Viêm Tinh không phải rất lớn, chỉ bằng một phần ba Thiên Linh Đại Lục, nhân số cũng không tính là nhiều, nhưng được cái là rất nhiều mỏ khoáng hỏa thạch.
Giống như chiếc mỏ mà Lạc Cảnh Thiên từng chiếm, đó chỉ là mỏ cực nhỏ, nhưng mà giá trị lại rất khả quan. Nếu như khai thách hết cũng phải trên một tỷ đơn vị năng lượng.
Nói tới đơn vị năng lượng, thực tế đây là đơn vị tiền tài thông dụng của vũ trụ, được ngũ đại Tinh Quốc cùng tam đại Linh Quốc đồng thời công nhận.
Đơn vị năng lượng nói trắng ra là không có bất kỳ giá trị thực tế nào.
Bởi vì tất cả những thứ này chỉ là một cái con số. Do các đế quốc trong vũ trụ kiểm soát, chỉ áp dụng cho dân chúng bình thường, còn khi bước vào tầng lớp đỉnh phong trong vũ trụ, lúc đó tiền tài không còn là đơn vị năng lượng nữa, mà là năng lượng hỗn độn.
Giống như Hỗn Độn Châu của Lạc Cảnh Thiên, bên trong có rất nhiều hỗn độn lực, hỗn độn lực cực kỳ khan hiếm, nó không giống như năng lượng hỗn độn có thể thu thập, hỗn độn lực cần thời gian dài đằng đẵng để thành hình.
Cho nên nói Lạc Cảnh Thiên giàu nứt đố đổ vách cũng không sai, nhưng mà hắn hiện tại vẫn như cũ nghèo rớt mồng tơi. Bởi vì hắn thật lấy ra, đừng nói là hắn, toàn bộ cái vũ trụ này, các cường giả bán thần tới chân thần đều sẽ điên cuồng chạy tới chỗ này để cướp đoạt.
Hơn nữa, nếu thật lấy ra, không có cường giả cấp độ bán thần trở lên áp chế, một tia hỗn độn lực đủ để đem toàn bộ cái tinh cầu này xé nát. Nó không giống như ở Thiên Linh Đại Lục, bởi vì khi đó có lấy ra cũng sẽ không có vấn đề gì, bởi vì có quy tắc thế giới áp chế. Nhưng nơi này là vũ trụ, cho nên, hắn hiện tại chỉ có thể chơi mặt hàng cấp thấp như đơn vị năng lượng mà thôi.
Thời gian hai tháng, nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn. Bởi vì trong thời gian này thật sự là có vô số chuyện xảy ra.
Sau sự kiện mà Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng chế tạo, tam đại phe phái không ngừng mâu thuẫn lẫn nhau, Thiên Diễm quân đoàn khắp nơi đều nhắm vào hai phe còn lại, mà hai phe còn lại rất muốn đem Thiên Diễm quân diệt trừ, nhưng mà liều mạng chỉ làm cho những thế lực nhỏ khác rục rịch.
Mà sau ngày đó, Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng liên tục chế tạo nhiều sự kiện, thậm chí từng ám sát toàn bộ một cái đội quân hơn vạn người của Thiên Diễm quân, hơn nữa còn giá họa cho Tinh Viêm quân đoàn khiến cho chiến tranh bộc phát nhanh chóng.
“Lão đại, Sở tỷ, hai người các ngươi… thật đúng là… ôn thần a”. Cốc Tư Tư nhìn chiến tranh nổ ra mà trợn mắt há mồm.
Nói hai người họ là ôn thần cũng không sai, bởi vì đi tới đâu, nơi đó liền có chuyện. Không phải ôn thần thì là cái gì?!
“Không, ta chẳng qua chỉ là làm chút chuyện mà thôi. Chân chính chiến tranh còn chưa có bắt đầu đâu, đừng nhìn đám người này hiện tại đánh răng hăng, nhưng binh lực chủ yếu còn chưa có xuất động”.
“Nói cho cùng, bởi vì không dám thật sự buông tay đánh. Hỏa Nguyên quân còn đang nhìn, tọa sơn quan hổ đấu, Thiên Diễm cùng Tinh Viêm sẽ không ngu xuẩn liều mạng vào lúc này”. Sở Như Mộng nói.
“Thời gian cũng sắp đến, chuẩn bị đi”. Lạc Cảnh Thiên nhếch miệng nói.
Hắn nói chính là thời gian giao dịch cùng La Thiên.
