Tận Thế Cũng Chỉ Như Vậy

Chương 137: Chiến đấu



Chương 137: Chiến đấu

Đổng A đắm chìm trong thế giới riêng của mình, mải mê ngắm nhìn Sở Tuyết múa võ.

Bỗng nhiên, hắn quay ngoắt đầu về hướng đông, nụ cười mỉa mai nở trên môi. Ánh mắt Đổng A đột ngột đỏ sậm, toát lên vẻ dữ tợn, hoàn toàn khác biệt so với sự bình tĩnh thường ngày.

“Sức mạnh hồi phục chậm quá, khoảng chiến sĩ cấp 4, vậy là đủ dùng rồi…Hừ, đám quái vật thiểu năng, chứng kiến sức mạnh thực sự của chiến sĩ cấp 4 đi.”

Dứt lời, Đổng A biến mất trong chớp mắt, chỉ để lại Sở Tuyết cuồng loạn một mình.

Sau vài cú bật nhảy, hắn đã xuất hiện trước một bầy quái vật, có 12 con quái cấp lãnh chúa đỉnh phong và có cả quái vật bay.

Bằng một cách nào đó, lũ quái vẫn truy đuổi đến nơi này, mang theo tư thái không c·hết không thôi.

“Đổng A” đang bực bội, cần trút giận. Đám quái xuất hiện đúng lúc, không biết ai xui xẻo hơn ai.

Trong màn đêm u tối, hắn đối mặt với mười hai con quái vật khổng lồ, mỗi con sở hữu sức mạnh riêng biệt. Đằng sau chúng là vô số quái lâu la bám theo.

Không một nghi thức chào hỏi, nhân loại cùng với quái vật đều gầm lên một tiếng, dùng phương thức nguyên thủy nhất lao vào nhau, sống mái với nhau.

Nếu chia ra g·iết, giải quyết từng con một sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều, nhưng khi chúng thành quần kết đội, chiến lực sẽ tăng lên theo cấp số nhân, khiến việc lấy cấp độ ra áp đảo trở nên vô cùng khó khăn.

Mục tiêu đầu tiên của hắn là Chuột quái. Bọn này đã thuế biến thành công, thân thể to lớn không nói, móng vuốt sắc bén vô cùng, lại giữ được sự nhanh nhẹn và linh hoạt vốn có, nhưng suy cho cùng vẫn là con yếu nhất trong bầy lãnh chúa.

Đổng A tranh thủ nó và lũ chuột đàn em còn chưa vào đội hình liền nhảy mấy cái, tốc độ nhanh kinh người, thành công tiếp cận.

Con chuột còn chưa kịp phản ứng, đầu liền ông một tiếng, đau đớn dị thường, nó không thể làm ra động tác chống cự nữa, dùng hai chi trước ôm đầu kêu thảm, móng vuốt sắc bén đâm xước cả xương sọ cũng chẳng hay.

Đổng A tận dụng cơ hội, tung ra liên hoàn tam cước vào chính diện, đá nát đầu và dập nát cả bụng nó. Con chuột c·hết không thể c·hết lại.



Vì quá nhanh, những quái vật khác chưa kịp dồn đối thủ vào thế bất lợi đã chứng kiến đồng bọn của mình bỏ mạng.

Chúng giận dữ gầm lên một tiếng, bất chấp đội hình, cậy mạnh muốn vây nhân loại nhỏ bé vào giữa hòng đánh hội đồng.

“Đổng A” đương nhiên không hề nao núng, mục tiêu tiếp theo của hắn là một con chim biến dị - một quái vật bay.

Nếu không giải quyết nhanh chóng, nó sẽ gây ra rất nhiều phiền toái. Tính toán trong chớp mắt, hắn canh góc độ, nhún người một phát và nhảy lên cao v·út với ý định tóm gọn con chim.

Tuy nhiên, chim quái đã đề phòng, lách người né tránh một cách ngoạn mục.

Nhưng nó không hề biết rằng, đó chỉ là hư chiêu mà thôi. Súng taser trong ống tay áo đã sẵn sàng và tinh chuẩn bắn tới.

Dòng điện cực mạnh chạy qua, khiến dây dẫn sáng rực như dây tóc bóng đèn.

Nhìn từ xa, tưởng chừng như Đổng A đang sử dụng dị năng, phóng ra lôi điện.

Đầu taser được bắn chính xác trúng con chim quái.

Mặc dù có lớp cách điện ngoài da, nhưng điện trở quá thấp, không ngăn nổi dòng điện cuồng bạo, khiến nó bị nướng cháy khét lẹt rồi rơi tự do từ trên cao xuống.

Do sử dụng vượt quá công suất tối đa mà dây dẫn có thể chịu đựng, sợi dây làm bằng chất liệu dẫn điện đặc biệt cũng hoàn thành nhiệm vụ, tan biến thành tro bụi.

Pin hydro cũng đã cạn kiệt chỉ còn lại một phần ba lượng điện.

Thành công hạ gục thêm một con quái lãnh chúa đỉnh phong.



