Thành Phố Quy Bình- trung tâm kinh tế chính trị của vùng, cũng là nhạc viên của hằng hà sa số zombie. Cứu Thế Thành không phải rất lớn, nó nằm khá xa thành phố Quy Bình lệch về hướng tây bắc, gần nơi có các dãy núi ngăn cách Delta Tây Nam với vùng Đồng Bằng Thủ Đô ở phía bắc.
Người sống sót nơi đây sử dụng một tòa thành cổ, cải tạo thành căn cứ chống chọi zombie.
Thành phố hiện đại không có tường thành, nhưng thành cổ thì có, mặc dù không quá cao nhưng tường được xây dựng khá dày và chắc chắn. Dựa vào đó người ta cải tạo lại, có thể giảm bớt được phần nào độ khó khi xây dựng.
Đổng A không mấy khó khăn xác định vị trí trên bản đồ điện tử, nhưng tuyến đường ngắn nhất đã bị tiểu t·hiên t·ai tàn phá, không đi được, phải đi theo tuyến đường được Cứu Thế Quân sửa chữa, hẻo lánh hơn, khó đi hơn.
Trên đường có gặp phải vài đoàn xe có treo cờ S.A hẳn là của Cứu Thế Quân đang làm nhiệm vụ. Nhìn bộ dáng rách rưới tàn tật của 4 người cũng không có dừng xe giúp đỡ hoặc c·ướp b·óc, mà coi như không thấy, lao vụt đi qua.
Trong đoạn thời gian này, Đổng A có tách đoàn một chuyến, chuyên môn tìm kiếm xe điện, cải tạo sơ lại thiết bị một chút, dùng pin hydro cấp nguồn.
Pin xe điện sau nhiều lần cải tiến đã không còn cồng kềnh như trước, nhưng so với loại pin hydro thế hệ mới nhất của căn cứ Z vẫn còn kém rất xa. Nhờ đó chuyến đi này chậm thì có chậm nhưng nhẹ nhõm hơn nhiều.
Trước tận thế, cao tốc không gián đoạn, chỉ cần đi 3 ngày là tới Cứu Thế Thành, bây giờ phải bỏ ra một tuần mới vượt qua vùng đồng bằng, tiến vào vùng trung du đầy đồi núi thoải. Tốn thời gian dài mới đi được hơn hai phần ba đoạn đường. Mưa đã bắt đầu rơi, mới đầu mùa, mưa không lớn lắm, đủ khiến cho zombie hung hãn hơn nhiều.
Cũng may người bệnh gặp được Đổng A và Sở Tuyết. Nếu không, người bình thường đã sớm c·hết. Trên đường Trần Dũng và Liên chính thức gặp qua 2 người hung hãn chém g·iết zombie, để bọn họ mở mang tầm mắt một phen.
Người đàn ông đủ thứ biểu hiện thần kỳ, giống như có thể sớm phát giác được zombie để làm ra tránh né. Người nữ dù không bằng, nhưng một thân thần lực cùng võ kỹ cao siêu, cả hai có vũ lực cao như thế, thảo nào có thể đi xa trong tận thế, thực làm người ta hướng tới.
Đối với biểu hiện của hai người, Đổng A đã tập mãi thành quen, bình tĩnh dò xét địa hình, đi tới địa điểm dừng chân ngày hôm nay.
Một tuần không ngừng bôn ba, không gặp được bóng dáng của bất cứ k·ẻ c·ướp đoạt nào, không biết do Đổng A may mắn hay đối phương may mắn nữa, như vậy giảm đi không ít phiền phức.
Đợi đến thời điểm trời mưa lớn hơn một chút, nhóm bốn người rốt cuộc đến mục đích.
Mục đích của Đổng A là khe núi đối diện, trước mắt hiện ra một tòa núi tương đối độc lập, không quá cao nhưng độ dốc khá lớn. Mà muốn qua, chỉ có thể mượn nhờ cầu cao tốc vượt ngang khe núi.
Trần Dũng thấy được mục tiêu, liền chỉ vào các tòa kiến trúc trước mặt nói:
"Theo như tin tức mà ta biết, bên kia là Trạm tín hiệu điện thoại đã bị bỏ hoang, được Cứu Thế Quân cải tạo thành tiền đồn canh gác mặt phía đông, không biết vì sao, hai năm trước bỗng dưng rút phần lớn quân số đi. Họ có che chở một đám người sống sót thành lập khu dân cư, vẫn còn ở lại sinh hoạt.
Do vị trí địa lý, nơi đây thường có đoàn xe của Cứu Thế Quân đi qua, liền biến thành trạm trung chuyển cùng trạm tiếp tế.”
Sở Tuyết nghe xong cũng nhẹ gật đầu, như có điều suy nghĩ nói:
“Không biết chỉ có cứu thế quân dừng lại tiếp tế hay còn có k·ẻ c·ướp đoạt? Chỉ hy vọng an ninh không quá kém. Chúng ta thực sự không muốn cuốn vào tranh đấu của vùng này.”