Đám người vội đáp lại, sau đó đều mang lên vũ khí bắt đầu di chuyển.
Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng liếc nhau một cái, đều nở ra nụ cười bí hiểm.
Xem ra hôm nay sẽ là một trận chiến nguy hiểm, không biết sẽ thu hoạch được bao nhiêu.
…
Tại một vùng sa mạc của Viêm Tinh, đám người Lạc Cảnh Thiên xuất hiện, đối diện là một cái phi thuyền chở hàng lớn cùng với đám người La Thiên.
“Lạc huynh đệ, Sở tiểu thư, các ngươi cuối cùng đã tới”. La Thiên đi tới cười nói.
“Mang tới, hết thảy 4000 người, 1500 tên tứ giai, 500 tên tam giai cùng 2000 tên nhị giai đỉnh phong”. La Thiên đáp.
Lạc Cảnh Thiên nhẹ gật đầu, ban đầu hắn muốn một ngàn đến năm ngàn tên, không có yêu cầu số lượng cụ thể. Nhưng giới hạn chính là một ngàn, một ngàn tên này, phải là tứ giai. Cho nên La Thiên kêu tới 4000 người cũng không có trái với giao ước.
“Ta muốn xem hàng”. Sở Như Mộng nói.
“Ta cũng muốn kiểm hàng”. La Thiên đáp.
“Tốt”.
Lạc Cảnh Thiên nhẹ gật đầu, hắn tay vung lên, phía sau mấy người Lãnh Viêm chở hàng tới. Mặc dù ban đầu hắn đem đồ vật giấu trong không gian kính, nhưng giao dịch cũng không thể để cho đám người La Thiên tới chỗ của họ, cho nên chỉ có thể dùng xe chở tới.
La Thiên cho người đi lên kiểm hàng, đồng thời cũng để cho người mang theo đám nô lệ đi xuống.
Lạc Cảnh Thiên ý thức nháy mắt bao phủ đám nô lệ, đây toàn bộ là thể tu, đúng như những gì La Thiên nói, số lượng không chênh lệch gì. Rất nhanh, người của La Thiên cũng kiểm hàng xong, thấy thủ hạ nói hàng không có vấn đề, La Thiên liền gật đầu.
“Lạc huynh đệ quả nhiên sòng phẳng, nhưng là… còn thứ kia…”.
Sở Như Mộng đi tới, từ trong người lấy ra một cái hộp nhỏ đưa cho hắn.
La Thiên mở ra, từ bên trong bắn ra một đạo hình chiếu, nhìn thấy bản vẽ, La Thiên ánh mắt sáng lên, sau đó cười nói.
“Rất tốt, như vậy liền đa tạ rồi”.
Chỉ là, ngay khi hắn vừa nói xong liền lập tức nhắm thẳng Sở Như Mộng tung quyền. Nhưng mà Sở Như Mộng làm sao có thể bị hắn đánh chúng, hắn nhẹ lùi lại né tránh quyền đầu của La Thiên.
“Khai hỏa!”. La Thiên lớn giọng quát.
Trong nháy mắt, 4000 tên nô lệ đột ngột móc ra súng năng lượng nhắm vào đám người bắn phá.
Tạch tạch tạch!
Tiếng súng vang lên, nháy mắt liền bao phủ đám người, nhưng mà đạn bắn vào cơ thể mấy người Lạc Cảnh Thiên lại xuyên thẳng qua.
“Ảo cảnh?”. La Thiên ngẩn ra, nhưng vẫn giữ nụ cười lên tiếng.
“Xem ra Lạc huynh đệ có chuẩn bị trước, nhưng là… rất đáng tiếc, hôm nay các ngươi không thoát được”.
“Ngươi thật cho rằng… chúng ta không biết kế hoạch của ngươi?”. Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng xuất hiện ở gần đó, vẻ mặt thản nhiên hỏi.
“Phát hiện? Ta không cho rằng biểu hiện của mình có chỗ nào sẽ khiến các ngươi nghi ngờ. Hơn nữa, dù phát hiện, lại thế J6gVm nào? Có người muốn lấy mạng của hai người các ngươi, cho nên, hôm nay các ngươi chắc chắn phải chết”. La Thiên cười gằn nói.
“Phải không? Chính là tên giả vờ thần bí kia sao? Ra đi, từ ban đầu chúng ta đã phát hiện ngươi rồi, trốn vô ích”. Sở Như Mộng ánh mắt nhìn về phía sau La Thiên nói.
