Hai ngày sau, Đổng A và Sở Tuyết lăn lộn không ít quán bar nhà trọ, nghe lén các loại…thu thập thông tin, sau đó trao đổi tình báo, tổng kết một phen, mới có cái nhìn sơ lược về thế cục trong thành:
Trừ một số trường hợp đặc biệt thuộc một số tổ chức, hoặc có lý do gì đó được thành vệ quân chấp thuận, người bình thường hầu hết đã bị thành chủ hạ lệnh trục xuất khỏi thành. Động cơ là gì, không ai có thể điều tra ra.
Trong thành chỉ còn lại các thành phần siêu nhân loại như biến dị thợ săn, cải tạo chiến sĩ, quân lính, và người nhà của bọn họ.
Có 4 thế lực chính, có vũ lực cao nhất là: Căn cứ Z, căn cứ C, phủ thành chủ, và thành phần tự do.
Trong đó, thành phần tự do có số lượng nhiều nhất, yếu nhất, rời rạc, không có tổ chức nào lãnh đạo, bọn họ chỉ là siêu nhân loại tứ xứ mắc kẹt lại trong thành mà thôi.
Trên lý thuyết, người của căn cứ C không thể nào so với căn cứ Z, nhưng ai biết căn cứ C có được căn cứ T đứng sau hậu thuẫn hay không.
So với đoàn đội của các căn cứ lớn, phủ thành chủ yếu hơn hẳn, nhưng bọn họ nắm giữ một số ưu thế về nhân số và địa lợi.
Trừ thành phần tự do ra, 3 thế lực còn lại đều không thể xem thường bất cứ một bên nào.
…
Đổng A và Sở Tuyết ở trong một căn nhà bỏ hoang, để không bị phát hiện, hai người ngồi trong bóng tối thì thầm trò chuyện:
Sở Tuyết: “Mục đích của căn cứ Z tới đây là gì? Anh có nghe lén được không?”
Đổng A: “Bọn họ quá cẩn trọng! người trong đó chuyên nghiệp, phản trinh sát quá tốt.”
Sở Tuyết: “Em đi điều tra người của căn cứ C cũng tương tự như vậy, nhưng có tình cờ nghe được vì tìm kiếm hợp chất gì đó mới phải tới đây.
Nghe nói hai đoàn người của căn cứ lớn đang không ngừng khích bác nhau, tình hình đang căng thẳng, rất dễ đánh nhau.”
Đổng A: “Miễn là không liên quan đến Dược Nhân là được. Bọn họ có đánh nhau long trời lở đất cũng chẳng sao, mục tiêu của chúng ta vẫn là Dược Nhân."
Sở Tuyết: "Mấy ngày hôm nay, dạo quanh thành phố điều tra, phần mềm truy tung Dược Nhân liên tục chỉ về hướng phủ thành chủ, nhưng độ chính xác chỉ dưới 50%. Em nghi ngờ Dược Nhân đang ở bên trong."
Đổng A: "Độ chính xác thấp như vậy có thể đã có biện pháp che giấu nào đó."
Sở Tuyết: "Vậy anh nghĩ người của căn cứ Z đến đây có nhiệm vụ liên quan đến Dược Nhân không?"
Đổng A: “Khả năng cao là có, nhưng có lẽ đó không phải nhiệm vụ chính của họ. Chúng ta nên coi họ như căn cứ C hạn chế tiếp xúc thì hơn.
Hiện tại, ưu tiên hàng đầu là tập trung điều tra phủ thành chủ, xác minh xem Tô Dự có bị giam giữ ở đó hay không.”
Sở Tuyết: "Vậy kế hoạch tiếp theo là gì? Vẫn là đột nhập theo cách cũ sao?"
Đổng A: "Đúng vậy, nhưng cần phải chờ thời điểm thích hợp. Đối thủ của chúng ta không đơn giản, không thể chủ quan lơ là."
Sở Tuyết: “Vậy trong đoạn thời gian này phải tìm đường an toàn chạy khỏi thành. Em sợ người của căn cứ lớn có v·ũ k·hí hủy diệt hàng loạt, nếu có người điên lên, chúng ta nhất thời không chạy thoát, sợ phải theo bọn họ chôn cùng.
Đổng A: “OK! Phải nhanh hơn nữa.”
"..."
Mấy ngày tiếp theo, Hai người vừa thu thập tình báo vừa khẩn trương chuẩn bị cho kế hoạch đột nhập phủ thành chủ.
Họ bí mật chế tạo bẫy, v·ũ k·hí và không quên dành nhiều thời gian nghiên cứu cách trốn thoát khỏi Thành El Dorado an toàn.
Đào hầm là phương án tối ưu nhất, nhưng lại vô cùng khó khăn vì tòa thành được trang bị hệ thống máy đo địa chất hiện đại. Bất kỳ hoạt động đào bới nào vượt quá độ sâu nhất định cũng sẽ lập tức bị phát hiện và thu hút sự chú ý của quân lính.
