Sword Art Online: Kiếm Sĩ Ánh Trăng.

Chương 8: Vùng tối của lòng đất.



Chương 08: Vùng tối của lòng đất.

Ren hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh sau cú sốc. Đôi chân của cậu vẫn run rẩy, và cơ thể cảm giác như đang thả lỏng dần sau cuộc đối đầu căng thẳng.

Những cơn gió lạnh trong không gian ngầm như muốn xé rách sự im lặng ấy, nhưng ánh sáng từ viên pha lê phát sáng vẫn kiên cường tỏa ra, dù mờ dần khi tâm trạng Ren bất ổn.

"Ổn," Ren thở ra, giọng nói có phần yếu ớt, nhưng cậu không thể để lộ sự run sợ trong mình. Những gì vừa xảy ra thật chóng vánh, quá khủng kh·iếp đến mức cậu không kịp suy nghĩ.

Copper nhìn cậu một hồi, ánh mắt không hề rời khỏi Ren. Dù giọng nói của anh ta vẫn bình thản, nhưng Ren có thể cảm nhận được sự sắc bén trong từng lời.

"Giữ bình tĩnh. Đây mới chỉ là bắt đầu." Copper nói, giọng đều đều nhưng có chút gì đó khiến Ren không thể không chú ý.

Anh ta không phải chỉ là một người mạnh mẽ, mà còn là người điều khiển được cảm xúc và hoàn cảnh, điều mà Ren không làm được. Cậu không thể không cảm thấy sợ hãi.

Eylis tiến lại gần, mắt vẫn không rời khỏi con quái vật đã biến mất trong không khí, nhưng sự lo lắng trong đôi mắt cô dành cho Ren không hề thay đổi. "Cậu ổn chứ? Thật sự không sao chứ?"

Ren nhìn Eylis, có cảm giác sự quan tâm của cô làm ấm lên phần nào tâm trạng đang lạnh lẽo của cậu.

"Tôi ổn." Ren trả lời, cố gắng mỉm cười dù vẫn còn cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng.

Tarek đứng ở phía xa, cười khẩy một tiếng, nhưng sự chú ý của hắn giờ đây hoàn toàn hướng về những gì phía trước.

Hắn không quan tâm tới Ren nữa. "Cứ thế mà đi, đừng dừng lại lâu. Để xem còn con quái vật nào nữa không."

Những lời nói của Tarek làm Ren cảm thấy như một làn sóng băng giá vừa đổ ụp xuống mình.

Cậu không thể không cảm thấy cái gánh nặng trên vai mình mỗi khi Tarek lên tiếng, như thể hắn chỉ coi cậu là một công cụ.

Scholar không nói gì, ánh mắt vẫn lạnh lùng, nhưng sự im lặng của gã làm Ren cảm thấy một chút nghi ngờ. Cậu không hiểu được Scholar, không biết gã nghĩ gì về những gì vừa xảy ra.

Nhưng Ren không có thời gian để phân tích, vì những bước đi trong hầm ngục vẫn tiếp tục.

Cậu phải đi tiếp, dù lòng có những nghi vấn, dù cơ thể còn run rẩy vì cảm giác gần như đ·ã c·hết. Cậu vẫn là người dẫn đường, và không ai trong nhóm có vẻ muốn thay thế cậu.

Cảm giác mệt mỏi, mất phương hướng và tuyệt vọng dần dần được bao phủ bởi tiếng bước chân dồn dập của mọi người.

Nhưng trong lòng Ren, một câu hỏi lại bất ngờ vang lên: Liệu nhóm của cậu sẽ sống sót đến khi nào?

“Con vừa rồi chỉ xuất hiện để thăm dò thôi.” Copper thông báo. Ánh mắt sắc xảo của anh ta nhìn chằm chằm vào bóng tối phía trước.

“Chúng đã chặn hết lối đi phía trước.” Giọng nói của Copper kết thúc cũng là lúc hàng chục con mắt đỏ hoe sáng rực lên trong bóng tối.



Từng hàng thanh máu đang tiền dần tới ánh sáng.

Ren không tự giác được mà thu mình dưới ánh sáng yếu ớt của pha lê. Nhưng... cậu cũng đã nắm chặt lấy cán giáo.

Những người khác lần lượt rút v·ũ k·hí ra và chuẩn bị chiến đấu.

Tarek đã lao ra phía trước, bổ mạnh một nhát rìu vào con quái vật, nhưng lưỡi rìu chỉ rạch được một vết cắt nhỏ, trên phần da lưng sần sùi như vảy của nó.

“Đừng đánh vào lưng.” Copper dùng kiếm đánh bật một con ếch đang nhảy lên để t·ấn c·ông. Anh ta lợi dụng khi con ếch để hở phần bụng thì mới chém vào chỗ đó.

“Điểm yếu của chúng là lớp da mỏng nằm dưới bụng. Tấn công bằng vài đòn kỹ năng cơ bản là có thể tiêu diệt được một con. Chỉ cần đánh chuẩn vào phần bụng, không quá khó...”

