La Thiên cũng không có bị Lạc Cảnh Thiên giết, hắn đem La Thiên khống chế lại, sau đó bắt đầu để cho La Thiên từ từ thu nạp nhân lực. Hơn nữa, hắn còn để cho La Thiên mời toàn bộ những đại lão ở chợ đen tới.
Với thân phận của La Thiên, sẽ không có người nghi ngờ hắn dám dở trò, dù sao làm cái nghề này, cũng không phải thực lực trên hết, mà là nguồn cung. Người ta cũng sẽ không xem ngươi mạnh hay yếu, mà là xem ngươi cung cấp được bao nhiêu tiền.
Cho nên không có người nào nghi ngờ gì. Ngay sau đó, Lạc Cảnh Thiên xuất hiện, đem toàn bộ những người này khống chế lại. Khôi lỗi thuật đối với người sống hạn chế khá lớn, nhưng mà Lạc Cảnh Thiên linh hồn lực quá mạnh, cho nên rất dễ dàng liền đem họ khống chế lại.
Cho đến bây giờ, toàn bộ chợ đen đều đã nằm trong tay Lạc Cảnh Thiên. Hơn nữa dưới tay hắn, ngoài bốn ngàn tên nô lệ ra, còn có tới ba ngàn thủ hạ. Những người này đều là những thủ hạ của những đại lão trong chợ đen kia.
Đáng tiếc, nếu như quả cầu của thần Ra còn trong tay, có lẽ quân đội của hắn đã mở rộng ra cấp số nhân, đáng tiếc…
Nghĩ tới đây hắn lại nghiến răng, Ám Thần đáng chết, hại hắn mất một cái bảo vật trọng yếu như vậy.
Ngay tại lúc này, từ bên ngoài vang lên tiếng gõ của.
“Lão đại”. Lãnh Viêm từ bên ngoài đi vào, gương mặt lộ ra vẻ nghiêm túc.
“Đến rồi, ngồi đi”.
“Lão đại, ngươi gọi ta tới là…”. Lãnh Viêm hiếu kỳ hỏi.
Từ lúc nhận Lạc Cảnh Thiên làm người đứng đầu, Lãnh Viêm mới biết được mình may mắn cỡ nào. Hơn nữa khi chứng kiến toàn bộ cảnh tượng Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng như thế nào đem tam đại phe phái quấy tung, lại thêm như thế nào chiếm lấy chợ đen.
Nội tâm của hắn có thể nói là cực kỳ kinh hãi.
May mắn rằng đây là lão đại của hắn, nếu thật làm địch nhân, sợ rằng mình chết như nào cũng không biết.
“Việc làm tới đâu rồi?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
“Đã triệu tập được không ít, những thế lực nhỏ lẻ kia khi biết lão đại ngươi nắm giữ tài nguyên khổng lồ cùng với vũ khí. Họ rất nhanh liền chấp nhận điều kiện của chúng ta”.
“Nhưng mà lão đại, những người này chỉ sợ là…”.
“Ta biết, lợi dụng lẫn nhau mà thôi. Chúng ta cần chúng để hấp dẫn hỏa lực, mà chúng cần chúng ta vì chúng ta có tiền. Chờ lợi dụng xong, đường ai nấy đi. Không quan trọng, chỉ cần chúng không làm chuyện ngu ngốc là được rồi. Đúng, chuyện ta giao cho ngươi làm làm tới đâu rồi?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
“Đã làm xong, đây là bản đồ Viêm Tinh, bên trên có đánh dấu những điểm trong yếu của tam đại phe phái. Đúng, còn có cả những điểm có mỏ khoáng, những nơi này bảo vệ rất cẩn thận, hỏa lực rất mạnh. Cường công không phải là biện pháp tốt”.
“Còn đây là tư liệu của tam đại thủ lĩnh, lão đại ngươi xem đi”. Lãnh Viêm đem hai quả cầu đặt lên nói.
Lạc Cảnh Thiên cầm lên, nhẹ bấm một cái, trên không xuất hiện hình chiều Viêm Tinh, bên trên đánh dấu chi tiết rõ ràng tất cả. Xem thêm cái khác, tư liệu của tam đại phe phái liền xuất hiện.
“Cổ Lực Thang, Tinh Viêm quân đoàn thủ lĩnh, giới tính nam, tính cách âm hiểm xảo trá, thực lực thể tu ngũ giai. Am hiểu kiếm thuật, vũ khí chủ yếu là trọng kiếm. Thủ hạ có hơn 50 vạn quân…”.
“Triệt Ôn Đạt, Hỏa Nguyên quân đoàn thủ lĩnh, giới tính nam, tính cách táo bạo nóng nảy, nhưng bên cạnh có một tên quân sư rất mưu mô, thực lực thể tu ngũ giai, am hiểu súng ngắn, vũ khí là hai cặp hỏa thương, uy lực rất lớn, đủ để phá vỡ phòng ngự của ngũ giai trở xuống, thủ hạ có 55 vạn quân…”.
“Diêu Nhu, Thiên Diễm quân đoàn thủ lĩnh, giới tính nữ, mưu trí lẫn thực lực đều vô cùng đáng sợ. Thực lực thể tu ngũ giai đỉnh phong, dựa vào một đôi song quyền đánh ngang Viêm Tinh không có đối thủ, thủ hạ dưới trướng có 55 vạn quân…”.
Đây chỉ là một chút thông tin, còn có rất nhiều chi tiết như thói quen, sở thích, ghét… đủ thứ.
Điều làm hắn ngạc nhiên là Thiên Diễm quân thủ lĩnh lại là nữ. Xem hình ảnh của nàng, thân thể không tính là cường tráng, nhưng so với nữ tử bình thường thì phát triển hơn nhiều. Cơ bắp rất rõ ràng, hơn nữa mỹ cảm cũng rất tốt.
“Hắc, mỹ nữ này là ai?”.
Ngay tại lúc này, Sở Như Mộng xuất hiện, nhìn thấy Diêu Nhu liền cười hỏi.
“Thiên Diễm quân đoàn thủ lĩnh, thế nào, có hứng thú?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
“Hứng thú ngược lại không có, nhưng mà thể tu lại có nữ tử không có phát tướng như này đúng là hiếm thấy. Hơn nữa nhan trị cũng không tệ lắm, xem như mỹ nữ, miễn cưỡng cũng có thể tăng cấp làm nữ thần. Đem nàng giữ lại xem như hộ vệ cũng không tệ, bình thường còn có thể dưỡng mắt”. Sở Như Mộng nói.
“Ngươi thích liền tự giải quyết a, ta cũng không muốn mấy người Mạc Uyển tìm ta liều mạng”. Lạc Cảnh Thiên nhún vai nói.
“Quên đi, nhìn nàng hẳn là giết qua không ít người, loại người này giữ lại bên người cũng là một tai họa. Hoa hồng có gai, cầm vào sẽ đổ máu”.
“Là nàng đổ, vẫn là ngươi đổ?”.
“… Ta phát hiện ngươi miệng lưỡi càng lúc càng lợi hại a”.
“Gần mực thì đen, cá mè một lứa mà thôi”.
Lãnh Viêm giả vờ như không nghe thấy, hắn sớm đã quen thuộc chuyện này. Hai người này mỗi lần nói chuyện không châm chọc nhau vào câu giống như ăn không ngon hay sao đó.
“Có ý tưởng nào không?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
Sở Như Mộng nhìn vào thông tin mấy người này, hơi trầm tư. Hắn hiểu Lạc Cảnh Thiên đang nói gì, GTlwb ngũ giai rất mạnh, chính diện chiến đấu không phải không được, nhưng rất phiền phức. Càng đừng nói tới thêm một cái nữ tử ngũ giai đỉnh phong.
Cho nên, dùng lực không được liền dùng mưu. Mà thói quen cùng với tính cách chính là thứ đáng để nghiên cứu. Sau một lúc…
“Cổ Lực Thang cùng Triệt Ôn Đạt có một chút ý nghĩ, bất quá nữ nhân này… có chút phiền phức”. Sở Như Mộng nhíu mày nói.
“Nói nghe một chút”.
“Cổ Lực Thang âm hiểm xảo trá, tính cách đa nghi, nhìn như rất khó để tiếp cận, nhưng mà có thể xuống tay với người dưới của hắn. Chỉ cần để hắn nghi ngờ thủ hạ của mình, như vậy liền dễ làm nhiều. Về phần làm thế nào… ngươi nghĩ, Tinh Viêm cùng Thiên Diễm đang mâu thuẫn, nếu như người hắn tin tưởng lại lén lút cùng người Thiên Diễm quân gặp nhau, hắn sẽ nghĩ gì?”. Sở Như Mộng đáp.
“Hiểu được, người tiếp theo?”.
“Triệt Ôn Đạt tính cách táo bạo nóng nảy, điểm này rất dễ nhắm vào. Nhưng dưới tay hắn có một tên quân sư, người này mưu kế rất giỏi, có thể được Triệt Ôn Đạt tín nhiệm, đủ biết người này là một nhân tài ra sao”.
“Cho nên ta nghĩ, người như vậy điểm yếu lại có rất nhiều”. Sở Như Mộng chống cằm nói.
“Vì cái gì?!”. Lãnh Viêm khó hiểu hỏi.
“Ngốc a, đương nhiên là tham vọng rồi. Đổi lại là ngươi, nếu như ngươi là hắn, ngươi sẽ làm thế nào? Sẽ suốt ngày cúi đầu khom lưng để cho một tên nóng nảy táo bạo điều khiển sao?”.
“… Sẽ không”.
“Vậy còn phải hỏi? Người này hẳn là tham vọng rất lớn, hơn nữa, ta hoài nghi hắn ẩn giấu thực lực. Loại người này tốt nhất không nên tùy tiện tiếp xúc, trừ khi…”.
“Chờ một chút, lão đại, Sở tiểu thư, các ngươi đang nói cái gì? Ta thế nào nghe không hiểu?!”. Lãnh Viêm sửng sốt hỏi.
“Ngươi a, thực lực là có, đáng tiếc đầu óc xoay chuyển có chút chậm”. Sở Như Mộng lắc đầu, sau đó nói tiếp.
“Loại người này sẽ không dễ dàng chịu thần phục với ai. Hiện tại, hắn muốn có tiền tài liền có, quyền thế, hắn cũng có. Nhưng hắn là loại người rất tham vọng, hắn sẽ không chịu dưới quyền người khác, hắn muốn là tự mình kiểm soát hết thảy”.
“Nhưng hiện tại, hắn không có cơ hội làm được. Bởi vì uy vọng của Triệt Ôn Đạt trong Hỏa Nguyên quan rất lớn, không phải hắn hiện tại có thể sánh được. Cho nên, chỉ cần cho hắn thấy được cơ hội, ta dám chắc hắn sẽ đồng ý cùng chúng ta hợp tác”. Sở Như Mộng nói.
“Bằng cách nào?!”.
“Đương nhiên là lợi ích cùng chiến tích, hai thứ này, chúng ta có đầy đủ, thậm chí là dư thừa cho hắn. Ngươi nghĩ, với chợ đen, chúng ta mỗi ngày kiếm được bao nhiêu? Chỉ cần phân cho hắn một ít, hắn lại đem lợi ích chia cho người bên dưới…”.
“Phải biết, tiền tài là thứ rất dễ để mua chuộc nhân tâm. Nếu như chúng ta mua thêm một ít nô lệ mỹ nữ, như vậy càng hoàn mỹ. Đợi hắn củng cố địa vị trong Hỏa Nguyên quân đoàn, đủ để sánh ngang với Triệt Ôn Đạt, lúc đó Hỏa Nguyên liền sẽ không đánh tự đổ”. Sở Như Mộng lạnh nhạt nói.
“Nếu như hắn làm xong quay qua đánh chúng ta đây?”.
“Cho nên, lại dính tới chiến tích!”.
“Chiến tích, chính là những thứ hắn làm được. Mà điều này lại liên quan tới Diêu Nhu”.
“Diêu Nhu, nữ nhân này… rất khó lường. Từ những thứ nàng làm, đến cách nàng để cho Tinh Viêm cùng Hỏa Nguyên không thể khai chiến với mình, đủ thấy nàng thủ đoạn ra sao”.
“Mà người như vậy vô cùng khó giải quyết, nhưng mà… người bên dưới của nàng lại không như vậy. Chỉ cần để người của nàng cùng với Hỏa Nguyên xích mích, mà chúng ta lại ở phía sau âm thầm thúc đẩy cùng trợ giúp Hỏa Nguyên quân. Đến lúc đó, nữ nhân này dù thủ đoạn có mạnh tới đâu cũng khó tránh khỏi sứt đầu mẻ trán”.
“Mà bất kể bên nào được lợi nhất, kiếm được bao nhiêu, hay có bị quấn vào chuyện này hay không thì người có lợi nhất vẫn là chúng ta”.
“Nhất tiễn song điêu!”. Sở Như Mộng búng ngón tay một cái rồi nói.
Lạc Cảnh Thiên, Lãnh Viêm: …
Thật mẹ nó âm hiểm!
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc