Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 416: Kế hoạch thay đổi



(Thank DiệpThiênĐế tặng kẹo nhé ♥)

Lạc Cảnh Thiên bất lực che mặt.

Kỷ Đinh thật sự là… thật mẹ nó khoe khang. Đều là Cốc Tư Tư diễn kỹ tốt, ngươi đắc ý cái rắm a. Nhất là vị trí của nàng lựa chọn rất hoàn hảo, hoàn toàn tránh đi thiết bị quan sát của Hỏa Trúc Quân.

Ngay sau đó, hai người đem quần áo của chúng lột ra. Mấy người Lãnh Viêm đem quần áo thay đổi.

Kỷ Đinh, Kim Nhiệt Trát Đa, Cốc Tư Tư giả dạng người của Hỏa Trúc Quân đứng ở bên ngoài canh gác.

Ngày lúc đó, bên tai tín hiệu kêu lên, Đám người xung quanh vội im lặng, Kỷ Đinh do dự một chút rồi bấm nghe.

“Vừa rồi chuyện gì xảy ra bên ngoài?”.

“Không có gì, có mấy con hỏa thú chạy tới, đã bị đuổi đi”. Kỷ Đinh đáp.

“Vậy được rồi, các ngươi tiếp tục canh gác, chú ý một chút”.

Đám người thở phào một hơi, ngay sau đó, Lãnh Viêm cùng với Cửu Tư Khang thì mặc vào quần áo Hỏa Trúc Quân, đội lên mũ giáp che mặt rồi đi vào bên trong.

Người bên trong rất nhiều, lên tới hàng trăm người, vị trí phân bố rất rộng. Hơn nữa còn thêm vô số nô lệ khai thác mỏ khoáng, nói không chừng bên trong đám nô lệ kia cũng có người của Hỏa Trúc Quân.

Điều hai người họ cần làm chính là kiểm tra thân phận của những tên đó.

So với kế hoạch thì hành động trót lọt hơn nhiều, có lẽ do tự đại nên Hỏa Trúc Quân cho rằng sẽ không có người dám xâm nhập vào nơi này. Cho nên phòng thủ khá là buông lỏng.

Lãnh Viêm phụ trách canh gác, Cửu Tư Khang thì lẻn vào phòng quan sát, trực tiếp đem mấy tên đang ở đó giết. Sau đó trên màn hình nổi, hắn điều tra lấy thân phận từng người.

Do nhân số khá đông nên điều tra mất khá nhiều thời gian.

“Thế nào?”. Lãnh Viêm thấy Cửu Tư Khang đi ra liền hỏi.

“Có một người, thân phận có chút khó giải quyết. Là người cầm đầu của đám nô lệ, được đám nô lệ khá là tin tưởng. Giết hắn sợ rằng sẽ dẫn tới đám nô lệ phản động”. Cửu Tư Khang đáp.

“Không quan hệ, ngươi quên lão đại trước khi đi dặn dò cái gì sao? Chỉ cần đem người xử lý hết, chuyện còn lại liền giao cho hắn”. Lãnh Viêm nói.

“Khoảng nửa giờ nữa sẽ thay ca canh gác, nhớ rõ số hiệu trên quần áo sao? Tìm cách liên lạc với mấy người Kỷ Đinh nói cho họ biết. Đúng, ngươi trên người vẫn còn ‘hàng’ chứ?”. Cửu Tư Khang hỏi.

“Hỏa Độc?”.

“Không phải đây?”.

“Ngươi sẽ không phải là muốn…”.

“Không sai, không phải sắp tới buổi trưa sao? Ta đem độc bỏ vào thức ăn, đến lúc đó không đánh cũng thắng”. Cửu Tư Khang nhếch miệng nói.

“Không được, như vậy quá tàn nhẫn, đồ ăn cũng không phải chỉ có mình đám Hỏa Trúc Quân ăn, nếu như những nô lệ kia cũng… không được, tuyệt đối không được”. Lãnh Viêm vội nói.

“Lãnh ca, đây là chiến tranh, tàn nhẫn là nhất định phải có. Ngươi mềm yếu chỉ làm địch nhân càng thêm đáng sợ. Nội bộ đám nô lệ nói không chừng đã sớm theo Hỏa Trúc Quân, nơi này tồn tại hơn 5 năm, chúng một lần phản kháng cũng không có. Nhân số ở đây cũng không đông, chẳng lẽ họ không dám phản kháng? Đừng đùa”. Cửu Tư Khang lạnh lùng nói.

