Nữ Phụ Mang Ý Xấu

Chương 6: Chương 6



Vẻ đẹp của Cố Niệm Sâm, là vẻ đẹp mới mẻ thanh thoát linh động, vừa thấy đã khiến người ta rung rinh, vẻ đẹp của Hạ Hán Kiệt, là vẻ đẹp tuấn tú ngông cuồng, mang theo vẻ kiêu ngạo bất cần. Hai loại hình hình, trong thời điểm hiện tại, cực kì được hoan nghênh.

Phương Đàm Tuân đã sớm gặp Cố Niệm Sâm, rõ ràng là cô ta có thân phận xấu hổ, nên đối với sự hiện diện của cô ta cũng không có phản ứng gì. Cậu ta chỉ hơi lo lắng mà nhìn Thu Mẫn, sợ cô ấy sẽ bị sắc đẹp của Hạ Hán Kiệt hấp dẫn, chuyển rời tình cảm.

Phải biết rằng, trong mắt hai chị em nhà cô ấy, cậu ta đại khái chỉ là một người có khuôn mặt ưa nhìn, nếu người khác có ưu điểm này, vậy thì cậu ta sẽ bị ra rìa mất.

Vì sao cậu ta lại không cần lo về Thu Nhược? Cậu ta cảm thấy học sinh giỏi không dễ bị sắc đẹp mê hoặc như vậy, cô tin vào đạo lý Phật giáo, là một đại sư cao thâm huyền bí chưa bước vào cửa Phật, sao có thể bị trai đẹp làm mờ con mắt được?

Lúc ấy, Thu Nhược cũng chỉ nhìn chằm chằm Hạ Hán Kiệt một chút, rồi cúi đầu chìm đắm trong sách vở, hờ hững với sự xuất hiện của hai người này.

Trong lòng Cố Niệm Sâm kêu khổ, rõ ràng là cô ta đã yêu cầu trợ lý là không muốn học cùng lớp với chị em nhà họ Ngôn, trợ lý nói anh ta sẽ xử lý, kết quả là… Vẫn phải học cùng lớp, rốt cuộc là trợ lý không quan tâm, hay đây là âm mưu của Ngôn Lý Sâm?

================================

“Đứa con trai kia của nhà họ Hạ đã trở lại sao? Không phải nói là đã cắt đứt quan hệ rồi sao? Vì sao lại nhận lại rồi?” Ngôn Lý Sâm cùng trợ lý đi vào nhà, nhìn thấy cô La, người vợ trên danh nghĩa của mình, đang nắm tay Thu Nhược nói chuyện, nội dung chỉ toàn là cách chăm sóc da, gìn giữ nhan sắc.

Thu Nhược nghe rất nghiêm túc, thỉnh thoảng còn đáp lời mấy câu.

“A, Bảo Ngọc của nhà họ Ngôn đã trở lại rồi!” Cô La vừa thấy anh, mặt mày lập tức trở nên cau có, miệng lưỡi chanh chua, không khó để nhìn ra thái độ thân mật trêu ghẹo của cô ấy.

“Chị Bảo Thoa, làn gió nào đã thổi chị tới đây?” Ngôn Lý Sâm hỏi lại.

Cô La lớn hơn Ngôn Lý Sâm 5 tuổi, vì thế hai người thường tự giễu hôn nhân của mình là hôn nhân vô tính của Bảo Thoa và Bảo Ngọc.

Hai người họ là liên hôn thương mại, vì lợi ích của hai nhà mà kết hợp, tình cảm từ nhỏ đã tốt, hoàn toàn không thể chấp nhận được hành vi lên giường thân mật này, sau khi kết hôn thì ai chơi theo ý người nấy, hai chị em sinh đôi là dùng phương pháp thụ tinh nhân tạo để sinh ra, hai người đều nhất trí muốn con gái, bởi vì nếu sinh con trai, thì tương lai, nếu hai người ly hôn, thì chuyện phân chia tài sản quá phiền phức.