Trần Dũng giải thích nói:
“Các ngươi không biết, ta từng nghe nói: k·ẻ c·ướp đoạt dù lấy tôn chỉ chống lại Cứu Thế quân, nhưng bọn chúng chỉ là phường trộm c·ướp mà thôi, bên ngoài c·ướp c·ướp còn được, chúng không bao giờ dám làm quá tuyệt đâu. Dù sao chênh lệch thực lực vẫn còn đó, hơn nữa vật tư c·ướp được cũng cần có nơi tiêu thụ.”
Lúc này, đối diện cầu nối, lính canh gác đã phát hiện nhóm 4 người, một người đàn ông bưng súng trường cầm lấy loa phát thanh, mở miệng hỏi:
"Các ngươi là nơi nào đến, tới làm cái gì?"
Đổng A vừa mới đặt chân lên cầu, thấy đối phương dùng loa, âm thanh không quá lớn lại vừa đủ nghe được, hoàn toàn không sợ hấp dẫn zombie liền lấy làm kỳ, chứng tỏ tình trạng này thường xuyên gặp phải. Dừng lại không tiếp tục tiến thêm, hắn bèn lớn giọng trả lời:
“Người sống sót, đang tìm đường về cứu thế thành. Trời mưa! Muốn tìm chỗ trú tạm.”
Đổng A nhìn hết một lượt, dự đoán trên cầu có lẽ được gắn thuốc nổ, phía trước còn có vài cái chướng ngại vật, đỉnh núi nhỏ có tới 3 bức tường thành đồng tâm được xây bằng bê tông.
Vòng tường ở chính giữa cũng là vòng ở trên cao nhất, bên trong có nhiều kiến trúc hơn hẳn. Trên kiến trúc có lắp đặt rất nhiều tấm pin năng lượng mặt trời, những nơi gió mạnh còn có cả tuabin gió, có vẻ như lượng điện nơi đây rất dư dả.
Mặt khác, đường lên núi rất dốc, ngày bình thường zombie sẽ rất khó leo lên trên, ngày mưa thì không biết được rồi, nhưng đối phó vẫn dễ dàng hơn trên đất bằng nhiều. Nơi này khá giống một pháo đài, chống cự zombie như vậy đủ rồi.
Sở Tuyết ở một bên thì thầm:
"Bọn hắn đang làm việc tào lao phải không? Chúng ta là người xa lạ, còn hỏi là ai, nơi nào đến, đây không phải là ta nói cái gì chính là cái đó?"
Sở Tuyết nhỏ tuổi hơn Liên, Liên vốn kiệm lời, nghe được lời này cũng cười giải thích:
“Bọn họ chỉ xác nhận xem chúng ta có phải là người của cứu thế quân hay không. Nếu phải sẽ có an bài khác, người bình thường sẽ an bài khác.”
Thực đúng như lời của Liên, người canh gác nghe vậy cũng không bất ngờ nói:
“Muốn ở lại cũng có thể, chỉ có điều phải giao ra một ít vật tư. Hơn nữa phải ở khu tách biệt, không được đi l·ên đ·ỉnh đồi, nơi đó là khu sinh hoạt của cư dân.”
Đổng A nghe được liền đáp: “Hiểu rồi.”
Không tốn nhiều thời gian, nhóm bốn người băng qua cầu, rẽ khỏi đường chính, lên một cái dốc có độ dốc khá lớn, rồi dùng thực phẩm làm trao đổi, thuận lợi tiến vào bên trong tường thành.
Vật dụng đem theo không có bị lục soát, v·ũ k·hí cũng không bị tịch thu. Phong khí tại nơi đây chính là như vậy, đi ra bên ngoài, ai cũng phải có v·ũ k·hí để phòng thân. Trần dũng đã sớm đề cập qua nên Đổng A không cần phải đem đồ đạc giấu đi. Hắn chỉ việc đeo v·ũ k·hí lên người, các thiết bị hiện đại thì ngụy trang bẩn thỉu cho giống phế liệu, lỡ như có lục soát sẽ không ai động vào.
Việc Đổng A đi xe điện cũng không gợi lên tý ngạc nhiên nào. Vùng này trước kia là thủ phủ của việc sản xuất xe điện, xe xăng trên đường rất ít thấy.
Nếu không phải là người của Cứu Thế Quân sẽ được thu xếp ở lại vòng ngoài cùng nhất, cũng là vòng tường thành có độ cao thấp nhất. Tiến đến nơi dựng trại mới biết được, người như bọn hắn còn có rất nhiều, có lẽ là thấy trời sắp đổ mưa liền vào trong lánh nạn, còn bên trong có bao nhiêu k·ẻ c·ướp đoạt, chỉ có trời mới biết.
Mưa càng lúc càng lớn, may mắn ở nơi cao ráo nên tránh được nước chảy. Việc dựng lều nhanh chóng được thực hiện, đem 2 cái lều kín để ngủ và 1 cái lều trống để nhóm lửa dựng lên. Sức khỏe còn yếu nhưng Liên đã phụ giúp được phần nào.
Tạm thời có chỗ ăn chỗ ở, để Liên ở lại dọn dẹp và chăm sóc Trần Dũng, Đổng A cùng Sở Tuyết liền rời đi, biến mất trong màn mưa.