Toàn bộ đám người xung quanh đều sợ ngây người. Không ai nghĩ tới, một tên tàn phế phải ngồi xe lăn lại có thể nắm giữ sức mạnh đáng sợ như vậy.
Lạc Tuyết Giai giống như đã sớm biết kết quả này, nàng vô cùng bình thản tiếp tục ngồi ăn.
“Ngươi xong, các ngươi xong. Lại dám đánh Tử thiếu gia. Các ngươi liền chờ chết đi”. Mấy tên tiểu đệ của Tử Đông Thanh toàn bộ đều kinh hãi, có người tức giận chỉ về phía Lạc Cảnh Thiên lớn giọng kêu lên.
Phanh!
Lần này không phải Lạc Cảnh Thiên ra tay, mà là Lạc Tuyết Giai ra tay. Nàng tính khí chỉ khi ở cạnh Lạc Cảnh Thiên mới ngoan ngoãn, nhưng đối với người khác, nàng cũng không phải dễ bắt nạt như vậy. Tuổi thơ khiến cho nàng hiểu thế đạo hiểm ác, nếu thật sự muốn đánh, nàng nhưng là không sợ hãi chút nào.
Tên kia bị Lạc Tuyết Giai đánh ngã chổng vó, nhưng bản thân hắn cũng không có bị thương chỗ nào. Chỉ đau một chút mà thôi, dù sao Lạc Tuyết Giai thực lực hiện tại còn chưa bước vào trung cấp pháp sư, thực lực chỉ có thuật sĩ hoặc chiến sĩ cấp hai mà thôi.
Mà đám người kia, yếu nhất cũng là cấp ba đỉnh phong, hiển nhiên nàng không gây thương tổn cho họ được.
Tên bị đánh lén kia bò dậy, ánh mắt như muốn giết người. Nhưng hắn còn chưa mở miệng uy hiếp thì Lạc Cảnh Thiên đã lên tiếng.
“Ta không phải đã nói rồi sao? Chú ý điểm yếu của đối phương, hắn là một tên chiến sĩ, sức mạnh thân thể rất mạnh. Cho nên phải biết lợi dụng điểm yếu của địch nhân làm lợi thế cho bản thân, hiểu không?”.
“Ta hiểu rồi, chỉ là điểm yếu của hắn ở chỗ nào?”. Lạc Tuyết Giai hiếu kỳ hỏi.
“Để ta chỉ cho ngươi thấy”. Lạc Cảnh Thiên tay phất lên, tên kia liền bị hắn kéo tới.
Bị Lạc Cảnh Thiên bắt lại, tên kia muốn giãy dụa nhưng phát hiện bản thân không cách nào động đậy.
“Thấy không? Chính là nơi này. Gọi là huyệt thái dương, lực đạo đủ mạnh liền có thể đánh chết. Dù cho lực đạo không đủ cũng có thể làm hắn choáng váng nhất thời”.
“Nơi này là Phong Phủ, một kích cũng đủ hắn choáng váng. Thậm chí còn có thể đem hắn đánh thành bại não. Còn cả nơi này, không cần dùng quá nhiều lực đạo cũng có thể đem trái tim hắn đánh ngừng tạm thời. Còn cả chỗ này...”.
Lạc Cảnh Thiên chỉ từng chỗ một, đám người nghe kinh hồn táng đảm.
Đây thật là cha dạy con? Cái này mẹ nó là bồi dưỡng sát thủ đó a. Đây rốt cuộc là loại cha con gì? Có người cha như vậy? Hơn nữa tiểu cô nương kia hai mắt toả sáng là chuyện gì xảy ra?!
“Lão cha, vậy nếu như ta không có khí lực lớn như vậy phải làm sao?”. Lạc Tuyết Giai hỏi.
“Ha ha, chỉ cần bắt được sơ hở, không có gì là không thể. Trừ khi thân thể đối phương quá mức cường đại. Hơn nữa, dù cho không có lực lượng lớn, chỉ cần một cước vào hạ bộ liền có thể đem hắn đánh gục”. Lạc Cảnh Thiên nói, sau đó chân đạp một cái.
Ngao!