Bọn họ giao ước, nếu đối phương có đối tượng thích hợp, thì sẽ ly hôn theo hợp đồng. Cuộc hôn nhân này sinh ra là để hợp tác liên minh, hơn nữa, dựa vào hai cô con gái này, cũng đã củng cố quan hệ của hai nhà, bọn họ đã không thể tách khỏi nhau, cuộc hôn nhân này đã vốn không còn ý nghĩa, bọn họ có thể ly hôn, đi tìm hạnh phúc riêng cho mình bất cứ lúc nào.

Cô La là người theo chủ nghĩa tự do, là một nữ tác giả tiểu thuyết, theo đuổi cảm giác lãng mạn của tình yêu, có một người bạn trai yêu đương nhiều năm, lại không chịu trở thành bà chủ gia đình, lo chuyện củi gạo mắm muối với người ta, nên mới kéo dài với Ngôn Lý Sâm đến hiện tại, vẫn còn duy trì mối quan hệ hôn nhân có tiếng mà không có miếng.

Lý do Ngôn Lý Sâm giữ vững tình trạng hôn nhân nhiều năm, còn phức tạp hơn cô La nhiều. Nếu anh ly hôn, thì nhất định sẽ bị phụ nữ bên ngoài ùa lên, quấy rầy, muốn hạ gục anh để làm bà Ngôn. Tìm một người phụ nữ để tái hôn, nhất định sẽ ảnh hưởng đến quan hệ liên minh giữa hai nhà, thậm chí sẽ gây ra nhiều phiền phức, chẳng hạn như vợ mới muốn chiếm lấy sản nghiệp của anh, hoặc là bừng bừng dã tâm mà muốn sinh con trai, mưu đoạt gia sản.

“Chị đến thăm con gái bảo bối, xem có được chăm sóc cẩn thận không.” Thái độ của cô La đối với hai con gái sinh đôi cũng khác nhau, đứa lớn thì hỏi han ân cần, đứa bé thì cười nói vui vẻ, tùy người mà khác nhau.

Ánh mắt Ngôn Lý Sâm nhìn chằm chằm vào Thu Nhược trầm tĩnh ưu nhã, rất lâu không rời, sau đó mới cong môi. “Em cảm thấy, em nuôi con còn tốt hơn chị nhiều.”

Điểm này, cô La không thể phản bác, đứa con gái lớn này của cô ấy, từ nhỏ đã có khí chất hơn người, bình tĩnh trầm ổn, ung dung phóng khoáng, nếu sinh ra ở cổ đại, chính là có mệnh Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ.

Nhưng mà, cô ấy cảm thấy, chuyện này chả có một xu quan hệ với Ngôn Lý Sâm, anh nuôi con, cũng chỉ có thể nuôi ra đứa bé như đứa con gái nhỏ, chỉ biết điên cuồng nghịch ngợm chạy lung tung.

Cô La đi theo anh vào phòng sách. “Đề nghị lúc trước của nhà họ Hạ, em cảm thấy thế nào? Ông ta gọi đứa con trai kia về, là có ý tưởng muốn liên hôn với nhà chúng ta sao?”

“Kế hoạch hội quán Thế Mậu quá khổng lồ, chỉ hai nhà chúng ta không thể nuốt hết được, bởi vì nhà họ Phương có thân phận quân đội, không tiện đụng vào, nhà họ Hạ cố ý muốn gia nhập, muốn cùng liên hôn để kéo gần khoảng cách, củng cố quan hệ. Ba chị không có ý kiến, chủ yếu là xem em, rốt cuộc thì cũng là con gái em mà.” Lời này của cô La chứa đầy thâm ý, hai chị em sinh đôi là cháu ngoại của nhà họ La, đương nhiên là sẽ không đẩy hai người vào hối lửa khi đã biết rõ vấn đề của nhà họ Hạ. Cho nên, người mà cô ấy nói, không phải là hai đứa con gái lớn của Ngôn Lý Sâm.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.