Đổng A thầm nghĩ: "Giá như nơi đây lại xảy ra hiện tượng bão điện từ như lần trước. Tất cả v·ũ k·hí và thiết bị điện tử sẽ trở nên vô dụng, hành động sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều."
"..."
Tối hôm đó, bởi vì mua quá nhiều tình báo, hạt Đồng Hăng không đủ dùng, Đổng A đành phải sử dụng biện pháp cấp tiến gấp rút bổ sung.
Đây không phải lần đầu tiên Đổng A đặt chân đến sòng bạc. Trước khi bước vào, hắn phải qua cửa kiểm tra an ninh nghiêm ngặt, tháo bỏ mọi thiết bị điện tử và v·ũ k·hí trên người.
Vì vậy, hắn đã giao toàn bộ v·ũ k·hí cho Sở Tuyết cất giữ, dặn dò nàng ở bên ngoài gần đó để thuận tiện hỗ trợ khi cần thiết.
Với trí não siêu tốc xử lý thông tin và các siêu giác quan, những trò cờ bạc đối với Đổng A chẳng khác gì trò trẻ con.
Xúc xắc, chẵn lẻ, lớn nhỏ, poker,... tất cả đều quá đơn giản. Cho dù đối thủ có là siêu nhân loại hay g·ian l·ận tinh vi, Đổng A vẫn tự tin kiếm lời dễ dàng.
Lần trước, cẩn trọng, Đổng A không dám phô trương chiến thắng, chỉ âm thầm thu hoạch số tiền vừa đủ dùng rồi lặng lẽ rút lui.
Lần này cũng vậy, khi hắn vừa thắng đủ số hạt Đồng Hăng, định rời khỏi sòng bài, một nhóm người của căn cứ C bất ngờ xông đến.
Họ hung hăng gây rối, xô xát với những người khác khiến cho tình hình trở nên hỗn loạn.
Bầu không khí trong sòng bạc bỗng chốc trở nên căng thẳng khi nhóm người của căn cứ C xuất hiện.
Trái ngược với sự hung hãn của những kẻ gây rối, những người có mặt trong sòng bạc, bao gồm cả các nhân viên bảo vệ, tất cả đều là siêu nhân loại lại tỏ ra e dè, không dám manh động phản kháng.
Người chủ sự thấy kẻ gây rối là người mình chọc không nổi bèn cười xòa, đi lên thương lượng. Ông ta cố gắng giải quyết mâu thuẫn một cách ôn hòa nhất có thể.
Ai dè một người không mấy thu hút bỗng nhiên động thủ, đem tên chủ sự kia bắt giữ, động tác nhanh vô cùng.
Những cải tạo chiến sĩ khác nhao nhao tản ra, đem thủ vệ của sòng bạc khống chế hết lại.
Trước cảnh đại ca b·ị b·ắt, đám thủ vệ đành buông xuôi, không dám chống trả. Chúng ngây thơ tin rằng người của căn cứ C chỉ muốn "dằn mặt" họ một phen thôi, chứ không dám manh động g·iết người giữa thanh thiên bạch nhật.
Nào ngờ, gã cầm đầu đội lính, với vẻ mặt hung hãn, đưa tay vạch một đường ngang trên cổ, ám chỉ ý định hết sức rõ ràng.
Đàn em thấy được mệnh lệnh, không chút do dự lập tức hạ tử thủ, trong nháy mắt người của sòng bạc liền bị đồ sát.
Không khí trong sòng bài vốn đã tĩnh lặng, lập tức như bị đọng lại. Đám người của căn cứ C thật dám ra tay ác độc.
Các con bạc, vốn đang mải mê ăn thua, giờ đây hoảng sợ tột độ khi chứng kiến cảnh tượng như thế.
Lập tức các "siêu nhân loại tự cho mình là Thượng Đẳng" náo loạn hết cả lên, xen lẫn tiếng xô đẩy, chen lấn. Mọi người chen nhau xông ra khỏi tòa nhà tìm đường thoát thân.
Tên đội trưởng của nhóm người căn cứ C nhìn đám con bạc nở nụ cười khinh miệt nói:
“Lũ tạp chủng biến dị, g·iết hết cho ta, một tên cũng không để sót.”
Nói xong hắn cùng đàn em lao vào đám con bạc, như sói vào bầy dê. Thợ săn biến dị không có v·ũ k·hí đâu có ai là đối thủ, b·ị c·hém g·iết tan tác.
Đổng A đang nấp ở ở giữa “bầy dê” khuôn mặt tràn đầy bất đắc dĩ:
“CMN, thật xui xẻo, đã cố gắng tránh xa đám phiền phức kia rồi…hôm nay lại ngẫu nhiên gặp, đúng là thoát không được. Khách chơi không được đem v·ũ k·hí vào sòng bạc, quá bị động rồi ...”