Tận Thế Cũng Chỉ Như Vậy

Chương 105: Quái vật



Chương 105: Quái vật

Hai bóng ma tan biến chưa lâu, người bên trong khu biệt thự đang không ngừng đổ gục xuống, Những tên thủ vệ, những người hầu đang chìm trong dục vọng, không một ai có thể thoát khỏi. Tất cả yên ắng đến ghê người.

Dễ dàng tiến vào phòng của Thiếu trại chủ, có vẻ rất thỏa mãn sau khi h·ành h·ạ n·ạn n·hân mà khi ngủ ngáy rõ to. Đến nỗi Đổng A và Sở Tuyết đều đi đến bên giường, vẫn không hề bị phát giác mảy may.

Đến lúc này chỉ còn lại mỗi mình hắn, Sở Tuyết không nương tay chút nào, tiến lên đánh túi bụi. Tên Thiếu trại chủ bị cơn đau lôi khỏi mộng đẹp, sau đó chỉ biết kêu la oai oái, người trong khu biệt thự đều bị xử lý, hắn có kêu rát cổ họng cũng vô dụng.

Sau một hồi đ·ánh đ·ập, nộ khí của cả hai mới vơi đi phần nào, cảm thấy việc mình làm vừa điên cuồng vừa vô nghĩa, Sở Tuyết liền nhanh chóng chấm dứt tính mệnh tên khốn kiếp đó.

Đổng A chỉ đứng một bên yên lặng ngắm nhìn, thấy người yêu giảm bớt nộ khí, đang muốn nói cái gì, bỗng nhiên thân thể uốn éo một cách quỷ dị, tránh thoát móng vuốt sắc nhọn từ phía sau đâm tới. Nếu không tránh thoát kịp, với tốc độ ra đòn như thế, có thể xuyên qua da thịt hay không thì không biết, nhưng nếu lỡ như xuyên qua được, trái tim sẽ bị quấy nát.

Vốn dĩ luôn mở ra trạng thái quan sát, kẻ địch không thể nào tiến đến gần như vậy, đối phương có biện pháp lách qua giác quan của Đổng A. May mắn hắn luôn luôn cảnh giác cao độ, tốc độ não xử lý thông tin cao hơn nhiều, mới có thể tránh thoát đòn đánh lén.

Sở Tuyết bị một loạt động tác của Đổng A làm cho giật mình không nhẹ, thấy người yêu tránh thoát được công kích chí mạng, sắc mặt mới giãn ra, lập tức cùng tiến lên vây công.

Lọt vào tầm mắt hai người là một sinh vật hình người cực giống zombie. Nhưng so với zombie thì khó đối phó hơn nhiều. Đối phương có tư duy và ý thức chiến đấu rất cao, có lẽ bị tiếng kêu thảm của thên thiếu trại chủ hấp dẫn tới. Bị hai cái “cải tạo chiến sĩ” siêu mạnh vây công vậy mà không lập tức bị cầm xuống.



Mặc dù đánh lén không thành công, bị phản kích lập tức mất một cánh tay do Đổng A xé mất, nhưng kẻ địch không có vẻ gì là đau đớn. Đến khi cánh tay còn lại bị Sở Tuyết lưu loát chém xuống, hai móng vuốt không thể vận dụng, quái vật hình người mới chật vật chạy trốn.

Đổng A đương nhiên không để thứ đó muốn đến thì đến, muốn đi thì đi liền nhanh chóng đuổi theo.

Biệt thự đã bị hai người thanh lý sạch sẽ nên đuổi bắt không tạo nên bất cứ xao động nào.

Cả hai nhanh chóng từ một lối đi khác trở lại hậu viện. Tại một căn phòng không mấy thu hút tìm thấy một căn hầm khác, lối vào không có cầu thang mà là một cái hố thẳng đứng, không biết phía dưới thông đi đâu.

Đuổi rất gấp nhưng hắn cũng không có lỗ mãng, quái vật chui tọt xuống hầm, Đổng A lập tức lấy ra robot do thám ném xuống. Robot được làm rất chắc chắn, hoàn toàn không sợ rơi hỏng.

Tròng mắt Đổng A lập tức co rút lại, tăng cường thị giác, bắt lấy từng pixel trên màn hình smart watch, hình ảnh camera truyền lại bị rung lắc khó mà quan sát được, nhưng bằng vào trạng thái não siêu tốc vận chuyển, khung cảnh bên dưới được mường tượng ra.

Kỳ thật nếu đối phương bị trạng thái quan sát bắt được bóng mờ thì không cần phiền toái như vậy, nhưng con quái này - không phải không có bóng mờ mà rất nhạt, lại bị điều kiện dưới hầm làm nhiễu nên buộc phải dùng robot mới ổn.

Nói thì dài dòng mà diễn ra trong chớp mắt, động tác của hắn một mực mà thành. Đổng A nhanh chóng nhảy xuống đuổi theo.

