Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 419: Bị mai phục, gặp phải võ giả ngũ giai



Ngay khi Lạc Cảnh Thiên đang tiến về Hỏa Trúc Quân thì ở một nơi nào đó của Viêm Tinh, một đạo ánh sáng lóe lên rồi biến mất.

“Hắc, thật đúng là đủ ấm áp, không hổ là có 10 cái mặt trời. Bất quá… nên đi hướng nào đây?”.

Một thân ảnh xuất hiện, đứng tại chỗ lẩm bẩm.



Từ phía xa, có thể thấy được xung quanh Hỏa Trúc Quân được bảo vệ bởi một tòa lâu đài khá lớn, nó giống như một cái pháo đài cố định, được trang bị vũ khí tới tận răng. Nhất là một cái ụ pháo năng lượng kia, uy lực đủ để bắn rụng bất kỳ thứ gì tiếp cận trong phạm vi 10 dặm.

Lạc Cảnh Thiên đem đoàn người ẩn vào trong không gian kính, sau đó bắt đầu bố trí quân lực. Đầu tiên chính là bố trí những phạm vi có vũ khí uy lực sát thương lớn, mất nửa giờ liền khống chế lại toàn bộ vũ khí sát thương quy mô lớn.

Nhưng mà, hắn giống như cảm nhận được một điều kỳ quái, nơi này có vẻ như… hơi ít người.

Ngay tại lúc này, đột nhiên từ trên không trung bắn xuống một đạo ánh sáng, Lạc Cảnh Thiên biến sắc, lập tức vẽ ra ma văn tạo thành một ma pháp trận bắn lên trên không trung.

Oanh!

Một tiếng nổ vang lên, Lạc Cảnh Thiên sắc mặt càng khó coi, hắn vội vã phóng thích ma pháp.

Thiên Mệnh Khả Biến!

Một vòng sáng đem công kích bao lại, triệt tiêu chín phần uy lực, nhưng mà chỉ còn lại một phần cũng đủ rồi.

Vẻn vẹn một đạo ánh sáng năng lượng liền đem kiến trúc xung quanh đánh nát bấy, gần như chỉ trong một giây, toàn bộ những tên nô lệ kia đều bị trọng thương, Lạc Cảnh Thiên còn đỡ, hắn không bị gì, nhưng mấy người Lãnh Viêm cũng bị thương nhẹ, Diễm Đan Tâm bị oanh nát vũ trụ, cánh tay bị đứt rơi xuống đất.

Lạc Cảnh Thiên ánh mắt nhìn lên, một cái phi thuyền khổng lồ xuất hiện. Hắn biết, đây là kỹ thuật ẩn thân. Lại nhìn xung quanh, những vũ khí kia… toàn bộ đều là mô hình, hơn nữa còn là mô hình dạng hoàn hảo. Chính là xây dựng dựa vào kỹ thuật thật, nhưng lại thiếu đi điểm trọng yếu để phát động.

Xem ra, hắn trúng kế!

Hỏa Nguyên? Tinh Viêm? Vẫn là Thiên Diễm?!

Chỉ có ba cái thế lực này mới nắm giữ vũ khí uy năng cấp bậc này. Cũng chỉ có ba thế lực này mới có khả năng biết được hành động của họ. Chẳng lẽ đứng sau lưng Hỏa Trúc Quân là một trong ba thế lực này?!

Nhưng mà không chờ hắn suy tính, lại thêm một đạo năng lượng bắn ra. Lạc Cảnh Thiên vội vàng đem mấy người Lãnh Viêm tránh né vào trong không gian kính.

Về phần đám nô lệ… chúng đã không sống nổi. Cứu cũng vô ích.

Oanh!

Cả tòa thành đều bị oanh nát vụn.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, bởi vì ở bên trong không gian kính hắn có thể thấy rõ ràng phi thuyền kia nhô ra hai ụ súng máy, Lạc Cảnh Thiên sắc mặt càng lúc càng đen.

Con mẹ nó!

Đạn không gian!

Cái quỷ gì? Cái tinh cầu cấp thấp này có loại đạn này?!

Đạn không gian, chính như tên của Ycmf6 nó, có thể dễ dàng xé rách không gian. Giống như không gian kính, nó hoàn toàn có thể xé rách một cách vô cùng đơn giản.

Hắn vội đưa tay lên, Vạn Tượng Thiên Dẫn phát động, đầu tiên đem hướng đạn chuyển ngoặt, sau đó hắn trực tiếp nhắm thẳng phi thuyền thi triển. Lực lượng khổng lồ làm hắn khó mà kéo động, nhưng mà hắn cũng không có từ bỏ.

