bước vào được bậc thứ bảy thì lịch sử của Trầm gia ngày sau sẽ do chính tay hắn viết.

Quả nhiên, không qua mười phút thì bạch quang xung quanh người Trầm Luân lại càng thịnh hơn một đoàn, nhân tức tỏa ra từ người hắn mạnh kinh khủng, phù văn ẩn hiện trong không trung cũng vì thế mà rung động không ngừng.

Bảy Mươi Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ, thành!

Đột nhiên, hai mắt hắn mở to ra rồi phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch không còn một giọt máu, hiển nhiên để đột phá được lên bậc bảy, hắn cũng chịu không ít tổn thương.

Trầm gia lão tổ cùng Trầm Thiên thấy vậy liền có chút lo lắng, bọn hắn biết Trầm Luân đã gần chạm đến giới hạn rồi. Năm đó bọn hắn cũng gặp phải tình trạng này nên mới bị vây ở bậc bốn Trúc Cơ.

Trầm gia lão tổ muốn lên tiếng nhắc nhở Trầm Luân không cần phải cố nữa, bậc bảy đã tốt lắm rồi nhưng lại bị Tuyết Lam dùng linh lực khóa giọng nói lại, đồng dạng, Trầm Thiên cũng thế.

Bọn hắn kinh hãi nhìn sang Tuyết Lam tựa như muốn cáo trạng nhưng vô ích, Tuyết Lam chẳng để tâm mấy, hắn đưa mắt nhìn Trầm Luân ở phía trước rồi nhàn nhạt nói.

“Tiểu tử, ngươi đã đến giới hạn của mình, bước tiếp theo, ngươi muốn đi hay ở?”.

Đi là tiếp tục đột phá, được ăn cả, ngã về không. Ở thì hoàn thành đột phá, về sau làm một thế thiên kiêu.

Nghe vậy, Trầm Luân liền run rẩy ngẩng đầu lên, khóe miệng còn đọng không ít máu tươi, hắn không trả lời nhưng ánh mắt quyết tâm kia đã biểu hiện rất đầy đủ. Tuyết Lam liền bật cười rồi gật đầu hài lòng.

Tính cách này mới đáng làm sư điệt của hắn, nếu chỉ dừng lại ở bậc bảy thôi thì quá mức nhàm chán. Tiếp theo, hắn phất ống tay áo lên bắn mười đạo chân nguyên hùng hậu vào bên trong thể nội của Trầm Luân.

Theo đó, khí tức của Trầm Luân liền nhanh chóng ổn định lại, gương mặt cũng dần dần xuất hiện một chút khí sắc nhưng chung quy lại thì vẫn còn trắng bệch.

Trầm gia lão tổ nhận ra được chân nguyên, ánh mắt lão tự nhiên co rụt lại thành hạt đậu rồi vội vàng kéo Trầm Thiên lại cung kính đứng phía sau, một chút biểu hiện cáo trạng ban nãy liền triệt để tiêu biến không còn chút hình dạng.

Lão chỉ mới là Kim Đan cảnh sơ kỳ đỉnh phong, Tuyết Lam đã có thể dùng chân nguyên thì tu vi của hắn ít nhất cũng là Hóa Nguyên cảnh. Trước mặt đại năng kinh dị như thế này thì hắn cũng phải cụp đuôi lại rồi làm người thôi.

Trầm Thiên đường đường là nhất gia chi chủ, tự nhiên phát giác ra được dụng ý từ hành động của lão tổ nhà mình, hắn cũng không dám biểu hiện gì ra cả. Hơn nữa, nhìn vào khí sắc hiện tại của con trai hắn thì hắn tạm thời có thể yên tâm được một chút.

Chỉ cần mạng sống còn có thể được đảm bảo thì sao cũng được, hắn không có ý kiến.

Trầm Luân hấp thụ chân nguyên vào các tòa Linh Kiều của mình rất nhanh, nếu trước đây hắn cảm giác không thể bước qua bậc bảy thì bây giờ hắn hoàn toàn chắc chắn bản thân mình có thể chạm đến bậc thứ tám.

Thế là hắn liền hít vào một hơi thật sâu rồi bắt đầu xung kích cấp độ tiếp theo.

Tuyết Lam dùng linh nhãn quan sát thể nội của Trầm Luân một chút rồi gật gù hài lòng, chân nguyên đã dần dần dung nhập được với các tòa Linh Kiều rồi.

Trên thực tế, tu vi của hắn bây giờ chỉ mới khôi phục lại được Kim Đan cảnh đỉnh phong chứ chưa phải Hóa Nguyên cảnh, cho nên hắn không cách nào tạo ra được chân nguyên. Mười tia chân nguyên kia không phải là của hắn mà là của một lão nhân nào đó hắn không quen.

Bởi vì hắn đã đáp ứng Khương Hy nên chắc chắn hắn sẽ kiếm được mười tia chân nguyên để trợ cho Trầm Luân đột phá Trúc Cơ cảnh. Còn kiếm được từ đâu thì cũng chẳng khó khăn gì.

Trước khi hắn tiến đến Trầm gia thì đã từng ghé ngang qua một tông môn có lão tổ Hóa Nguyên cảnh tọa trấn. Sau đó liền treo người ta lên đánh một trận rồi bắt nôn ra mười tia chân nguyên thôi, chuyện này với hắn dễ như trở bàn tay, thậm chí còn không có chút thú vị nào.

Một canh giờ sau, khí tức của Trầm Luân đã chạm đến đỉnh phong của bậc bảy, khí thế tăng cao vẫn rất đều đặn không chút do dự. Theo đó, một tầng bạch quang nữa lại sinh ra, bậc thứ tám chân chính bước vào thành công nhưng khí tức của hắn lại đại giảm đi rất nhiều.

Vượt qua bậc bảy thì khoảng cách mỗi bậc lại càng xa không thể với tới, hắn đánh giá sai tình hình nên bị hao hụt nhiều hơn dự kiến cũng không phải chuyện lạ.

Tuy rằng tiêu hao ngoài ý muốn nhưng Trầm Luân đã quyết ý, hắn vẫn sẽ tiếp tục tiến lên, cho đến khi hắn không thể bước tiếp được nữa.

Lại qua tiếp một canh giờ, khí thế của hắn chính thức chạm đến đỉnh, sau đó dần dần ổn định lại không thể tăng thêm. Trên thân hắn nhanh chóng xuất hiện thêm một tầng bạch quang nhưng so với trước thì ảm đạm hơn một chút.

Rầm!

Bạch quang lấy hắn làm trung tâm rồi tỏa ra xung quanh, nhân tức hùng hồn ùa quét như một cơn đại hồng thủy. Y phục của ba người Tuyết Lam vì thế cũng phấp phới bay lượn ở trong gió.

Trên gương mặt mỗi người đều mang theo một ý cười rất mãn nguyện, cũng rất hài lòng. Duy chỉ có người đột phá Trúc Cơ là Trầm Luân thì lại tiếc nuối đầy buồn bã, hắn không thể bước vào được bậc thứ chín nhưng thành tựu bây giờ cũng chẳng ai dám khinh thường nữa rồi.

Tám Mươi Tám Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ, thành!

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.