Mộng Vô Tận

Chương 6: Chương 6



Phương Chu lắc đầu, tắt màn hình điện thoại và trở về phòng.

Trước khi đi ngủ, anh chuyển em gái và con cá sấu vào trong giường để tránh gió lạnh từ điều hòa thổi trực tiếp vào người. Bao nhiêu năm qua, anh học được rất nhiều cách nuôi dưỡng trẻ con, rất có kinh nghiệm trong việc phòng ngừa cảm sốt cho bé con nhà mình.

“Anh ơi…” Cô trở mình, nằm úp sấp trên giường, tay trái cầm con cá sấu, tay phải sờ soạng lung tung, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì đó.

Phương Chu lập tức nắm lấy tay cô, khẽ nói: “Anh đây.”

Anh cũng không biết liệu cô có nghe thấy không.

Để tránh cô nằm sấp khó chịu, Phương Chu lật người cô lại, nhường cho cô một nửa chiếc gối, hai anh em dựa đầu vào nhau ngủ. Cô em gái nhỏ nhắn không chiếm nhiều diện tích nhưng con cá sấu cô mang theo nhìn vừa ngu vừa béo, bởi vậy mà nhìn họ có vẻ hơi chen chúc trên chiếc giường. Phương Chu phải điều chỉnh tư thế ngủ của mình để tránh rơi ra khỏi giường vào giữa đêm.

Nói đến vóc dáng nhỏ nhắn của Lam Duyệt Chân, bậc làm gia trưởng như Phương Chu không khỏi có chút lo lắng. Mặc dù anh chăm sóc cô rất tốt nhưng không biết vì sao tốc độ phát triển của cô chậm hơn bạn bè cùng trang lứa rất nhiều, đặc biệt là hai năm nay, cô dường như không lớn thêm bao nhiêu.

Cô ăn uống rất tốt, thậm chí có thể nói là cô ăn rất nhiều, tuy có đôi khi vẫn sẽ kén ăn nhưng dưới sự quản lý của anh, tạm thời có thể coi như ăn đầy đủ chất. Cô cũng rất năng động và hoạt bát, theo lời giáo viên chủ nhiệm nói thì thành tích thể thao của cô rất tốt, các giải thưởng khác nhau mà cô đạt được trong đại hội thể thao của nhà trường hàng năm chính là minh chứng cho việc cô có thiên phú của một vận động viên.

Xét theo mặt di truyền, bố mẹ cô đều là người cao lớn, không có lý gì cái GEN tốt đẹp này lại không di truyền sang cô. Một điểm nữa là cô toàn làm mọi việc theo ý thích của mình, không quan tâm đến cách đối nhân xử thế, tâm trí y như một đứa trẻ con, cơ hồ là không hề trưởng thành theo tuổi tác tăng trưởng. Mặc dù thành tích trên lớp của cô có thể chứng minh rằng trí lực cô không có vấn đề gì nhưng hai cái này hoàn toàn khác nhau…

Anh nên dẫn cô đi kiểm tra sức khỏe tỉ mỉ, kiểm tra tuổi xương và đánh giá tâm lý chuyên nghiệp… Có lẽ anh nên dành chút thời gian xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với các bậc phụ huynh trong nhóm WeChat, để sau này có vấn đề gì có thể xin ý kiến từ họ, dù sao kinh nghiệm của anh vẫn không đủ so với những người đã làm bố mẹ thật sự.

Trong đầu anh tràn ngập những suy nghĩ hỗn độn, cứ như vậy, anh mang theo những phiền não lâm vào giấc mơ kỳ quái.

Phương Chu mơ thấy một vùng đất đầy lá khô, có vô số nấm trắng nhô ra từ kẽ hở của lá rụng, chúng lớn lên với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, rất nhanh sau đó đã mọc thành từng cây nấm to lớn…

Trong bóng đêm thâm trầm, chiếc mũi thanh tú của cô gái khẽ giật giật vài cái, một mùi hương thần bí mờ nhạt như có như không đã khiến cô tỉnh giấc. Cô mở to mắt, tầm mắt hoàn toàn không bị bóng tối ảnh hưởng, rơi chuẩn xác vào khuôn mặt đang ngủ không yên của người đàn ông.

“Anh ơi.” Cô gái buông con cá sấu trong ngực ra, dùng hai tay hai chân cẩn thận bò đến bên cạnh anh.

Cô không quan tâm tiếng gọi của mình có được đáp lại hay không, cô chỉ muốn đến gần anh hơn, hai bàn tay ôm lấy mặt anh, cúi đầu đặt những nụ hôn ngây thơ lên trán và má anh.

Sau khi làm xong những hành động này, Lam Duyệt Chân cảm thấy mỹ mãn, cô lại nằm xuống giường, dùng tay chống mặt, lặng lẽ nhìn người thân duy nhất của cô trên thế giới này.

Mùi hương kia lại lần nữa lan tỏa trong không khí.

Từ nhỏ khứu giác của cô đã rất nhạy bén, cô có thể ngửi thấy mùi hương mà người khác không thể ngửi thấy. Loại sở trường đặc biệt này tựa hồ không giúp ích gì cho việc sinh tồn trên đời, nói ra chỉ khiến người ta chú ý hơn, cho nên cô không đề cập sở trường này của mình với bất cứ ai ngoài anh trai.

Hai năm trở lại đây, cô càng ngày càng nhạy cảm với mùi… Đàn ông thỉnh thoảng tỏa ra từ người anh trai mình. Anh trai cô là người thích sạch sẽ, cô rất ít khi ngửi thấy mùi khác trên người anh, ngoại trừ mùi hương mang theo một loại thông tin gì đó, cứ dăm ba bữa lại lan tỏa một lần này, mùi hương này thường xuất hiện lúc sáng sớm mới ngủ dậy, khi anh cô chưa tắm rửa thay quần áo.

Mùi hương này rất đặc biệt nhưng không hề khó ngửi.

“Mùi từ đâu nhỉ…” Lam Duyệt Chân khịt khịt mũi, lần theo mùi hương nhàn nhạt tìm tòi, luồn tay vào trong chăn mỏng, trèo lên cơ thể ấm áp của người đàn ông.

Đồ ngủ của Phương Chu là một chiếc áo thun rộng rãi thoải mái cùng với một chiếc quần thể thao, tay cô không chút trở ngại luồn vào khe hở của quần áo, dán vào làn da đẫm mồ hôi kia: “…Ở đây! Đây là cái gì… Hình dáng này, nó giống như cây nấm… Anh trai mình mọc nấm trên người…”

Cô khẽ siết chặt tay.

Ý thức của người đàn ông đang chìm trong giấc mộng, hai chân không tự chủ được mà khẽ cựa quậy, cơ đùi lập tức căng cứng, từ trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ khó kìm nén.

Trên mặt đất phủ đầy lá khô, những cây nấm khổng lồ đung đưa từ bên này sang bên kia như những sinh vật sống, giống như đang nhảy múa vậy --- Một làn gió thổi qua, những cây nấm run rẩy, thi nhau phun bụi bào tử về phía bầu trời.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.