Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 369: Tử Lang trạng thái kỳ lạ



“Hiện tại ngươi không sử dụng được nó”. Lạc Cảnh Thiên nhìn nàng nghiêm túc nói.

Hắn nói là thật lòng, bởi vì hiện tại Bạch Cốt Tiêu đã giải phong, nàng không có huyết mạch Viễn Cổ Tinh Linh, cũng không có thực lực khống chế nó. Chạm vào nó chắc chắn sẽ chết.

“Ngươi… ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới chịu cho ta mượn? Bất kể yêu cầu gì, chỉ cần ta có thể làm được ta nhất định sẽ làm”. Nữ giáo hoàng cắn răng nói.

Nàng cho rằng Lạc Cảnh Thiên nói như thế chỉ đơn thuần là không muốn cho nàng mượn.

Lạc Cảnh Thiên nhìn nàng khẽ lắc đầu, nếu đổi lại là bình thường, hắn nhất định sẽ trêu chọc nàng một chút, cái gì mà dùng thân thể ngươi đánh đổi hay làm người hầu gì đó.

Nhưng mà trêu chọc cũng phải tùy trường hợp, nếu ở chỗ khác hắn chắc chắn sẽ nói như vậy, nhưng hiện tại ở nơi này có rất nhiều người, nói như thế chẳng khác nào đang sỉ nhục nàng. Mặc dù hắn không có gì phải e ngại, chỉ là sau khi chứng kiếm phẩm đức của nàng, hắn cũng không muốn để nữ nhân này phải chịu nhục trước mặt mọi người.

Nếu như nàng đồng ý, khả năng có thể đẩy lùi ma vật, nhưng hình tượng nàng trong lòng dân chúng chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, mặc dù không rơi xuống ngàn trượng, nhưng nếu để kẻ địch nắm lấy cơ hội, nàng sẽ rơi vào kết cục vạn kiếp bất phục.

Bởi vì khi hắn nói ra lời trêu chọc kia, nàng nếu đáp ứng thì hình thượng nàng trong mắt dân chúng sẽ tâng lên tới cấp bậc thần thánh. Nhưng mà kẻ địch nếu lợi dụng điều này thì lại khác, tùy tiện bắt lấy mấy chục tên thị dân uy hiếp nàng trước mặt dân chúng lõa thể, hoặc là làm chuyện gì đó… xấu hổ.

Như vậy nàng triệt để sẽ phế đi.

Đây cũng không phải đùa giỡn, bởi vì nàng sẽ bị đánh lên mình cái danh hiệu “thánh mẫu”, ngươi không phải vì dân chúng tình nguyện làm tất cả sao? Hiện tại một là làm theo ta, hai chính là ta giết đám người này.

Thế giới chính là như vậy, cho nên hắn không muốn chỉ vì một câu nói của hắn mà hủy đi một nữ tử như này.

Nhìn thấy Lạc Cảnh Thiên lắc đầu, nữ giáo hoàng tâm chìm vào đáy cốc, nàng khẽ mím môi, đang muốn nói gì đó thì Lạc Cảnh Thiên liền đưa tay ngăn lại, sau đó lên tiếng.

“Ta cũng không phải đang gạt ngươi, hiện tại thứ này ngươi chạm vào sẽ chết. Cho nên ta không có cách nào cho ngươi mượn để sử dụng nó”.

“... Ngươi nói thật?”.

“Ta cần thiết lừa gạt ngươi sao?”.

“Vậy phải làm sao bây giờ? Ma vật… Thánh Đường nghe lệnh, triệu tập toàn bộ nhân thủ cho ta thủ vững tường thành. Cử ra một nhóm người hộ tống dân chúng tới nơi trú ẩn, những người còn lại cho ta toàn bộ chống cự ma vật”. Nữ giáo hoàng vừa nghĩ tới ma vật liền lập tức ra lệnh.

Nếu như nàng không làm gì, như vậy Tử Lang Thuấn Ảnh Thành liền thật sự xong đời.

Các thành trì bên ngoài không có thành chủ, cho nên giáo đường liền là lớn nhất, lệnh của giáo đường không ai không dám nghe.

Lạc Cảnh Thiên nhẹ gật gù, phản ứng còn rất nhanh. Chỉ có điều năng lực của nàng còn rất yếu, còn thiếu sót khá nhiều, đại loại như tổ chức tác chiến, lập hàng rào phòng ngự cái gì, chưa thấy cụ thể tình huống mà tùy tiện ra lệnh liền sẽ chịu hậu quả rất lớn, nếu đổi lại là Sở Như Mộng hoặc Tiêu Nhược Thủy chỉ huy, sẽ không có nhiều thiếu sót như vậy.

Nhưng nói cho cùng năng lực là không kém, hơn nữa lòng tin của người khác đối với nàng rất đủ, cho nên mới hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh như vậy.

Lạc Cảnh Thiên suy nghĩ một chút, mang theo Lạc Tuyết Giai âm thầm rời đi.

Nữ giáo hoàng sau khi ra lệnh sau, ánh mắt nhìn về phía Lạc Cảnh Thiên, phát hiện hắn không biết đã rời đi từ lúc nào, nàng nhất thời ảo não không thôi. Nếu như có Lạc Cảnh Thiên giúp đỡ, nói không chừng thật sự có thể đẩy lùi ma vật. Nhưng mà…

Quên đi thôi, đắc tội người ta như vậy, cũng không có mặt mũi nào đi mời người ta giúp. Càng đừng nói vừa mới rồi Lạc Cảnh Thiên trước mặt mọi người giết nhiều người như vậy, nàng đã hạ mình một lần, nếu hạ mình thêm một lần nữa, sợ rằng lòng tin của dân chúng đối với nàng không còn vững chắc như trước nữa.

Lạc Cảnh Thiên tìm một vị trí có thể quan sát cửa thánh. Ma vật khoảng cách còn không xa, nhưng cũng có hơn trăm cây số, không tới vài phút sẽ tới đây. Nhưng mà dựa vào ý thức cường đại, hắn phát hiện ma vật giống như không thích hợp lắm.

Cẩn thận quan sát, hắn thấy được toàn bộ ma vật đều đang bị một loại lực lượng khống chế. Thời gian này cũng không phải thời gian ma vật sẽ tiến công thành trì, bởi vì mỗi năm cuối mùa đông sẽ có một lần như này, nhưng hiện tại mới là đầu mùa hè, ma vật sẽ không làm chuyện ngu ngốc như này.

Có tứ đại thần thú chống đỡ, ma vật tấn công thành trì chỉ có đường chết. Nhưng lần này hiển nhiên là khác biệt, chúng nó là bị khống chế. Nếu không với trí lực của chúng là sẽ không tự tiện đi chịu chết.

Số lượng này cũng thật đúng là đủ nhiều, cấp sáu ma vật có trên ngàn con, cấp năm ma vật càng là nhiều vô số kể. Tổng cộng lại liền đã hơn 20 vạn con, phía sau tới cũng không ít. Đây là toàn bộ Bắc Phong ma vật tụ tập chứ?!

Nghĩ tới điều gì đó, Lạc Cảnh Thiên nở nụ cười lạnh.

Thật đúng là can đảm, biết rõ sẽ chết, làm sao còn dám làm như thế? Đây là muốn nếm thử phá vỡ quy tắc sao?!

Bất quá phán đoán cũng chỉ là phán đoán, trừ khi hắn thấy thân ảnh của nó, nếu không cũng không dám chắc chắn. Nhưng mà cũng có bảy phần khả năng là như vậy.

Rất nhanh, người của Tử Lang Thuấn Ảnh Thành liền leo lên tường thành, một đám người đứng dưới thủ vệ cánh cửa. Trên tường thành ai nấy cũng cầm dao kiếm, khiêng các loại vũ khí. Nhưng mà Lạc Cảnh Thiên chỉ âm thầm lắc đầu.

Đã có vật phẩm luyện kim thuật, làm sao không đi chế tạo vũ khí sát thương quy mô lớn? Dù không có tác dụng với ma vật cấp cao, nhưng để ngăn cản ma vật cấp thấp hoàn toàn là dư sức.

Nhưng mà trên tường thành một cái có tính quy mô sát thương vũ khí cũng không có. Đây không phải là muốn dùng nhân số đi bù đắp chứ?!

Hắn có chút không hiểu, mặc dù AXooY thế giới này có chút rớt lại phía sau, nhưng trí thông minh hẳn là đủ. Nhưng mà vì cái gì không đi chế tạo một chút vũ khí quy mô sát thương lớn? Nhìn Đông Long Thanh Nguyệt Thành xem, người ta có hẳn một cái pháo đài, mà các ngươi lại cái gì cũng không có.

Cách biệt này… thật đúng là không nói ra lời.

Thật mẹ nó phế vật.

Ma vật bắt đầu lao lên tường thành, nhưng cũng chỉ là một số ma vật cấp thấp. Lạc Cảnh Thiên ánh mắt sáng lên, quả nhiên như hắn nghĩ, đây là có tính chiến thuật tấn công, trước tiên để tốt thí đi lên hao tổn nhân số kẻ địch, sau đó chờ hao tổn đủ nhiều thì ma vật cấp cao mới tiến công.

