Tận Thế Cũng Chỉ Như Vậy

Chương 147: Tra hỏi



Chương 147: Tra hỏi

Đổng A vừa rời đi. Bên ngoài, tiếng súng bắt đầu nổ loạn hết cả lên.

Tên đội trưởng bị đá một cước cực hiểm, thân dưới dập nát hết cả, chật vật từ trong đống gạch vụn bò ra. Không kịp để ý tới đau đớn, hắn giận dữ mắng mỏ:

“Khốn kiếp, thằng nào nổ súng, không được nổ súng! Không được nổ súng!…không kịp rồi nhanh theo ta xuống hầm…”

Biết không còn nhiều thời gian hắn phải lập tức xuống hầm hoàn thành nhiệm vụ, nếu không bản thân sẽ phải chịu h·ình p·hạt rất thảm.

Mối thù b·ị đ·ánh đau đành phải tạm gác lại.

"..."

Một bên khác, Sở Tuyết nhận ra sòng bạc có hơi bất thường. Trên người Đổng A lại không đem theo thiết bị điện tử, nhất thời không liên lạc được, để nàng rất lo lắng.

Sở Tuyết không thể đứng nhìn, tìm cách tiếp cận sòng bạc. Thế là, đụng độ với cải tạo chiến sĩ của căn cứ C đang canh giữ bên ngoài là điều không thể tránh khỏi.

Đối phương cũng có mấy tên ô uế chiến sĩ dẫn theo cải tạo chiến sĩ, giá trị vũ lực khá lớn.

Nhưng lần này là đánh thật, không đùa giỡn. Nàng sử dụng toàn bộ trang bị gồm súng điện Taser, đao siêu tần và găng tay đấm thép, đánh với kẻ địch có đến có về.

Do áp lực quá lớn, cộng thêm việc nghe tin liên tục có người đột phá vòng vây từ phía khác của tòa nhà, đám lính canh hoảng loạn, không giữ được bình tĩnh nên đã rút súng ra để đối phó.

Súng SCT- 01 đạn 14,5mm t·iếng n·ổ lớn, uy lực kinh người, tốc độ ra đạn lại nhanh.

Sở Tuyết trúng một phát đạn sượt qua bả vai, v·ết t·hương liền bị tạc cho máu thịt be bét, không còn cách nào phải dùng life potion và rút lui tránh né mũi nhọn.

Nàng cũng không có rời đi tay không mà thành công khống chế một tên ô uế cải tạo chiến sĩ, đánh cho dặt dẹo, nắm lấy 1 chân lôi kéo rời khỏi.



Đám lính của căn cứ C chỉ biết trơ mắt nhìn lấy nữ nhân lạ mặt lôi kéo đồng đội rời đi như dẻ rách, để cho bọn chúng giận dữ không thôi.

"…"

Nóng lòng truy đuổi con quái vật, Đổng A suýt nữa để mất dấu vết của nó. Sau khi rẽ qua vài con hẻm nhỏ, cuối cùng cũng đuổi kịp.

Sản phẩm thí nghiệm của căn cứ S không hoàn thiện, quả nhiên lý trí có vấn đề, con quái thấy có người đuổi theo không bỏ, nó cũng không có bỏ chạy nữa mà hung hãn lao lên t·ấn c·ông.

Đối mặt với những cải tạo chiến sĩ của căn cứ C, quái vật từng oai phong lẫm liệt. Nhưng trước mặt Đổng A, lại yếu ớt như tờ giấy, b·ị đ·ánh bại một cách dễ dàng.

Như đã nói, lũ quái vật của căn cứ S chỉ thực sự nguy hiểm khi tập hợp thành bầy đàn.

Khi chiến đấu đơn lẻ, sức t·ấn c·ông còn hơi yếu hơn những kẻ ô uế một chút, chỉ có phòng thủ mạnh và khả năng hồi phục phi thường mà thôi. Vì vậy khi thấy tên đội trưởng trở lại, nó mới phải cố chịu trọng thương tìm mọi cách bỏ chạy.

Đổng A nhanh chóng khống chế con quái vật và rời khỏi khu phố. Tiếng còi xe khẩn cấp của lực lượng phủ thành chủ vang vọng từ xa thúc giục hắn di chuyển nhanh hơn. Nếu bị cuốn vào cuộc chiến này thêm một lần nữa sẽ là một sai lầm to lớn.

Tương tự như Đổng A, Sở Tuyết t·ấn c·ông không đi vào, chỉ biết tin tưởng rằng hắn có thể tự mình trốn thoát.

Nhìn thấy tình hình xung quanh sòng bạc ngày càng rối ren, phức tạp và bản thân không thể làm gì thêm, nàng quyết định quay trở lại căn nhà nơi hai người đang ẩn náu.

Đúng như dự liệu, họ gặp nhau trước căn hộ hoang tàn. Trên tay mỗi người đều xách theo hai tù binh như xách những con gà.

Hoàn thành nhiệm vụ, Đổng A và Sở Tuyết hội ngộ để trao đổi thông tin tình báo. Đổng A tỉ mỉ kể lại mọi diễn biến hắn đã tham gia, Sở Tuyết cũng tường thuật chi tiết hành động của mình. Sau đó, cả hai tiến hành tra khảo tù binh nhằm khai thác thêm manh mối.

Đổng A hy vọng rằng sau một thời gian biến thân, quái vật của căn cứ S sẽ trở lại hình người.



Tuy nhiên, hy vọng của hắn tan vỡ khi chứng kiến con quái vật ngày càng hung hãn, mất kiểm soát, như thể bản chất con người đã hoàn toàn phai nhạt, chỉ còn lại bản năng hoang dã.

Hắn tự hỏi: "Liệu có điều kiện nào khác để chúng có thể tự mình hóa giải hình dạng quái vật rồi trở lại hình người hay không?"

Thật đáng tiếc, nhưng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiễn nó xuống địa ngục. Cách thức xử lý vẫn như lần trước: sau khi phanh thây, Đổng A sẽ tìm một căn phòng hoang vắng, bí mật thiêu hủy t·hi t·hể.

Sở Tuyết bắt đầu tra khảo tên cải tạo chiến sĩ của căn cứ C.

Ban đầu, hắn ta khá ngoan cố, nhưng khi Sở Tuyết vô tình để lộ thiết bị xác nhận danh tính và bản đồ điện tử do căn cứ Z cung cấp mà nàng luôn mang theo bên mình, tên kia đã thay đổi thái độ, vội vàng nói:

"Các ngươi là người của căn cứ Z? Đây là hiểu lầm? Nhất định là hiểu lầm. Hai đội ngũ của chúng ta đang liên minh đối phó với Phủ Thành Chủ không phải sao?”

Sở Tuyết hơi ngạc nhiên hỏi:

“Ngươi làm sao có thể nhận ra thân phận của bọn ta?”

Tù nhân:

“Đương nhiên, thiết bị xác nhận thân phận và bản đồ điện tử, mỗi đoàn đội lính đánh thuê của căn cứ Z đều có, hơn nữa công nghệ cực kỳ ưu việt, không nơi nào khác có công nghệ tương tự.”

Sở Tuyết vội vàng lôi thiết bị luôn mang trên người, ngoài nhỏ gọn, tiện lợi ra, nàng không thấy nó có gì đặc biệt, công năng cũng bình thường, không có gì ghê gớm. Không nghĩ tới vật này trong mắt người khác lại đáng gờm như vậy.

Tù Nhân:

“Không bao lâu trước đây, ta đi theo đoàn đội, đã từng chính thức gặp qua Thằng Hề . Chúng ta là đồng minh, không nên tổn thương lẫn nhau mới phải.”

Sở Tuyết muốn biết càng nhiều thông tin, giả bộ nghe lọt, tò mò hỏi:

“Chúng ta được Người Trợ Lý trực tiếp giao nhiệm vụ, không phải Thằng Hề. Nhiệm vụ của hắn cùng ta có quan hệ gì?”



Danh xưng “người trợ lý” không phải ai cũng có thể biết.

Người ngoài gọi hắn ta là Bạo Quân, chỉ có người của căn cứ Z mới gọi là Người Trợ Lý.

Tên tù nhân đã là ô uế cải tạo chiến sĩ, tình báo biết khá nhiều, cũng là trong lúc tình cờ trò chuyện với cấp trên mới biết căn cứ Z còn có một nhân vật chóp bu cực kỳ lợi hại như vậy.

Tên tù nhân trong lòng tự cho là đúng, suy diễn lung tung, hắn tự tin nói:

“Có! Căn cứ Z không phải giống như chúng ta tìm kiếm “thuốc an thần vĩnh cửu hay sao”. Ngươi hẳn thuộc phe phái của Bạo quân... À không Người Trợ Lý chứ?

Nếu có thể trợ giúp đem thuốc an thần vĩnh cửu trở về, công lao của các ngươi hẳn rất lớn đấy.”

Sở Tuyết nghe ra manh mối:

“Tên trước mắt giả bộ hiểu rất nhiều, nhưng bí ẩn về căn cứ Z lại chỉ biết nửa vời. Căn cứ Z làm gì có phe phái, chỉ có một phe duy nhất ở đó mà thôi, đó là phe Tần Vô Song.”

Nghĩ tới đây, nàng hỏi tên tù binh:

“Chúng ta đi sau, mới đột nhập vào thành không bao lâu. Vậy ngươi nói một chút, tối nay t·ấn c·ông sòng bạc làm gì?”

Nhận thấy cơ hội sống sót đang rộng mở, tù binh không ngần ngại tiết lộ:

"Nhiệm vụ của chúng ta không có gì to tát, chỉ đơn giản là phá hủy các điểm cảm ứng của hệ thống máy địa chất. Chắc chắn nhiệm vụ đã hoàn thành.

Sau đêm nay, khu vực từ trung tâm đến thành phố phía đông sẽ bị dọn dẹp sạch sẽ. Còn vì sao lại làm như vậy, cái này chỉ có cấp trên mới biết rõ.”

Dù đã tra hỏi thêm nhiều lần, Sở Tuyết vẫn không thể khai thác được thêm bất kỳ thông tin hữu ích nào từ tên tù binh. Thấy vậy, nàng đành bỏ mặc hắn ta nằm đó, vẫn bị trói chặt bởi sợi xích.

"..."

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.