Không sai, quả thật Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng đã sớm biết sẽ có ngày này.
Giống như Sở Như Mộng từng nói, lợi ích, là thứ thương nhân vĩnh viên theo đuổi. Đừng quên, Lạc Cảnh Thiên là pháp sư, hắn nhưng là có biết sử dụng chiêm tinh thuật để tiên đoán.
“Chúng ta, lại gặp mặt”. Tên kia không còn che giấu thân phận nữa, hắn đi tới đem trên đầu áo choàng tháo xuống nhìn Lạc Cảnh Thiên nói.
“Xem ra Ám Thần rất để mắt tới ta, là do thứ gì ước thúc để hắn không phái lục giai trở lên, mà lại đi phái tên phế vật như ngươi tới?”. Lạc Cảnh Thiên cười nhạt hỏi.
“… Đã biết, hà tất phải phản kháng đây? Ngươi phải hiểu, Ám Thần muốn giết ai, người đó sẽ phải chết”. Tên kia cười lạnh nói.
“Ta thích dáng vẻ tự tin của ngươi, bởi vì, người tự tin, đều sẽ chết rất thảm. Khai hỏa!”. Sở Như Mộng nói, sau đó lập tức quát lên.
Một giây sau, đám người Lãnh Viêm từ trên đỉnh một ngọn đồi nâng lên hỏa pháo, sau đó…
Oanh!
Người của La Thiên nháy mắt chết một mảng lớn.
“Hừ, một ít tôm tép nhãi nhép, giết!”. La Thiên xua đi bụi mùi, hắn cười lạnh chỉ hướng đám người Lãnh Viêm quát lên.
Mấy ngàn tên nô lệ cũng những người khác dưới tay La Thiên bắt đầu chia ra xông tới. Về phần đám người Lạc Cảnh Thiên, có người kia lo rồi, hắn cũng không cần phải lo lắng cái gì.
“Châu chấu đá xe”. Tên kia cười lạnh rồi lao tới.
Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng chia ra vây công, nhưng mà vẫn rơi vào thế hạ phong. Phải biết đây là ngũ giai, mà hai người họ chỉ là tứ giai mà thôi.
“Biết trước lại thế nào? Trước thực lực tuyệt đối, âm mưu quỷ kế chỉ là phù du”. Tên kia đem Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng đánh bay, sau đó cười lạnh nói.
“Ha ha ha, đa tạ nhị vị vì ta chế tạo hỗn loạn, tinh cầu này sớm muộn cũng sẽ về tay ta. Hai vị chính là công thần, ta sẽ vì hai vị chôn cất đàng hoàng”. La Thiên ở phía xa cười lớn nói.
Sở Như Mộng đứng lên, phủi trên người bụi bẩn, hắn khẽ nghiêng đầu nhìn La Thiên nói.
“Biết không, ngay từ lúc cùng ngươi giao dịch, ngươi đã rơi vào bẫy của ta. Bao quát lần này, ta sớm biết ngươi không đáng tin tưởng, bởi vì ngươi là thương nhân. Lợi ích mới là thứ ngươi muốn”.
“Ta từng cùng Lạc Cảnh Thiên nói, ngươi có năm phần sẽ bán đứng chúng ta, nhưng có tận chín phần sẽ giúp chúng ta. Cho nên, đa tạ ngươi vì chúng ta mang tới nhân lực”. Sở Như Mộng nở ra nụ cười xinh đẹp nói.
Lạc Cảnh Thiên lúc này liền đưa tay lên, mấy ngàn tên nô lệ cùng đám người của La Thiên đang bao vây mấy người Lãnh Viêm thì đột nhiên một cái lồng giam xuất hiện đem chúng giam lại, mấy người Lãnh Viêm biến mất trong không khí.
Cùng lúc đó, những thứ hàng hóa vừa mới giao dịch cũng biến mất, sau đó lại xuất hiện ngay tại chính giữa đám người nô lệ kia. Cũng trong lúc này, âm thanh Lạc Cảnh Thiên vang lên.
“Ta cần người, nhưng… ta không nói là cần người sống”.
Tách!
Ngón tay búng một cái, hỏa thạch cùng những vũ khí đạn dược trong nháy mắt nổ tung, đám nô lệ cùng người của La Thiên bị vụ nổ oanh tạc. Không tới ba giây, mấy ngàn người cứ như thế chết sạch sẽ.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.