Đổi lại là bình thường, ma vật cấp cao sớm đã lao lên, quản cáo gì chiến thuật không chiến thuật.

Thời gian chiến đấu kéo dài, mỗi lần tiến công cũng có mấy ngàn ma vật ngã xuống, nhưng mà đó cũng chỉ là mưa bụi. So với ma vật, phía nhân loại tổn thất càng nặng, bởi vì ma vật phi hành bắt đầu tiến hành trên không đả kích.

Chúng chuyên nhắm vào đám người thuật sĩ phía sau ra tay… là ra móng vuốt. Đem người ném vào đại quân ma vật.

Nữ giáo hoàng chỉ huy phòng thủ cũng cảm thấy kỳ quái, bởi vì số lượng nhân thủ tổn thất có chút trầm trọng. Nàng nháy mắt liền phát hiện vấn đề, sau đó lập tức quát lên.

“Cung thủ chuẩn bị, cho ta đánh rụng toàn bộ ma vật phi hành, bảo vệ thuật sĩ phóng thích sức mạnh”.

“Thuật sĩ đâu? Người nào mang sức mạnh đại địa? Cho ta gia trì tường thành, triệu hồi gai nhọn ngăn cản ma vật bò lên. Mấy tên người của tam đại gia tộc kia, các ngươi đang làm gì? Cung thủ không biết dùng cung? Châm lửa, đổ dầu, bắn cho ta”.

“Trọng kiếm đội đâu? Cho ta đem đám to xác kia đánh lui. Phong đội ở đâu? Triệu hồi cuồng phong ngăn cản bước đi của chúng”.

“Cấp năm ma vật đánh tới, cho ta ngăn cản. Trưởng lão hội lập tức xuất thủ”.

“Cẩn thận một chút, ma vật lần này tấn công rất nghiêm cẩn, đội trinh sát đâu, tìm ra cho ta là cái gì chỉ huy ma vật. Sau đó cho ta đánh rụng nó. Phi hành đội tấn công, cho ta ngăn lại ma vật cấp sáu một phút”.

Nghe được nữ giáo hoàng chỉ lệnh, đám người tấn công cũng không có rời rạc như trước, hiệu quả quả thật tăng cao thêm một tầng. Nhưng mà vẫn có chút quá miễn cưỡng.

Rống!

Một tiếng rống vang lên, đám ma vật nhất thời dừng lại giống như đang nghe lệnh. Dù cho có bị mũi tên bắn trúng cũng vẫn đứng yên đó, sau đó, tiếng rống kia kết thúc, chúng nó lần nữa tiến công. Lần này so với lần trước càng thêm mãnh liệt.

Nữ giáo hoàng thấy vậy, khẽ cắn răng, hạ lệnh cho toàn bộ cường giả cấp năm trở lên toàn lực tấn công.

Chỉ có điều, số lượng chênh lệch thật sự rất lớn, tổn thất càng lúc càng nhiều, nhưng ít nhất là vẫn có thể ngăn cản lại ma vật không cho chúng xâm phạm thành trì.

Ngao ô!

Cuộc chiến giằng co hơn nửa giờ, một tiếng sói tru vang lên, Lạc Cảnh Thiên híp mắt lại nhìn qua. Chỉ là thấy được thân ảnh kia, hắn nhất thời ngẩn ra. Đây quả thật la Bắc Phong Tử Lang, nhưng mà… so với hình tượng được miêu tả cùng tranh vẽ thì hiện tại nó có rất nhiều điểm khác biệt.

Trên thân đầy vết lốm đốm xanh, khóe miệng chảy ra dịch xanh, ánh mắt có chút đen lại mang theo một tia sáng.

Đây không phải là đang có dấu hiệu dần mất đi lý trí sao?!

Nhưng mà khi cẩn thận chú ý, Lạc Cảnh Thiên ánh mắt liền co rút lại. Trên người Tử Lang những thứ kia… đây không phải bị Ôn Dịch Chi Nguyên ảnh hưởng tới sao? Cái này làm sao có thể?!

(PS: ta có chút lâm vào quẫn cảnh, k biết nên kết thúc như như nào, mặc dù đã có bố trí trước, nhưng càng viết ta càng nhận ra còn quá nhiều thứ cần phải nói. Thật đúng là không biết nên kết thúc cái map này như thế nào)

Main bá, vô tình gần giống Cổ Chân Nhân.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.