Mộng Vô Tận

Chương 8: Chương 8



Lam Duyệt Chân đang ngủ thì bị đánh thức, đầu óc vẫn còn choáng, đột nhiên miệng bị nhét một viên thuốc nhỏ, miệng cốc nước để bên môi, cô há mồm uống một ngụm nước theo bản năng và nuốt thuốc xuống.

Nhìn em gái ngoan ngoãn uống thuốc xong, Phương Chu mới thở phào nhẹ nhõm. Anh cẩn thận quan sát sắc mặt cô, ngoài mắt sưng đỏ vì khóc thì cũng không nhìn ra điều gì khác. Anh giơ tay chạm vào trán cô, không biết có phải ảo giác không, cảm giác nhiệt độ cơ thể cô dường như cao hơn so với bình thường.

Phương Chu lấy cặp nhiệt độ đo nhiệt độ cho cô.

Ba mươi bảy độ tám, sốt nhẹ.

“Duyệt Chân, có nhức đầu không?” Anh thấp giọng hỏi.

“Không nhức.” Duyệt Chân mơ hồ đáp một tiếng rồi xoay người nằm lại xuống giường.

Tướng ngủ của cô không đẹp, bộ đồ ngủ cô vừa thay chưa bao lâu đã trở nên nhăn nhúm, Phương Chu kéo chăn mỏng lên bụng cho cô.

“Có khó chịu chỗ nào không? Có đau bụng không?”

Lam Duyệt Chân nhắm mắt lật người lại, nằm ngửa trên giường, một chân đạp chăn ra, vén phần dưới áo ngủ để lộ ra cái bụng, ý bảo anh tự mình xem.

Cái bụng kia trắng nõn láng mịn không hề có một vết thương, dù có vấn đề gì cũng không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Phương Chu lo lắng cô bị thương bên trong nhưng cũng không biết nên xử lý thế nào, im lặng một lúc lâu, chỉ có thể khô khốc nói: “Em ngủ đi, nếu khó chịu thì gọi anh.”

Lam Duyệt Chân ôm cá sấu, nhanh chóng lại chìm vào giấc ngủ. Dáng vẻ vô tư của cô làm cho Phương Chu vốn nghĩ rằng cô đang giận dỗi không thèm để ý người khác cạn lời.

Phương Chu đã mua đồ ăn về nhưng thấy vẫn còn quá sớm để chuẩn bị bữa trưa, thế là anh dứt khoát về phòng của mình, tháo vỏ chăn, ga giường ném vào máy giặt.

Một thứ đồ nhỏ bằng vải trắng rơi trên đất, Phương Chu ngồi xổm ở đó nhìn một lúc, sau đó lại thở dài rồi nhặt đồ lên, chịu số phận đi giặt quần lót để quên của em gái.

Phía đơn vị bên kia đã cho Phương Chu nghỉ phép một tuần có lương, sau khi tốt nghiệp đại học anh đã quen với trạng thái công việc bận rộn, đột nhiên không biết nên làm thế nào để trải qua thời gian rảnh rỗi.

Cùng với tiếng vang của máy giặt chạy ngoài ban công, Phương Chu nằm trên giường, lấy điện thoại ra theo thói quen, bấm mở ứng dụng xã hội.

Không ngoài dự tính, vụ tai nạn của trường cấp ba Ánh Sao vẫn đứng đầu hotsearch.

Vì bị xếp vào tai nạn rất nghiêm trọng, lại nhận được sự quan tâm rộng rãi của công chúng xã hội, phía chính phủ gần như cách hai, ba tiếng sẽ cập nhật kết quả điều tra một lần. Phương Chu bấm vào chủ đề, theo dòng thời gian nhìn xuống thì phát hiện bài đăng có nhiều lượt truy cập và bình luận nhiều nhất là một bài thông báo về tài xế xe vận tải gây tai nạn.

Tài xế xe tải là người tử vọng tại hiện trường, qua kiểm gia và đánh giá của pháp y, người đàn ông tuổi trung niên này bốn mươi bảy tuổi, có kinh nghiệm điều khiển xe vận tải hơn hai mươi năm, đã loại trừ nghi ngờ về rượu và ma túy.

Khoảng ba giờ chiều ngày xảy ra vụ việc, ông ta nhận sự ủy thác của khách hàng vận chuyển nguyên vật liệu từ cơ sở trồng dược liệu vùng ngoại ô đến công ty sản xuất dược phẩm cách chỗ đó hơn hai trăm kilomet. Khi đến trước cổng trường cấp ba Ánh Sao thì xe tải mới đi được chưa đến một phần ba quãng đường --- Bởi vì là khu dân cư đông đúc cho nên tốc độ của xe tải cũng không nhanh.