Tên kia bị đạp một cước vào hạ bộ, hắn nhất thời kêu lên đau đớn, gương mặt đều vặn vẹo, khi Lạc Cảnh Thiên buông hắn ra, hắn liền hai tay ôm háng quằn quại trên đất.
“Oa! Thần kỳ như vậy sao?”. Lạc Tuyết Giai kinh ngạc kêu lên.
“Haha, đó chính là điểm yếu ớt nhất của nam nhân. Nhớ kỹ, sau này gặp phải người như tên kia, ngươi đã từ chối mà hắn còn dây dưa cứ trực tiếp đánh là được. Xảy ra chuyện ta xử lý”. Lạc Cảnh Thiên cười nói.
“Ta đã biết, lão cha”.
Phanh!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, đám người giật mình nhìn lại liền thấy mấy người trung niên đứng bên dưới, xung quanh nền đường bị nên không còn hình dáng.
“Là Tử gia gia chủ”. Một người quần chúng kêu lên.
“Ha ha ha, Tử gia đến, để xem ngươi còn phách lối...”
Oanh!
Tên kia chưa nói xong Lạc Tuyết Giai liền cách không đánh ra một chưởng.
Ngao!
Tên kia liền ôm đũng quần nằm dưới sàn nhà, thậm chí những người khác đều thấy máu đang chảy ra.
“Thật đúng là hữu dụng a”. Lạc Tuyết Giai kinh ngạc nói.
Lạc Cảnh Thiên khoé miệng giật giật, ngươi thử liền thử thôi, cần ra tay nặng như vậy không? Bất quá hắn cũng không để ý, dù nàng giết tên kia hắn cũng không thèm quan tâm.
Vài tên trung niên nam tử kia đi vào trong quán, ánh mắt khoá chặt trên người Lạc Cảnh Thiên, người dẫn đầu ánh mắt nhìn hắn như muốn giết người. Âm thanh tràn đầy lửa giận vang lên.
“Là ngươi đem con của ta biến thành thế này?”. Nói
“Chờ ta ăn xong lại nói”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt nói.
“Ha ha, rất tốt”. Nam tử trung niên cười lạnh nói, sau đó không có bất kỳ do dự nào, một chưởng đánh về phía Lạc Tuyết Giai.
Phanh!
Chỉ có điều, ông ta bàn tay còn chưa chạm tới Lạc Tuyết Giai liền bị Lạc Cảnh Thiên phẩy tay một cái đánh bay ra ngoài.
“Lão cha, ta no rồi”. Lạc Tuyết Giai bỏ xuống đũa trên tay rồi nói.
“Ừm, vậy chúng ta hiện tại nên đi giải quyết chính sự”. Lạc Cảnh Thiên bỏ xuống tiền trên bàn rồi nói.
Lạc Tuyết Giai cười tươi rói đi tới phía sau hắn rồi đẩy hắn ra ngoài. Ngay lúc này, đám người trung niên kia lập tức lao tới tấn công. Một tên thuật sĩ ở xa bắt đầu phóng thích chiêu thức đem hai người họ vây lại.
Nhưng là làm họ kinh hãi là, những chiêu thức này toàn bộ đều chỉ sượt qua người Lạc Cảnh Thiên cùng Lạc Tuyết Giai. Ngay cả một chiêu cũng đánh không trúng.
“Vốn dĩ ta không muốn động thủ. Nhưng đã các ngươi muốn chết vậy ta sẽ thành toàn. Nhưng trước đó...”.
Lạc Cảnh Thiên nói xong, tay vung lên, đám người liền bị một sợi dây từ dưới đất chui lên trói lại, sau đó bị nâng lên thật cao. Lạc Cảnh Thiên vận dụng ma lực xâm nhập vào đầu tên Tử gia gia chủ kia, sau đó ánh mắt hiện vẻ tàn nhẫn.
“Tử gia đúng không? Tất cả 273, dòng chính 80 người, họ hàng 125 người, còn lại đều là người làm. Đáng tiếc, trợ trụ vi ngược, ai cũng đừng nghĩ trốn thoát”.
Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt nói.
Hắn chỉ là đang lấy cớ mà thôi, bởi vì hắn phát hiện, nếu như không lập uy, sợ rằng sau này sẽ lại có người mắt mù đi trêu chọc hắn.