“Nhưng…”.

“Lão đại không phải nói sao? Chuyện còn lại để hắn giải quyết. Chúng ta làm hết sức là được”. Cửu Tư Khang vỗ vai hắn nói.

Lãnh Viêm suy nghĩ một chút, sau đó liền lấy ‘hàng’ cho hắn.

Gọi là ‘hàng’, bởi vì thứ này là chất cấm, tại Viêm Tinh, thứ này được gọi là Hỏa Độc, tác dụng cực kỳ nhanh, nhưng cũng không phải vô giải. Người trúng độc không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy bản thân trúng độc, nhưng là sau vài phút, toàn thân sẽ nóng lên, máu giấu như đang sôi, cực kỳ nóng bỏng.

Cho nên người trúng độc đều sẽ tự tìm cách đem máu rút khỏi cơ thể để giam sự khó chịu, kết cục có thể nói vô cùng tàn nhẫn. Hơn nữa, do giải độc rất phiền phức, tốn rất nhiều thời gian, lại thêm nguyên liệu khó tìm, cho nên thứ này liền bị liệt vào hàng cấm.

Càng quan trọng là, thứ này rất khó làm. Lãnh Viêm có được là do một lần tình cờ tìm thấy trên thi thể của người chết. Nhiều năm qua hắn vẫn giữ lấy tìm cơ hội bán trên chợ đen, đáng tiếc hắn vẫn chưa có cơ hội rời đi, nên vẫn giữ lấy.

Cửu Tư Tư cầm lấy độc dược cất vào người, sau đó liền đi thẳng vào phòng ăn.

Có điều khá đáng tiếc, có thể bên ngoài phòng thủ khá lỏng lẻo, nhưng mà phòng ăn hoàn toàn biến thành trọng địa. Không ai là người ngu, chuyện lợi dụng độc dược bỏ độc cả đoàn quân cũng không phải chưa xảy ra. Cho nên phòng ăn gần như trở thành nơi độc lập với quân doanh, muốn vào? Có thể, đem lệnh cấp trên lấy ra, nếu không thì miễn bàn.

Cửu Tư Tư tay không trở về, sau khi cùng Lãnh Viêm nói, cả hai liền đi ra ngoài. Cùng mấy người Diễm Đan Tâm tụ tập lại, sau đó thương thảo kế hoạch khác.

“Nếu không… chúng ta càng thêm trực tiếp một chút?!”. Cửu Tư Khang nói.

“Ngươi muốn làm gì?”. Kỷ Đinh hỏi.

“Bên dưới là hầm, cần có lỗ thông gió, không khí mới có thể truyền vào. Nếu như chúng ta…”.

Chưa có nói xong hắn liền dừng lại, bởi ai cũng hiểu hắn muốn làm gì.

“Có phải… quá tàn nhẫn không?”. Diễm Đan Tâm nhíu mày nói.

“Ngươi không hiểu, mặc dù có chút tàn nhẫn, nhưng so với bỏ vào đồ ăn thì chuyện này đã cực kỳ nhân đạo. Hỏa Độc bị liệt vào chất cấm, cho nên bất kỳ thế lực nào, chỉ cần ở nơi đóng quân liền sẽ chuẩn bị sẵn một cái máy đo nồng độ không khí”.

“Chỉ cần phát hiện nguyên tố độc hại, nó sẽ phát ra tiếng kêu. Chúng ta cần không phải là giết được bao nhiêu người, mà là chế tạo hỗn loạn. Các ngươi nghĩ một chút, chỉ cần phát hiện Hỏa Độc trong không khí, chỉ cần bưng kín miệng mũi, tỷ lệ trúng độc sẽ rất thấp”.

“Đám người đó sẽ bắt đầu di tản ra ngoài, chuẩn bị cho việc thanh lọc không khí. Đến lúc đó, chúng ta ở bên ngoài chuẩn bị sẵn phục kích, chế tạo một chút thương vong. Đến lúc đó, ngươi nghĩ, nếu như Hỏa Trúc Quân bị phục kích, chết nhiều hay ít không quan trọng, nhưng điều đó sẽ cho đám nô lệ thấy được một cái cơ hội”. Cửu Tư Khang cười nói.

“Cơ hội gì?”.

“Phản kháng!”.