Đổng A lại đang ở trên không trung, việc di chuyển và né tránh sẽ trở nên khó khăn, khiến hắn dễ dàng trở thành mục tiêu t·ấn c·ông cho những con quái vật còn lại.

Quả nhiên, một con lợn quái dựng đứng gai nhọn trên sống lưng, hàng ngàn chiếc lông nhọn như mưa bắn về phía Đổng A.

Gai nhọn mang đủ thứ màu sắc rực rỡ, báo hiệu chúng chứa độc tố nguy hiểm. Bị trúng phải, hậu quả sẽ vô cùng tồi tệ.

Lúc này ánh mắt của hắn sung huyết càng đỏ, khuôn mặt càng dữ tợn hơn, lập tức nhìn về lợn quái, con lợn lập tức thống khổ lăn lộn đầy đất, tạm thời không thể công kích nữa.

Cùng lúc, đồng tử phóng đại cực hạn, tròng đen như ngựa thoát cương nhảy loạn trong hốc mắt.

Đây là lúc Đổng A đang sử dụng siêu thị lực để bắt chuyển động và tính toán quỹ tích của đám lông châm kịch độc.

Sau đó, hắn uốn éo thân thể di chuyển như chiếc lá phiêu trên không trung, nhẹ nhõm tránh thoát thế công như mưa, đáp đất an toàn.

Tay đấm gấu từ hai cánh tay trượt xuống, Đổng A luồn tay vào trong, nhìn quanh quái vật một vòng, khóe miệng hiện lên vẻ khinh miệt.

Bất cứ nơi nào ánh mắt hắn lướt qua, quái cấp lãnh chúa liền đau đớn kêu gào thảm thiết.

Đến nỗi lũ lâu la thì càng thảm hại hơn, lập tức tóe máu đầu, mất hết sức chiến đấu, không dám tiến lên nữa.

Đổng A nhỏ giọng lẩm bẩm: “Bản năng điên cuồng”

Sau đó, như mất đi lý trí, hắn hiện tại so với quái vật càng giống quái vật hơn.

Hắn lao vào đàn quái, tung ra những cú đấm như vũ bão, liên tục t·ấn c·ông vào xác thịt của chúng, đồng thời mỗi đấm đều kèm theo hiệu ứng đ·iện g·iật để mục tiêu tạm thời khựng lại.

Khi tay tạm thời không thể vận dụng, hắn liền dùng chân đá mạnh vào kẻ thù.

Quái vật hung hãn vốn đã điên cuồng cũng bị màn trình diễn này dọa sợ.



Càng đáng sợ hơn là: bất cứ nơi nào "Quái vật hai chân" nhìn đến, đối thủ đều ôm đầu kêu thảm thiết trong đau đớn, mất hết sức chiến đấu.

Một con rắn quái cấp lãnh chúa bị vô hình công kích, đầu đau muốn nứt.

Vì quá sợ hãi mà nó phun ra độc tố hỗn loạn hết cả lên, bao trùm cả khu vực trong làn sương mù màu xanh lục.

Chất độc vô cùng mạnh mẽ, không phân biệt địch ta, khiến mọi tổ chức sinh học tiếp xúc đều bị hoại tử hoàn toàn.

“Đổng A” chỉ khặc khặc cười quái dị sau đó da hắn liền trào ra một tầng chất nhầy màu huyết hồng.

Khi tiếp xúc với độc tố, lớp chất nhầy này nhanh chóng đông lại, vô hiệu hóa c·hất đ·ộc kia một cách dễ dàng.

Những quái khác thì thảm rồi, bị ăn mòn nham nhở, sức chiến đấu lại bị kéo xuống một đoạn.

Bây giờ, “Đổng A” giống như quỷ vật từ trong huyết trì bò ra, càng chiến đấu càng hung hãn, tốc độ hồi phục tăng lên một cách phi thường.

Sức mạnh và tốc độ của hắn cũng tăng theo cấp số nhân.

Đánh một lúc, liền như đột phá giới hạn gì đó, tay hắn như cái búa, bọn quái như dưa hấu, tay đấm lên thân thể lũ quái, như đem búa đập dưa hấu, quái vật từ tép riu đến cấp lãnh chúa b·ị đ·ánh bạo thể mà c·hết hết cả.

Đúng lúc này, một con thằn lằn quái, kích thước bằng người thường, ban đầu ẩn núp trong đám lâu la không chút thu hút, thấy lũ quái cấp lãnh chúa bị tàn sát hết, không dám ngụy trang nữa, mở ra cánh thịt, phi tốc bay trốn đi.

Nói là thằn lằn nhưng nó cực giống rồng, nếu có thể phun lửa thì thật vô đối.

Tốc độ của nó nhanh kinh người, không kém Đổng A là bao, thậm chí còn có thể bay lượn trên không trung.

Đổng A không biết từ lúc nào đã cầm trên tay chiếc sừng vừa nhọn vừa thẳng của một con địa long cấp lãnh chúa đỉnh phong vừa b·ị đ·ánh tan xác, mở miệng cười khằng khặc, truyền ra âm thanh không rõ:

“Chờ mày đã lâu! Chạy đi đâu! Muộn...”

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.