Một lúc sau, khi mà Lạc Cảnh Thiên còn đang ở bên dưới dựa theo kịch bản ‘nhảy múa’ thì Sở Như Mộng lại bắt đầu hành động. Chỉ thấy Sở Như Mộng thân thể mảnh mai bắt đầu biểu diễn ra từng nét biểu diễn mê người, sau đó thân thể hơi lách qua một bên, đưa tay cầm lên một ly rượu trên bàn tên quân sư kia.
Sau đó, Sở Như Mộng dùng múa làm che mắt, âm thầm bỏ vào trong một chút đồ vật, từng bước từng bước đi lên.
Triệt Ôn Đạt ánh mắt hiện vẻ say mê, Sở Như Mộng đi tới trước mặt hắn, đưa tay ra nâng lên cằm của hắn, tay còn lại nâng lên ly rượu đưa lên miệng cho hắn uống.
Lạc Cảnh Thiên thấy cảnh này kém chút liền nôn, may mắn hắn nhịn xuống, cũng không có người đi chú ý thái độ khác thường của hắn.
Triệt Ôn Đạt không chút nghi ngờ nuốt xuống, tay đưa lên muốn giữ lấy Sở Như Mộng, nhưng Sở Như Mộng nhanh chóng né tránh, sau đó trở lại vị trí chính giữa.
Cùng lúc đó, đám nô lệ nữ tử xung quanh liền rời qua một bên, chia nhau ra ngồi cạnh những nam nhân khác. Mà Lạc Cảnh Thiên thì lấy ra một cây cổ cầm khoanh chân ngồi xuống bắt đầu đàn.
Sở Như Mộng đứng tại chính giữa, ngón tay đưa ra, một ngọn lửa xuất hiện trên tay hắn, sau đó từ từ bắt đầu giống như có linh tính, tự động xoay quanh Sở Như Mộng.
Ngay sau đó, Sở Như Mộng bắt đầu biểu diễn của mình, hắn nhảy ra một vũ điệu cực kỳ mê người, ngay cả Lạc Cảnh Thiên cũng không nghĩ tới. Mặc dù hắn không muốn thừa nhận, nhưng Sở Như Mộng quả thật nhảy đẹp vô cùng. Nhất là trên người hắn nắm giữ mị thể, càng tôn lên vẻ đẹp kinh người.
Toàn bộ những người xung quanh ánh mắt như dại ra, không có ai có thể rời mắt khỏi Sở Như Mộng.
Thấy cảnh này, Lạc Cảnh Thiên khóe miệng khẽ nhếch lên. Tốc độ đánh cổ cầm tăng lên, hòa cùng một chút ma lực, lại thêm mị thể của Sở Như Mộng toàn lực phát động. Chỉ trong một giây, tất cả mọi người đều chúng chiêu.
Lạc Cảnh Thiên tốc độ càng lúc càng nhanh, nhanh, lại càng nhanh. Sau nửa phút, ngón tay hắn khẽ phát lực…
Tạch!
Dây đàn đứt.
Cùng lúc đó, toàn bộ những người tại đây, ngoại trừ hắn cùng Sở Như Mộng, tất cả đều phun ra một ngụm máu.
Phốc!
“Ngươi!”.
Triệt Ôn Đạt còn chưa nói hết lời liền ngã xuống, hắn đến chết cũng không biết rốt cuộc mình chết thế nào. Không chỉ là hắn, bao quát những người khác đều chết sạch, ngay cả tên quân sư kia cũng vậy. Hắn không hề biết, mạng của hắn sớm đã bị Sở Như Mộng nhắm tới, lợi dụng xong liền giết. Thật đúng là đủ đáng thương.
Lạc Cảnh Thiên thấy người đều chết sạch, lúc này mới quay qua nhìn Sở Như Mộng, sắc mặt hiện vẻ khó coi nói.
“Ngươi chơi ta?!”.
Sở Như Mộng ngẩn ra, sau đó khó hiểu hỏi.
“Ta làm cái gì?!”.
“Ngươi mẹ nó còn giả ngu đúng không? Vốn không cần ta nữ trang, chỉ cần đi theo đàn là được, ngươi mẹ nó cưỡng ép đem ta nữ trang là có ý gì?”. Lạc Cảnh Thiên nghiến răng nói.
