Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 449: Lạc Cảnh Thiên nghi ngờ



Lạc Cảnh Thiên nghe xong, con mắt co rụt lại.

Đánh cắp quy tắc để sáng tạo một cái vũ trụ mới?!

Rốt cuộc là người nào điên cuồng như vậy?!

“Ngài cũng không biết là ai?!”. Lạc Cảnh Thiên dò hỏi.

“Không phải sư phụ ngươi sớm nói sao? Cùng ngươi có liên quan”. Địa Ngục Quân Chủ lạnh nhạt nói.

“Cùng ta?!”.

“Đúng vậy”.

Nói xong, Địa Ngục Quân Chủ đưa tay lên chỉ chỉ vào mắt phải của mình. Lạc Cảnh Thiên thấy vậy liền ngẩn ra, vô thức sờ lên con mắt của mình.

“Chẳng lẽ…”.

“Không sai, chính là hắn”.

“Nhưng hắn không phải người sáng tạo vũ trụ sao? Làm sao lại…”.

“Sáng tạo vũ trụ? Là không sai, nhưng giống như ngươi. Những người đó sớm đã chết, còn sót lại chẳng qua là một cái ác niệm. Chỉ bằng hắn cũng xứng sáng tạo vũ trụ? Đừng đùa ta”. Địa Ngục Quân Chủ cười nhạt nói.

“Ý ngài là, chủ nhân con mắt này đã chết, nhưng ác niệm của hắn vẫn còn?!”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.

“Đúng vậy, đó cũng là lý do vì cái gì hắn biết tất cả mọi chuyện của ngươi. Mặc dù năng lực còn tạm được, nhưng nếu cùng sáng thế thần so sánh, hắn còn kém xa lắm, nếu không cũng sẽ không đi làm cái nghề trộm cướp này”. Địa Ngục Quân Chủ cười lạnh nói.

“Vậy sao các chân thần không đi đoạt lại? Cứ để mặc hắn như vậy?!”. Vũ Thường Hi dò hỏi.

“Không phải là không đi, mà là thật sự không có cách nào. Hắn giống như là Thượng Cổ Chi Linh, chui vào trong thế giới của mình. Tại trong đó, hắn chính là vô địch, trừ khi hắn tự chui đầu ra, nếu không… vô dụng thôi”. Địa Ngục Quân Chủ lắc đầu nói.

“Thật không có cách nào?!”. Lạc Cảnh Thiên nghi ngờ hỏi.

“Không phải không có, mà là rất khó”. Địa Ngục Quân Chủ đáp.

“Cách nào?”.

“Người sáng tạo vũ trụ mặc dù chết, nhưng thứ họ để lại lại có tác dụng rất lớn. Ngươi không phải có Vạn Pháp Chi Thư sao? Đem nó lấy ra tế luyện, áp chế lại tên kia. Chúng ta ở bên ngoài công kích, còn ngươi lẻn vào trong đánh lén, như vậy là có thể”.

“... Đơn giản như vậy?”.

“Đơn giản? Mặc dù nói nghe rất đơn giản, nhưng ngươi phải tìm được hắn mới được. Vạn Pháp Chi Thư là ba vị sáng thế thần sáng tạo, uy năng chân chính không cần nói cũng biết. Nhưng nó cũng không có tác dụng che giấu thân phận của ngươi”.

“Ngươi phải biết, đó là vũ trụ do tên kia sáng tạo ra, mọi sinh linh bên ngoài đi vào hắn làm sao có thể không biết? Nhưng ngươi không chỉ nắm giữ Vạn Pháp Chi Thư, còn nắm giữ Chân Giải Chi Nhãn. Chân Giải Chi Nhãn có thể che giấu thân phận của ngươi, nhưng đồng thời... cũng đem thân phận của hắn ẩn dấu”.

“Mà ngươi phải làm là, từ trong hàng tỷ sinh linh trong vũ trụ đó, tìm được hắn. Ngươi biết điều này khó khăn tới mức nào sao? Chưa nói tới ngươi tìm được hay không. Dù tìm được, ngươi có thể đánh lại?”. Địa Ngục Quân Chủ đả kích hắn nói.

“... Thứ ta quan tâm không phải là hắn. Mà là tỷ tỷ ta, ngươi cho rằng ta quan tâm hắn sáng tạo vũ trụ hay không? Đừng đùa. Vũ trụ của hắn có ảnh hưởng tới vũ trụ này hay không, ai quan tâm a”. Lạc Cảnh Thiên cười khẩy nói.

