Nữ Phụ Mang Ý Xấu

Chương 5: Chương 5



Thu Mẫn nghe thấy cô lại bắt đầu nói mấy lời mình không hiểu, tức giận đến mức run cả người. “Lại nữa rồi! Chị nói tiếng người được không? Chị muốn trốn vào chốn cửa Phật à? Từ nào cũng có ẩn ý, em nghe không hiểu gì hết!”

Phương Đàm Tuân cũng cảm thấy Thu Nhược càng ngày càng cao thâm khó đoán, giống như cao tăng đắc đạo vậy, cả người đều mang theo hơi thở thần thánh bí ẩn.

Thu Nhược dừng vận động, đối mặt với em gái. “Chị không quan tâm đến cô ta, dù cô ta có làm cái gì, em hiểu không? Gia tăng thực lực của bản thân, quan trọng hơn là để ý đến sự tồn tại của kẻ địch.”

Cô nói xong, bèn đi đến một bên, cầm khăn lông lau mồ hôi, rời khỏi phòng tập thể thao.

“Chị tớ nói chuyện càng ngày càng đầy ẩn ý.” Thu Mẫn có cảm giác như bị cả thế giới vứt bỏ, tâm tư của chị gái song sinh quá khó dò, thoát khỏi phạm vi thần giao cách cảm của chị em sinh đôi rồi.

Từ đầu đến cuối, Phương Đàm Tuân chỉ có cảm giác bị học sinh giỏi hạ gục.

=========================

Cổ họng Thu Nhược vừa khỏi, nay lại khàn khàn.

“Có phải cậu bị cảm hay không?” Bạn cùng bàn của cô lo lắng hỏi.

Cô lắc đầu, không hé răng.

“Phải chăm sóc thân thể thật tốt, đừng thức đêm học bài, chúng tớ đều biết cậu rất giỏi. Chỉ là, rõ ràng có thể dựa vào mặt để kiếm cơm, vì sao cứ muốn chứng minh thực lực chứ! Hơn nữa, nhà họ Ngôn giàu có như vậy, cậu nên là học sinh kém chứ, vì sao cứ muốn đoạt thứ hạng của bọn tớ? Cứ như em gái cậu, ăn no ngủ kỹ, ngày nào cũng sống thật vui sướng.” Bạn cùng bàn là hạng 2 vạn năm, dù là xếp hạng ở lớp, hay là xếp hạng toàn khối, vĩnh viễn đều xếp thứ 2, bị cô đè đầu cưỡi cổ.

Lúc đầu, cậu ấy còn không cam lòng, không phục, đánh trận nào thua trận đó, đến cuối cùng, đành phải tâm phục khẩu phục, bị thực lực của Thu Nhược nghiền ép đến mức không còn ý chí chiến đấu gì nữa.

Thu Nhược đã quen với lời cằn nhằn của bạn cùng bàn, từ khi nộp đơn vào trường, vì áp lực học hành, nên cậu ấy rất hay lảm nhảm, nếu không cho cậu ấy phát tiết ra, có lẽ sẽ xảy ra tình huống ngày càng nghiêm trọng hơn, vì thế, giáo viên cũng không dám quản tính lảm nhảm của cậu ấy, chỉ cần thành tích của cậu ấy vẫn ổn định, không làm ảnh hưởng đến người khác là được.

“Đúng rồi, nghe nói hôm nay có hai học sinh chuyển đến trường chúng ta, hẳn là cậu có quen, được xếp vào lớp của chúng ta, thì không giàu cũng nhất định phải sang, có thân phận cao không thể với tới.”

Ánh mắt Thu Nhược, chuyển ra Thu Mẫn đang chơi đùa cười nói vui vẻ với bạn học, cảm thấy chút nữa, chắc chắn con bé sẽ nổi trận lôi đình.

Còn một học sinh chuyển trường khác…

Cô cũng không đặt tâm tư lên trên hai người này quá lâu, vùi đầu vào đại dương tri thức, làm lơ lời lảm nhảm lặp đi lặp lại của bàn cùng bàn.

Khi Cố Niệm Sâm và Hạ Hán Kiệt đi vào lớp, đã được mọi người nhiệt liệt hoan nghênh, trai xinh gái đẹp hiếm có nha! Còn là xuất hiện cùng nhau, quá đẹp mắt, tuy rằng lớp học có không ít người có diện mạo xuất chúng, nhưng mọi người đã nhìn nhiều năm như vậy rồi, chán rồi.

Trường cấp ba tư lập này, chính là ôm đồm học sinh từ nhà trẻ đến đại học mà! Ra ra vào vào, hầu như đều là người quen.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.