Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 450: Chiến trường không gian



Nghĩ mãi vẫn không rõ, Lạc Cảnh Thiên liền không tiếp tục nghĩ. Bất quá, trước kia hắn không có mục tiêu, nhưng mà hiện tại thì khác. Dám bắt tỷ tỷ hắn, như vậy… hiện tại liền có.

Nhưng mà… trước tiên nên đem thực lực nâng trước đã.

Kế tiếp, Lạc Cảnh Thiên cũng không có tiếp tục ở lại Hư Không Tháp. Hư Không Tháp hiện tại đối với hắn đã không có bất kỳ trợ giúp nào. So với ở lại tôi luyện kỹ thuật, còn không bằng vào vũ trụ tìm kỳ ngộ.

Cho dù phía sau hắn có rất nhiều đại năng, nhưng cung cấp cho hắn trợ giúp cũng không được bao nhiêu. Bởi vì cảm ngộ cần chính mình đi tìm hiểu, người khác chỉ có thể cung cấp một chút trợ giúp về tài nguyên mà thôi.

“Đi thôi”. Lạc Cảnh Thiên nhẹ giọng nói.

Sở Như Mộng gật đầu, cùng hắn đi vào không gian thông đạo.

Không gian thông đạo khác với truyền tống trận, nó có thể mở ra bất kỳ lúc nào, chỉ cần thực lực đủ mạnh. Nhưng mà truyền tống trận khi bị phá liền không còn cách nào cả.

Mà nơi họ đến, chính là chiến trường không gian.



Chiến trường không gian!

Đúng như cái tên của nó, nơi này chỉ có chiến tranh cùng chết chóc.

Nơi này được phân chia thành hai cái phe phái, chính là tam đại Linh Quốc cùng với ngũ đại Tinh Quốc. Chiến tranh chưa từng dừng lại, đây cũng là một cách cắt giảm nhân số cân bằng vũ trụ.

Chiến trường không gian tồn tại đã hàng trăm vạn năm, trong này có hết thảy những thứ bên ngoài vũ trụ không có. Tồn tại vô số kỳ ngộ cùng bảo vật từ thời viễn cổ. Đây cũng là nơi tốt nhất để bồi dưỡng người trẻ tuổi cũng như tìm cách đột phá.

Hơn nữa, nơi này có một điều hạn chế rất lớn, đó chính là cường giả cấp bậc bán thần trở lên đi vào đều sẽ bị giảm thực lực rất lớn. Cũng chính là cường giả mạnh nhất nơi này cũng chỉ có cửu giai.

Ngay cả chân thần cũng không thay đổi được điều này, đây là quy tắc hạn chế. Nếu không thì cần chiến trường không gian làm gì? Trực tiếp để các chân thần đánh giết lẫn nhau, người nào thắng người đó sở hữu không phải xong?!

Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng xuất hiện tại một cái trại tập trung, nơi này tuyển nhận lính mới, chia nhân số theo chiến trường để kịp thời bổ sung nhân lực.

“Mới tới?!”.

Thấy được hai người Lạc Cảnh Thiên đi ra từ không gian thông đạo, một tên lính đi tới hỏi.

Lạc Cảnh Thiên nhẹ gật đầu không nói gì.

“Ha ha, quả nhiên là lính mới. Bất quá sau này ngươi sẽ biết cái gật đầu này đại biểu cho cái gì. Đi thôi, mang cách ngươi đi vào. Chờ vài ngày, đến lúc tiến nhập chiến trường các ngươi mới biết tàn khốc ra sao”.

Sở Như Mộng cùng Lạc Cảnh Thiên không nói gì chỉ lặng lẽ đi theo.

Nếu như không phải gia nhập quân đội có cộng hương tài nguyên tin tức, ngươi cho rằng ta sẽ vào? Đừng đùa được chứ?!

Hai người Lạc Cảnh Thiên được đưa vào trong, mỗi người một phòng, ở lại bên trong chờ đợi nhân lực bổ sung. Hơn nữa cũng không phải là ở không, còn phải học đủ loại quy tắc trong quân.

Mấy thứ này họ hiểu, đơn giản chỉ cần một câu: mệnh lệnh là trên hết.

Sau vài ngày, hai người họ liền lập tức bị chuyển đi, cùng với hàng ngàn tên khác.

Tất cả đều là ngũ giai cất bước.