Sở Tuyết ở phía sau không lập tức nhảy theo, mà ở lại làm lấy đề phòng. Đổng thời tìm kiếm một nơi có chỗ neo chắc chắn, lấy dây cap hợp kim nhỏ ra buộc vào, rồi buông xuống hố, để lỡ như phía dưới có gì nguy hiểm, Đổng A có thể nhanh chóng quay trở lại.





Đổng A vừa nhảy xuống bên dưới, sau khi lom khom qua một lối đi nhỏ, tiến vào hang động lớn hơn. Nhìn vách động phong hóa chứng tỏ nó đã tồn tại rất lâu.

Bóng tối chẳng thể nào che giấu được dấu tích để lại, dựa vào đó, Đổng A nhanh chóng tiến tới, thân ảnh chìm sâu vào màn đen.



“Cuối cùng cũng đuổi kịp” Đổng A lẩm bẩm. Sau một lối rẽ, vật hình người liền dừng chân lại trước một khối thịt khổng lồ đang không ngừng nhúc nhích, liên tục phát ra âm thanh tiêu hóa kinh tởm.

Nó cũng không có dừng lại mà nhanh chóng tông vào, màng thịt không có ngăn trở gì mấy, liền bao bọc quái vật vào trong.

Đổng A tới nơi, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cũng không khỏi sửng sốt một chút.



“Đây là quái vật gì?” Lẩm bẩm một tiếng, trên mặt không hiện ra một chút sợ hãi nào.

Không mạo muội tiến về phía trước, hắn đem súng lục của lão viện trưởng luôn được dắt bên hông ra, bắn thử 3 phát, thì thấy như đá chìm đáy biển. Tiếp tục sử dụng lựu đạn, tạc bay một mảng thịt lớn, bên trong bất ngờ không có một chút huyết dịch nào, chỉ toàn những bợn màu trắng, giống như đậu hũ, tỏa ra hương sữa rất mê người.

Đổng A chưa từng thấy thứ gì giống như vậy trước đây, tò mò quan sát lấy, làm đủ các loại thử nghiệm. Quái vật hình người tiến vào bên trong, không thấy xuất hiện nữa, hắn lâm vào cục diện hết sức khó xử, vật liệu đem theo nhất thời không thể làm gì được khối thịt khổng lồ kia.

Không còn cách nào khác, Đổng A chỉ còn cách theo đường cũ quay về, gọi sở tuyết mang vật liệu cháy xuống dự định phóng hỏa. Với kinh nghiệm đối phó với quái vật, không có lúc nào mà lửa không mang tới hiệu quả cả.

Quả nhiên, sau khi bị vung lên một lượng lớn chất đốt, rồi bị nhấn chìm trong biển lửa, quái vật hình người mới bò ra khỏi quả câu thịt, lúc này chỗ hai tay cụt của nó đã mọc ra chi mới ngắn cũn, không đối xứng, nhìn rất chướng mắt. Với tốc độ này, không bao lâu hẳn sẽ mọc ra 2 tay mới.

Đổng A với tình huống này không quá ngạc nhiên. Trong các dự đoán, đã từng nghĩ tới, cầu thịt giống như lồng ấp hồi phục cho quái vật. Đến bây giờ nó đã không còn đường trốn, sau khi làm vài cái né tránh đã bị hắn nhẹ nhõm xé xác.

Đổng A cũng không lập lức quẳng nó vào đống lửa đang cháy hừng hực, mà cẩn thận ngồi xuống quan sát một phen. Chỉ thấy, con quái này có dấu hiệu sinh học cực giống zombie, nhưng so ra mạnh mẽ nhiều lắm, còn có ý thức chiến đấu nhất định chứ không hề vô não t·ấn c·ông, khá giống một con robot.

Hắn cũng tìm ra nguyên nhân vì sao trạng thái bóng mờ khó bắt được bóng mờ của quái vật như vậy. Đó là con quái này hoàn toàn không có thân nhiệt, trên thân không có mùi hôi hám đặc trưng của quái vật mà tỏa ra mùi sữa thơm nhè nhẹ. Dưới lòng bàn chân cũng được phủ một lớp lông nhung mềm, đi lại sẽ không phát ra âm thanh gì. Quả nhiên trạng thái quan sát không phải là toàn năng, luôn có cách lách qua được.

Không tốn quá nhiều thời gian, Đổng A liền không còn hứng thú, quẳng xác nó vào đống lửa đang cháy ngùn ngụt. Khói đen tràn ngập trong động đá, không ảnh hưởng chút nào, còn nhờ vào đó mà tìm thấy một lối đi khác dẫn thẳng ra bờ suối ở dưới chân đồi, hắn thầm nghĩ:

“Đây chẳng phải là tuyến đường rời đi tuyệt hảo nhất hay sao?”

Sau đó vui mừng trở lại báo tin cho Sở Tuyết. Nhanh chóng rời khỏi Thiên Thủy Trại.

...

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.