Trọng Lực Thuật!

Tại bên dưới phi thuyền, một cái trận pháp xuất hiện đem cả cái phi thuyền kéo xuống.

Chỉ là, nhìn cảnh kế tiếp, gương mặt hắn càng đen hơn.

Mẹ nó, lại là phản trọng lực, ngươi mẹ nó làm sao không đem diệt tinh chiến hạm kéo đến luôn đi? Lôi thứ này tới buồn nôn ta hay gì?!

Hắn dám khẳng định, người kéo thứ này tới tuyệt đối biết hắn, hơn nữa còn hiểu hắn rất rõ.

“Công kích!”. Lạc Cảnh Thiên quát lên.

Đám người Lãnh Viêm cũng tỉnh lại, họ biết không công kích nữa chính là chờ chết. Thế là họ phát động vũ khí trên tay bắn về phía phi thuyền, nhưng mà một tầng bảo hộ ở bên ngoài phi thuyền xuất hiện đem đạn cản lại.

Hừ!

Lạc Cảnh Thiên hừ lạnh một tiếng, tay xòe ra đưa lên trên cao, sau đó nắm lại kéo xuống.

Bầu trời một vòng tròn ma pháp xuất hiện.

Tinh Vân Vẫn Lạc!

Xẹt!

Từng đạo vẫn thạch bắn xuống trên đầu phi thuyền, trên phi thuyền xuất hiện vô số ụ súng bắn phá về phía thiên thạch, nhưng… có lẽ một cái hai cái nó còn có thể ngăn cản, có điều, những thiên thạch kia cũng không phải là thật, toàn bộ đều là ảo cảnh.

Lạc Cảnh Thiên đem uy lực chân chính ẩn dấu đi, ngay sau đó…

Oanh!

Vòng bảo vệ phi thuyền bị đập trúng, không chống nổi một giây, vòng bảo vệ liền nát. Mà sau đó, một viên thiên thạch kích cỡ hơn năm trăm mét rơi xuống.

Đùng!

Toàn bộ phi thuyền đều bị đè xuống, khắp nơi đều có thể thấy được lửa cháy lên. Cũng cùng lúc đó, từng đạo ánh sáng bắn về phía mặt đất, phi thuyền lúc này cũng nổ tan tành.

Mấy người nhìn về phía mấy đạo ánh sáng bắn xuống, đó là kỹ thuật dịch chuyển, chính là đem người chuyển xuống.

Xuất hiện trước mặt họ là ba đạo thân ảnh, hai người bên cạnh hắn biết, đó là hai tên thủ lĩnh của Hỏa Trúc Quân. Còn người dẫn đầu, hắn không biết. Nhưng từ trên người tên đó, hắn có thể cảm nhận được khí tức nguy hiểm.

Người này, hẳn là ngũ giai.

Trong vũ trụ, nhất giai tới tứ giai chỉ thuộc về tầng lớp thấp nhất. Bất kể chế độ tu luyện nào đều được tính theo quy định này.

Sở dĩ Thánh Ma Đạo Sư tầng thứ nhất chỉ sánh với Thánh cảnh đã được xem là nhất gia, trong khi võ giả thần cảnh cũng chỉ là nhất giai, đó là vì tiêu chuẩn của nó dựa vào sức chiến đấu.

Ma pháp sư am hiểu quần công, có thể chế tạo ra đại lượng quy mô sát thương lớn, trong khi đó võ giả thì không làm được.

Đẳng cấp từ nhất giai đại biểu cho chiến lực, mà không phải thực lực.

Mà người trước mặt này đã bước vào ngũ giai, hơn nữa hắn nhìn ra được người này là võ giả, cho nên luận về sức mạnh, hắn không bằng người này. Còn hai tên bên cạnh, nhiều nhất cũng chỉ là tam gia mà thôi, cũng chính là Thánh cảnh đỉnh phong.

Người kia không có lập tức động thủ, mà ngạo nghễ bay lên không trung, ánh mắt nhìn xuống giống như đang nhìn sâu kiến, hắn đưa tay phất một cái, từ phía xa, hàng ngàn cái phi thuyền cỡ nhỏ hiện ra, vũ khí nóng trực tiếp nhắm vào đám người Lạc Cảnh Thiên. Sau đó, âm thanh tên kia vang lên.

“Lạc Cảnh Thiên, ngươi cuối cùng đã tới”.

“Ngươi biết ta?”. Lạc Cảnh Thiên cau mày hỏi.

“Biết ngươi? Ta nào chỉ biết ngươi, ta còn nghe về ngươi rất nhiều. Biết hôm nay ta tới tìm ngươi là vì sao không?”.