Sở Như Mộng hấp dẫn tất cả ánh mắt của người khác. Mặc dù trên tàu vận chuyển không phải không có nữ nhân, nhưng mà cùng Sở Như Mộng so sánh… thật so không được.

Sau vài ngày, cuối cùng cũng tới được nơi đóng quân.

“Xuống xe!”. Một tên mặc áo giáo đi tới quát lên.

Đám người vội từ trên xe nhảy xuống.

Tên kia nhìn quanh một cái, sau đó lớn giọng nói.

“Nam đứng bên phải, nữ đứng bên trái”.

Xoạt!

Lạc Cảnh Thiên trợn tròn mắt, Sở Như Mộng vậy mà lại đi về bên trái? Ngươi mẹ nó không sợ bị phát hiện?!

Sở Như Mộng biểu thị: sợ cái rắm, ai dám kiểm tra ta?!

Chẳng qua không ai để ý tới vẻ mặt của hắn. Sau khi phân chia xong, đám ‘nữ nhân’ Sở Như Mộng bị mấy nữ tử dẫn đi. Còn mấy người Lạc Cảnh Thiên bọn hắn thì ở lại tại chỗ.

“Theo ta”. Người kia lên tiếng rồi quay người đi.

Rất nhanh, họ liền tới một cái huấn luyện tràng. Nơi này cực kỳ rộng, đủ chưa đựng mấy chục vạn người, hơn nữa còn rất rộng rãi. Trên sân rất nhiều thiết bị kỳ lạ, đủ loại vũ khí.

Có một đống lớn binh lính đem huấn luyện tràng vây quanh, đám tân binh như Lạc Cảnh Thiên được đưa vào chính giữa. Sau đó chính là phân chia cấp bậc cùng với tu luyện.

Lạc Cảnh Thiên đương nhiên được chia vào một đám pháp sư cùng với hồn tu, võ giả đứng cùng một chỗ với võ giả. Thể tu cũng đứng với thể tu, sau đó chính là những thứ đem người chia ra.

Lạc Cảnh Thiên được phân tới Đông khu.

Chiến trường không gian chia thành rất nhiều nơi, từ phân phu thứ nhất tới phân khu thứ xxx. Mà chỗ này chính là phân khu thứ bảy, chia thành tứ bộ, Đông khu, Tây khu, Nam khu cùng Bắc khu.

Mặc dù phân chia như vậy, nhưng mà mỗi một phân khu đều cực kỳ lớn, so với một cái tinh cầu cũng không kém hơn bao nhiêu.

Mặc dù nói gia nhập quân đội, nhưng thực tế cũng không có quá nhiều chiến tranh. Trừ khi là chiến tranh quy mô lớn, nếu không cũng không tới lượt bọn họ ra sân. Nhiệm vụ chính của họ chính là không ngừng hoàn thành những nhiệm vụ nhỏ, tích luy quân công, đổi lấy tài nguyên tu luyện.

Nói là quân đội, nhưng nhìn qua giống như một cái tông môn hơn.

Sau khi làm quen với nơi này được nửa tháng, Lạc Cảnh Thiên cũng xem như rõ ràng. Mà hôm nay, chính là ngày hắn cần đi thi hành nhiệm vụ, cũng không phải chỉ có một mình hắn, mà là có người mang theo hắn cùng một nhóm người khác đi.

“Ngươi là pháp sư?”. Người kia nhìn Lạc Cảnh Thiên hỏi.

“Có vấn đề?!”. Lạc Cảnh Thiên liếc mắt nói.

“Gọi trưởng quan!”.

“Dựa vào cái gì?!”.

“Đây là quân lệnh!”.

“Quân lệnh? Điều thứ mấy? Ta nhớ được có điều lệnh, chỉ cần thực lực đủ có thể khiêu chiến trưởng quan, nếu như thắng thì lên làm trưởng quan. Nếu không ta cùng người đánh một trận?”. Lạc Cảnh Thiên hờ hững nói.

Nói đùa.

Đây là chiến trường không gian, cũng không phải chân chính quân đội đế quốc. Ngươi mẹ nó cùng ta giảng quy củ? Tin hay không ta nửa đêm cho ngươi một đao?!

“Người mới đúng không? Rất tốt. Hi vọng một lát đi thi hành nhiệm vụ ngươi còn có thể mạnh miệng được”. Tên kia cười lạnh nói, nhưng cũng không có phản đối thuyết pháp của Lạc Cảnh Thiên.

Dù sao nơi này cũng không phải quân đội đế quốc chính quy như vậy, cường giả vi tôn, nếu không cần nơi này làm gì? Trực tiếp ở bên ngoài đánh nó không thơm? Còn có thể tự thân động thủ, lại không cần e ngại cái gì.

Tên trước mắt này chỉ có ngũ giai đỉnh phong. Hắn sẽ e ngại? Đừng đùa.

“Đến đông đủ? Như vậy rất tốt. Nhiệm vụ lần này của các ngươi chính là đem một cái tinh cầu thanh lọc sạch sẽ quái vật trên đó. Dọn đường cho quân đội chiếm đóng”. Người kia nói.

“Cái đó… trưởng quan, một cái tinh cầu? Ngươi xác định? Chỉ với năm người chúng ta?!”. Một người khác kỳ quái hỏi.

Không sai, hết thảy có năm người tới đây, trong đó ba tên là võ giả, một tên là thể tu, cùng với Lạc Cảnh Thiên là một cái pháp sư. Hết thảy năm người, muốn để cho năm người trong một ngày đánh hạ một cái tinh cầu? Ngươi là đang đùa ta sao?!

“Đương nhiên sẽ không, hơn nữa cũng không phải trong một ngày. Nhiệm vụ lần này chỉ là cấp thấp, quái vật không gian thực lực cũng chỉ có ngũ giai đỉnh phong trở xuống trở xuống, sẽ không có cao hơn lục giai nhất đoạn, cho nên các ngươi có thể yên tâm. Chỉ cần phối hợp đủ ăn ý, chết không được”.

“Hơn nữa nhiệm vụ kiểu này đa phần dành cho tân binh, mỗi cái tinh cầu đều sẽ được quét hình một lần, phát hiện số lượng lẫn lực lượng quái vật không gian, sau đó phán định ở mức độ nào. Khi đó mới phân chia thành cấp bậc nhiệm vụ”.

“Nhưng… sẽ có một chút ngoại lệ, đó là quái vật không gian sẽ tiến hóa, biến thành không gian thú. Tỷ lệ này cực kỳ nhỏ, trừ khi các ngươi xui xẻo lắm mới gặp phải. Hơn nữa, đây XhBHY cũng xem như ưu đãi cho các ngươi”.

“Những tinh cầu này đa phần đều là nguyên sơ, cái gì kỳ hoa dị thảo, cái gì bảo vật… hết thảy đều chưa được biết tới. Tìm được, liền chính là của các ngươi, hoặc là bán lại cho phân khu, thu lấy quân công”.

Tên kia nói thao thao bất tuyệt, Lạc Cảnh Thiên ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn.

Thật cho rằng ta là người ngu? Nếu không phải hắn sớm biết những thứ này là cái gì, hắn còn thật sẽ tin lời nói của người này.

Ưu đãi mặc dù thật sự là ưu đãi cho tân binh, nhưng mà nguy hiểm là chưa từng được kiểm chứng. Nói trắng ra chính là họ chỉ là những con tốt đi trước, gặp phải quái vật cấp thấp còn dễ nói, gặp phải cấp bậc không gian thú… kia liền chờ chết đi.

Hơn nữa, hoàn thành nhiệm vụ thăm dò xong, quân công nhiều nhất sẽ thuộc về tên này, mà không phải họ.

Nếu không ngươi cho rằng Lạc Cảnh Thiên cùng hắn nói lời hùng hổ như vậy mà hắn không có lấy một cái phản ứng?!

Chỉ có sống sót mới có tư cách biết được chân tướng, nhưng mà xác thực một điều, những tinh cầu này quả thật không có quái vật lục giai nhất đoạn trở lên, nhưng mà nếu như là không gian thú… dù là ngũ giai, họ cũng không làm gì được.

Bởi vì không gian quái vật, nói trắng ra chính là quái vật, không có lý trí. Mà không gian thú… có thể xem như yêu thú. Bởi vì chúng là tồn tại lý trí, hơn nữa còn nắm giữ lực lượng quy tắc. So với cùng cấp, đơn giản chính là vô địch.

(PS: kịch bản mới mở ra, hôm nay hơi mệt, k biết lên nổi 3 chương k, tùy duyên nhé :v)

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.