Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 385: Kéo dài thời gian



Cùng người nhà ở chung hai ngày, Lạc Cảnh Thiên bàn giao một số thứ, sau đó liền tới Bách Long Sơn để chuẩn bị cho ngày hôm sau.

Sáng hôm sau, mặt trời vừa mới mọc thì đã có vô số người từ bốn phương tám hướng đi về Bách Long Sơn, chủ yếu là những đế quốc cử người tới, cùng người của Thánh địa.

Hôm nay có thể nói là ngày cực kỳ trọng đại, Long chủ muốn chuyểng giao chức vụ cho Lạc Cảnh Thiên, cho nên từ ba ngày trước liền đã thông báo cho toàn bộ đại lúc, cũng có nhiều thế lực nghe tin liền đã kéo số lớn nhân mã ngầm tiến vào Tây Mạc Ma Tộc, toàn bộ động thái của chúng đều bị người bắt được cùng báo lên trên.

Hôm nay chú định là ngày không bình yên, đặc biệt nhất là những yêu tộc khác, bởi vì đây là lần đầu tiên có một nhân loại lại lên nắm quyền Tây Mạc Ma Tộc, cho nên gây ra tranh cãi rất lớn.

“Tranh cãi đủ chưa?”. Đại trưởng lão tức giận quát lớn.

Đám người nhất thời im lặng, sau đó, một vị trưởng lão lên tiếng.

“Đại trưởng lão, làm như vậy có công bằng không? Ta không phải có ý kiến với Lạc Cảnh Thiên, cống hiến của hắn cho Tây Mạc Ma Tộc chúng ta rõ như ban ngày. Nhưng không vì vậy mà giao chức vị này cho hắn, bởi vì ngồi ở chức vị này, không phải chỉ có thực lực là đủ”.

“Đúng vậy đại trưởng lão, ta nghĩ không nên quyết định vội vàng như vậy”.

“Ta biết ý của các ngươi, nhưng đây là Long chủ quyết định”. Đại trưởng lão trầm giọng nói.

“Nhưng mà Long chủ ngài ấy…”.

“Đủ! Ngậm miệng hết cho ta, nếu không phục các ngươi có thể khiêu chiến hắn. Đánh thắng, người nào ngồi vị trí này ta cũng không quản, đánh không thắng liền cho ta ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Hiểu chưa?”. Đại trưởng lão vỗ bàn quát.

Đám người câm như hến.

Họ chẳng qua là muốn tạo áp lực cho ông ta mà thôi, thật sự đánh lên, chính bản thân họ cũng không dám nói mình có thể đánh thắng Lạc Cảnh Thiên. Ngày đó hắn một chiêu miểu sát Mộ Chấn Quân đã làm họ cực kỳ kiêng kỵ rồi, Mộ Chấn Quân nhưng là Thánh cảnh hậu kỳ, bản thân họ nhiều lắm liền cùng Mộ Chấn Quân đánh cái ngay tay, làm sao có thể là đối thủ của Lạc Cảnh Thiên.

Đại trưởng lão nhìn đám người đang hoàng lại, giọng nói của ông ta cũng hòa hoãn đôi chút.

“Ta biết các ngươi đang lo nghĩ cái gì, các ngươi đều là những trụ cột của Tây Mạc Ma Tộc, ý nghĩ của các ngươi ta đều biết. Chính bản thân ta cũng vô cùng lo lắng rằng Lạc Cảnh Thiên có làm tốt hay không. Nhưng đây là quyết định của Long chủ, hơn nữa ta nghĩ Long chủ cũng không phải người tùy tiện như vậy. Chẳng lẽ các ngươi cảm thấy Long chủ công bố thiên hạ về chuyện ngày hôm nay không thấy kỳ quái gì sao?”.

“Đại trưởng lão, ngài nói đúng. Ta lúc đó cũng rất khó hiểu, nhưng hiện tại nghe ngài nói như vậy ta liền thấy thắc mắc. Với tình hình hiện tại của Long chủ hẳn là không nên làm ra quyết định này mới đúng”.

“Nếu như thiên hạ đều biết tình hình hiện tại của Long chủ, e rằng…”.

“Các ngươi đều sai. Ban đầu ta cũng bị tin tức này làm cho lu mờ lý trí, hiện tại nghĩ lại, có thể nào Long chủ cố ý?”.

“Vậy cũng không đúng, chẳng lẽ Long chủ tin tưởng Lạc Cảnh Thiên có thể giải quyết tất cả? Hắn mặc dù rất mạnh, nhưng mà một mình hắn làm sao chống lại được những kẻ kia?”.

“Tốt, không cần suy nghĩ nhiều, thời gian cũng đã đến, hiện tại nghĩ cũng vô dụng. Đều ra ngoài đi, khách nhân hiện tại cũng nên đến, nhớ kỹ, nếu phát hiện điều gì không đúng hay có nguy hiểm lập tức thông báo cho ta”. Đại trưởng lão lên tiếng.

Đám người đáp một tiếng, sau đó đều rời đi.

Đại trưởng lão hơi nhíu mày, sau đó cũng lắc đầu đi ra ngoài. Ông ta hiện tại cũng không biết Long chủ rốt cuộc đang muốn làm cái gì.



Đỉnh Bách Long Sơn.

Hiện tại nơi này đã đầy ắp người, trong đó có không ít người thân phận địa vị hiển hách. Trước cửa đại điện của Long chủ, trên sân bày ra vô số chiếc bàn, nhìn qua giống như đang tổ chức một buổi tiệc, nhưng ai cũng biết, có thể ngồi ở đây, thân phận đều là cường giả một phương bá chủ.

“Các vị, mời tìm bàn ngồi xuống, Long chủ rất nhanh sẽ đi ra”. Đại trưởng lão nhìn đám người lớn giọng nói.

Bên dưới, đám người rất nhanh ngồi vào chỗ, trong đó cũng có mấy người Sở Như Mộng.

Sở Như Mộng là Sở quốc đế vương, hiển nhiên cũng được mời tới. Bên cạnh hắn là Đinh Tiểu Vân, Hạ Thần cùng Lăng Thiên Sở. Hai đứa con của hắn lúc này đang tại Lạc gia, mà Mạc Uyển thì ngồi ở phía Mạc thị gia tộc. Dù sao hôm nay là ngày đặc biệt, mặc dù Mạc Uyển hoàn toàn có thể ngồi cùng Sở Như Mộng, nhưng bản thân nàng hôm nay là đại diện cho Mạc gia, cho nên chỉ có thể ngồi ở chỗ Mạc thị gia tộc.

Thập Tông hoàn toàn có mặt đầy đủ, Thánh địa cũng đến không ít, trong đó cũng có vài người quen của Lạc Cảnh Điềm là Tô Thanh Ảnh cùng Đổng Dương. Dù sao thế hệ cũ đã sớm thay đổi, hiện tại nắm quyền là người trẻ tuổi.

Chờ một lúc sau, Long chủ Lam Tiêu cũng đi ra. Chẳng qua khi nhìn bộ dáng của Long chủ, đám người nhất thời kinh hãi không thôi, bởi vì ông ta lúc này đặc biệt già nua. Trên người tu vi cũng đã không còn, có thể nói đã một chân bước vào quan tài, chỉ sợ sống không được bao lâu.

Có khá nhiều người bừng tỉnh, hóa ra đây chính là lý do Long chủ nhượng vị. Nhưng trong đó cũng có không ít người nhếch miệng cười thầm.

“Bái kiến Long chủ”.

Đám đệ tử Bách Long Sơn đồng thời cúi đầu. Nhưng khách mời cũng đồng loạt đứng lên bày tỏ kính ý.

“Các vị, đều ngồi đi”. Long chủ nở ra nụ cười hiền hậu phất tay nói, sau đó ông ta liền ngồi xuống vị trí chủ vị.

“Hôm nay mới các vị tới, mọi người hẳn là biết có chuyện gì. Không sai, ta đột phá Thần cảnh thất bại, thọ nguyên hao hết, tu vi cũng bị phế bỏ. Làn này mới các vị đến là có hai mục đích, thứ nhất chính là như các vị đã biết, đại lục anh hùng của chúng ta trở về”.

“Ta tình hình hiện tại các ngươi cũng thấy được, cho nên vì tương lai của Tây Mạc Ma Tộc, ta quyết định muốn để cho Lạc Cảnh Thiên nắm giữ vị trí Long chủ đời tiếp theo”.

“Mà mục đích thứ hai, chờ một lát sau khi lễ nhập chức hoàn thành ta sẽ thông báo sau”.

