Nửa năm sau, Lạc Cảnh Thiên khi còn đang ở trong Hư Không Tháp tu luyện thì đột nhiên Vũ Thường Hi chạy tới, dáng vẻ vô cùng hốt hoảng.
“Chuyện gì?!”. Lạc Cảnh Thiên hiếu kỳ hỏi, hắn lần đầu tiên thấy Vũ Thường Hi có bộ dáng này.
“Ngươi có phải hay không có một người sư phụ?!”. Vũ Thường Hi vội hỏi.
“Đúng vậy, thế nào?”.
“Có một nữ nhân đầu trọc đến tìm ngươi, nhưng mà…”.
“Nhưng thế nào?”.
“Người này là người của ngũ đại Tinh Quốc, cho nên hiện tại bị binh lính vây quanh ở bên ngoài. Ngươi mau ra xem một chút”.
Lạc Cảnh Thiên nghe vậy vội cùng Vũ Thường Hi ra ngoài.
Rất nhanh, hắn liền thấy được Thượng Cổ Tôn Giả đứng đó, vô cùng bình tĩnh, không hề quan tâm tới người xung quanh. Lạc Cảnh Thiên có thể cảm nhận được sức mạnh mạnh mẽ từ sư phụ mình phát ra.
Trước kia hắn nhìn không ra, nhưng hiện tại hắn đã có một chút phán đoán, sư phụ hắn cấp bậc ít nhất cũng bước vào bát giai đến cửu giai.
“Tránh ra!”. Vũ Thường Hi mang theo Lạc Cảnh Thiên đi tới, sau đó quát lên.
“Vũ tiểu thử, nhưng là…”.
“Tránh ra, bà ta là sự phụ của Lạc Cảnh Thiên”.
Lời vừa ra, đám người liền xôn xao lên.
“Sư phụ, ngươi đây là…”.
“Ta tới có chuyện muốn nói với ngươi, nơi này không thích hợp”. Thượng Cổ Tôn Giả nói.
“Được rồi, theo ta đi”. Lạc Cảnh Thiên nhẹ gật đầu nói.
“Lạc công tử, cái này e rằng…”. Một tên lính đứng ra ngăn cản.
“Lạc công tử, không phải chúng ta không tin tưởng ngươi, nhưng mà thân phận của sư phụ ngươi có chút nhạy cảm. Cho nên… nếu có thể, chúng ta cần phải giám sát bà ấy”.
“Có thể, nhưng đừng có mà tiếp cận chỗ của ta, nếu không tự gánh hậu quả”. Lạc Cảnh Thiên nhíu mày nói, sau đó mang theo Thượng Cổ Tôn Giả rời đi.
Rất nhanh, mấy người họ đi tới chỗ ở của Lạc Cảnh Thiên. Nơi này là do Lạc Tiểu Nguyệt để người xây dựng cho hắn, nhưng hắn đa phần thời gian đều ở lại Hư Không Tháp, rất ít ra ngoài.
“Ừ? Các ngươi đây là…”. Sở Như Mộng thấy mấy người Lạc Cảnh Thiên trở lại, hơi kinh ngạc một chút, nhưng khi thấy được Thượng Cổ Tôn Giả, hắn liền ngẩn ra.
“Vào trong rồi nói”. Thượng Cổ Tôn Giả lên tiếng.
Sau khi vào trong, Sở Như Mộng liền mở miệng.
“Đây là có chuyện gì? Bà ta là…”.
“Sư phụ ta, ngươi trước đừng nói, sư phụ, ngươi đến đây là có chuyện gì?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
“Có một vấn đề ta cần Địa Ngục Quân Chủ xác minh”. Thượng Cổ Tôn Giả nói.
Lạc Cảnh Thiên lông mày nhíu lại, không hiểu ý bà ta muốn nói gì. Nhưng ngay lúc này, một luồng uy áp phủ xuống, một đạo hình chiếu xuất hiện bên cạnh họ.
“Ngươi tìm ta?”.
“Bái kiến Ám Thần đại nhân”. Vũ Thường Hi vội đứng lên cúi người nói.
“Ngươi lúc nào trở thành Địa Ngục Quân Chủ? Ta cần gặp sư phụ ngươi”. Thượng Cổ Tôn Giả nhíu mày nói.
“Chú ý ăn nói, phàm nhân”. Ám Thần nhíu mày nói, uy áp phát ra làm đám người thở không nổi.
Nhưng mà, Thượng Cổ Tôn Giả cũng không hề quan tâm, chỉ là lạnh nhạt nhìn hắn nói.