Ngay sau đó, Lạc Cảnh Thiên ma lực toàn thân phát động, toàn bộ Tử Lang Thuấn Ảnh Thành như bị bảo phủ bởi ánh mắt vô hình, chỉ trong nháy mắt, tất cả cường giả cấp năm trở lên đều không hiểu thấu cảm thấy lạnh run.
Trên bầu trời xuất hiện một cái ma pháp trận, đây là một bản nâng cấp của Vạn Tượng Thiên Dẫn, chỉ mất vài phút, toàn bộ người của Tử gia đều bị kéo tới treo trên không trung.
Thánh Đường lúc này cũng chú ý tới, toàn bộ cường giả xuất động lao về phía này. Ngay cả giáo hoàng của Tử Lang Thuấn Ảnh Thành cũng tới. Toàn bộ nơi này bị Thánh Đường cùng cường giả gia tộc khác vây quanh.
“Ngươi là ai? Đem người Tử gia thả xuống”. Một tên người của Thánh Đường âm thanh vang lên. Nhưng mà một giây sau, một sợi dây vô hình đem hắn trói lại trên đất.
Suỵt!
Lạc Cảnh Thiên đưa ngón tay lên miệng suỵt một cái ra hiệu cho hắn im lặng.
“Ngươi là ai? Tại sao lại bắt người Tử gia?”.
Người lên tiếng chính là giáo hoàng. Là một vị nữ tu, rất xinh đẹp. Nhưng nhìn ra được nàng chỉ là người bình thường, hắn khá là khó hiểu một người như nàng làm sao lại có thể làm giáo hoàng.
Thấy qua người điên, nhưng chưa từng thấy có ai điên cuồng như Lạc Cảnh Thiên. Lại dám nói chuyện với giáo hoàng như vậy, hắn là người đầu tiên.
Nhưng mà Lạc Cảnh Thiên cũng không muốn dài dòng, hắn âm thanh vang lên.
“Nếu như có mặt đầy đủ ta liền vào thẳng vấn đề. Ta phát hiện thế giới này thật đúng là kỳ quái, toàn bộ người bình thường bình dị gần gũi, nhưng đa phần con cháu gia tộc đều rất thích phách lối”.
“Hơn nữa dù làm cái gì thì cũng sẽ được người bảo vệ. Ta cũng không phải đang nói lý với các ngươi, bởi vì con người của ta có YMYm6 thù tất báo. Ta đến qua Dạ Sư Chi Thành, đến qua Bạch Ưng Thiên Không Thành, đến qua Tử Lang Thuấn Ảnh Thành. Ta phát hiện một vấn đề, đi tới nơi nào ta cùng con gái ta đều sẽ gặp không ít phiền phức”.
“Ta tự hỏi vì cái gì. Hiện tại ta rõ ràng, có lẽ ta quá hiền lành, cho nên khiến người khác cảm thấy ta dễ bắt nạt, còn dám đi trêu chọc cả con gái của ta”.
“Đương nhiên, ta không nổi danh, các ngươi không biết ta có thể hiểu, nhưng hôm nay, ta muốn để các ngươi biết, hạ tràng khi chọc giận ta là cái gì”.
“Bạo!”.
Lạc Cảnh Thiên vừa dứt lời, toàn bộ người Tử gia trên không trung liền nổ thành mảnh vụn. Hơn 200 người đồng loạt nổ chết tạo ra một trận mưa máu rơi trên đất.
Đám người quan sát tại chỗ cúi xuống đất nôn thốc nôn tháo. Cảnh tượng này thật sự trùng kích quá mạnh mẽ, mạnh tới mức đám cường giả kia cũng nhịn không được gương mặt đều tái rồi.
Đặc biệt là vị giáo hoàng kia, nàng gương mặt trắng bệch không có chút máu nào.
Không có ai nghĩ tới, Tử gia lại chết như vậy, một người cũng không có sống sót, hơn nữa hung thủ còn trước mặt họ giết người.
Tức giận! Phẫn nộ!
Cảm xúc của đám người bị nâng lên tới đỉnh điểm.
Không não tàn, không hậu cung, tu tiên cổ điển, tìm hiểu cố sự, mời bạn đọc đến với