Phía cảnh sát cũng đã tiến hành thẩm vấn và lấy chứng cứ từ người nhà và công ty, đồng nghiệp của tài xế ngay khi vụ việc xảy ra. Kết quả cho thấy ông ta không tồn tài tình huống bị ốm hay mệt mỏi khi điều khiển xe, chuyến vận chuyển này là công việc đầu tiên trong ngày hôm đó của ông ta.

Thông báo cuối cùng là một câu “Nguyên nhân vụ tai nạn đang được điều tra” như thường lệ.

Phương Chu thoát ra khỏi chủ đề này, thay vào đó tập trung vào tình hình thương vong do vụ tai nạn gây ra.

Đến sáng nay đã hơn mười tiếng trôi qua sau khi vụ tai nạn xảy ra, số người chết đột nhiên tăng lên mười sáu người, mười một người trong số đó là học sinh học tại trường cấp ba Ánh Sao, một người là giáo viên, bốn người còn lại lần lượt là phụ huynh tới đón con em nhà mình và người qua đường trùng hợp đi qua.

Ngoài ra còn có năm người khác bị thương nặng, mười ba người thương nhẹ.

Số người tử vong trong vụ tai nạn này đã gây ra một sự náo động trong mọi tầng lớp xã hội.

Phương Chu mở giao diện chat của nhóm phụ huynh thì phát hiện trưởng nhóm – Cũng chính là chủ nhiệm lớp đã cài đặt cấm chat với tất cả mọi người.

Tin nhắn cuối cùng là thông báo nghỉ học được nhắn khoảng sáu giờ rưỡi sáng.

Trưởng nhóm lo lắng trong lớp có học sinh gặp nạn nên cấm mọi người thảo luận vụ tai nạn, làm vậy cũng vì tránh gây ra tổn thương lần thứ hai cho bố mẹ người mất.

Trong thời gian phía cảnh sát phong tỏa hiện trường còn cưỡng chế đuổi mấy nhóm người nhà người quá cố đến khóc lóc đòi công bằng, những hình ảnh này đã bị người khác chụp lại tung lên mạng. Hình ảnh những người bố người mẹ mất đi con cái cực kỳ đau buồn, khóc nức nở trên đường chạm tới trái tim mọi người, cũng thúc đẩy mọi người càng quan tâm nguyên nhân ban đầu của vụ tai nạn này. Thậm chí còn tự động kêu gọi phía cảnh sát tăng tốc quá trình điều tra, cư dân xung quanh trường cấp ba Ánh Sao hoặc người chứng kiến cung cấp manh mối.

Phương Chu không nằm nổi nữa, không nhịn được đứng dậy lại tới phòng của em gái.

Gương mặt lúc ngủ của cô yên lặng và ngoan ngoãn, mái tóc ngắn xoăn nhẹ lộn xộn, hai tay nắm thành nắm đấm, tư thế ngủ đặt hai tay bên đầu rất giống tư thế đầu hàng, vô cùng trẻ con.

Phương Chu dùng mu bàn tay khẽ chạm vào gương mặt cô, lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cho cô, ba mươi bảy độ sáu, vẫn trong trạng thái sốt nhẹ. Cũng không biết là do bị sốc sau khi trải qua vụ tai nạn hay vì tối qua cởi trần đi ngủ nên bị cảm.

Đợi ăn trưa xong mà cô vẫn chưa hạ sốt, anh sẽ đưa cô đến bệnh viện.

Khoảng 11:10, Phương Chu bắt đầu vo gạo nấu cháo. Khi đang nhặt đỗ, anh nhận được điện thoại của chủ nhiệm lớp Lam Duyệt Chân.

Đối phương hỏi thăm tình hình của Lam Duyệt Chân trước, biết được cô không có gì đáng lo, chỉ bị sốt sau khi sợ hãi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

“Là thế này, đám trẻ còn nhỏ mà đã trải qua chuyện đáng sợ như vậy, theo chỉ thị của bên trên, chúng ta nhất định phải sắp xếp can thiệp tâm lý.”

Tạm thời chưa nói tới những người thương nặng nằm trong viện, thì những học sinh đã trải qua vụ tai nạn như Lam Duyệt Chân, hoặc những học sinh ở hiện trường tận mắt chứng kiến khi vụ tai nạn xảy ra, tất cả đều cần tiếp nhận tư vấn tâm lý.

“Tối sẽ gửi tin nhắn báo thời gian và địa điểm cụ thể sau, anh nhớ check tin nhắn nhá.”

“Được, chúng tôi nhất định phối hợp với công tác của trường học.” Phương Chu rất là tán thành.

Nói xong, Phương Chu chuẩn bị cúp máy, không ngờ sau thời gian tạm ngừng ngắn ngủi, đầu bên kia điện thoại lại vang lên giọng nói của giáo viên chủ nhiệm.

“Thật ra, có chuyện mong anh và Duyệt Chân chuẩn bị sẵn tâm lý. Có thể phía cảnh sát sẽ liên hệ hai người, chủ yếu là bảo Duyệt Chân thuật lại tình hình lúc đó…”


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.