“Cầu ta nhận ngươi làm nghĩa tử sao?”. Lạc Cảnh Thiên cười lạnh nói.

Phốc!

Mấy người Lãnh Viêm nhịn không được phì cười, nhưng sau đó vội ngậm miệng.

Đừng đùa, tên trước mặt là ngũ giai, thực lực đã là đỉnh phong tại tinh cầu của họ, họ cũng không dám đi trêu chọc loại tồn tại này.

Nghe được lời của Lạc Cảnh Thiên, tên kia không hề tức giận, chỉ là lộ ra nụ cười nói.

“Miệng lưỡi rất lợi hại, bất quá, ngươi hẳn phải biết, lợi hại hơn nữa, trước thực lực tuyệt đối…”.

Hắn còn chưa nói xong liền bị Lạc Cảnh Thiên cắt đứt.

“Ngươi nói nhiều như vậy, còn không bằng trực tiếp động thủ. Ta cùng ngươi chưa từng gặp, cũng không cần thiết phải ở nơi này trò chuyện tâm tình cái gì. Muốn chiến, liền tới, không muốn, vậy liền lăn. Nói nhảm thật mẹ nó nhiều”.

Đám người: …

Đại ca, đó là ngũ giai đó a.

Ngươi nói như vậy, là ngại mình sống quá lâu sao?!

“Vậy cũng tốt, như vậy hôm nay ta liền lấy xuống đầu của ngươi xem như chiến lợi phẩm vậy”. Tên cười bị làm tức giận, hắn liền lạnh lùng nói.

Ngay sau đó, thân ảnh của hắn lóe lên, chớp mắt liền xuất hiện trước người Lạc Cảnh Thiên, một quyền tung ra trực tiếp đem Lạc Cảnh Thiên đánh bay ra ngoài.

Cùng lúc đó, hai tên còn lại liền xông về phía mấy người Lãnh Viêm.

Lạc Cảnh Thiên bị một quyền đánh hộc máu, nhưng mà hắn cũng không hề tức giận, ngược lại lại nở ra nụ cười. Tên này mặc dù là ngũ giai, nhưng lại là một tên võ giả. Trời sinh liền có linh hồn lực so với pháp sư yếu hơn nhiều, cho nên hắn có thể lợi dụng điểm đó để thủ thắng.

Nếu như tên này là hồn tu, hắn còn e ngại một chút, nhưng chỉ là võ giả, hắn còn không để vào mắt.

Xoạt!

Bạch Cốt Tiêu xuất hiện trong tay.

Bất Hủ Chương Nhạc – Táng Mộ Khúc.

“Biết ngươi là pháp sư, cho nên ta sớm đã có chuẩn bị”. Tên kia nghe được âm thanh, đầu hơi thoáng đau lên, nhưng sau đó liền từ trong người lấy ra một cái mũ giáp đội lên đầu.

Lạc Cảnh Thiên hơi ngừng lại, nụ cười trên mặt càng thịnh.

Hắn dùng, là Bạch Cốt Tiêu, không phải là loại vũ khí thông thường. Thật cho rằng một trong tam đại bảo vật của Viễn Cổ Tinh Linh rất yếu sao?!

Âm thanh không có dừng lại, nó tiếp tục vang lên, trực tiếp xuyên thấu qua mũ giáp truyền vào trong đầu tên kia.

“Làm sao lại… ngươi cầm trên tay là cái gì?!”. Tên kia biến sắc thốt lên.

“Thứ lấy mạng người!”. Lạc Cảnh Thiên cười lạnh đáp.

“Hừ, vậy để xem ngươi nhịn được lâu, vẫn là ta nhịn được lâu”.

Tên kia cười lạnh một tiếng, chênh lệch giữa tứ giai và ngũ giai không phải là khoảng cách nhỏ, tốc độ của hắn vượt quá xa Lạc Cảnh Thiên, cho dù Bất Hủ Chương Nhạc có một chút hạn chế hắn, nhưng không thể hoàn toàn áp chế.

Nhịn lấy đau đớn, hắn thoáng cái xuất hiện trước người Lạc Cảnh Thiên, một chưởng đánh thẳng vào ngực Lạc Cảnh Thiên. Chỉ có điều, ngay khi chạm vào, thân ảnh Lạc Cảnh Thiên liền hóa thành bụi phấn.

“Phân thân!”.

“Ngươi lại có thể đánh được bao lâu đây”. Âm thanh của Lạc Cảnh Thiên vang lên.

(PS: lúc 8h phải đi ra ngoài nên k viết được, giờ lên thêm 1c, hôm nay đã up 4c, còn nợ 4 chương buff nhé)

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.