Trong ký ức ác niệm, hắn từng dùng thực lực một người cùng những chân thần này liều mạng. Bọn họ có bao nhiêu năng lực hắn không biết? Cho dù đột phá thêm một cái cấp bậc, muốn ảnh hưởng tới vũ trụ... nằm mơ đi thôi.

Thật cho rằng quy tắc liền là ăn chay? Cho dù tên kia sáng tạo vũ trụ ảnh hưởng tới được vũ trụ này, thậm chí là thay thế. Thì đó cũng là chuyện của hàng tỷ năm tới, đâu có chuyện gì liên quan tới hắn.

Hắn cũng không phải là người ngu, Địa Ngục Quân Chủ đây là muốn dùng lông gà làm lệnh tiễn mà thôi.

Đám người: ...

Đại ca, ngươi biết ngươi đang nói chuyện với ai không?!

Địa Ngục Quân Chủ, đó là Địa Ngục Quân Chủ đó a. Ngươi ngại mình sống quá lâu sao?!

Vũ Thường Hi nội tâm kinh hồn táng đảm không thôi. Nàng vốn cho rằng Lạc Cảnh Thiên cùng Ám Thần nói chuyện như thế đã rất ngông cuồng. Nhưng khi thấy hắn cùng Địa Ngục Quân Chủ nói chuyện, nàng mới biết cái gì là ngông cuồng.

“Ha ha, ngươi không muốn? Vậy quên đi”. Địa Ngục Quân Chủ cười lạnh nói.

“Chờ đã, ta nói không muốn bao giờ? Dù sao hắn nhưng là chọc đến ta, còn dám đả thương tỷ tỷ ta. Ta nếu có cơ hội giết hắn, làm sao có thể từ bỏ?”. Lạc Cảnh Thiên cười lạnh nói.

Đám người: ...

Tốc độ trở mặt, thật mẹ nó nhanh.

“Được rồi, đã ngươi nói như vậy, vậy ta sẽ đưa ngươi vào trong đó. Bất quá không phải hiện tại. Bởi vì vũ trụ đó còn chưa thành hình, ngươi đi vào dù có Chân Giải Chi Nhãn che giấu cũng vẫn giống như ánh đèn trong đêm, vô cùng rực rỡ”. Địa Ngục Quân Chủ nói.

“Vậy bao lâu thì được?”. Lạc Cảnh Thiên cau mày hỏi.

“Yên tâm, còn rất lâu, dù sao một cái vũ trụ thành hình, dù có thời gian gia tốc cũng không phải trong thời gian ngắn có thể hình thành. Tối thiểu nhất cũng cần vài ngàn năm đặt cơ sở. Bất quá... ngươi nên đem thực lực của mình tăng lên, nếu không cũng vô dụng”. Địa Ngục Quân Chủ đáp.

Nghe tới đây đám người liền hiểu, khó trách ông ta không có chút hốt hoảng nào, hoá ra là do việc chưa tới lúc nghiêm trọng.

“Vậy tỷ tỷ ta thì thế nào?”. Lạc Cảnh Thiên vội hỏi, hắn quan tâm là tỷ tỷ của hắn, ai mẹ nó quan tâm vũ trụ kia thế nào.

“Không sao, sẽ không có chuyện gì. Nói cho cùng đó cũng là quy tắc luân hồi ở thế giới của ta, dù cho bị cướp đi, quy tắc cũng sẽ bảo vệ linh hồn trong đó. Nhiều lắm nàng liền hoá thành một cái sinh linh trong vũ trụ mới mà thôi”.

“... Ta đã biết”. Lạc Cảnh Thiên hơi nhíu mày suy nghĩ, sau một lúc mới nói rồi đi thẳng ra khỏi luân hồi giới.

Nhìn thấy Lạc Cảnh Thiên rời đi, Địa Ngục Quân Chủ liền phất tay lên đem đâm người đẩy ra ngoài. Dù wtr19 sao ông ta còn cần chữa trị luân hồi giới, không rảnh cùng họ nói nhảm.

Ám Thần sau khi biết chuyện cũng biến mất tại chỗ, trở về Ám Thần Cung. Nơi này chỉ còn lại mấy người Lạc Cảnh Thiên.

“Sư phụ, nếu không ta đưa ngươi đi xung quanh đi dạo một chút?”. Lạc Cảnh Thiên dò hỏi.

“Không cần, chuyện ta làm đã làm xong, ngươi vẫn là chuyên tâm tu luyện đi. Ta đã không còn gì để dạy ngươi, ở lại cũng vô ích. Còn không bằng trở về chuẩn bị một chút, ai biết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì”. Thượng Cổ Tôn Giả lắc đầu nói.

“Tốt a”.

Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ nói, sau đó liền tiễn đưa sư phụ hắn rời đi. Sau khi trở lại, hắn hơi nhìn Vũ Thường Hi một cái, sau đó nhìn về phía Sở Như Mộng nói.

“Ngươi nghĩ... họ có mục đích gì?”.

“... Thường Hi, ngươi trở về trước đi”. Sở Như Mộng nhìn qua Vũ Thường Hi nói.

“Ta? Tại sao?”.

“Ta cùng Lạc Cảnh Thiên có chuyện muốn nói, ngươi nghe được sẽ không tốt cho ngươi”.

“... Được rồi, xem như ta phục ngươi. Cái gì cũng thần thần bí bí”. Vũ Thường Hi bĩu mỗi nói, sau đó liền rời đi.

Chờ nàng đi xong, Sở Như Mộng mới đi tới ngồi xuống, đáp lại câu hỏi trước đó của Lạc Cảnh Thiên.

“Mục đích sao? Ta cũng không phải rất rõ ràng. Dù sao ý nghĩ của chân thần cũng không dễ đoán, nhưng mà... mục đích muốn để ngươi đi vào chỗ kia rất mạnh”. Sở Như Mộng nói.

“Ngươi nghĩ... có phải hay không đây là Địa Ngục Quân Chủ cố ý? Ta không cho rằng luân hồi giới dễ thất thủ như vậy. Hoặc có thể là... tất cả đều là do ông ta tự tay sắp đặt?”. Lạc Cảnh Thiên nghi ngờ hỏi.

“Sắp đặt thì không phải. Không cần thiết làm thế, có nhiều cách đơn giản hơn nhiều. Ta nghĩ, quy tắc bị đánh cắp là thật, nhưng mà... Địa Ngục Quân Chủ muốn ngươi đi vào, cũng là thật. Thậm chí... ta hoài nghi, linh hồn Quân Tinh Trúc cũng là ông ta cố ý đưa vào chỗ kia”. Sở Như Mộng híp mắt lại nói.

“Nếu đó là thật... quên đi, hiện tại còn rất xa. Chờ có đủ thực lực lại tìm ông ta tính sổ. Bất quá... ta có chút hoài nghi mục đích tới lần này của sư phụ ta, ngươi không thấy đến quá đúng lúc sao? Thượng Cổ Chi Linh cũng bị thương, ở đâu ra nhiều trùng hợp như vậy”. Lạc Cảnh Thiên trầm giọng nói.

Hắn cũng không phải đang cho rằng Thượng Cổ Tôn Giả đang hại hắn, bà ta đối với hắn rất tốt, cũng rất để tâm. Hắn cảm nhận được điều đó, nhưng mà... mục đích lần này tới, giống như cố ý muốn nói với hắn cái gì đó nhưng có vẻ như lại đang sợ hãi thứ gì.

Nếu như là do luân hồi quy tắc bị đánh cắp, hẳn là nên đi tìm Địa Ngục Quân Chủ mà không phải hắn.

Sở Như Mộng cũng lâm vào trầm tư, hắn đảo đảo con mắt, ánh mắt nhìn qua Lạc Cảnh Thiên, giống như nghĩ ra cái gì liền nói.

“Có lẽ... những thứ kia thật sự nhắm vào ngươi, nhưng là người nào còn chưa xác định”. Sở Như Mộng ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng nói.

Lạc Cảnh Thiên nghe vậy rơi vào trầm tư.

Nếu như hết thảy đều là Địa Ngục Quân Chủ tạo ra đâu? Đây mục đích lại là gì?!

Tại sao sư phụ hắn đến tìm hắn, nhưng lại không nói cái gì cụ thể? Rõ ràng có thể mở ra cánh cổng luân hồi giới để tìm Địa Ngục Quân Chủ hỏi, nhưng lại phài đích thân tới cùng hắn gặp mặt, bà ta muốn cùng hắn nói cái gì?!

Sớm không tới, muộn không tới, tỷ tỷ hắn bị thương lại ngay vào lúc này. Chẳng lẽ có người muốn thông qua đó cảnh cáo sư phụ hắn?!

Làm sao có nhiều sự trùng hợp như vậy đây?!


(Ps: đủ 4c nhé, mai r tính tiếp)

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.