Nhớ Mà Không Thể Nói

Chương 3: Chương 3



Nhưng cho dù hắn có động viên như thế nào thì huyệt nhỏ ấm áp kia cũng không hề tiết ra một chút nước. Khang Hy thầm hằn học, hắn không có nhiều kiên nhẫn như thế, ngay sau đó lập tức luồn một ngón tay vào bên trong.

Đoan Tĩnh bị đau, âm thanh nghẹn ngào nơi gò má bị bịt bởi tay của Hoàng đế trở nên vặn vẹo.

Nước mắt chảy xuống ngày càng nhiều, nàng không hiểu sao mọi chuyện lại biến thành như thế này.

Tay của Hoàng a mã, đang ở trong cơ thể của nàng.

"Nếu như bên dưới của ngươi cũng chảy nước như phía trên thì tốt quá rồi." Khang Hy cảm nhận được nước mắt chảy ướt át cả lòng bàn tay của mình, giọng điệu u ám thì thầm ở bên tai của Đoan Tĩnh, sau đó lại đút vào ba ngón tay.

Đoan Tĩnh bị trướng đến mức thoáng ngây ngốc, lúc thần hồn quay trở lại cũng đã không nhẫn nhịn được nữa rồi.

Không thể tiếp tục như thế, nếu còn tiếp tục sẽ tạo thành một sai lầm lớn!

Nàng cũng không nghĩ được gì thêm nữa, cái gì mà tổn hại tới long thể đã không còn nằm trong phạm vi cân nhắc của nàng rồi, Đoan Tĩnh nhấc chân lên, hung hăng đạp về phía sau một phát.

Nhưng ngay sau đó lại bị hai chân của Khang Hy kẹp chặt lại: "Hừm, sao lại không ngoan như thế hả?"

Lúc trước vì để tóm được Ngao Bái, bố khố khổ luyện, đối với kiểu vung tay múa chân này bản thân hắn có thể một đánh mười.

Hắn lại không nhẫn nhịn được, gậy thịt to lớn dưới thân đã gào thét muốn chiếm đóng vào nơi mềm mại rồi. Khang Hy từ từ rút tay đang ở trong huyệt nhỏ của người kia ra, đè lại cái bụng bằng phẳng mềm mại của nàng đẩy về phía dưới thân của mình.

Đoan Tĩnh mặt đầy nước mắt, nghẹn ngào đung đưa cặp mông trắng mịn, dốc sức muốn thoát khỏi cái chày sắt dưới bụng của hắn.

Nhưng Khang Hy càng lúc càng bị dục vọng nhấn chìm, khẽ dùng sức đè nàng, nâng cao phần dưới của mình nhẹ nhàng chạm tới cánh mông mềm mại non nớt của nàng. Sau khi cọ vào khe huyệt ở giữa cặp mông của người kia, quy đầu khổng lồ nhẹ nhàng đảo quanh hai vách động nơi miệng huyệt, thỉnh thoảng còn đụng phải viên ngọc châu ở phía trước hai mép động kia, kích thích cơ thể nhỏ bé trong lồng ngực không ngừng run rẩy.

Từ sau khi bị khống chế, hai tay bị trói chặt của Đoan Tĩnh chưa từng ngưng giãy dụa.

Kiên trì là cách rất có tác dụng, cuối cùng nàng cũng cảm nhận được đai lưng đang trói tay của mình có dấu hiệu bị nới lỏng. Nàng càng ra sức, nỗ lực rút một tay ra từ trong khe hở của dây trói, sau đó vội vã kéo lấy bàn tay đang bịt chặt miệng không cho nàng lên tiếng kia.

Khang Hy không có sự phòng bị bỗng bị nàng tập kích, bàn tay khẽ nới lỏng, chỉ nghe tiếng gào khóc của nàng gọi tới: "Hoàng a..."

Vẫn còn chưa kịp gọi xong tiếng hoàng a mã thì đã bị gậy thịt kia hung hăng cắm vào trong cơ thể của mình.

Đoan Tĩnh đau đến mức bên dưới vô thức siết chặt lại, chèn ép quấn chặt lấy dị vật đang ở trong cơ thể mình. Khang Hy bị huyệt động vốn đang căng mịn này bỗng siết chặt lại, khiến gậy thịt dồn nén đã lâu không tự giác được mà mở cửa phóng tinh liên tục.

Tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào trong hoa tâm khiến cơ thể nàng xót đến cúi người xuống, một tay chống trên vách của hòn non bộ, khó mà chống đỡ.

Khang Hy có chút xấu hổ, từ sau khi thông hiểu mấy chuyện giường chiếu hắn chưa từng trải nghiệm cảm giác bắn liền ngay lập tức, lần này lại thất thoát ở trong tay cung nữ nhỏ này.

Thật không hổ là âm đạo non ư?

Hắn thầm nghĩ ngợi, sau đó huynh đệ phía dưới lại cứng thêm lần nữa, căng cứng ở trong huyệt động của Đoan Tĩnh. Hắn chầm chậm cảm nhận cảm giác sung sướng đến tận đỉnh đầu này, sau đó lại tận dụng tinh dịch trước đó của mình bôi trơn mà thúc mạnh vào tận hoa tâm của người kia.

Đoan Tĩnh không giãy dụa nữa, nàng vô lực vịn tay vào vách của hòn non bộ, trán đặt trên mu bàn tay, cảm nhận phụ hoàng của mình ở sau lưng đang từng đợt rồi từng đợt đút cái thứ bên dưới vào đến nơi sâu nhất của nữ nhi của mình.

Nàng men theo từng động tác của hắn mà nức nở từng tiếng.

Mỗi lần Khang Hy thúc vào, nàng lại cắn môi rên lên một tiếng.

Vật bên dưới thân càng gấp gáp quấy rối, nàng lại càng thêm thở dốc.

Nhưng vẫn cắn chặt lấy môi dưới, cố chấp không nói tiếng nào.

Chuyện đã tới nước này rồi, đã không thể cứu vãn nữa.

Nàng biết mình không thể lên tiếng, nhất định, nhất định không thể cho hắn biết được người dưới thân hắn chính là nữ nhi thứ ba của mình, như thế nàng sẽ chết mất.

Hoàng đế luôn là người không mắc sai lầm, kẻ mắc sai lầm sẽ chỉ có người khác.

Vì hình tượng vĩ đại tỏa sáng của mình, hắn nhất định sẽ không cho phép chuyện như này trở thành lý do khiến người khác công kích mình, càng không cần nói tới mối quan hệ giữa Đại Thanh và Cát Nhĩ Đan đang trong thời kỳ vô cùng nhạy cảm, cộng thêm mấy chuyện như vẫn chưa diệt trừ được Bạch Liên giáo ở nhân gian gì gì đó thì chắc chắn hắn sẽ không cho những kẻ phản tặc có lý do để công kích mình vào thời điểm như này.

Cuối cùng, người hy sinh chỉ có thể là nàng.

Nàng có thể sẽ chết trong yên ắng tại một nơi nào đó, với những lý do như kiểu nổ chết hay là chết chìm gì gì đó.

Trong cung này, chỗ nào cũng có người chết theo mấy kiểu như thế.

Nhưng nàng, lại không muốn.

Cứ như vậy đi, tất cả những chuyện này vốn chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, nàng sẽ yên lặng che đậy tất cả chờ đợi lúc được xuất giá, có ai lại dám dò hỏi tại sao nữ nhi của Hoàng đế lại không phải là một xử nữ ở trước mặt hắn chứ?

Cứ như vậy đi.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.