Tận Thế Cũng Chỉ Như Vậy

Chương 160: Tin tức



Chương 160: Tin tức

Đổng A vốn chỉ thuận miệng nhắc tới, ai nghĩ sẽ nhận được tin tức miễn phí, liền hỏi: “Ta thấy căn cứ Long Tuyền đang tìm lõi rừng rậm. Không biết đó là thứ gì?”

Nguyễn Văn Hồng đáp: “Căn cứ Z không biết nhiều thông tin cụ thể, nên chẳng biết lõi rừng rậm hình dáng ra sao. Chỉ biết nếu đạt được nó, các ngươi có thể điều khiển được một bộ phận thực vật biến dị trong rừng. Bọn Long Tuyền muốn di dời đến rừng rậm chẳng phải chuyện ngày một ngày hai."

Đổng A gật đầu hiểu: “Thì ra là vậy. Giải thích cho ta về 'đại tiệc' của căn cứ Long Tuyền?”

Nguyễn Văn Hồng nói: “Nếu ngươi chịu khó điều tra, sẽ thấy từng đoàn người thỉnh thoảng rời khỏi vùng địa giới Long Tuyền và đến được căn cứ Z, vùng rừng rậm hoặc vùng đồng bằng Tây Nam…

Đây chính là thỏa thuận ngầm giữa căn cứ Z và Long Tuyền. Nhưng ai ngờ bè lũ đó lại lách luật để tổ chức cái gọi là 'đại tiệc' – thật hoang đường.”

Đổng A chia sẻ thông tin mình tra khảo được: “Một bộ phận người sẽ được bọn Long Tuyền ám chỉ sự thật, sau đó làm ngơ cho họ trốn thoát. Nếu trong khoảng thời gian quy định mà chưa chạy thoát khỏi địa bàn, họ sẽ trở thành đồ ăn?”

Nguyễn Văn Hồng gật đầu: “Đúng! Bè lũ Long Tuyền biết căn cứ Z hiện tại quá bận bịu nên mới dám làm như vậy. Chờ khi chúng ta rảnh tay, chắc chắn sẽ cho lũ da xanh một bài học.”

Dừng một chút, Đổng A nhớ lại điều gì, nói: “Ban đầu hai ta chỉ muốn tự mình hoàn thành nhiệm vụ của người trợ lý rồi rời đi, không muốn liên lạc với lính đánh thuê của căn cứ Z trong thành El Dorado, nhờ thế mà thoát được một kiếp. Ai ngờ đoàn đội trong thành lại do bọn da xanh g·iả m·ạo.”

Nghe vậy, Nguyễn Văn Hồng cười cười khẳng định: “Quyết định phi thường chính xác! Bên ta cũng suýt nữa tưởng căn cứ Z đã cử viện binh đến cơ đấy! Đám kia đến thành El Dorado chỉ sau ta vài ngày, nhưng vì giữ bí mật nên không điểm phá thân phận của bọn chúng…

Mặc kệ m·ưu đ·ồ gì, Ta chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ được giao. Nhưng chuyện này nhớ kỹ, khi trở về phải báo cáo lên cấp trên.”

Đổng A: “Ta cứ nhìn thấy đám da xanh là lại thấy quái đáng ghét. Thật muốn một lần xử lý sạch sẽ lũ ôn dịch kia quá.”



Nguyễn Văn Hồng: “Cũng vậy! Nhiều lúc ta thấy suy nghĩ của ngươi hợp gu với bọn ta thật đấy! Chỉ tiếc là với cải tạo sinh học, nếu cải tạo thêm máy móc nữa sẽ lập tức phát điên. Nếu không, chắc chắn sẽ đề cử ngươi với tướng quân, đội ngũ đặc biệt sẽ từ 20 lên 21 người.”

Đổng A đã từng nghe qua rằng Tần Vô Song có 20 đệ tử đắc ý, Thằng Hề chắc hẳn là một trong số đó. Lão Tân đã từng đề cập đến chuyện này. Hắn đã biết không chỉ mỗi Thằng Hề, ngoài ra từng gặp Thương Nhân và Thư Sinh,...

Đổng A nghe vậy chỉ cười cười đùa: “Cải tạo máy móc thì thôi nhưng khung xương robot và xương vỏ ngoài thiết giáp thật làm người ta mơ ước, khiến cho một người bình thường mạnh lên vô đối.”

Nguyễn Văn Hồng vỗ vỗ lên thiết giáp đang mặc, phát ra tiếng “cong, cong” nói: “Ngươi bị lẫn lộn khái niệm rồi. Ngươi nghĩ con người bình thường có thể trơn tru điều khiển được thứ này sao?”

Đổng A chính là nghĩ như thế, nếu căn cứ trên núi sở hữu một cỗ, độ an toàn của mọi người sẽ thẳng tắp tăng lên. Hắn tò mò: “Ồ? Người thường không điều khiển được sao?”

Nguyễn Văn Hồng: “Tất nhiên rồi! Bọn họ quá yếu đuối, quá chậm chạp. Phải cải tạo một số khí quan sinh học thành máy móc mới sử dụng được… Nếu không dựa vào ưu thế về nhân số, solo 1 vs 1 cùng lắm chỉ vật tay với đám biến dị tà giáo là hết sức.