Copper vừa nói vừa di chuyển nhẹ nhàng, tránh hết được những chiếc lưỡi dài như doi da quật tới.

Chúng đánh hụt, quất mạnh xuống sàn đá tạo lên tiếng vang rợn người.

Tarek hít một hơi sâu, cảm nhận được cơn đau khi một chiếc lưỡi quái vật cắt qua vai hắn. Tuy nhiên, hắn không lùi bước, tiếp tục bổ mạnh vào phần bụng yếu ớt của con quái vật. Sự đau đớn không làm hắn chùn bước.

Hai lưỡi rìu ở trên tay của gã hệt như máy chém không nhân từ. Từng con ếch cống dần nằm xuống dưới lưỡi rìu chiến.

“Ngoài ra...đừng để lưỡi của chúng đánh phải. Chất nhầy trên lưỡi là c·hất đ·ộc gây t·ê l·iệt nhẹ.” Scholar sử dụng mũi giáo đâm vào lưỡi của một con ếch và nói.

Lời nhắc nhở muộn màng có phần ác ý của Scholar khiến cho Tarek run lên, không biết là vì tức giận hay vì gì khác.

Nhưng hắn cũng là một kẻ tỉnh táo. Tarek lệnh cho đám đàn em cầm khiên chặn ở đằng trước, còn hắn chỉ việc t·ấn c·ông tại những lúc thích hợp.

Tên này luôn nhằm vào những đòn kết liễu cuối cùng, vì hạ gục quái vật sẽ được nhận nhiều exp hơn là việc đóng góp trong trận chiến.

Nhân lúc Scholar đang kiểm soát con quái vật, Eylis lao vụt lên, nhanh như một tia chớp. Lưỡi kiếm mỏng của cô giáng từng đòn cực mạnh lên bụng của con quái.

Ren cảm thấy cánh tay mình tê cứng khi quan sát các chiến binh đánh nhau. Cậu biết mình phải làm gì, nhưng sự sợ hãi vẫn kìm hãm.

Đến khi một con ếch nhảy vọt qua được hàng phòng ngự của Scholar, Ren bất ngờ lao lên, vung mạnh ngọn giáo vào lưng con quái vật.

Nhưng thanh hp của con quái vật không giảm đi dù chỉ một chút. Trái lại Ren còn trở thành mục tiêu của nó.

Con ếch cống nhảy bật lên, nó vụt qua đám đàn em đang cầm khiên của Tarek mà vồ thẳng tới Ren.

Ren có thể quan sát được chuyển động của con quái vật. Cậu định lùi lại để tránh đòn. Nhưng đôi chân cậu lại cứng tê như đá.

Con ếch húc thẳng vào bụng của Ren. Cú va mạnh khiến cậu đập người vào bức tường đằng sau.



Ren cảm thấy một cơn đau nhói lan tỏa từ bụng, nơi con ếch đã va mạnh vào. Cậu muốn hét lên nhưng không thể, vì cổ họng nghẹn lại bởi nỗi sợ. Cơn tê cứng trong đôi chân như thể làm chúng nặng trĩu, không thể di chuyển.

[Hp: 124/250]

Ren cảm thấy lạnh người, cậu cố nắm chặt ngọn giáo và đâm lung tung, nhưng đều bị lớp da trên sần sùi của con ếch chặn lại.

Con ếch há miệng, những chiếc răng sắc nhọn như lưỡi kiếm dần dần lại gần. Mắt Ren mở lớn trong hoảng sợ, máu trong người như đông lại.

Cậu không thể thở nổi, không thể dừng tay. Những cái nanh sắc bén của con quái vật chực chờ nuốt chửng cậu.

“Cẩn thận.”

Đúng khi con ếch chuẩn bị ngoạm lấy Ren, một thanh kiếm lóe sáng từ bên phải, chém vào một bên đầu của con quái vật.

Con ếch ngẩng lên, bỏ qua Ren để đối diện với Copper, người đang đứng trước mặt nó, ánh mắt lạnh lùng và đầy quyết tâm.

Nhìn thấy con ếch chuẩn bị nhảy lên, Copper vung mạnh thanh kiếm của mình, cắt xuyên qua không khí, tạo ra một v·ết t·hương dài trên bụng con quái vật.

Không dừng lại, anh ta nhanh chóng di chuyển ra phía sau Eylis để hỗ trợ.

Scholar không chỉ đứng nhìn mà còn tham gia vào chiến đấu với một chiến thuật khéo léo. Gã nhẹ nhàng lướt qua con quái vật, vung giáo để đâm vào các phần yếu như cổ và ngực, không để chúng có cơ hội phản công.

Trận chiến ban đầu có vẻ hơi hỗn loạn, nhưng dưới sự lãnh đạo và khả năng chiến đấu của Copper và 2 beta tester khác. mọi thứ dần ổn định.

Hơn chục con ếch đã bị đẩy lùi và tiêu diệt.

Chiến thắng đang ở ngay trước mặt.

Những đòn t·ấn c·ông ngày một dồn dập hơn. Vài tanker không còn e dè mà lao thẳng vào đám quái vật.