“Ngươi nói gì? Ta nghe không hiểu? Đừng nói nhảm, không phải ta”. Sở Như Mộng lập tức đáp.
Lạc Cảnh Thiên gương mặt đen lại, con hàng này tuyệt đối là chơi mình. Ngươi mẹ nó giả vờ cũng giống một chút a. Tức giận, Lạc Cảnh Thiên tay hơi nâng lên, trên bàn tay không gian lực hiện ra.
Sở Như Mộng vội lấy ra song kiếm, chém một phát đem chiêu thức chém rơi, hắn nhìn Lạc Cảnh Thiên quát to nói.
“Uy, đùa một chút, không cần thiết tức giận vậy chứ?!”.
“Ta mẹ nó là nữ trang, là nữ trang! Không giận? Ta mẹ nó hôm nay không đem ngươi lột da liền không thỏa được mối hận này. Nạp mạng đi!”.
Xoạt!
Âm Ti Trói Buộc nháy mắt nhô lên đem hai chân của Sở Như Mộng, ngay sau đó, tay hắn nâng lên, trước mặt hắn xuất hiện từng cái lưỡi đao, hắn đưa tay đẩy một cái, những lưỡi đao kia liền lao về phía Sở Như Mộng.
Sở Như Mộng ánh mắt hiện vẻ ngạc nhiên, con hàng này thật sự tức giận? Hắn vội nâng lên song kiếm đem từng lưỡi đao đánh rơi xuống đất. Nhưng mà chiêu này vừa qua chiêu khác lại tới, Lạc Cảnh Thiên hai tay giang ra hai bên, chính giữa ma lực hiện ra tạo thành một vòng tròn đang xoay. Sở Như Mộng thấy vậy ngẩn người, hắn không dùng không gian lực, tại sao lại đi dùng ma lực? Là chiêu thức này hắn không chế không nổi?!
“Ha ha, nếm thử chiêu thức ta mới Ufhqa sáng tạo a”. Lạc Cảnh Thiên cười gằn nói.
Dứt lời, hai tay hắn đẩy một cái, ma lực hóa thành hình con rồng lao tới trực tiếp xuyên qua thân thể Sở Như Mộng.
Sở Như Mộng ban đầu vốn muốn né tránh, nhưng mà bị Lạc Cảnh Thiên giữ lại hai chân không nhúc nhích được, ánh mắt hắn hiện lên vẻ nghiêm túc. Đang lúc chuẩn bị nganh kháng thì đột nhiên hắn phát hiện ra…
Cái này mẹ nó vốn chẳng phải cái gì chiêu thức mới.
Bị đùa nghịch!
Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu hắn liền xác định, bởi vì một giây sau đó, hắn vốn chẳng hề bị thương chỗ nào, ngược lại trên thân quần áo rách một mảng lớn. Vốn dĩ hắn đang mặc một bộ váy dài tới chân, nháy mắt sau đó, trước bụng quần áo biến mất một mảng lớn, trên vai cũng bị xé nát mấy mảnh vải.
Quá đáng hơn là váy hắn dài tới chân, nhưng mà bị Lạc Cảnh Thiên nháy mắt liền xé từ đùi trở xuống lộ ra cặp chân dài trắng nõn nà.
Quá đáng nhất chính là, những thứ bị xé nát kia cũng không hoàn toàn nát, mà là bị trực tiếp nhát vào trong ngực hắn tạo thành hai cái bánh bao cỡ C nổi lên.
“Có thích khách!”. Lạc Cảnh Thiên vận lực, sau đó rống lớn lên, ánh mắt nhìn qua Sở Như Mộng hiện lên vẻ đắc ý nói.
“Ngươi ở lại từ từ chơi a”.
Dứt lời, hắn vội ẩn mình vào trong không gian kính biến mất tại chỗ.
Sở Như Mộng mặt đen lại, nghĩ tới trên người quần áo mặc dù không biến thành khỏa thân, nhưng mà có thể nói cực kỳ câu dẫn nam nhân khác, nhất là hắn nắm giữ mị thể, kết hợp với tạo hình mà Lạc Cảnh Thiên vừa ‘sáng tạo’ ra.
Lại nghe thấy bên ngoài đám lính đao lao vào bên trong càng lúc càng gần, Sở Như Mộng đã biết được ý nghĩ của Lạc Cảnh Thiên.