Hiện tại chia thành hai trường phái chính: lý niệm của căn cứ T là muốn vứt bỏ hết phần sinh học, còn căn cứ Z bọn ta thì vẫn muốn giữ lại.”

Đổng A: “Thì ra là vậy, cả hai cách đều có lợi thế riêng phải không?”

Nguyễn Văn Hồng: “Đúng thế. Thực ra giới nghiên cứu không bài xích cách làm của nhau, chỉ là ai biết được con đường phía trước đúng sai ra sao. Chia thành hai trường phái để nghiệm chứng cho nhau luôn tốt hơn một đường tìm tòi? Về học thuật, quan hệ của căn cứ Z và căn cứ T luôn rất tốt.”

Đổng A: “Cảm ơn ngươi, ta được khai sáng nhiều điều.”

Vì hai người trao đổi nhanh nên đề tài xương vỏ ngoài thiết giáp khá ngắn rồi chuyển sang vấn đề mới.



Đổng A tò mò hỏi: “Nếu ảnh hưởng đến nhiệm vụ cơ mật, ngươi có thể không nói. Đoạn thời gian này các ngươi đã đi đâu? Tựa hồ không ở trong thành El Dorado?”

Nguyễn Văn Hồng: “ Ừm, về nhiệm vụ, ta sẽ nói một chút. Nhiệm vụ của các ngươi là Dược Nhân chứ?”

Đổng A gật đầu: “Đúng vậy!”

Nguyễn Văn Hồng: “Nhiệm vụ của chúng ta là thu hồi máy truyền tin tinh quỹ, sau đó xác định tung tích của một người.

Mấy tháng nay ta dẫn theo đội viên lặn lội khắp các cánh rừng rậm truy tìm tung tích của hắn, nhưng tên kia quá biến thái, như cái hồn ma, chỉ tìm thấy dấu tích nhưng chẳng thể gặp được.”

Đổng A: “Thế là các ngươi một đường theo dấu tích đi tới?”

Nguyễn Văn Hồng: “Đúng vậy, ở phía bên kia đầm lầy có một đường hầm dẫn tới đây.”

Đổng A: “Ngươi biết chỗ hiện tại là nơi nào chăng?”

Nguyễn Văn Hồng: “Viện nghiên cứu số 9, là cơ sở nghiên cứu về thực vật. Còn các thông tin khác cũng không biết nhiều, một số là tuyệt mật, không thể chia sẻ.

Còn ngươi làm sao tìm tới?”

Đổng A: “Thật đáng tiếc, ta còn trông chờ muốn hiểu rõ hơn về nơi này. Nguyên nhân có thể đi tới là nhờ cái thẻ nhớ mà người trợ lý đưa cho… Hai ta tìm thấy một Dược Nhân không tinh khiết ở thành El Dorado, sau đó con sâu trong thẻ nhớ chui vào t·hi t·hể liền dẫn đường đi tới mục tiêu.”



Nói xong, hắn lấy cái xác Dược Nhân ra biểu hiện cho đối phương xem.

Nguyễn Văn Hồng cũng lần đầu tiên nhìn thấy cảnh ấy, liên tục cảm thán công nghệ thần kỳ. Xong hắn nói:

“Ta chỉ nghe qua mà thôi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy. Nói ra ngươi không tin, nhưng cái thẻ nhớ trong tay các ngươi lại chẳng phải sản phẩm của căn cứ Z mà liên quan đến Đồng Bằng Tây Nam, nghe nói là sản phẩm của ‘Cứu Thế Thành’.”

Đổng A trước đó mải bận tâm làm sao cứu Dược Nhân nên không có thời gian suy nghĩ nhiều. Nghe Nguyễn Văn Hồng nhắc nhở, hắn giật mình.

Ba từ “Đảng Khởi Nguyên” đột nhiên xuất hiện trong đầu. Ở Trại Thiên Thủy, đã từng gặp qua con giun na ná như vậy, khác ở chỗ nó to hơn thôi. Dường như muốn giống con giun trong thẻ nhớ còn cần vài công đoạn chế tác nữa.

Đổng A không nhịn được buộc miệng nói tục: “C MN, sao các sự việc cứ cong cong quấn quấn, thật là đau đầu…!”

Nguyễn Văn Hồng thấy vẻ mặt này của Đổng A cũng “hắc, hắc, hắc” cười lên:

“Ai nói không phải đâu! C MN, ta chỉ muốn mau hoàn thành nhiệm vụ trở về thôi.”

Nguyễn Văn Hồng biết rõ Đổng A và bạn gái sở hữu chiến lực cực kỳ kinh người, hai bên lại quen biết từ trước, xem như đáng tin cậy, mới chia sẻ nhiều thông tin như vậy. Hắn nói:

“Không gặp được thì thôi, đã gặp được, trong khả năng, thuận lợi giúp đỡ lẫn nhau.”

Đổng A biết mình đã hưởng lợi rất nhiều từ tình báo miễn phí, nên hơi nghĩ ngợi liền đáp ứng. Dù sao chỉ hợp tác khi cần mà thôi, cũng chẳng phải cùng nhau làm nhiệm vụ, hắn nói thẳng:

“Hợp tác có thể, nhưng ta sẽ ưu tiên mạng sống của Dược Nhân lên hàng đầu.”

Nguyễn Văn Hồng: “Tốt lắm. Quyết định như vậy.”

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.