“Chuyện này không phải ngươi có thể giải quyết, bởi vì ngươi còn lâu mới có thể bước vào chân thần. Hơn nữa nó liên quan tới luân hồi không gian, năng lực hiện tại của ngươi không có ích gì cả”.
Ám Thần: …
“Ta cần biết là chuyện gì, mới có thể nói cho sư phụ ta được”.
“Có người ăn cắp luân hồi quy tắc, đem nó chia làm hai đạo quy tắc khác biệt”. Thượng Cổ Tôn Giả nói.
“Cái gì?!”.
Đám người toàn bộ kinh hãi thốt lên.
“Người nào?!”. Ám Thần âm thanh vang lên, sát khí trên thân phát ra làm lòng người sợ hãi.
“Là một người nào đó của ngũ đại Tinh Quốc, ta không biết rõ là ai. Nhưng mà chuyện này cùng đệ tử ta có liên quan, hơn nữa, ta nghi ngờ người này là nhắm vào ngươi”. Thượng Cổ Tôn Giả nói.
“Nhắm vào ta?!”. Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra.
Hắn giống như không có đắc tội người nào của ngũ đại Tinh Quốc chứ? Hơn nữa nhắm vào hắn vì cái gì phải đi trộm luân hồi quy tắc?!
“Ta cũng không rõ, đây là ta dùng chiêm tinh thuật tính ra. Người này thực lực rất mạnh, nhưng ta không rõ là người nào. Bởi vì có luân hồi quy tắc che giấu, ta không tính ra được”. Thượng Cổ Tôn Giả nói.
“Ta vốn cùng ngũ đại Tinh Quốc không có mâu thuẫn, cho dù… phốc!”.
Lạc Cảnh Thiên nói chưa hết lời, đột nhiên ôm lấy ngực phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt p02Uu tái nhợt như giấy, hắn phẳng phất cảm thấy linh hồn bị một kẻ nào đó cắt cho một đao, đau thấu tim gan.
“Ngươi thế nào?!”. Sở Như Mộng cùng Vũ Thường Hi biến sắc đỡ lấy hắn.
“Là ai?!”. Lạc Cảnh Thiên sát khí khủng bố phát ra, thậm chí so với Ám Thần vừa rồi còn khủng bố hơn.
Hắn hiện tại vô cùng tức giận. Bởi vì mới vừa rồi, có người động tới cấm chú hắn thi triển.
Không sai, chính là cái cấm chú hắn hạ xuống linh hồn Quân Tinh Trúc.
“Là chuyện gì?!”. Sở Như Mộng bất an hỏi.
“Là tỷ ta, có người động linh hồn nàng!”. Lạc Cảnh Thiên nghiến răng nói.
“Làm sao có khả năng? Rõ ràng chuyện của ngươi chỉ có người của tam đại Linh Quốc biết, hơn nữa ta dám khẳng định, chân thần là sẽ không dám chạm vào cấm kỵ. Rốt cuộc là ai lại có thể biết được chuyện này?!”. Ám Thần sắc mặt biến hóa, âm thanh cực kỳ khó tin.
Thân phận của Lạc Cảnh Thiên, toàn bộ chân thần trong vũ trụ đều biết. Sẽ không có người ngu xuẩn đi làm điều này. Nhưng rốt cuộc là ai lại có bản lĩnh ăn cắp luân hồi quy tắc? Còn âm thầm đâm Lạc Cảnh Thiên một đao?!
Ngay lúc này, một đạo thân ảnh mơ hồ xuất hiện.
“Ngươi thế nào?!”.
Thân ảnh kia vừa xuất hiện, Thượng Cổ Tôn Giả liền vội hỏi.
Thân ảnh này, chính là Thượng Cổ Chi Linh, nhưng mà lúc này, cơ thể nó cực kỳ tàn tạ, khí tức suy yếu đến khó tin. Chỉ còn lại một đạo hơi thở, kém một chút liền ngỏm.
“Ta không sao, chẳng qua… linh hồn… linh hồn có chút hao tổn. Ta cùng Lạc Cảnh Thiên ký kết khế ước… khế ước cộng sinh. Cho nên…”.
Thượng Cổ Chi Linh nói chưa hết lời liền ngất đi.
Lạc Cảnh Thiên biến sắc, vội đưa tay ra đỡ lấy nó, cảm nhận được linh hồn vẫn còn đang có một đạo trói buộc giữa hắn và Thượng Cổ Chi Linh, lúc này hắn mới nhẹ thở ra.