Bọn ếch cống cũng phản công, nhưng chúng không thể xuyên thủng được những tấm khiên.

Eylis dồn sức vào một cú chém cuối cùng, nhưng con ếch lại kịp quật lưỡi vào cô, khiến cô bị ngã xuống.

Tuy nhiên, trước khi nó kịp tiếp tục t·ấn c·ông, Ren bất ngờ lao lên, đâm mạnh vào phần bụng con quái vật, khiến nó bị phân tâm.

Eylis bắt được thời cơ và tung đòn kết liễu.



Eylis nhìn Ren, đôi mắt cô lấp lánh một tia cảm kích, rồi nở một nụ cười ấm áp. “Cảm ơn cậu, Ren. Nếu không có cậu, có lẽ tôi đã mất khá nhiều hp.”

Câu nói của Eylis khiến Ren cảm thấy một cảm giác ấm áp lạ lùng, dù cậu không biết phải nói gì.

Ren không hành động gì nhiều mà chỉ khẽ gật đầu rồi lại tiếp tục chú ý tới cuộc chiến. Khả năng chiến đấu với giáo của cậu không được tốt lắm nên Ren chỉ ở đằng sau hỗ trợ.

Chận chiến kết thúc, không có t·hương v·ong.

Ren vẫn chưa hạ được 1 con quái nào, chiến công cũng chẳng nhiều nên Ren chưa nhận được 1 điểm exp hay vật phẩm nào cả.

“Lên cấp chưa bao giờ đơn giản như thế này. Nếu ta biết tới điều này sớm hơn...”

Tarek cười một cách tham lam, ánh mắt đắm chìm vào bảng thuộc tính của mình. Ren cảm thấy có một sự mờ ám trong cách hắn ta quan sát mọi người, và cậu không thể bỏ qua cảm giác rằng Tarek không phải chỉ muốn có phần thưởng sau trận chiến này.

Có vẻ hắn ta đã lên cấp sau trận chiến căng thẳng. Những người khác dường như cũng nhận được gì đó.

Đặc biệt ba beta tester khi họ đã tiêu diệt gần 1 nửa số ếch cống. Nhưng không có phản ứng gì nhiều trên khuôn mặt họ. Dường như những phần thưởng sau trận chiến không quá quan trọng.

Ren cảm thấy một nỗi thất vọng dâng lên trong lòng khi nhìn thấy mọi người nhận được phần thưởng sau trận chiến. Cậu vẫn không thể cảm thấy tự hào về bản thân. Chưa bao giờ... Ren cảm thấy mình... vô dụng đến thế.

Ren nhìn thanh máu của mình lần nữa, cảm giác căng thẳng bắt đầu lan tỏa trong cơ thể.

124 HP… nếu gặp phải một con quái vật nào nữa, cậu sẽ không thể chống cự nổi. Cậu chẳng mang theo vật phẩm hồi phục nào cả, không biết phải làm sao.

Copper liếc nhìn Ren một cách nhanh chóng, đôi mắt anh ta sắc bén như thể đọc được mọi suy nghĩ của người khác. Sau một khoảnh khắc im lặng, anh ta bắt đầu giải thích những lựa chọn hồi phục mà nhóm có thể dùng.

“Lên cấp ở trong Sword art online sẽ không giúp chúng ta hồi phục hp về ban đầu. Sau trận chiến, ắt hẳn mọi người đều cần hồi lại số máu đã mất.”

Mọi người xung quanh đều yên lặng dõi theo Copper.

“Cách đơn giản nhất đó là nghỉ ngơi trong khu vực an toàn. Cách thứ 2 là tiêu thụ vật phẩm hồi máu. Nhưng chúng khá đắt đỏ trong giai đoạn bây giờ.”

Copper hơi dừng lại như muốn quan sát phản ứng của từng người.

“Còn một cách khác đó là...dựng trại. Nghỉ ngơi bên lửa trại có thể giúp bù lại điểm hp đã mất sau một khoảng thời gian, chỉ... vừa đủ.”

Tarek hơi cau mày, có vẻ không hài lòng với việc phải dừng lại để nghỉ ngơi, nhưng không nói gì.

Trong khi đó, Eylis nhìn Copper, gật đầu đồng ý. “Tôi nghĩ dựng trại là lựa chọn tốt.”

Còn Scholar, với vẻ mặt nghiêm túc của mình, bắt đầu lên kế hoạch cho việc tìm kiếm một nơi an toàn để dựng trại.

Copper nhìn Tarek, đôi mắt anh ta sáng lên như thể anh đã đọc được suy nghĩ của gã.

“Tôi đoán là anh sẽ không muốn phải chiến đấu một mình đâu nhỉ.” anh ta nói, nhấn mạnh ‘một mình’ khiến Tarek phải khẽ nhíu mày.

Cảm giác bị thách thức lóe lên trong ánh mắt của gã, nhưng Tarek chỉ hừ nhẹ và gật đầu, không để lộ cảm xúc.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.