“Dù cho trong đám nô lệ có nhiều người về phe Hỏa Trúc Quân đi nữa thì cũng có một số bộ phận không chấp nhận đàn áp. Có cơ hội, họ sẽ đứng lên phản kháng. Chỉ cần lợi dụng điểm này, chúng ta có thể dễ dàng đánh bại Hỏa Trúc Quân, đem nơi này chiếm làm của riêng”. Cửu Tư Khang nở ra nụ cười ‘đa mưu túc trí’ nói.

Lạc Cảnh Thiên âm thầm gật đầu, Cửu Tư Khang đầu óc rất nhanh nhạy, nhưng hắn vẫn quên một việc, đó là muốn để nô lệ đứng ra phản kháng, như vậy phải có người dẫn đầu. Chỉ khi một tên nộ lệ nào đó đứng ra, những người khác mới có thể theo sau.

Người khác làm không được, chính vì thế Hỏa Trúc Quân mới cho người ẩn mình trong đám nô lệ, mục đích chính là kiềm chế những người có mưu đồ này.

Bất quá, kế hoạch này đã rất tốt, ít nhất cho hắn thấy được sự nhanh nhạy của họ.

Thực ra mục đích lần này của Lạc Cảnh Thiên không phải để họ có thể làm được bao nhiêu, mà là muốn nhìn ra sự hợp tác của họ cùng tư duy chiến tranh đến mức nào.

Nếu như hắn là Cửu Tư Khang, không cần tốn thời gian như vậy, muốn đánh hạ nơi này rất đơn giản, trực tiếp đem cửa mỏ khoáng lấp lại, sau đó đem Hỏa Độc phát tán trong không khí để chúng ngồi chờ chết liền xong việc.

Đương nhiên Hỏa Trúc Quân ở nơi khác sẽ tới cứu viện, nhưng nếu trên đường hắn bố trí lấy cạm bẫy, tổn thất của Hỏa Trúc Quân sẽ càng nhiều. Không tốn chút binh lực nào liền có thể giết tới mấy trăm tên Hỏa Trúc Quân, quả thật là thắng lợi lớn.

“Nhưng… nếu như đám nô lệ không chịu phản kháng thì phải làm sao? Nếu như tên ẩn mình trong đám nô lệ ngăn cản thì phải làm thế nào?”. Diễm Đan Tâm hỏi.

Nghe vậy, đám người rơi vào trầm mặc.

“Nếu không… chúng ta làm thế này…”.

Hắc, còn biết dùng trò vô gian đạo sao!?

Lạc Cảnh Thiên khẽ nhếch miệng, xem ra đám người này mang tới cho hắn kinh hỉ không ít, mưu kế vận dụng rất thuần thục. Khó trách có thể sống lâu như vậy trên cái tinh cầu này.

Rất nhanh, Lãnh Viêm đem quần áo cởi ra, mặc vào quần áo cũ của mình. Đem trên người biến thành bộ dáng vô cùng chật vật, thậm chí còn dùng đao rạch trên người mình cho máu chảy ra, sau đó Kỷ Đinh cùng Kim Nhiệt Trát Đa liền phụ trách đem hắn áp giải vào trong.

“Chờ chút, hắn là ai?!”. Người bên trong ngăn lại hỏi.

“Ha ha, còn có thể là ai? Con chuột nhắt Lãnh Viêm bị chúng ta truy wAS8a đuổi mấy năm qua chứ ai. Cấp trên nói để hắn tại nơi này lao động vài ngày, muốn hành hạ thế nào liền hành hạ thế đó. Để hắn nếm trải hậu quả chống lại Hỏa Trúc Quân chúng ta”. Kỷ Đinh cười lớn nói, còn dùng cây gậy trên tay quất Lãnh Viêm một cái.

Lãnh Viêm đau đến nghiên răng, nội tâm âm thầm mắng Kỷ Đinh 18 đời tổ tông.

Người mẹ nó hạ thủ nhẹ một chút thì chết sao?!

“Ha ha, rất tốt, đem hắn ném vào khu số ba, khu đó có không ít người ‘đặc thù’ đâu”. Tên kia cười hắc hắc nói.

“Tốt, vậy thì để hắn nếm thử ‘đặc sản’ nơi này mới được”. Kỷ Đinh cười bỉ ổi đáp.


(PS: ta đi ăn cơm xong rồi viết tiếp :v)

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.