Cuối cùng, một tháng sau đó, đám người Lãnh Viêm xem như đã hoàn thành khóa huấn luyện đầu tiên.
Với mức độ huấn luyện này rất ảnh hưởng tới cơ thể, nhưng mà Lạc Cảnh Thiên trong không gian giới chỉ có vô số dược thảo của Thiên Linh Đại Lục, có thể hoàn mỹ đem tác dụng phụ sau khi huấn luyện diệt trừ sạch sẽ.
Hiện tại, mặc dù mấy người Lãnh Viêm thực lực tăng lên không được bao nhiêu, nhưng mà có thể nói khả năng chiến đấu của họ cơ hồ gần như không có điểm yếu.
“Thế nào? Thoải mái hơn nhiều chứ?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn đám người tắm thuốc xong, tinh thần thoải mái ở nơi đó vui vẻ nói chuyện. Hắn liền cười cười hỏi.
“Lạc đại ca, ngươi làm sao có phương thuốc này nha? Thật thần kỳ”. Diễm Đan Tâm cười hỏi.
“Đặc sản quê nhà mà thôi. Hiện tại cảm giác thế nào?”.
“Ta cảm giác ngay cả ngươi ta cũng có thể đánh bại”. Lạc Đan Tâm cười nói.
“Hắc, gan rất lớn a, nếu không chúng ta luận bàn một chút?”.
“Ta nói chơi”.
“… Gan thỏ đế”.
“Nếu không… ta cùng ngươi đánh?”. Lãnh Viêm dò hỏi.
“Có thể, nếu không các ngươi đều lên đi. Ta cũng muốn xem thực lực của các ngươi tiến bộ tới đâu”. Lạc Cảnh Thiên gật đầu nói.
“Ngươi xác định?!”.
“Thế nào? Thật cho rằng các ngươi lên cùng lúc ta liền không đánh lại? Đừng quên huấn luyện các ngươi là ai. Loại huấn luyện này cũng chỉ là đơn giản nhất mà thôi. Các ngươi kém còn nhiều lắm”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Ta không tin, đánh rồi mới biết”. Kỷ Đinh nói.
“Tốt, đều lên đi”. Lạc Cảnh Thiên cười nói.
Sau đó, cũng không chờ hắn ra hiệu bắt đầu thì đám người đã bắt đầu tấn công. Bởi vì điều đâu tiên Lạc Cảnh Thiên dạy cho họ biết, đó chính là đánh lén mới có thể chiếm tiên cơ.
Nhưng mà đáng tiếc, nói về đánh lén, Lạc Cảnh Thiên có thể làm sư tổ của họ. Toàn vũ trụ, nói về am hiểu đánh lén, ma pháp sư hoàn toàn xứng đáng đứng đầu. Bởi vì thân thể yếu ớt, cho nên không lúc nào họ không bổ trí cho mình một đạo ma pháp phòng thân.
Lạc Cảnh Thiên cũng không ngoại lệ, một mũi tên của Diễm Đan Tâm còn chưa chạm vào góc áo hắn liền đã bị hắn tránh né. Sau đó thân ảnh Lạc Cảnh Thiên lóe lên, xuất hiện tại sau lưng nàng, giống như là đang dạy nàng bắn cung, hắn đứng sau lưng khống chế lấy nàng bắn ra mũi tên về đám người, sau đó lại biến mất tại chỗ.
“Tốc độ, không chỉ dựa vào mắt nhìn, còn phải dựa vào cảm giác”.
Bốp!
Dứt lời, hắn một quyền đánh lên mặt Hỏa Đao,
“Công kích, không chỉ dùng để tấn công, còn có thể dùng để đánh lừa người khác”.
Lạc Cảnh Thiên tung quyền muốn đánh Kim Nhiệt Trát Đa, nhưng trên không lại biến hướng đánh về phía Kỷ Đinh.
“Phòng ngự, không chỉ là đối phó địch nhân, mà còn phải cảnh giác với cả người bên cạnh”.
Lạc Cảnh Thiên đem Cốc Tư Tư đẩy về hướng mũi tên của Diễm Đan Tâm đang bắn tới.
Sau một phút…
Toàn bộ đám người Lãnh Viêm đều nằm đo đất.
Lạc Cảnh Thiên nhàn nhã ngả lưng dựa vào tường nhìn họ cười cười.
“Lạc đại ca, ngươi cũng quá biến thái chứ”. Hỏa Đao bất đắc dĩ nói.
“Là do ta kinh nghiệm chiến đấu nhiều, bất kỳ thứ gì xung quanh cũng có thể lợi dụng, chỉ cần hiểu rõ, liền có thể biến nó thành của mình. Chỉ cần cẩn thận một chút liền sẽ không bị ta đánh bại nhanh như vậy”.
“… Ta còn tưởng cẩn thận một chút có thể đánh bại ngươi, vậy thì cố gắng cái rắm. Trực tiếp ôm đùi nó không thơm sao?”. Kỷ Đinh bĩu môi nói.
“Muốn ôm đùi? Có thể, ngày mai chính là trận thực chiến đầu tiên. Cũng mở ra danh khí của chúng ta. Cho nên, các ngươi chuẩn bị cho tốt, thành hay bại đều dựa vào một trận chiến này”. Lạc Cảnh Thiên nghiêm túc nói.
“Ngày mai? Lạc đại ca, ngày mai muốn đi làm gì? Tấn công Tinh Viêm sao?!”. Kim Nhiệt Trát Đa giật mình hỏi.
“Ngươi nghĩ thật hay, chỉ dựa vào mấy người chúng ta? Đừng đùa. Mục tiêu ngày mai là Hỏa Trúc Quân. Các ngươi không phải bị chúng truy đuổi lâu như vậy sao? Ngày mai có thể báo thú, kích động không?”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Hỏa Trúc Quân? Thật sự?”.
“Còn có thể là giả?!”.
“Ha ha, vậy là tốt rồi. Ta sớm đã nhìn chúng khó chịu, lần trước giết hai người của chúng ta, thù này còn chưa báo được đây”. Cửu Tư Khang cười lạnh nói.
“Nhìn không ra, ngươi lúc huấn luyện nói ít như vậy, hiện tại lại sôi động như thế”. Kỷ Đinh trêu chọc nói.
“Được rồi, toàn bộ nghỉ ngơi sớm đi, sáng sớm ngày mai chúng ta liền xuất phát. Lần này ta chỉ phụ trách quan sát, làm được tới bước nào là việc của các ngươi”. Lạc Cảnh Thiên nói.
Đám người đáp một tiếng rồi đồng thời nằm xuống nghỉ ngơi.
…
Sáng hôm sau, sau khi trang bị đầy gR3jF đủ vũ trang, Lạc Cảnh Thiên liền dẫn theo đám người lên đường.
Hảo Trúc Quân danh khí mặc dù không lớn, nhưng tại trong nhóm kẻ ngoại địa, thế lực lại không nhỏ. Nhân số lên tới vài ngàn người, đa phần đều tập trung tại phía tây Viêm Tinh, nơi mà ba thế lực lớn ít quan tâm tới.
Chúng nổi danh là tàn bạo, khát máu cùng với không có chỗ trống cho sự nhân từ. Người bị chúng bắt, không phải bị biến thành thú vui tiểu khiển, cũng bị biến thành tù binh đem đi khai thác khoáng sản.
Có thể nói tài lực khá sung túc.
Lần này, mục tiêu của Lạc Cảnh Thiên là một cái mỏ khoáng phía tây nam, nơi đó đang bị Hỏa Trúc Quân chiếm giữ. Số người có khoảng hơn trăm tên, tuy rằng bên hắn chỉ có vài người, nhưng tiến hành đánh lén, cơ hội thành công rất lớn.
Lạc Cảnh Thiên tại trong không gian kính lặng lẽ quan sát.
Lãnh Viêm phân công rất đúng trọng tâm, cường công là không có cách nào chiến thắng. Chỉ có thể sử dụng mưu kế.
Cửu Tư Khang am hiểu vận dụng súng nhắm, Diễm Đan Tâm thuần thục xạ tiễn. Cho nên hai người này được Lãnh Viêm làm trinh sát cùng với yểm trợ từ xa.
Những người khác đều có nhiệm vụ riêng của mình.
Ngay tại cổng canh gác của Hoả Trúc Quân, có hai thân ảnh xuất hiện. Là Cốc Tư Tư cùng Kỷ Đinh.
“Ha ha ha, mỹ nữ, ngươi chạy không thoát”. Kỷ Đinh cười lớn, ánh mắt thèm thuồng nhìn Cốc Tư Tư vừa nói vừa đuổi theo.
Cốc Tư Tư bộ dáng có chút chật vật, nàng vừa chạy vừa kêu lớn.
“Ngươi tên biến thái này, ngươi theo ta suốt mấy ngày, có hết hay không? Lão nương không thích ngươi”.
“Ha ha, không sao, ở trên giường ngươi liền sẽ thích”.
“Cứu mạng”.
Lạc Cảnh Thiên đưa tay đỡ trán, cái kế hoạch này thật mẹ nó thiểu năng. Nhưng hắn không thể không thừa nhận, kế hoạch này mặc dù rất ngu ngốc, nhưng lại rất có hiệu quả. Tại Viêm Tinh, loại tinh cầu chiến tranh liên miên này, nữ nhân chính là một mặt hàng xa xỉ.
Có thịt dâng tận miệng, đám người Hoả Trúc Quân làm sao sẽ không ăn?!
Quả nhiên, khi nghe được âm thanh nữ nhân vang lên, đám lính gác bên ngoài liền bị hấp dẫn tới. Khi nhìn thấy Cốc Tư Tư, đôi mắt chúng nhất thời toả sáng.
Cốc Tư Tư thần hình rất đẹp, nhan trị cũng thuộc về tầng lớp xinh đẹp. Cho nên khi thấy nàng, chúng liền nổi lên hứng thú to lớn.
“Đứng lại”. Hết thảy năm tên lính canh đều đi tới, trên tay nâng lên vũ khí nhắm về hai người quát lên.
“Các vị, ta không có cố ý xâm nhập lãnh địa, nhưng hắn truy ta suốt hai ngày, ta không có cách nào mới xâm nhập vào. Mong các vị bỏ qua cho”. Cốc Tư Tư nâng lên hai tay lên cao vội giải thích.
“Ha ha, mỹ nữ, ngươi chẳng lẽ không biết, ngươi chạy đến chỗ nào cũng không thoát được vận mệnh. Chi bằng đi cùng ta, nói không chừng có thể sống tốt một chút”. Kỷ Đinh đứng tại chỗ, khoanh tay trước ngực cười nhạt nói.
“Ngươi đừng có nằm mơ”. Cốc Tư Tư quát lớn.
“Vậy ta cũng muốn xem ai có thể bảo vệ được ngươi. Nơi này là địa bàn của Hoả Trúc Quân, Hoả Trúc Quân danh tiếng ngươi không phải không biết, ngươi nghĩ mình thoát được không? Đã ngươi không chịu, vậy liền ở lại hưởng thụ đi, ta đi”. Kỷ Đinh nói xong liền xoay người rời đi.
Nhưng mà, Hoả Trúc Quân làm sao có thể cho hắn rời đi, nhất là nơi này là mỏ khoáng của Hoả Trúc Quân, đã thuộc về cấm khu của họ. Người tự tiện đi vào, toàn bộ đều phải bắt lại.
Piu piu!
Hai tiếng súng vang lên, ngăn lại bước chân của Kỷ Đinh.
“Đứng lại, lập tức thúc thủ chịu trói, ngươi đã xâm nhập vào lãnh địa của Hoả Trúc Quân, khôn hồn thì đầu hàng, nếu không đừng trách chúng ta tàn nhẫn”. Một tên lính lớn giọng kêu lên.
“Mẹ nó, Hoả Trúc Quân các ngươi muốn chết đúng không?”. Kỷ Đinh tức giận mắng, lập tức dùng trang bị tạo ra khiêng chắn, tay nâng súng nhắm vào đám người quát lên.
“Ngươi bắn lại một phát thử xem? Xem ta có làm thịt Hoả Trúc Quân các ngươi hay không”.
“Phòng ngự!”.
Lời vừa dứt, ba tên lính canh dùng trang bị trên tay bấm một cái, tấm khiêng năng lượng hiện ra. Cốc Tư Tư bị ép vào chính giữa, tình cảnh vô cùng khó xử.
“Các vị Hoả Trúc Quân, đừng nổ súng, ta vô tội a”. Cốc Tư Tư vội kêu lên.
“Đem hai tay trói lại, chúng ta có thể để ngươi lùi lại phía sau”. Một tên lính ném ra một cái vòng tay kêu lên.
“Ta trói, đừng nổ súng”. Cốc Tư Tư kêu lên, sau đó nhặt lên vòng tay rồi tự đem hai tay trói lại.
Thấy vậy, một tên lính canh nâng lên khiêng chắn chậm rãi đi tới, ánh mắt nhìn chằm chằm Kỷ Đinh. Cho đến khi đi tới bên cạnh Cốc Tư Tư, hắn liền đem nàng đẩy về phía sau.
Cốc Tư Tư vội vã chạy về phía đám người họ, còn tên lính kia vẫn chăm chú cảnh giác nhìn chằm chằm Kỷ Đinh.
Chỉ là, ngay khi Cốc Tư Tư tới gần họ, nàng bỗng nhiên khoé miệng nhếch lên nụ cười bí hiểm, sau đó vòng trói trên tay cũng theo đó mà rơi xuống. Ngay tại lúc này, thân ảnh nàng loé lên, đao xuất hiện trong tay, vài nhát đao chém ra, bốn tên lính liền ngã xuống trong vũng máu.
Nghe được phía sau có động tĩnh, tên lính phía trước nghi ngờ quay lại nhìn, thấy đồng đội đều bị giết, hắn biến sắc nâng vũ khí lên, nhưng cùng lúc đó, một mũi tên xé không bắn xuyên đầu hắn, không nói được nửa câu liền tại chỗ tử vong.
“Ha ha, một lũ ngu xuẩn”. Kỷ Đinh cười ha hả nói.
(Ps: chương thứ 3, còn nợ 6c nha)
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.