Lúc này, Lạc Cảnh Thiên cũng từ phía sau đi tới, trên thân phát ra khí chất vô cùng bình thản cùng tự tin, nhìn không ra bất kỳ một tia khẩn trương nào.

“Long chủ, ngài nghỉ ngơi chút, chuyện còn lại giao cho ta”. Lạc Cảnh Thiên đỡ lấy ông ta nhẹ giọng nói.

“Tốt, cẩn thận một chút”. Long chủ cười đáp.

Sau khi đưa tiễn Long chủ vào trong nghỉ ngơi, Lạc Cảnh Thiên đứng trên vị trí chủ vị, ánh mắt nhìn xuống toàn bộ đám người, hắn âm thanh lạnh nhạt lên tiếng.

“Ta biết trong các ngươi có nhiều người biết ta, dù không biết cũng đã từng nghe nói về ta. Hiện tại Tây Mạc Ma Tộc mặc dù không phải đại diện cho toàn bộ đại lục, nhưng vẫn là nắm giữ vị trí chủ đạo chống lại Thần địa. Vị trí Long chủ vô cùng quan trọng, bất kỳ một sai sót nào đều có thể dẫn tới vạn kiếp bất phục”.

“Có lẽ có người không đồng ý, cũng có thể cảm thấy ta không biết cách lãnh đạo. Nhưng thế giới này chính là nắm đấm cứng làm chủ, ta tự nhận bản thân ta có thực lực hơn các vị ở đây”.

Ta cũng không muốn nói nhiều, hiện tại, ta nhận lấy vị trí Long chủ, ai đồng ý mời giơ tay”.

Đám người bên dưới nhìn nhau, trong nhất thời không có bất kỳ ai lên tiếng. Thậm chí có một số người ánh mắt nhìn về phía Sở Như Mộng, bởi vì ai cũng biết Sở Như Mộng cùng Lạc Cảnh Thiên là huynh đệ, nhưng hiện tại Sở Như Mộng lại không có bất kỳ động tác nào, điều này làm đám người vô cùng khó hiểu.

Chẳng lẽ hai người họ có mâu thuẫn?!

“Tốt, đã không có người giơ tay, vậy… người nào phản đối?”. Lạc Cảnh Thiên âm thanh lại vang lên.

Lần này cũng giống như lần trước, toàn bộ đều trầm mặc.

Lạc Cảnh Thiên yên lặng nhìn đám người một lúc lâu, nhưng chính là không có bất kỳ người nào lên tiếng.

Thấy vậy, Lạc Cảnh Thiên nhẹ lắc đầu thở dài một hơi, sau đó ánh mắt trở lên sắc bén. Âm thanh lạnh như băng vang lên.

“Đều điếc hết sao?”.

Hắn nói 9AJro cũng không lớn, nhưng mà toàn bộ đám người đều có thể nghe cực kỳ rõ ràng. Thậm chí có thể nói là vô cùng chói tai, bởi vì âm thanh kia giống như là ở trong đầu phát ra, như từ bên tai tiến vào. Điều này dọa sợ không ít người, bất quá trong đó lại có những người ánh mắt hiện lên ý cười.

Đại trưởng lão lông mày nhíu chặt, ông ta cảm thấy Lạc Cảnh Thiên là đang bị nắm mũi dắt đi. Bởi vì đây chính là điều người khác muốn nhìn, Lạc Cảnh Thiên tức giận, như vậy đồng nghĩa với việc hắn không thích hợp vị trí này. Chỉ vì chuyện nhỏ này mà tức giận, như vậy chuyện lớn hơn đây? Phải chăng sẽ giết người?!

Miệng lưỡi thiên hạ chính là như thế ngoan độc.

Bất quá ông ta cũng không có ý định ngăn cản, bởi vì chính ông ta cũng nhìn ra, chỉ cần không có người lên tiếng, như vậy những người khác cũng sẽ không tình nguyện làm dê đầu đàn. Phải xem xem kế tiếp Lạc Cảnh Thiên sẽ xử lý thế nào, nếu như hắn thật sự tức giận nổi nóng, như vậy sẽ rất khó làm.

Lạc Cảnh Thiên làm sao lại không biết điều này? Hắn chẳng qua chỉ là đang kéo dài thời gian mà thôi.

Về phần tại sao, chờ đám người này làm ra quyết định mới biết được.

Láo nháo ăn một pháo :lenlut
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.