Sau đó, chỉ thấy Lạc Cảnh Thiên bàn tay chạm vào người Thượng Cổ Chi Linh, nó trong nháy mắt liền tan biến, hóa thành một đạo quang mang chui vào trong người hắn.
“Nó thế nào?!”. Ám Thần kinh ngạc hỏi.
Hắn biết Lạc Cảnh Thiên cùng Thượng Cổ Chi Linh ký kết khế ước cộng sinh, không chỉ là hắn, những chân thần khác đều biết. Cho nên khi nó xuất hiện, hắn cũng không có gì kinh ngạc.
Chẳng qua thấy được bộ dáng của nó, Ám Thần liền không hiểu.
Mặc dù Thượng Cổ Chi Linh hiện tại thực lực cực kỳ yếu, nhiều nhất chỉ có thể xem như bát giai, nhưng mà có thể gây thương tổn nó được mức này, người kia hẳn là rất đáng sợ.
Hắn nghĩ mãi không rõ là người nào có thể vô thanh vô tức, che dấu được cảm nhận của Lạc Cảnh Thiên cùng Thượng Cổ Chi Linh để công kích linh hồn Quân Tinh Trúc. Phải biết hai người này linh hồn lực cực kỳ khủng bố, cảm giác nhạy cảm gần như vượt xa bán thần, tiếp cận với chân thần.
Vậy mà có thể che giấu hai người họ, đến cùng là ai?!
“Không sao, nghỉ ngơi một đoạn thời gian là tốt”. Lạc Cảnh Thiên nhẹ giọng nói, nhưng mà ai cũng nhìn ra được sắc mặt hắn khó coi như nào.
Thượng Cổ Chi Linh bị thương rất nặng, ít nhất nghỉ ngơi một đoạn thời gian rất lâu mới có thể khôi phục. Mà dựa theo khái niệm thời gian trong vũ trụ… rất lâu có thể là cực kỳ, cực kỳ lâu.
Xoạt!
Ngay tại lúc này, một cái cổng không gian mở ra. Đám người đều ngẩn ra, đây là… luân hồi giới?!
“Vào đi!”.
Một đạo âm thanh trầm thấp vang lên bên tai họ.
“Là sư phụ!”. Ám Thần kinh ngạc lên tiếng.
Sở Như Mộng đỡ lấy Lạc Cảnh Thiên vội vàng đi vào bên trong, những người khác cũng đi theo.
Nhưng mà khi vào bên trong, Lạc Cảnh Thiên ánh mắt liền co rụt lại, bởi vì xung quanh… cả một vùng không gian biến thành không gian loạn lưu. Nhìn qua giống như chỉ là một không gian loạn lưu bình thường, nhưng mà nơi này là luân hồi giới.
Chỉ có một khả năng để giải thích – quy tắc thiếu thốn.
Giống như Phong Linh Đại Lục bị tách khỏi, bốn phía đều là loại không gian loạn lưu này.
“Bái kiến Địa Ngục Quân Chủ đại nhân”. Mấy người Thượng Cổ Tôn Giả cúi đầu kêu lên.
“Thời không đảo lộn, xem ra lại là một tràng giết chóc sắp sinh”. Địa Ngục Quân Chủ thở dài nói.
“Người nào làm?!”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
“Hiện tại biết, cũng vô dụng. Đã không kịp rồi”. Địa Ngục Quân Chủ lắc đầu nói.
“Ngài nói vậy là có ý gì?!”.
“Trong vũ trụ, có ngũ hành, có âm dương, cùng nhiều loại quy tắc mới có thể duy trì vũ trụ cân bằng. Thiếu một thứ cũng không được, nhiều một thứ cũng không thể. Đây chính là quy tắc”.
“Nhưng… cách đây chưa đầy một tháng, tất cả chân thần đều giống như ta… bị người đánh cắp quy tắc”. Địa Ngục Quân Chủ nói.
“Sư phụ, chuyện này có ảnh hưởng tới người không?”. Ám Thần vội hỏi.
Địa Ngục Quân Chủ nhẹ lắc đầu nói.
“Không có ảnh hưởng nhiều, thực lực của ta cũng không phải dựa vào luân hồi giới hình thành. Bất quá… các ngươi vẫn là chuẩn bị một chút đi”.
“Chuẩn bị cái gì?!”.
“Vũ trụ này… e rằng sắp sửa đón chào một cái vũ trụ mới”. Địa Ngục Quân Chủ híp mắt lại, lộ ra vẻ cực kỳ nguy hiểm nói.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.