Thử hỏi một đám nam nhân thấy một người hư hắn, thân thể lại… điều gì xảy ra không nói cũng đủ hiểu. Bất quá, Sở Như Mộng cũng không có hoảng hốt, chưa nói tới thực lực của hắn đã bước vào ngũ giai, đám lính này không làm gì được hắn.
Càng đừng nói tới mị thể của hắn sớm đã bước vào một tầng khác.
Lạc Cảnh Thiên đứng trong không gian kính, ánh mắt hiện lên ý cười, chờ đợi điều kế tiếp xảy ra. Mặc dù hắn biết Sở Như Mộng sẽ không có chuyện gì, nhưng mà hắn vẫn muốn xem dáng vẻ chật vật của Sở Như Mộng.
Chỉ có điều, ngay khi đám binh lính xông vào, vẻ tươi cười trên mặt Lạc Cảnh Thiên dần cứng lại. Bởi vì điều hắn nghĩ không có xảy ra, mà là đám lính này khi nhìn thấy Sở Như Mộng thì tất cả giống như bị hớp hồn, đứng ngây ra như phỗng.
Sau đó, Sở Như Mộng đắc ý vẩy vẩy tóc. Ra lệnh cho từng người lùi lại, đám người này giống như trở thành khôi lỗi, hắn ra lệnh gì liền nghe cái đó.
Lạc Cảnh Thiên nhịn không được từ trong không gian kính đi ra, tức giận nói.
“Ngươi…”.
Nhưng nói còn chưa hết câu liền bị Sở Như Mộng chặn lại.
“Ngươi cùng chúng từ từ chơi, ta đi trước”.
Nói xong, Sở Như Mộng liền đạp không lao ra ngoài, biến mất trong màn đêm.
Trước sau đảo ngược cũng quá nhanh chứ, hắn rất nói một câu: dựa vào cái gì!?
Nhưng mà sẽ không có người trả lời hắn. Hết cách, hắn đành lần nữa đi vào không gian kính rời đi.
…
Ngay trong tối hôm đó, Thiên Diễm quân đoàn dưới sự xuất lĩnh của Diêu Nhu, trực tiếp đem Hỏa Nguyên quân đoàn huyết tẩy. Là thật sự huyết tẩy, một người cũng không có sống sót.
Điều này trực tiếp đem toàn bộ Viêm Tinh chấn động, đám người bình thường còn dễ nói, nhưng những thế lực nhỏ đến lớn đều bị chấn động không nhẹ. Nhất là Tinh Viêm quân đoàn, Cổ Lực Thang sau khi nghe được tin liền sợ tới run rẩy.
Hiện tại Tinh Viêm quân đoàn nội loạn, Thiên Diễm quân nhân lúc cơ hội diệt sạch Hỏa Nguyên, hắn biết, kế tiếp chính là hắn.
Quả nhiên như thế, sau khi đem Hỏa Nguyên quân đoàn toàn diệt, Diêu Nhu xuất lĩnh toàn bộ quân đội đem Tinh Viêm quân đoàn bao vây lại. Do trước đó có nội chiến, lòng người vốn không kiên, cho nên khi nghe kêu gọi đầu hàng, gần một phần ba số người Tinh Viêm quân đoàn đều đầu hàng, chỉ còn lại đám người Cổ Lực Thang không chịu đầu hàng.
Sở Như Mộng cùng Lạc Cảnh Thiên trực tiếp đi ra, sau đó dựa vào thực lực mạnh mẽ đem Cổ Lực Thang giết chết, cuối cùng toàn bộ Tinh Viêm quân đoàn đều đầu hàng.
Cũng trong ngày hôm đó, Viêm Tinh chính thức kết thúc chiến tranh.
Sở Như Mộng để cho Diêu Nhu đem toàn bộ tinh cầu chỉn hợp lại, tốn khá nhiều thời gian mới có thể chỉnh lý toàn bộ.
Một năm sau đó, cuối cùng xem như Viêm Tinh đã trở thành tinh cầu duy nhất không có chiến tranh trong toàn bộ Xích Hỏa Thiên Hà. Cũng cùng lúc đó, phi thuyền vận chuyển năng lượng bắt đầu đáp xuống Viêm Tinh…
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc